Nghe những lời Đường Tâm Quyết nói, gương mặt bạn học Khương ngây ra.
Cô ta nhìn chằm chằm chỉ đỏ đầy kinh ngạc như đang nhớ đến chuyện gì, mặt mũi khó chịu nhăn nhúm lại, bàn tay vươn về phía chỉ đỏ run rẩy, thở nặng nhọc như kéo bễ.
“Là... Là... Máu thịt của tôi?”
Đường Tâm Quyết nhìn chằm chằm cô ta: “Lúc sinh thời các cô đã bị nhân viên nhà trường sát hại, vậy các cô có nhớ thi thể của mình ở đâu không?”
Bạn học Khương ngơ ngác nhìn lại cô, vẻ mặt càng thêm mơ màng
“Thi thể? Tôi... Không biết.”
Khi đám cô ta thức tỉnh từ trong bóng tối đã chấp nhận sự thật mình là một quỷ hồn chết lâu rồi, trôi nổi trong khoảng không gian chật hẹp không mục đích mãi, ngoại trừ thù hận với cái trường này thì không còn nghĩ tới điều gì khác, cũng chưa từng suy nghĩ đến vấn đề này.
Đường Tâm Quyết nhẹ nhàng nói: “Thì ra là thế.”
“Lúc trước tôi đã thắc mắc, vì sao các cô lại bị nhân viên nhà trường trói buộc ở chỗ này. Trò chơi cho các cô thực lực mạnh hơn hẳn bọn chúng, có lẽ các cô mới là NPC chính thức ở đây, nhưng cuối cùng các cô lại trở thành bên bị phong ấn...Giờ thì tôi hiểu rồi.”
Cô nhấn rõ ràng từng chữ: “Chúng nó đánh cắp sức mạnh của các cô.”
Sau khi bị chỉ đỏ ăn mòn, máu thịt của thí sinh cũng sẽ biến thành chỉ đỏ, cắt nát nội tạng của bọn cô rồi ép nôn ra qua đường miệng. Quá trình này sẽ nhanh chóng rút cạn sức sống của bọn cô, cuối cùng chỉ để lại một cái vỏ không.
Khi quá trình này kết thúc, chắc kết cục của bọn cô sẽ tương tự với quỷ nam sinh kia, cơ thể nổ tung để lại càng nhiều chỉ đỏ hơn nữa, trở thành chất dinh dưỡng mới của đám nhân viên nhà trường.
Vậy thì đám chỉ đỏ chằng chịt dưới sàn phòng ngủ nam ở đâu ra?
Đáp án đã quá rõ.
“Phòng giáo vụ có thể khống chế phó bản này đến một mức độ nào đó căn bản không phải là nhờ sức mạnh bản thân chúng trong trò chơi, mà là nhờ những máu thịt chúng nó có sẵn từ đầu, chính là các cô, những người đã từng táng thân ở đây.”
Đồng tử bạn học Khương co rụt lại, cô ta vẫn chưa thể tiêu hóa nổi tin tức này. Tưởng Lam bên cạnh đã lên tiếng: “Vậy chúng ta có thể dùng chỉ đỏ để tìm phòng giáo vụ không? Có lẽ bọn họ sẽ có cảm ứng với máu thịt của chính mình.”
Kha Kha lại nhíu mày: “Dù chỉ đỏ là máu thịt của bọn họ, nhưng giây phút họ chết thì nó đã rời khỏi thân thể rồi, liệu có cảm ứng được nữa không?”
“Chỉ đỏ không chỉ ảnh hưởng tới thân thể.” Đường Tâm Quyết khẳng định: “Nếu thật thế thì lúc nam quỷ kia sắp nổ tung hoàn toàn có thể chạy trước, nhưng cậu ta không hề bỏ chạy.”
“Đúng!” Quách Quả giật mình hiểu ra, gật đầu thật mạnh: “Với lại nếu quỷ hồn không cảm ứng với chỉ đỏ thì tại sao vừa thấy họ đã muốn ăn rồi, ăn xong lại còn có thể thoát khỏi phong ấn?”
Điều này chứng tỏ thứ chỉ đỏ trói buộc không chỉ có mỗi thân thể, mà còn cả linh hồn bọn họ nữa!
Đường Tâm Quyết thở dài một tiếng, quay về chủ đề chính, nói với bạn học Khương: “Tất cả mọi manh mối đều hướng về chỉ đỏ, vậy nên bọn tôi mới mang chúng về. Người sống bị chỉ đỏ cắn nuốt, nhưng ngược lại quỷ hồn có thể cắn nuốt chỉ đỏ, nó sẽ cho các cô quyền tự do hành động trong cả kí túc xác này. Nhưng nếu các cô không thể khống chế dục vọng của bản thân mà ăn quá nhiều, thì các cô sẽ nổ tung.”
