Trò Chơi Luân Hồi

Chương 12: Chương 12: Lần đầu giết người




Tiêu Ngữ vẫn còn là xử nữ, tác dụng của Tuyết Tinh Thảo đối với nàng còn mãnh liệt hơn so với Hồng Điệp. Mà nàng lại cố gắng kìm nén, hậu quả là dược lực liên tục tích lũy khiến cho dục vọng trong cơ thể nàng ngày càng trầm trọng Để rồi tiếng rên của Hồng Điệp lúc đạt đến cao triều giống như 1 cây trùy bén nhọn xuyên phá phòng tuyến cuối cùng trong lòng nàng, đánh sập chút lý trí yếu ớt còn sót lại...

Tiêu Lệ mặc dù vừa trải qua 1 trận “đại chiến” nhưng nhờ tác dụng của Bá Long Mật Kinh, tinh thần hắn vẫn cực kỳ phấn chấn, tiểu Tiêu Lệ uy phong bát diện, ngẩng cao đầu sẵn sàng cho trận “đại chiến” tiếp theo...

Nhìn Tiêu Ngữ như con bạch tuột quấn quanh người mình, Tiêu Lệ nhẹ nhàng ôm lấy nàng rồi đặt lên môi nàng 1 nụ hôn kiểu Pháp. Lưỡi của hắn như con rồng nhỏ hung hăng cạy mở đôi môi rồi quấn chặt lấy chiếc lưỡi nhỏ mềm mịn của nàng. Hai người hôn nhau say đắm, Tiêu Lệ tham lam hút lấy quỳnh tương ngọc dịch bên trong miệng Tiêu Ngữ, đôi tay cũng không nhàn rỗi chia nhau chăm sóc 2 ngọn thánh nữ phong.

Ngực Tiêu Ngữ không lớn như Hồng Điệp, chỉ khoảng C cup nhưng rất non mềm và săn chắc khiến Tiêu Lệ yêu thích không muốn buông tay. Tiêu Lệ tinh thần hơi động lập tức đổi từ hệ thống 1 viên tiểu Tố Tâm Đan rồi mớm cho Tiêu Ngữ, đầu lưỡi tiếp tục khuấy đảo bên trong miệng nàng giúp nàng dễ dàng nuốt xuống.

Rời khỏi đôi môi Tiêu Ngữ, Tiêu Lệ nhẹ nhàng hôn lên 1 ngọn thánh nữ phong rồi ngậm lấy viên kẹo đường hồng hồng trên đó, 1 tay hắn vẫn tiếp tục chăm sóc ngọn núi còn lại, tay kia chậm rãi giải khai y phục của nàng. Bên dưới Tiêu Ngữ đã là 1 mảng ướt đẫm, nàng liên tục dùng cơ thể cọ xát vào người Tiêu Lệ, mong làm giảm sự bứt rức khó chịu. Tiêu Lệ cũng không tiếp tục trêu chọc nàng, long thương cứng rắn nhằm ngay mật động mà phát uy, chỉ 1 cú Thanh Long Xuất Thủy đã phá vỡ phòng tuyến mong manh của Tiêu Ngữ, biến nàng thành nữ nhân chân chính.

_ Áááááááá.....ưm...ưm....ư...ư...a....a.....

Đau đớn ngắn ngủi qua đi, Tiêu Ngữ dần dần chìm trong khoái cảm mới lạ, 2 tay vô thức ôm chặt cổ Tiêu Lệ thừa nhận thế công mãnh liệt của hắn. Tiêu Lệ liên tục hoạt động cường độ cao nhưng 2 tay vẫn không quên kích thích những vị trí mẫn cảm của Tiêu Ngữ, đặc biệt là bộ ngực và 2 viên kẹo hồng trên đó.

Sau hơn ngàn lần ra vào, Tiêu Ngữ khẽ ngâm lên 1 tiếng rồi tiết thân như thác lũ, huyệt động siết chặt tiểu Tiêu Lệ khiến hắn phải tạm thời đình chỉ vận động. Chờ hơi thở Tiêu Ngữ bình ổn lại 1 chút, Tiêu Lệ lật người nàng lại, để nàng quỳ phía trước còn hắn thì nửa quỳ phía sau tiến hành 1 đợt công kích mới, lần thứ 2 đưa nàng lên đỉnh vu sơn.

