[Đột kích kiểm tra vệ sinh: Một tinh thần học tập tốt và kỉ luật tốt bắt đầu từ một phòng ngủ sạch sẽ. Để bồi dưỡng thói quen giữ gìn vệ sinh sạch sẽ của mỗi cá nhân và vinh dự của cả tập thể, giáo viên của phòng giáo vụ đã tiếp nhận lời mời của một trường học không tên, đưa nhiều học sinh mới đến trải nghiệm sinh hoạt...]
[Chú thích: Đây là chương trình kiểm tra thực tập “Quy định vệ sinh vườn trường” do làng đại học kết hợp với phòng giáo vụ thực hiện, thành tích kiểm tra sẽ được đánh giá toàn diện, mọi quyết định đều do phòng giáo vụ đưa ra.]
Phần giới thiệu về bài kiểm tra lướt nhanh trên màn hình, Đường Tâm Quyết tranh thủ cơ hội tung ra kĩ năng “Đánh giá“.
Dựa theo chú thích trong cửa hàng, sau khi kĩ năng “Đánh giá” tăng cấp có thể vượt qua những câu chữ diễn giải qua loa, dùng trí năng đánh giá, thậm chí còn có thể vạch trần vài tin tức không muốn người ta biết.
Kĩ năng có hiệu lực ngay lập tức: [Một phần giới thiệu bài kiểm tra ngắn ngủn, hơi thở dối trá tràn ngập trong từng con chữ. Cái gì, sản phẩm của phòng giáo vụ à? Thế thì không sao.]
Đường Tâm Quyết: “...”
Nhìn giọng điệu quái gở này, Đường Tâm Quyết tin nó giám định bằng trí năng thật rồi. Chỉ là hình như nó phát triển theo hướng suy luận, pha chút xu thế phổ cập khoa học kiêm trào phúng.
Nhưng nếu bỏ qua giọng điệu quái quái của nó thì dường như ý nó là...
Thông qua tên tuổi của “Làng đại học kết hợp với phòng giáo vụ” thì ba trường đại học cộng lại cũng chỉ có một phòng giáo vụ, theo logic thì hẳn uy tín của nó rất cao. Nhưng “Đánh giá” tỏ vẻ trào phúng chứng tỏ nó cũng không uy tín lắm?
Đường Tâm Quyết ghi nhớ việc này xong, cất điện thoại đi. Giường của cô nằm ở vị trí gần cửa nhất, bên giường dán số thứ tự: Giường số 1.
Ở góc độ của cô có thể nhìn không sót gì khung cảnh trong phòng: Toàn bộ học sinh trong phòng đã tỉnh hết, nhưng không ai dám tùy tiện xuống giường, tất cả mọi người đều ngồi trên giường đánh giá căn phòng ngủ loại siêu to này.
Bố cục cơ bản của phòng là một loạt giường tầng loại trên dưới đều là giường xếp thành dãy, các dãy giường được chia làm hai hàng, mỗi hàng có 8 giường, các giường được đánh số từ 1 đến 16. Đầu giường có một cái thủ thấp nhỏ, giường trên giường dưới chia nhau dùng chung.
Giữa phòng chỉ có một cái bàn dài bằng gỗ xếp ngay lối đi nhỏ giữa hai hàng giường. Đường Tâm Quyết nhìn lướt qua, cái bàn đó chỉ chứa được tối đa 8 người ngồi cùng một lúc. Quần áo, đồ trang điểm, đồ dùng hằng ngày, túi đồ ăn vặt, cốc mì ăn thừa... Đủ thứ linh tinh bày tràn trên bàn dưới bàn, giữa lối đi lẫn trên giường đệm, chồng chất như núi, như một bãi rác thu nhỏ.
Nhờ ưu thế của vị trí này, Đường Tâm Quyết nhanh chóng tìm được ba gương mặt quen thuộc ở giường số 4, số 8 cùng hàng và giường số 9 hàng đối diện, lần lượt là Trịnh Vãn Tình, Trương Du và Quách Quả.
Vì bị cản trở do nằm giường dưới nên Trịnh Vãn Tình và Trương Du không thấy ai cả, còn đang lo lắng nhìn quanh, chỉ có Quách Quả ở giường trên đầu tiên hàng thứ hai là phát hiện ra Đường Tâm Quyết, lập tức vui vẻ.