Dù sao cơ thể của một người chỉ có thể chứa đủ phần “Máu thịt” của một người thôi.
Sau khi cô nói xong, bạn học Khương cuối cùng cũng tìm lại được lý trí từ trong sợ hãi, ánh mắt nhìn chỉ đỏ đầy phức tạp, u ám nói: “Tôi muốn báo thù.”
Đây là nguyện vọng đầu tiên và cũng là cuối cùng của bọn họ, là ý nghĩ đầu tiên khi tỉnh lại từ trong bóng tối, là thứ làm bọn họ phát điên, cũng đồng thời giữ cho họ tỉnh táo.
Bạn học Khương hơi ngửa đầu lên, há miệng, phát ra tiếng rít chói tai. Cơn gió lốc quét quanh phòng ngủ cuối cùng cũng ngừng lại, ngưng tụ bên người cô ta.
“Tôi sẽ ăn thử một sợi xem có thể ra ngoài không.” Bạn học Khương nuốt nước miếng, khó nhọc nói: “Đúng, một sợi trước đã.”
“Không.” Đường Tâm Quyết lại lắc đầu: “Bây giờ cô đang ở trong cơ thể số 13, cô ấy chưa từng bị chỉ đỏ ăn mòn và cũng không hề thiếu mất máu thịt, nếu cô mà ăn vào thì cả cô lẫn số 13 đều sẽ nổ tung.”
“Vậy...”
Những người khác cũng hiểu ý Đường Tâm Quyết, đồng loạt nhìn về phía ba người số 5, số 6 và số 10 đang bất tỉnh được mọi người dìu đỡ về.
Quỷ học sinh muốn hành động thì phải có cơ thể, mà ăn chỉ đỏ cũng cần kết hợp với cơ thể. Đúng lúc hiện giờ các cô đang có ba cơ thể hấp hối cần phải nghĩ biện pháp duy trì sự sống khẩn cấp!
Bạn học Khương nhìn theo ánh mắt các cô, lại càng giật mình hơn: “Hả, bọn họ chưa chết sao?”
Lúc hai bên trợn mắt nhìn nhau qua lỗ thủng trên tường, cô ta còn đang nghĩ vì sao đám Đường Tâm Quyết lại đem theo ba xác chết về nữa cơ.
Không cần nhiều lời, bạn học Khương vẫy tay, hai cơn gió nổi lên rồi rơi xuống người số 5 số 6, hai người đó vốn đang nhắm nghiền mắt đột nhiên hít sâu một hơi rồi mở bừng mắt ra.
Ngay sau đó bạn học Khương cũng ngửa người về phía sau, cơ thể số 13 ngã xuống đất, còn bạn học Khương thì nhập vào cơ thể số 10, nhìn miệng vết thương trên cổ tay như có điều suy nghĩ.
“Rất yếu, cô ấy đang cực kì yếu ớt, sức sống càng ngày càng nhỏ, chẳng bao lâu nữa sẽ hoàn toàn biến mất.”
Cô ta nhắm mắt lại: “Tôi cảm thấy cảm giác này hơi quen, giống như trước khi tôi tỉnh dậy từ trong bóng tối, tôi cũng từng trải qua cảm giác này.”
Hiện giờ cô ta đã tương đối tin tưởng suy đoán của Đường Tâm Quyết.
Cái trường này đã dám hại chết vô số học sinh, thì việc nó lợi dụng thi thể của bọn cô làm ra chuyện táng tận lương tâm gì đó cũng chẳng lạ.
Từ lúc ba người số 10 bị nhập thì quá trình “Chỉ hóa” cũng ngừng lại, thậm chí bạn học Khương còn có thể rút ra một sợi chỉ đỏ dài mảnh từ trong cổ tay số 10 nuốt vào, chậc chậc hai cái: “Chẳng có cảm giác gì cả.”
Đường Tâm Quyết: “Loại chỉ vừa mới hình thành này còn chưa trải qua quá trình gia công của phòng giáo vụ, chắc chỉ được coi là bán thành phẩm thôi. Với lại tự mình ăn mình thì tổng sản lượng sẽ không xê xích nhiều.”
Trong lòng cô đã có thêm một suy đoán rồi, nhưng cô không muốn nói nhiều, đưa sợi chỉ mình mang về ra: “Ăn cái này thử xem.”
