Kỷ Nịnh đi theo Hình Dạ tiến vào quán bar ở tầng một, có một dãy hành lang nằm sau cánh cửa bên cạnh quầy bar, bên trong là các phòng ở của tầng một.
Hình Dạ dẫn cô đi đến một gian phòng ở tận cùng bên trong, sau khi đẩy cửa ra, Kỷ Nịnh thấy nội thất nơi đây cũng giống như trong một phòng khách sạn bình thường.
Sau đó, cô nhanh chóng phát hiện ở trên tường phía sau cửa ra vào có mấy cái móc áo dán tường, cái móc ở bên trong cùng đã bị đứt gãy, chỗ bị vỡ vô cùng sắc nhọn.
Ánh mắt Kỷ Nịnh sáng ngời, lập tức ghé sát vào nhìn kĩ đoạn móc bị gãy này.
Sau khi cẩn thận xem xét, cuối cùng cô cũng nhìn thấy ở góc dưới của mặt vỡ có dính một vết máu đỏ sậm.
Kỷ Nịnh quay đầu lại nhìn Hình Dạ, hô hấp có chút dồn dập: “Nơi này chính là hiện trường gây án đầu tiên đúng chứ?”
“Đúng vậy, trên tường còn có dấu vết chà xát của giấy nhám.” Hình Dạ gật đầu, “Hiện tại cần điều tra rõ người cùng Huy thiếu ở trong gian phòng này vào lúc đó là ai.”
“Dương Nghi!” Kỷ Nịnh trả lời không chút do dự, bắt lấy cánh tay Hình Dạ, nhanh nhảu đem chứng cứ và suy đoán mà cô biết được kỹ càng tỉ mỉ nói cho anh nghe.
Nghe xong suy đoán của cô, Hình Dạ cũng tán thành: “Không còn người nào hợp lý hơn cô ấy đi cùng Huy thiếu vào căn phòng này.”
“Đúng vậy! Tôi hoài nghi Dương Nghi cũng không phải làm 'gái', mà là bị Huy thiếu ép buộc mới phải lên chiếc du thuyền này. Ban đêm Huy thiếu hoặc là nhân lúc bạn gái ngủ, hoặc cũng có thể chuốc thuốc mê hay dùng đồ vật linh tinh gì đó làm cho bạn gái hắn mất đi ý thức, sau đó đem Dương Nghi đưa tới nơi này ép buộc cô ấy lên giường! Dương Nghi giãy giụa cầu xin, hai người trong quá trình xô đẩy, Huy thiếu đụng vào cái móc này mới dẫn đến tử vong ngoài ý muốn.”
Hình Dạ tiếp lời cô, nói: “Ngô Hạo thuận tay trái và Dương Nghi rất có khả năng có quan hệ mờ ám, cho nên Ngô Hạo mới có thể giúp Dương Nghi giải quyết tốt hậu quả, thậm chí vì bảo vệ Dương Nghi không bị điều tra ra, hắn đem dao chém lên thi thể, ngụy trang thành giết người trả thù, mượn vết dao đâm bại lộ chính mình, thế tội cho Dương Nghi.”
Suy đoán đến đây, toàn bộ mấu chốt cho án giết người lần này cơ bản đều được đưa ra ánh sáng.
Tim Kỷ Nịnh đập mạnh, lắp bắp hỏi: “Vậy thì...... Chúng ta...... Hiện tại liền nộp đáp án?”
Cô nhìn thời gian đếm ngược, khoảng cách đạt được khen thưởng lớn nhất chỉ còn lại chưa đến 2 giờ đồng hồ.
Hình Dạ trầm tư một lát sau, lắc lắc đầu: “Còn chưa đủ ổn thỏa. Chúng ta còn chưa thể xác định quan hệ giữa Ngô Hạo và Dương Nghi có tốt đến mức khiến hắn hi sinh bản thân để thế tội hay không.”
“Vậy làm sao bây giờ? Tôi tìm không thấy thêm tin tức gì về Dương Nghi cả.” Kỷ Nịnh cảm thấy lời Hình Dạ nói đều không sai. Hết thảy đều vẫn chỉ là suy đoán từ vài ba chứng cứ, nhưng chỉ dựa vào suy đoán thì không nên tùy tiện ra đáp án cuối cùng. Nếu sai rồi, có khác gì số 5 đâu, bọn cô đều sẽ bị chết......
