Trò Chơi Luân Hồi

Chương 114: Chương 114: Medusa tiến hóa




Trong khu rừng trúc toàn một màu xanh, thân thể mềm mại đầy đặn hoàn mỹ như bạch ngọc hiện ra vô cùng hấp dẫn khiến miệng lưỡi người ta phải khô khốc.

Dung nhan kiều diễm trong lúc lơ đãng lộ ra một vẻ xinh đẹp tựa như yêu tinh mị hoặc. Chiếc cổ thon dài trắng nõn, lộ ra đường cong ưu nhã. Phía dưới chiếc cổ ưu nhã ấy, một đôi ngọc nhũ đầy đặn vểnh cao đong đưa trong không khí như khiêu khích ánh mắt người nhìn.

Có lẽ bởi vì nhiệt độ cao mà một giọt mồ hồi xuất hiện ở trên cổ nàng, sau đó một đường chảy xuống khẽ lướt qua ngọc nhũ đầy đặn mượt mà kia tạo thành một đường cong cực kỳ gợi cảm, ẩn ẩn thoáng có chút dâm tà rồi cuối cùng lặng lẽ tan vào hư vô.

Nơi giọt mồ hôi kia biến mất là một vùng bụng mảnh mai bằng phẳng, nhìn qua có chút yếu đuối. Nhưng ẩn trong vẻ thanh mảnh đó lại phảng phất một cảm giác mềm dẻo, săn chắc không có một chút thịt dư thừa. Chỉ liếc mắt nhìn một cái cũng đủ khiến người ta xúc động không nhịn được muốn vươn tay tới chạm vào vuốt ve.

Phía dưới eo nhỏ đó là cái đuôi rắn màu tím mị hoặc tràn ngập ngang bướng. Đuôi rắn khẽ đong đưa trong không khí ẩn hiện ra phong tình dị vực, cực kỳ cuốn hút không thể nghi ngờ.

Trong khu rừng trúc nho nhỏ này, khối thân thể mềm mại khiến cho không biết bao nhiêu nam nhân thèm thuồng này cứ như vậy trần truồng bại lộ ra, cực kỳ bổ mắt cho kẻ nào may mắn nhìn thấy được.

Trong bụi cỏ, Tiêu Viêm trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm khối thân thể mềm mại trần truồng khiến nam nhân điên cuồng kia. Như một lẽ tất nhiên, từ bụng dưới của hắn, một cỗ tà hỏa đột nhiên dâng lên khiến sắc mặt hắn đỏ au. Một lúc lâu sau, hắn mới cắn răng vận chuyển đấu khí, đem tà hỏa đang xung động trong cơ thể đè áp xuống.

_ Nữ nhân này... thật là đáng sợ a…

Lại ngẩng đầu lên, Tiêu Viêm chỉ dám đưa ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đang hừng hực thiêu đốt giữa không trung, không dám lại tiếp tục nhìn khối thân thể mềm mại xinh đẹp tràn ngập hấp dẫn kia nữa. Hắn sợ nếu như không cẩn thận sẽ đem bản thân mình lộ ra.

_ Medusa nữ vương trời sinh có một loại lực mị hoặc. Thứ này đối với nam nhân mà nói chính là liều xuân dược kịch liệt nhất. Đương nhiên với thực lực của nàng bây giờ, luồng tà lực tràn ngập mị hoặc như vậy đã đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục. Mà khi nàng đang xích lõa như thế, lực mị hoặc kia sẽ tự nhiên phóng thích ra ngoài…

Tiêu Lệ không biết từ lúc nào đã xuất hiện sau lưng Tiêu Viêm, thanh âm trầm ổn nhưng ẩn ẩn chút nóng cháy giảng giải cho hắn.

Lấy thực lực cửu tinh Đấu Vương của Tiêu Lệ, lại sở hữu Thanh Long thể chất gần như miễn dịch hầu hết các loại xuân dược mị độc, vậy mà hắn vẫn không thể hoàn toàn chống cự lại sự mê hoặc của Medusa nữ vương.

_ Ách… nhị ca! Huynh đến đây từ khi nào thế?

Nghe được thanh âm của Tiêu Lệ, Tiêu Viêm hoảng hốt quay đầu, vô cùng mừng rỡ hỏi.

