Trò Chơi Sinh Tồn Trong Phòng Ngủ Nữ Sinh

Chương 51: Chương 51: Giám định và thưởng thức tác phẩm điện ảnh kinh điển




Trương Du ngơ ngác nhìn theo ánh mắt ba người, chạm phải chiếc điện thoại nắp gập màu hồng phấn trong lòng bàn tay.

Bài kiểm tra đầu tiên cô ấy lang thang bên ngoài nên không biết những thứ Tiểu Hồng để trong phòng ngủ cũng là chuyện bình thường, chờ Đường Tâm Quyết kể sơ qua xong, cô ấy mới giật mình hiểu ra, nhìn chiếc điện thoại trong tay với ánh mắt quái dị.

Điện thoại thuộc về NPC bị dị năng của cô ấy cưỡng ép “Thu hồi” á?

Đường Tâm Quyết sử dụng “Đánh giá“.

[Điện thoại của Tiểu Hồng: Vào thời đó, rất nhiều người đều hãnh diện vì có một chiếc điện thoại nắp gập màu hồng đính kim cương, chiếc điện thoại này (đã hắc hóa) của Thương Anh Hồng cũng không phải ngoại lệ.]

Xem ra đúng là điện thoại di động của Tiểu Hồng thật rồi.

Mọi người không dám động vào nó, dù sao bọn họ còn nhớ rõ việc sử dụng vật phẩm của quỷ quái thì sẽ bị giảm mức độ khỏe, trừ Đường Tâm Quyết không bị ảnh hưởng mới dám sử dụng. Cô ấn nút khởi động, màn hình di động quen thuộc xuất hiện, chỉ là trên màn hình có thêm một vết nứt như mới bị rơi vỡ.

Có lẽ sau khi thấy Đường Tâm Quyết gửi tin nhắn cho cả danh bạ, nó đã trút giận lên cái điện thoại.

Cô mở điện thoại ra, trong danh bạ lúc trước có bốn giờ thì có năm cái tên: Anh yêu, bạn thân Tiểu Lục, cố vấn học tập, ông chủ siêu thị, thợ sửa chữa.

Nhìn cái tên “Cố vấn học tập” lần nữa, ánh mắt mọi người trở nên vi diệu.

Đúng vậy, sao lúc đó bọn cô không chú ý tới nhỉ?

Lần đầu tiên họ nhìn thấy cố vấn học tập không phải là ở phần đánh giá cá nhân vừa rồi, mà là ở ngay trong bài kiểm tra đầu tiên, trong danh bạ điện thoại Tiểu Hồng!

Liệu “Cố vấn học tập” trong điện thoại Tiểu Hồng và trong đánh giá cá nhân của bọn cô có phải cùng một người không?

Một suy nghĩ to gan lớn mật bắt đầu hiện lên.

Quách Quả chỉ cần nhìn một phát đã biết bạn cùng phòng đang nghĩ gì, cô ấy lập tức lắc đầu nguầy nguậy: “Không được không được không được, lỡ như cố vấn học tập là một siêu boss, vừa điện qua một cái đã khởi động điều kiện tử vong thì sao?”

Trương Du trầm ngâm: “Từ một góc độ nào đó thì có lẽ cố vấn học tập còn đáng sợ hơn cả boss, bởi vì xét theo tên gọi nó cũng giống “Giáo viên”, là thực thể chi phối quy tắc trò chơi.”

Quách Quả: “... Vậy càng không thể chọc đến nó được!”

Trong mắt Trịnh Vãn Tình bùng lên ngọn lửa kích động: “Nếu như có thể gọi thông, chúng ta không chỉ biết rõ lời nhắc nhở của cố vấn học tập có ý nghĩa gì, mà lỡ đâu còn biết thêm tin tức về trò chơi nữa thì sao?”

Bốn cặp mắt nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, vô cùng tò mò nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Đường Tâm Quyết đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh: “Nếu không chúng ta làm thí nghiệm trước thử xem.”

Cô kéo danh bạ, bấm số của “Bạn thân Tiểu Lục“.

Tiểu Hồng Tiểu Lục, nhìn tên thì chắc chúng nó là NPC cùng cấp bậc với nhau, so với những người khác, Tiểu Lục có tính nguy hiểm thấp nhấp rồi, cũng là đối tượng thí nghiệm tốt nhất.

Điện thoại tút tút vài tiếng, một giọng nói máy móc vang lên: “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không nằm trong vùng phủ sóng, xin quý khách vui lòng gọi lại sau...”

Không kết nối được, mọi người không biết nên cảm thấy buồn hay vui nữa.

Hiển nhiên phòng ngủ hiện giờ không nằm trong phó bản, nên không liên hệ được với NPC trong phó bản cũng là chuyện bình thường.

“Xem ra chỉ đành chờ đến lúc vào phó bản thôi vậy.”

Sau khi thống nhất ý kiến, mọi người để tạm điện thoại của Tiểu Hồng vào trong gương thần kì, cái điện thoại vinh dự trở thành vật phẩm quan trọng đầu tiên được cất giữ.

Cho đến giờ, Đường Tâm Quyết, Quách Quả và Trương Du đều đã có dị năng, Trịnh Vãn Tình hơi hâm mộ một chút, cô ấy chỉ có mỗi “Nắm đấm bao cát bự”, là kĩ năng mua trong cửa hàng.

Hiện giờ thiếu mất cánh tay phải, kĩ năng chỉ sử dụng được bằng tay trái, không chỉ làm giảm sức chiến đấu của cô ấy mà ngay cả sinh hoạt thường ngày cũng bị ảnh hưởng.

