Chương 49
Đông Nghi hay tin Vy Vy trở về cùng với Tom trong lòng có chút tò mò và hoang mang muốn đi đến thăm chị mình nhưng Hoàng Phong vì lo ngại Eric bất chợt xuất hiện, cuối cùng đã cùng vợ đến nhà họ.
Tom khá bất ngờ khi hai vợ chồng đến nhà mình chơi, nhưng vì anh và Vy Vy đã thống nhất không nói chuyện họ bị ám sát ở Pháp, hai vợ chồng đến như vậy e rằng sẽ phát hiện ra mất.
“Sao vậy, anh không chào đón chúng tôi đến à?”-Đông Nghi nheo mắt ngờ vực nhìn vẻ mặt hơi ngỡ ngàng của người trước mặt, bản tính đa nghi lại trỗi dậy.
Tom chột dạ lấp liếm: “Làm gì có, hai người đến phòng khách ngồi đi, tôi đi lấy nước.”
“Không cần đâu, hai người cứ ngồi đây đi, Vy Vy có trên phòng không? Tôi muốn gặp chị ấy.”
Tom cố tỏ ra thật tự nhiên trả lời, bọn họ nếu đã muốn dò xét thì cho dù anh có muốn giấu cũng không giấu được, đành phải tùy cơ ứng biến thôi.
“Em ấy đang nghỉ trên phòng.”
“Không làm phiền hai người trò chuyện nữa.”-Đông Nghi thư thản bước lên phòng tìm Vy Vy.
Hoàng Phong đứng bên cạnh vợ mình nãy giờ quan sát, khóe môi khẽ nhếch lên một đường thích thú đi tới ghế ngồi xuống: “Khả năng diễn xuát của cậu dở hơn Eric đó.”
Mi mắt giật nhẹ, Tom theo Hoàng Phong ngồi xuống ghế đối diện, tò mò hỏi: “Vậy cô ấy cũng phát hiện ra rồi sao?”
Hoàng Phong buồn cười nhìn vẻ mặt căng thẳng của Tom, anh không biết Tom đang giấu vợ chồng anh điều gì nhưng biểu cảm không quá hốt hoảng kia, Hoàng Phong đoán rằng mọi thứ cũng không quá nghiêm trọng.
“Cậu là ngốc thật hay đang giả ngốc vậy?”
.
.
.
Gõ nhẹ cửa thông báo, Đông Nghi vặn nắm cửa mở ra đi vào bên trong phòng, nhìn thấy Vy Vy đang ngồi trên giường xem TV, xem ra sự lo lắng của cô hơi thừa rồi. Nhưng rõ ràng thái độ của Tom lúc nãy là đang muốn che giấu hai vợ chồng cô chuyện gì mà.
Nở một nụ cười đi đến ngồi bên giường, Đông Nghi hờ hững hỏi: “Hai người làm lành với nhau rồi sao?”
Vy Vy không nhìn sang đứa em của mình, dửng dưng nói: “Chị nhớ em đâu có nhiều chuyện như vậy?”
“Cái này là quan tâm không phải nhiều chuyện. Hơn nữa không phải với ai em cũng tò mò đâu.”
Vy Vy đánh mắt sang những quả táo sắp trên dĩa nói tiếp: “Trái cây ở trên bàn, muốn ăn tự gọt ăn đi, đừng làm phiền chị xem TV.”
Đông Nghi nhìn dĩa trái cây trên bàn cảm thấy nực cười, cô quan tâm đến chị gái như vậy không nghĩ đến lại nhận được sự vô tâm từ Vy Vy. Từ trước tới nay, ngoài chồng cô ra, Vy Vy là người tác động đến cảm xúc của Đông Nghi nhiều nhất.
Thế nhưng cô vẫn cầm một quả táo lấy dao gọt vỏ, nếu nhìn nhận ở góc độ khách quan mà nói Vy vy đang muốn trêu mình, mặc khác nếu cô thật sự giận dỗi bỏ đi, không lẽ chị ấy muốn tìm cách đuổi khéo cô rời khỏi phòng. Đôi mắt tinh tế nhìn lên lại sắc mặt của Vy Vy, tuy mọi thứ vẫn bình thường nhưng để ý kỹ Đông Nghi vẫn nhìn ra thần sắc hơi nhợt nhạt từ cô ấy.
“Chị lại bị tên đó bạo hành sao?”
Vy Vy kín đáo thở nhẹ ra, có vẻ như cô sắp bị phát hiện rồi.
“Em nhìn thấy giống sao?”
“Nhìn không giống nhưng kiểm tra sẽ biết thôi.”-Đông Nghi nắm lấy cánh tay Vy Vy kéo lên định kiểm tra nhưng chỉ vừa động một chút, Vy Vy đã tỏ ra đau đớn thu tay về, hành động này làm cho cô bắt đầu lo lắng trở lại: “Vy Vy...”
Vy Vy nuốt khan ổn định lại hơi thở của mình sau cơn đau động phải vết thương, “Không phải như em nghĩ đâu, tụi chị bị truy sát ở Pháp, sợ mọi người lo lắng nên mới im lặng không nói ra thôi.”
Đông Nghi mím môi, còn có thể không lo lắng được sao? Vy Vy chính là người thân duy nhất của cô: “Chị biết là ai đã làm không?”
“Em gái Tống Hạo Thiên, cô ta tìm đến trả thù cho cái chết của anh trai mình.”
Nhắc đến Tống Hạo Thiên ruột gan Đông Nghi lại cuộn hết cả lên, con gái cô chính vì hắn ta phải gặp nguy hiểm, nay đến em gái hắn muốn hại chết Vy Vy, nhà họ Tống quả thật không thể coi thường: “Nếu liên quan đến Tống gia thì không thể thiếu phần tụi em rồi. Tom cũng vì cứu Tiểu Lam nên mới đại chiến với Tống Hạo Thiên.”
“Mọi chuyện đã không sao rồi, đây cũng chỉ là vết thương ngoài da, vài ngày nữa sẽ khỏi thôi.”-Vy Vy chuyển đề tài làm vơi đi bầu không khí nặng nề ở phòng: “Quả táo em gọt chưa xong kìa.”
“Chị muốn em gọt cho chị sao?”
Gật nhẹ đầu.
.
.
.