_ Từ khi Medusa nữ vương vừa bắt đầu cởi áo, hắn đã ở sau lưng ngươi rồi. Chỉ là ta thấy hai ngươi ngắm nhìn nàng ta chăm chú quá nên mới không gọi mà thôi…

Dược Lão không chút lưu tình vạch trần hai tên sắc lang.

_ Ặc ặc… sư phụ, nhị ca! Chúng ta khi nào động thủ?

Tiêu Lệ nghe vậy chỉ cười trừ. Bất quá Tiêu Viêm thì lại ngượng chín mặt, giả vờ nói lãng sang chuyện khác.

_ Dục tốc bất đạt, cứ chờ một chút đi! Mặc dù bây giờ Medusa nữ vương đặt toàn bộ sự chú ý trên Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, thế nhưng nếu nàng phát hiện có kẻ quấy rầy nhất định sẽ ra tay giải quyết phiền phức trước. Tuy rằng ta và nhị ca ngươi có khả năng mang ngươi chạy trốn, nhưng còn Thanh Liên Địa Tâm Hỏa...

Dược Lão khuôn mặt lãnh đạm nói.

_ Vậy thì tiếp tục chờ đi…

Tiêu Viêm khóe miệng nhếch lên, vừa định quay đầu lại nhìn về phía khu đất trống thì một cái tay như trời giáng cốc một cái đau điếng vào đầu hắn.

_ Nhị ca, sao huynh đánh đệ?

Bất thình lình bị đòn, Tiêu Viêm xoay đầu lại, vẻ mặt oan ức hỏi Tiêu Lệ.

_ Đệ còn hỏi? Tẩu tẩu tương lai mà đệ cũng dám nhìn trộm?

Tiêu Lệ khuôn mặt nghiêm túc, mắt nhìn không chớp về phía ngọc thể lõa lồ của Medusa nữ vương, lẽ thẳng khí hùng giáo huấn Tiêu Viêm.

_ Tẩu tẩu tương lai? Nhị ca, ta nhớ tẩu tẩu là Tiêu Ngữ tỷ tỷ và Hồng Điệp tỷ tỷ cơ mà?

Tiêu Viêm vẻ mặt đau khổ nói.

_ Ai quy định nhị ca ngươi chỉ có hai thê tử? Nếu đệ còn dám nhìn trộm… vậy thì Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, đệ tự mình nghĩ cách đi.

Tiêu Lệ lại cốc đầu Tiêu Viêm một cái, ánh mắt chưa từng rời khỏi ngọc thể trần trụi hấp dẫn của Medusa nữ vương.

...

Để cẩm bào màu tìm tùy ý rơi trên mặt đất, Medusa nữ vương chậm rãi tiến lên một bước, đôi mắt đẹp mê ly nhìn chằm chằm vào đoàn hỏa diễm màu xanh ở giữa không trung.

_ Nếu cứ dựa theo biện pháp tu luyện bình thường thì không biết lúc nào mới có thể chạm tới cánh cửa Đấu Tông. Cho nên muốn thăng cấp Đấu Tông nhanh nhất… cũng chỉ còn có con đường này!

Khẽ cắn bờ môi đỏ mọng, nàng nhẹ giọng lẩm bẩm.

_ Nếu tiến hóa thành công, hôm nay tất cả nhân loại đến đây đều phải vĩnh viễn lưu lại sa mạc này!

Tay ngọc mảnh khảnh nhẹ nhàng nắm lại, Medusa nữ vương chậm rãi ngẩng đầu nhìn năng lượng kịch liệt ba động chỗ tường thành, trong đôi mắt đẹp xẹt qua chút hàn ý. Ngón tay khẽ gạt mái tóc trên trán, nàng quay lại nhìn Thanh Liên Địa Tâm Hỏa đang cháy hừng hực trên không trung lạnh lùng nói.

Nói xong một câu tràn ngập băng giá này, Medusa nữ vương đưa cánh tay nhỏ nhắn xé bỏ sợi dây buộc tóc màu tím, nhất thời mái tóc đen nhánh mềm mại xõa tung xuống đất.

Nhẹ nhàng lắc lắc đầu, những sợi tóc theo động tác tùy ý đó mà nhảy múa trong gió khiến Medusa nữ vương lại càng tăng thêm vài phần phong tình quyến rũ.

Hai tay khẽ siết, Medusa khép hờ đôi mắt đẹp, tay ngọc không ngừng biến hóa ra những thủ ấn kỳ dị, năng lượng trong rừng trúc đột nhiên trở nên ba động vô cùng kịch liệt…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.