Thấy cố vấn học tập nói vậy, Đường Tâm Quyết không hề do dự: “Sau khi tôi mất sức chiến đấu sẽ cần có sự bảo vệ của bạn cùng phòng, nhưng bạn cùng phòng tôi đã mất một cánh tay.”
Cô đẩy Trịnh Vãn Tình ra đằng trước.
Cố vấn học tập ngắm ngắm miệng vết thương vài cái đã biết nguyên nhân, bà ta suy nghĩ một chút rồi chậm rãi nói: “Có lúc mất đi không phải là không trọn vẹn, mà ngược lại là sự bắt đầu của một cơ hội mới.“.