Mây tan mưa tạnh, Tiêu Lệ nằm ôm 2 nữ nhân quyến rũ an tĩnh đi vào giấc mộng đẹp. Hắn đã sớm từ bên trong hệ thống mang ra 1 bộ chăn đệm cao cấp để làm nơi ngả lưng cho 3 người. Kỳ Trân Các lv1 mặc dù không có bao nhiêu đồ tốt nhưng lại có đầy đủ các loại đồ dùng sinh hoạt tiện nghi của kiếp trước, chất lượng vô cùng tốt mà giá cả lại rẻ cực kỳ.

Ngủ say đến tận chập tối, Tiêu Lệ là người đầu tiên tỉnh lại. Lúc nãy mặc dù hắn là người “làm việc” vất vả nhất nhưng nhờ tu luyện Thanh Long bí pháp, cơ thể hắn vô cùng cường tráng, thể lực cực kỳ sung mãn. Nhìn 2 nữ nhân xinh đẹp không mảnh vải che thân tựa như 2 con mèo nhỏ chui rúc vào lòng mình, Tiêu Lệ khẽ cười gian, 2 tay chia ra 2 đường mỗi tay trèo lên 1 ngọn thánh nữ phong của 2 nàng dùng sức bóp khiến cho nó liên tục thay đổi hình dạng.

Bị Tiêu Lệ quấy rối, Tiêu Ngữ và Hồng Điệp lần lượt tỉnh lại. Hồng Điệp thấy 2 tay Tiêu Lệ đang tác quái thì lườm hắn cực kỳ quyến rũ còn Tiêu Ngữ thì thẹn thùng úp mặt xuống không dám nhìn hắn. Tiêu Lệ mặc dù thấy 2 nàng đã tỉnh nhưng 2 tay không ngừng lại mà còn cúi xuống khẽ ngậm hạt đậu đỏ tươi của Hồng Điệp khiến nàng khẽ rên lên 1 tiếng. Bất quá cơ thể nàng không còn tý sức lực nào nên đành phải nằm im mặc cho Tiêu Lệ đùa giỡn.

Trêu chọc 1 chút khiến 2 nàng liên tục rên rỉ oán trách, Tiêu Lệ từ trong hệ thống đổi lấy 2 viên Phục Hoạt Đan lv1 để 2 nàng khôi phục chút thể lực, cùng với 2 bộ quần áo mới rồi mang theo 2 nàng quay về khách sạn trong Thanh Sơn Trấn. Đây là nơi mà đoàn người Tiêu Lệ tạm dừng chân trong lúc Tiêu Lệ đi hoàn thành mấy nhiệm vụ săn giết.

Tiêu Đỉnh thì vẫn ở lại khách sạn không tham gia hành động lần này, Tiêu Tùng cùng 8 tên hộ vệ cũng đã sớm trở về, hơn nữa còn mang theo 6 tên tù binh, bất quá Lam Phong thân pháp quá tốt, Tiêu Tùng cũng không giữ được hắn. Thì ra Lam Phong và Hồng Điệp đánh lén Tiêu Tùng nhưng hắn đã có phòng bị nên chỉ bị thương nhẹ, trải qua thời gian khổ chiến, do chênh lệch đến 4 tinh thực lực nên Lam Phong không phải là đối thủ của Tiêu Tùng đành phải dựa vào thân pháp vượt trội mà bỏ chạy trối chết.

Tiêu Tùng không đuổi kịp Lam Phong đành phải quay về hỗ trợ nhóm hộ vệ. Dựa vào thực lực thất tinh Đấu Sư của hắn, chẳng bao lâu cả 6 người thuộc hạ của Lam Phong đều bị bắt sống. Thấy Tiêu Lệ mang theo Tiêu Ngữ và Hồng Điệp trở về, Tiêu Tùng đơn giản trình bày 1 chút tình huống chiến đấu cho hắn.

Lam Phong thân pháp rất tốt, Hồng Điệp chiến đấu rất hung mãnh. Tiêu Lệ đã sớm tìm hiểu kỹ trước khi đối phó với bọn họ nên cũng không có gì bất ngờ. Khẽ gật đầu với Tiêu Tùng biểu thị đã hiểu, tiếp đó Tiêu Lệ mang theo Tiêu Ngữ và Hồng Điệp trở về phòng của mình.

Thanh Long bí pháp quả nhiên huyền diệu, trải qua 1 trận phiên vân phúc vũ, Tiêu Ngữ và Hồng Điệp đã hoàn toàn say mê và thuần phục Tiêu Lệ, tựa như 2 con mèo nhỏ nhu thuận, cực kỳ vâng lời đối với hắn. Lam Phong mặc dù là tình nhân của Hồng Điệp nhưng thực chất cũng là dựa vào thủ đoạn chiếm được nàng, giữa 2 người chỉ có quan hệ thể xác chứ không hề có tình cảm bởi vậy Tiêu Lệ mới dễ dàng thu được tâm của nàng.

Tiêu Ngữ lại càng làm hắn bất ngờ. Tiêu Lệ cứ tưởng nàng tình nguyện đi theo là để chà đạp hắn, không ngờ nàng đã sớm có tình cảm với hắn, có lẽ là từ lần hắn nhìn trộm nàng tắm rửa. Vậy nên sau khi nàng mây mưa với Tiêu Lệ, mọi chuyện liền thuận lý thành chương.

Hiện tại Lam Phong vẫn chưa biết Hồng Điệp đã theo Tiêu Lệ nên vẫn chờ nàng ở nơi trú ẩn bí mật của bọn họ. Vì vậy Tiêu Lệ quyết định để nàng giả vờ trốn thoát về và ám toán Lam Phong còn Tiêu Tùng và Tiêu Ngữ thì phục kích đề phòng hắn bỏ trốn.

Mọi chuyện diễn ra thuận lợi theo kế hoạch của Tiêu Lệ, Lam Phong bị Hồng Điệp đánh lén trọng thương bỏ chạy thì bị Tiêu Tùng và Tiêu Ngữ phục kích dễ dàng bắt sống rồi giải đến trước mặt Tiêu Lệ. Nhìn vị Đấu Sư “cường giả” tựa như 1 con chó chết quỳ dưới mặt đất, Tiêu Lệ nhếch lên 1 nụ cười gian xảo.

_ Lam Phong! Bản thiếu gia không thích dài dòng, bây giờ ngươi có 2 con đường, thần phục ta hoặc là chết, ngươi chọn đi!

_ Hứ, tiểu tử đừng có mơ, dù Lam Phong ta có chết thì cũng....Áááááááá......

Không đợi Lam Phong nói xong Tiêu Lệ đã lạnh lùng đâm 1 kiếm vào đùi hắn khiến hắn đau đớn rào gú, đôi mắt căm thù nhìn chằm chằm Tiêu Lệ.

_ Thần phục hay chết?

Tiêu Lệ lãnh khốc hỏi, hắn cũng không cần biết Lam Phong là thực sự quy hàng hay giả vờ trá hàng, chỉ cần hắn đầu hàng là hoàn thành nhiệm vụ. Tiêu Lệ cũng không thích có kẻ khác chạm vào nữ nhân của hắn, bởi vậy Lam Phong chắc chắn phải chết. Một tam tinh Đấu Sư mà thôi, chỉ cần cho Tiêu Lệ chút thời gian, hắn muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu.

Lam Phong quỳ dưới đất lạnh lùng nhìn Tiêu Lệ, trong đầu cấp tốc suy nghĩ. Hắn cũng không muốn chết ở chỗ này, trước mắt cứ giả vờ thần phục, đợi thời cơ thích hợp sẽ trả thù rồi bỏ trốn.

_ Được, ta thần phục ngươi!

Ting, chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ Phản Khách Vi Chủ, ban thưởng: mở ra Kim Loan Điện, mở ra Đế Nữ Cung, 10 vạn exp.

Ting, chúc mừng ngài đạt đến ngũ tinh Đấu Giả, ban thưởng: 100 đơn trị.

Ting, chúc mừng ngài đạt đến lục tinh Đấu Giả, ban thưởng: 100 đơn trị.

Ting, chúc mừng ngài đạt đến thất tinh Đấu Giả, ban thưởng: 100 đơn trị.

Nhìn tiếng thông báo của hệ thống, Tiêu Lệ nhoẻn miệng cười, cuối cùng đã xong nhiệm vụ, cũng là lúc tiễn Đấu Sư cường giả 1 đoạn rồi.

_ Bặccccccccccccc..............

Không 1 chút dấu hiện Tiêu Lệ vung ra 1 kiếm chặt đứt đầu Lam Phong, 1 vòi máu tươi phún lên khiến Tiêu Tùng đứng ngay cạnh đó cũng giật mình...

_ Khi Tiêu Lệ ta là thằng ngốc sao, trá hàng lộ liễu như vậy....

Tiêu Lệ giả vờ lẩm bẩm để che dấu nguyên nhân thực sự giết Lam Phong. Mọi người xung quanh đều nhìn Tiêu Lệ với ánh mắt sợ sệt, vị Tiêu nhị thiếu gia này quá tàn nhẫn rồi, nói giết là giết không chớp mắt 1 chút. Mấy tên thuộc hạ cũ của Lam Phong nhìn nhau, dường như đã có quyết định nào đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.