[Quyết thần!]
Suýt nữa Quách Quả thốt ra khỏi miệng rồi, nhưng cô ấy lại cẩn thận nuốt tiếng kêu xuống, chỉ mấp máy miệng trong im lặng.
Nhìn khẩu hình Quách Quả, Đường Tâm Quyết hơi gật đầu, cô nhắm mắt lại như đang tự hỏi gì đó.
Quách Quả hơi sững sờ, bỗng trong đầu bật ra một câu: [Tớ ở giường số 1.]
Câu này truyền đến hoàn toàn không ở dưới dạng giọng nói hay chữ viết, dường như nó cứ thế xuất hiện trong đầu thôi, nhưng vẫn có thể làm cho người ta hiểu hàm nghĩa của câu.
Quách Quả giật bắn người, sau khi tỉnh táo thì vô thức nhìn về phía Đường Tâm Quyết ở giường số 1, nhớ đến kĩ năng hệ tinh thần vừa mới tăng cấp của Đường Tâm Quyết.
Kết nối tâm linh!
[Kết nối tâm linh (Sơ cấp): Sử dụng kĩ năng này, bạn có thể “Tâm linh tương thông” ở một mức độ nào đó với từ ba đến năm người.]
Chỉ có Đường Tâm Quyết mới có thể thấy trong phần trạng thái cá nhân của cô có một chấm màu xanh to đại diện cho kĩ năng tinh thần mới đang sáng lên, chầm chậm dung hợp với kĩ năng [Khống chế tinh thần] cũ.
Sau khi dung hợp hoàn toàn, phòng ngủ hiện tại lập tức xuất hiện trong đầu cô bằng một dáng vẻ hoàn toàn khác: Tất cả người, âm thanh, hình ảnh đều biến mất, chỉ có hơn mười đốm lửa đang cháy nhẹ nhàng trôi nổi trong khoảng không tối tăm mờ mịt.
Hầu hết những đốm lửa có màu vàng nhạt, một số ít có màu khác. Ví dụ như lửa của Đường Tâm Quyết có màu đỏ sẫm gần chuyển sang đen và lớn hơn rất nhiều những đốm lửa còn lại, trông vô cùng khó chịu.
Dưới “Ánh mắt” cô, hơi thở của từng người như “Râu” của ngọn lửa, cẩn thận dò ra xung quanh, vươn tới vị trí cách khoảng hơn 1 mét thì biến mất. Đường Tâm Quyết thử khống chế hơi thở của mình vươn dài ra ngoài, không ngờ “Râu” của cô lan được hơn nửa khoảng không gian, tầm nhìn của cô cũng vươn xa ra mấy mét theo những sợi “Râu” đó, di chuyển liên tục trong phòng.
Cô hiểu ra ngay: Những ngọn lửa ở đây đều là tinh thần lực của mọi người.
Mỗi khi cô tới gần ngọn lửa nào đó, tâm trạng của ngọn lửa sẽ truyền đến cô, hầu hết đều là ngơ ngác, căng thẳng và lo âu. Mà khi cô muốn chạm vào thì mặt ngoài những ngọn lửa sẽ xuất hiện lực đẩy ngăn cô ở bên ngoài.
[Có thiết lập kết nối tâm linh không? Ý chí bài xích càng mạnh tỉ lệ kết nối thất bại càng cao.]
Kĩ năng xuất hiện nhắc nhở, cùng lúc nó cũng cảnh báo cô: Nếu kết nối thất bại thì tinh thần lực của cô cũng sẽ tổn thương.
Đường Tâm Quyết nhanh chóng quyết định, cô lướt một vòng, cảm nhận được ba ngọn lửa vô cùng thân thiết, nhẹ nhàng phân biệt được ai với ai.
[Lựa chọn thành công, đang kết nối...]
Ngọn lửa biến mất, phòng ngủ khôi phục dáng vẻ vốn có, từng chi tiết trong căn phòng xuất hiện trở lại.
Cùng lúc đó, trong đầu cô xuất hiện ba ý thức khác nhau.
Khi Đường Tâm Quyết mở mắt ra lần nữa mới biết thời gian cô nhắm mắt chưa đến nửa giây, cô truyền một câu thông qua ý thức vừa kết nối với ba người, quả nhiên cô nhận được ba câu trả lời ngay lập tức.
Trương Du: [Tâm Quyết? Là cậu à?]
Trịnh Vãn Tình: [Má! Mình bị tâm thần phân liệt sao?]
Quách Quả: [Aaaaa làm tớ sợ chết đi được! Quyết... Quyết thần?]
Đường Tâm Quyết: [Đây là kĩ năng của tớ, có thể liên kết ý thức của bốn chúng ta thành một nhóm, tớ vừa tăng cấp một chút, bây giờ chúng ta có thể trao đổi đơn giản.]
Ba người: [...]
Lúc mua kĩ năng này bọn cô còn phấn khích hơn cả Đường Tâm Quyết, chỉ tiếc nó luôn ở trạng thái đang cài đặt không thể sử dụng, không ngờ vừa cài đặt xong đã cho bọn cô một bất ngờ lớn.
Quách Quả cực kì hưng phấn: [Đây là... Group chat sóng não riêng của chúng ta?!]
Dễ dàng hơn group chat bình thường nhiều, đã thế còn không cần phải gõ chữ nữa, chỉ cần nghĩ một cái trong đầu là có thể trao đổi với nhau!
Có kĩ năng này, mọi người lập tức cảm thấy yên tâm hơn nhiều, bắt đầu tập trung quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Chưa đến nửa phút từ khi tất cả mọi người tỉnh dậy, đã có một nữ sinh xuống giường đầu tiên, chẳng qua cô ấy vừa hét toáng lên vừa lăn xuống giường thôi.
Dưới ánh nhìn trừng trừng của tất cả mọi người, nữ sinh búi tóc cao mặc áo sơ mi màu xanh lá giường số 16 hoảng sợ ngã lăn xuống đất, không kịp để ý đến chuyện ngã đau đã vội vàng giữ chặt nữ sinh giường số 14 bên cạnh: “Cứu tôi với, trên giường tôi có quỷ!!”
Nữ sinh giường số 14 cũng phản ứng rất nhanh, lập tức quơ lấy đèn bàn đầu giường mình giơ lên làm tư thế chuẩn bị tấn công: “Đừng có lại đây!”
Nữ sinh búi tóc vội lui về sau: “Tôi nói thật... Thật đó! Không tin các cô tới đây mà xem, trên gối tôi có rất nhiều máu!”
Một giọng nói lạnh lùng không biết của ai vang lên: “Cô nhào vào giường người khác thế, sao chúng tôi biết liệu cô có phải là người hay không?”
Ai trải qua bài kiểm tra đầu tiên cũng biết giường ngủ chính là một kết giới bảo vệ, không ai dám dễ dàng bước ra ngoài hoặc để cho người khác bước lên giường mình.
Nữ sinh búi tóc bị chất vấn thì gấp gáp đến mức nước mắt tuôn ào ào không nói nổi một câu giải thích. Đúng lúc này, cô gái ở giường số 2 ngay bên dưới Đường Tâm Quyết lên tiếng.
“A Niệm, qua đây.”
Nữ sinh búi tóc quay phắt đầu lại, vui mừng phát khóc: “Tưởng Lam! Hóa ra cậu ở đây hu hu hu!!”
Cô ấy vội vàng chạy tới, nhưng mới chạy được nửa đường đã bị đống chai lọ mỹ phẩm rơi đầy đất ngáng chân ngã cái oạch, tiếng ngã nặng nề vang khắp phòng.
“Giờ các cô có thể tin cậu ấy không phải quỷ rồi đấy”
Tưởng Lam giường số 2 xoay người xuống giường đỡ cô ấy lên, lạnh nhạt nói: “Đây là bạn cùng phòng của tôi, không có con quỷ nào ngu ngốc thế này đâu, chỉ có con người mới đạt đến đẳng cấp này thôi.”
Nữ sinh búi tóc đang gục mặt trong lòng Tưởng Lam khóc oa oa: “...”
Đúng lúc này, tiếng đập cửa dồn dập lại vang lên nữa!
Ngoài cửa là một giọng nam vô cùng hung ác ngang ngược: “Dậy hết chưa? Bọn tao đến kiểm tra vệ sinh! Mở cửa nhanh lên!”