Bạn học Khương ngửa cổ mút sợi chỉ vào, đang định mở miệng nói chuyện thì chợt thay đổi sắc mặt, ngạc nhiên nâng hai tay mình lên nhìn chăm chú cứ như vừa thấy thứ gì khó có thể tin nổi.
Sau đó cô ta lao về phía lỗ thủng trên tường, từ từ đưa tay ra thăm dò.
Cánh tay thuận lợi vươn ra ngoài, sau đó đến vai, đầu, toàn thân... Lúc bạn học Khương đứng trong hành lang kích động đến nỗi không nói nên lời.
Đường Tâm Quyết nhắc nhở kịp thời: “Hiệu lực của một sợi chỉ đó là có hạn, đừng đứng bên ngoài quá lâu.”
Bạn học Khương bị kéo về mà vẫn còn ngơ ngơ ngẩn ngẩn, chìm đắm trong trạng thái không thể tin nổi, một lát sau mới sắp xếp được câu chữ: “Các cô biết không, tôi vừa trải qua cảm giác nhịn đói 500 năm cuối cùng cũng được ăn cơm, lần đầu tôi biết thế nào là ăn no, không đúng, phải là ngụm nước đầu tiên...” Cô ta vừa nói năng lộn xộn vừa quơ tay múa chân để bộc lộ cảm xúc của mình.
Hai quỷ nữ sinh nhập vào số 5 số 6 ăn chỉ đỏ cũng lộ ra vẻ mặt kì dị khó có thể hình dung nổi.
Đây là lần đầu tiên bọn họ rời khỏi cái phòng ngủ đã cầm tù mình quá lâu, đi vào hành lang bí mật mà bọn họ chưa bao giờ biết, cảm giác bàng hoàng cứ như đã qua mấy đời.
“Thảo nào bọn chúng biết chúng ta đang làm gì, biết chúng ta đang tính toán điều gì, còn có thể xuất hiện bất thình lình như quỷ nữa.” Một nữ sinh hai mắt đỏ bừng: “Hóa ra chúng trốn ở đây!”
Càng nói càng kích động, quanh người nữ sinh đó bốc khí đen ngùn ngụt, khao khát quật ba thước đất tìm cho ra phòng giáo vụ ngay lập tức.
Bạn học Khương đưa chỉ đỏ tới: “Đừng gấp, ăn no mới có sức làm việc.”
Nữ sinh: “... Được.”
Trương Du chăm sóc cho những người còn lại, thấy đám bạn học Khương ăn chỉ đỏ thỏa thích thì hơi lo lắng: “Tâm Quyết, lúc trước đám quỷ nam sinh kia cũng ăn chỉ đỏ mà vẫn không thể tìm thấy phòng giáo vụ, liệu chúng ta có thể không?”
“Chúng ta khác chúng.” Đường Tâm Quyết đứng tựa vào tường, nói rõ ràng mạch lạc.
Quỷ trong phòng ngủ nam và thí sinh giết hại lẫn nhau không còn lại bao nhiêu, nhưng bên phòng ngủ nữ sinh này không mất đi một ai, quỷ nữ sinh mới hình thành có số lượng cực lớn, nếu không phòng giáo vụ cũng không co đầu rụt cổ đến giờ còn chưa dám xuất hiện như thế.”
“Còn một chuyện nữa tớ vẫn không hiểu.” Trương Du đi đến cạnh cô, cô ấy chỉnh sửa lại những tin tức mình vừa bắt được từ trong lời nói của Đường Tâm Quyết rồi đưa ra nghi vấn: “Cứ cho là chỉ đỏ được hình thành sau khi có phó bản này, nhưng thi thể của học sinh lại thật sự bị trường học giữ lại từ rất lâu trước đây rồi nên giờ mới có cơ hội tận dụng, đúng không?”
Vậy rốt cuộc cái trường này biến thái tới mức nào mà sau khi tra tấn học sinh đến chết còn giữ lại thi thể họ, biến đổi máu thịt của họ, hút sức mạnh của họ?
Hơn nữa, nếu nhân viên nhà trường có thể tạo ra thứ đồ vật hiểm độc tà ác đến cùng cực như “Chỉ đỏ”, vậy có thể nói là trò chơi thiên vị bọn chúng cũng không ngoa, thế thì sao chúng lại là phe yếu hơn cần trốn tránh trong phó bản này chứ?
Đường Tâm Quyết không hề cảm thấy ngoài ý muốn khi Trương Du nghĩ ra việc này, cô cười cười trả lời: “Ai nói mấy cái chỉ đỏ này được tạo thành trong trò chơi?”