Nhưng nghĩ lại thì sau khi phát động điều kiện tử vong lại chỉ mất có một cánh tay, còn có bạn cùng phòng mua thuốc trị thương cho nữa, cô ấy cảm thất mình đã rất may mắn rồi.

Trịnh Vãn Tình than khóc ba giây, sau đó nhanh chóng lên tinh thần, vừa gặm bánh quy vừa dùng tay trái lướt điện thoại xem đánh giá cá nhân của mình lần này xem liệu có mò được thứ gì tốt không.

Lướt lướt, động tác ăn uống ngừng lại, miếng bánh quy rơi xuống.

“Tớ nhận được thẻ kĩ năng ngẫu nhiên này!”

Sau tấm gương thần kì, xác suất thức tỉnh dị năng, phần quà cuối cùng trong gói quà lại rơi vào túi cô ấy.

Mọi người lập tức lên tinh thần.

Quách Quả chân ngắn đang ở góc xa nhất vội nhào tới, vừa chạy vừa hô hào đừng nhúc nhích, để tớ làm lễ dâng hương rửa tay niệm chú cầu may cái đã.

Không hề ngoài ý muốn, Trịnh Vãn Tình còn chưa thèm nghe xong đã ấn mở thẻ kĩ năng.

[Tich, chúc mừng người chơi đã nhận được kĩ năng ngẫu nhiên: Nắm đấm bao cát bự!]

...???

Đường Tâm Quyết giơ tay đỡ Quách Quả suýt thì ngã sấp mặt, hỏi Trịnh Vãn Tình: “Nếu tớ nhớ không nhầm thì cậu có kĩ năng này rồi mà?”

Trịnh Vãn Tình ngơ ngác gật đầu: “Đúng vậy.”

Ngàn tính vạn tính, không tính được chuyện có xác suất nhỏ xíu như trùng kĩ năng lại có thể xảy ra? Vậy chẳng phải bây giờ cô ấy sẽ có hai nắm đấm bự sao?

Nhưng giờ cô ấy chỉ còn có một tay thôi mà?

Trong lúc mọi người còn đang xoắn xuýt, kĩ năng xuất hiện trong giao diện [Thông tin cá nhân] không nằm song song với nhau như mọi người nghĩ, mà chúng nó như hai giọt nước chạm vào nhau, dung hòa làm một.

[Dung hợp kĩ năng trùng, tiến hóa kĩ năng: Nắm đấm nồi sắt bự!]

Sau đó Trịnh Vãn Tình giơ tay phải lên, từ chỗ cánh tay thiếu hụt xuất hiện bóng hình một nắm đấm to lớn.

Bóng hình dần dần cô đọng lại thành thực thể, những ngón tay nắm chặt chậm rãi xòe ra, chất liệu của nắm tay này thật sự giống như sắt thép, có điều là sắt thép cũ, ngón tay chậm chạp mở ra nắm lại, còn rơi ra mấy miếng vụn rỉ sét nữa.

Quách Quả lập tức trào nước mắt: “Đại tiểu thư! Sao tay của cậu lại biến thành thế này rồi!”

Cùng lúc đó, Trịnh Vãn Tình cực kì mừng rỡ: “Tớ có tay rồi này! Chất quá đi!”

Quách Quả: “...”

Thôi được rồi, buồn vui của mỗi người không giống nhau.

Trịnh Vãn Tình bỗng dưng có cánh tay mới vui vẻ không thôi, ngay cả cảm giác chóng mặt vì mất máu cũng tạm quên, chạy qua chạy lại trong phòng ngủ sử dụng thử cánh tay mới của mình.

Nhưng chưa vui vẻ được bao lâu, khoảng chừng 15 phút sau cánh tay lại chậm rãi mờ đi rồi biến mất.

Đây không phải là kĩ năng vĩnh cửu, nó có thời gian sử dụng.

“Kĩ năng này có lẽ cũng tương tự với dị năng, cấp càng cao năng lực càng mạnh, chỉ khác là kĩ năng có thể dùng điểm tích lũy để đổi trong cửa hàng rồi dung hợp nâng cấp lên.” Đường Tâm Quyết nghiên cứu một hồi rồi cho ra kết quả rõ ràng.

Chỉ trong vòng 15 phút đồng hồ ngắn ngủi, Trịnh Vãn Tình đã bị cánh tay sắt thu hút, cô ấy gom góp toàn bộ điểm tích lũy của mình, phát hiện chỉ có mỗi 25 điểm, trong khi mua một [Nắm đấm bao cát bự] cần tốn tận 30 điểm tích lũy.

Tự kỉ lần nữa.

“Không sao đâu, chúng ta còn có rút thăm trúng thưởng và đổi điểm thành tựu mà.”

Quách Quả chợt nhớ ra, vội nhắc nhở.

Sau mỗi bài kiểm tra, trừ điểm tích lũy và thuộc tính, phần thưởng khó xác định nhất và cũng mang lại khác biệt nhiều nhất chính là số điểm hiệu quả tương ứng với cơ hội rút thăm trúng thưởng.

Đĩa quay màu đỏ rực rỡ ở ngay trên đầu giao diện cửa hàng chính là ranh giới vô tình giữa Âu hoàng và Tù trưởng.

Chỉ cần là Âu hoàng, dù điểm tích lũy ít hơn mọi người cũng vẫn có cơ hội lật ngược tình thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.