Hình Dạ nắm tay Kỷ Nịnh đặt vào trong lòng bàn tay hắn: “Tôi sẽ đi tiếp cận Dương Nghi, ép Ngô Hạo hiện thân. Nếu như Ngô Hạo phản ứng kịch liệt, tôi sẽ trực tiếp nộp đáp án luôn, cô cứ nhìn chằm chằm vào tôi, chỉ cần tôi biến mất một cách bình thường, cô cứ thế trả lời theo là được.”
Kỷ Nịnh lập tức hỏi hắn: “Nếu ở trong trò chơi bị thương, hoặc là tử vong, anh sẽ thế nào?”
Hình Dạ nhìn vào mắt cô, nhẹ giọng nói: “Chúng ta bị dẫn vào trong trò chơi chính là dùng thân thể thật sự, không phải số liệu.”
Kỷ Nịnh nghe hiểu ý tứ hắn, nếu bị chết ở trong trò chơi, xem như 'chết thật sự'. Cô tức khắc luống cuống, “Không được! Những NPC đó không phải người bình thường, vạn nhất xảy ra việc gì ngoài ý muốn thì phải làm sao?”
“Không có việc gì, yên tâm.” Hình Dạ không chút nóng nảy, “Tôi thấy, những vệ sĩ này không đến mức có thể làm tôi bị thương đâu, tôi có thể phản đòn mà.”
Kỷ Nịnh vẫn hơi lo lắng, nhưng vào lúc Hình Dạ đảm bảo lần thứ ba, cô đành phải đồng ý cho hắn lấy thân xông pha đi thăm dò quan hệ thật sự giữa Ngô Hạo và Dương Nghi.
Cùng lúc đó, Giang Thi Vũ tìm Hình Dạ thật lâu cũng không thấy, chỉ có thể không cam lòng mà từ bỏ.
Thời gian trả lời không còn nhiều lắm, cô ta không muốn lại lãng phí thêm.
Giang Thi Vũ từ trong túi xách lấy ra một lọ thuốc, tất cả chữ bên trên đều là tiếng Anh, cô ta nhìn nhìn, nhớ lại quá trình phá án của mình.
Bình thuốc này, cô thật vất vả mới tìm được từ trong phòng của Chí Phương. Cô tra ra được đây là một loại thuốc gây tê mỏi thần kinh mãnh liệt.
Chí Phương thiếu Huy thiếu một số tiền cực lớn, nhất định là đã lừa Huy thiếu uống thuốc này, trong lúc Huy thiếu mất đi tri giác liền giết chết hắn, lại còn dùng tay trái cầm dao, ý đồ ngụy trang thành giết người trả thù giá họa cho những người khác.
Chủ nợ đã chết, Chí Phương lại không đưa ra giấy vay nợ, không ai có thể bắt hắn trả tiền.
Giang Thi Vũ khẳng định Chí Phương chính là đáp án. Cô ta không hề nói cho ai biết phát hiện của mình, thậm chí là đồng đội Diệp Gia Minh. Trận này, Giang Thi Vũ cô phải làm người thắng duy nhất.
Giang Thi Vũ trong mắt hiện lên một tia tàn nhẫn. Cô dùng ý niệm mở ra hệ thống quang bình, không chút do dự ở khung đáp án nhập tên Chí Phương.
Sau 3 giây chờ đợi,【trả lời chính xác】mà cô chờ mong không có xuất hiện, ngược lại, quang bình trước mắt cô đột nhiên từ màu xanh lam biến thành màu xám, bốn chữ 【trả lời sai lầm】 đỏ như máu lập loè hiện ra.
Thân thể phảng phất như bị xé thành từng mảnh nhỏ đủ để chôn vùi mọi tri giác, đau đớn kịch liệt cứ thế mà xé nát cô ta. Tròng mắt Giang Thi Vũ trong nháy mắt sung huyết, khóe mắt gần như muốn nứt ra, miệng há thật to muốn gào lên nhưng lại không thể phát ra được bất kỳ thanh âm nào. Cuối cùng, cơ thể ở trong đau đớn tột cùng mà hoàn toàn tan biến...
【 Người chơi số 2 có đáp án sai lầm, lập tức bị tiêu diệt. 】
Giao diện hệ thống lại có nhắc nhở mới.
Kỷ Nịnh chưa kịp xem bởi vì lúc này cô đang tập trung lực chú ý, một khắc cũng không dám rời mắt khỏi Hình Dạ ở nơi xa.
Tới thời gian ăn cơm trưa, trên du thuyền đại đa số mọi người đều nhận cơm xong thì tụ tập cùng ăn ở quán bar.
- ----------
Editor: