Hôm nay là ngày nhộn nhịp nhất của Hắc Ấn Thành trong vòng năm mươi năm gần đây. Trên đường phố, dòng người chi chít kéo về Hắc Ấn đấu giá phường.
Vé vào cửa cho bốn ngày đầu tiên của đấu giá hội đã sớm bán hết từ hôm trước. Tiêu Lệ quy định mỗi người chỉ được mua một vé nhằm mục đích có thể “phát tán” những món hàng của hắn trong phạm vi rộng nhất có thể.
Phòng đấu giá Hắc ấn diện tích tương đối lớn có thể đồng thời chứa được vài vạn người, chia làm hai phân cấp rõ rệt. Lô ghế đầu tiên dành cho khách quý hầu như đã kín chỗ, những thế lực lớn nhất trong Hắc Giác Vực đều sớm cử người đại diện đến đây tham dự thịnh hội này…
Mấy thế lực lớn mặc dù đặt trọng tâm ở trên Sát Hoàng Ma Trận và mấy quyển Địa giai đấu kỹ, thế nhưng cũng không trở ngại bọn họ tranh giành những món đan dược và vũ khí cấp thấp hơn này.
Dù sao, quy mô của một thế lực cũng không phải chỉ gói gọn trong mấy người cao tầng. Mỗi một đại thế lực đều là một hệ thống rườm rà phức tạp. Mà đan dược và vũ khí trong Hắc Giác Vực đều là loại cung không đủ cầu, bọn ho sẽ không ngại thu về cho thế lực của mình nhiều một chút…
Hàng ghế còn lại dành cho những người bình thường kia lại càng chật ních nhân ảnh chen chúc. Mọi người đều hồi hộp chờ mong, đấu giá hội lần này có gì đặc biệt.
“Đingg… Đoong…”
Theo một tiếng chuông ngân thanh thúy vang lên, đài đấu giá hoàn toàn được làm từ Bích Linh Hàn Ngọc bỗng được ánh sáng năm màu chiếu lên tạo thành từng chùm huỳnh quang rực rỡ soi rọi khắp phòng đấu giá.
Một làn sương khói mờ ảo đúng lúc phun ra như càng làm cho ánh sáng ấy thêm phần lung linh huyễn ảo. Rồi đột nhiên, một bóng người lả lướt xuất hiện phía sau màn khói.
Mặc dù chỉ là một hình bóng mông lung, thế nhưng vóc người lồi lõm hoàn mỹ tới cực điểm kia vẫn khiến cho vô số nam nhân trong tràng đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm nàng, tiếng hò reo inh ỏi vang lên khắp nơi.
Hình bóng xinh đẹp kia tựa hồ đảo mắt một vòng nhìn quanh phòng đấu giá, sau đó chậm rãi bước ra khỏi làn khói. Váy đỏ thướt tha quét trên mặt đất tựa như một đóa sen lửa nở rộ giữa bầu trời.
Mặc dù hầu hết mọi người đều đã sớm biết tin đồn Lôi Nhã sẽ tự mình chủ trì đấu giá hội lần này. Thế nhưng thời điểm nàng thực sự bước ra vẫn gây nên một trận oanh động không nhỏ trong phòng đấu giá.
Phải biết một điều là… lần gần nhất mà Lôi Nhã đứng ra làm đấu giá sư cho một cuộc đấu giá đã là gần năm năm trước, khi nàng vẫn còn là một tên chấp sự đấu giá phường.
Mà bản thân Lôi Nhã hiện tại giống như một đại minh tinh trong Hắc Giác Vực, vừa xinh đẹp thánh khiết, vừa kiêu sa mị hoặc khiến vô số nam nhân điên cuồng vì nàng.
_ Hừ… nam nhân tên nào cũng như tên nào…
Trên một gian phòng sa hoa nằm ở vị trí cao nhất ngay phía sau đài đấu giá, Lamia đang lười biếng nằm trên ghế mềm nhìn thấy tràng cảnh bên dưới thì liếc xéo Tiêu Lệ, hừ lạnh châm chọc nói.
Phòng đấu giá Hắc Ấn thiết kế ghế ngồi theo hình rẽ quạt hai trăm bảy mươi độ. Phương vị còn lại có một gian phòng bí mật vốn là dành riêng cho Viên Y. Từ vị trí này có thể dễ dàng bao quát tình hình bên dưới, tùy thời ra tay can thiệp.
Bất quá hôm nay, căn phòng này đã bị Tiêu Lệ cường hoành chiếm mất, còn Viên Y tên kia thì đã sớm không chờ đợi được bế quan phục dụng Hoàng Cực Đan mất rồi…
_ Hihi… chư vị từ khắp nơi gấp gáp đổ về đây, có lẽ là đã rất vất vả. Lôi Nhã ở đây xin thay mặt Bát Phiến Môn cảm tạ chư vị đã nhiệt tình ủng hộ chúng ta…
Lôi Nhã chớp chớp đôi mắt quyến rũ nhìn quanh một vòng khiến không khí trong phòng đấu giá trở nên sôi nổi hơn bao giờ hết. Thanh âm ngọt lịm đến tận xương làm cho không ít nam nhân định lực kém thậm chí đã có dấu hiệu… nhất trụ kình thiên.
_ Hẳn là các vị đã sớm biết… lần đấu giá hội này đột ngột được tổ chức như vậy là bởi vì có một thần bí thế lực đã ký gửi cho bản môn lượng lớn đan dược, vũ khí, trang bị cùng với cao giai công pháp, đấu kỹ...
_ Những món đồ này trải qua chuyên gia của bản môn thẩm định đã xác nhận là chất lượng vô cùng tốt, không có bất cứ vấn đề gì, tin tưởng sẽ không làm cho mọi người thất vọng...
Hơi vung tay lên ra hiệu cho mọi người im lặng, Lôi Nhã tìm tiếp tục sử dụng thanh âm câu hồn đoạt phách của mình chậm rãi giới thiệu.
_ Như vậy… Lôi Nhã sẽ không làm mất thời gian của chư vị thêm nữa… Ta tuyên bố… Hắc Ấn thịnh hội… hiện tại… BẮT ĐẦU…
Nhìn thấy những ánh mắt nóng hừng hực dán chặt trên người mình, Lôi Nhã khẽ nở một nụ cười ma mị, cao giọng nói.
Tiếng nói của Lôi Nhã vừa dứt, phía sau lưng nàng đột nhiên dâng lên một cái đài thủy tinh phát ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Cái đài thủy tinh này cũng không phải là chất liệu thông thường mà là Phỉ Thúy Linh Tinh hiếm thấy. Ánh sáng của nó phát ra thậm chí còn có công dụng che đi linh hồn cảm giác lực, bởi vậy càng kích thích trí tò mò của những người bên trong phòng đấu giá.
Ánh sáng từ Phỉ Thúy Linh Tinh phát ra trải qua Bích Linh Hàn Ngọc trung hòa thì chậm rãi dịu xuống, cuối cùng hiện rõ món đồ bị che giấu bên dưới màn hào quang của nó, rõ ràng là một đôi cánh thiên sứ cực kỳ mỹ lệ.
_ Trên Đấu Khí đại lục này, muốn có thể tự do bay lượn trên bầu trời thì ít nhất phải đạt tới Đấu Vương thực lực hoặc là sử dụng phi hành đấu kỹ…
_ Nhưng mà Đấu Vương cường giả ít ỏi, dù là toàn bộ Hắc Giác Vực cũng không có bao nhiêu người…. Mà phi hành đấu kỹ còn hiếm thấy hơn, lại có nhược điểm tiêu tốn đấu khí rất lớn…
Lôi Nhã khẽ vuốt ve đôi cánh, chậm rãi giới thiệu. Dừng một lúc đến khi mọi người bắt đầu sốt ruột, nàng mới tiếp tục nói.
_ Bất quá… có phi hành đạo cụ này… dù là người bình thường cũng có thể dễ dàng tung hoành thiên khung, tốc độ của đôi cánh này thậm chí có thể so sánh với Đấu Vương cường giả mà chỉ cần tiêu hao một ít Huyền Tinh Thạch…
_ Giá khởi điểm là… 1 kim tệ! Hiện tại mọi người có thể tùy ý ra giá để sở hữu đôi cánh Phi Vũ Thiên Sương này…