Trò Chơi Tình Ái Và Quyền Lực [Phần 2]

Chương 6: Chương 6




Chương 6

Tom lo lắng ôm cơ thể mềm nhũn của Vy Vy vào lòng, cả hai đã bị bọn người lạ mặt bắt giữ giam trong một nhà kho bỏ hoang, nhưng điều khiến Tom bận tâm lúc này chính là vết thương nghiêm trọng trên bụng bạn gái, dù đã cố gắng cầm máu nhưng nó vẫn không ngừng chảy ra.

“Vy Vy, em không sao chứ?”

Vy Vy hơi nhăn mặt khi bị ấn vào vết thương cầm máu, Tom đã cởi áo khoác của anh quấn lên miệng vết thương cho cô.

“Em không sao...”

Một chút lý trí còn sót lại trên cơ thể rã rời của mình, Vy Vy thều thào nói với Tom: “Bọn chúng có tám người, bây giờ em không thể di chuyển xa được nhưng vẫn có thể đánh lạc hướng chúng, anh có thể...”

Tom lấy tay đặt lên môi ngăn cô nói tiếp, khuôn mặt căng thẳng nhưng vô cùng nghiêm túc nhìn Vy Vy: “Không có em anh tuyệt đối không bỏ đi. Em bây giờ là người yêu của anh không phải là vệ sĩ nữa, người cần được bảo vệ chính là em.”-Tom cảm thấy rất nực cười khi nói rằng anh sẽ bảo vệ cô nhưng ít nhất anh sẽ không bỏ bạn gái chạy thoát một mình.

Vy Vy nhìn sự kiên định trong đôi mắt xanh biếc của anh, cô biết có nói thêm lời nào cũng bằng thừa, nhưng với hoàn cảnh của họ hiện tại chỉ có thể chờ chết, bọn người này đã điều tra và biết rõ về họ cho nên đã ra tay với cô trước, bây giờ cả hai đang rơi vào tình thế thập phần bất lợi.

Tom ôm chặt cơ thể Vy Vy trấn an cô: “Em yên tâm, anh sẽ cố gắng cầm cự, đến chiều nếu chúng ta không thể đến được khách sạn nhất định sẽ có người liên lạc tìm chúng ta.”

Vy Vy gật nhẹ đầu, cô chỉ sợ đến lúc đó đã không còn kịp, nhưng ý nghĩ này Vy Vy chỉ chôn vào lòng không nói ra.

Cánh cửa bật mở mang theo âm thanh khô khốc đáng sợ, nhân vật mà họ đang nghĩ đến cuối cùng cũng đã xuất hiện, Tom sững sờ mở to mắt nhìn người đàn ông đứng trước mặt họ, người này không phải đã chết rồi sao?

“Tống Hạo Thiên!”

Khóe môi mỏng cong lên nụ cười ngạo nghễ, nhìn kẻ năm xưa đã khiến cho bên mắt của mình bị mù giờ đang thoi thóp, hắn cực kỳ vui sướng: “Viên đạn năm xưa cô bắn vào mắt tôi nay tôi đã trả lại cho cô đó, có phải là công bằng rồi không?”

Vy Vy im lặng nhìn vẻ mặt đắc ý của Tống Hạo Thiên, bản tính của hắn không thay đổi chút nào, luôn mưu kế hại người, kế hoạch quả thật rất chu toàn không chừa đường sống cho ai.

“Năm xưa để ngăn chặn việc mày ký kết dự án X, tao đã cài bom dẫn dụ mày vào căn nhà được chuẩn bị sẵn, không ngờ bị mày và ả tình nhân này phát hiện, bắn mù mắt tao còn muốn chôn tao trong căn nhà đầy bom kia.”-hắn căm tức khi nhớ lại quá khứ đau đớn và xấu hổ của mình, đáy mắt lành lặn lóe lên tia tàn độc nhìn lại Tom: “Rất may trước khi bom phát nổ tao đã kịp chui xuống tầng hầm trốn đi, nhưng cơ thể vẫn không tránh khỏi vết bỏng ghê sợ, phải mất nhiều năm liền mới có thể tạm gọi là bình phục lại.”

Tom đanh giọng đáp trả: “Không phải vì mày mưu tính hại người nên mới có kết quả đó sao? Người như mày có chết không đáng tiếc.”

Vy Vy nắm lấy tay Tom ngăn anh lại, hiện tại họ đang ở thế yếu không nên kích động tên dã thú nguy hiểm này, nhưng có vẻ như đã không kịp rồi.

Tống Hạo Thiên xông tới đạp mạnh người Tom văng ra, hắn nắm lấy cổ tay Vy Vy xốc mạnh người cô đứng dậy. Tom hốt hoảng bật dậy liền bị hai tên thuộc hạ đánh vào bụng mấy cước khống chế không cho anh có cơ hội đến gần chỗ cô.

“Mày có giỏi thì đánh chết tao này, buông cô ấy ra!”

Tống Hạo Thiên bóp cằm Vy Vy ép cô nhìn lên mình, thích thú mỉa mai: “Cô xem cô như thế lại đi chọn cái tên công tử này, nếu năm xưa đi theo ta không phải xứng đôi rồi không?”

Vy Vy chớp nhẹ mắt khẽ cười giễu cợt thành công thu hút sự tò mò của hắn, hàm răng sắc bén há ra cắn mạnh lên bàn tay đang bóp chặt cằm mình, Vy Vy nhân lúc Tống Hạo thiên sơ hở cướp lấy súng trong thắt lưng hắn chỉa họng súng vào đầu Hạo thiên khống chế xoay chuyển thế cục.

“Thả Tom ra!”

Hạo Thiên không mảy may run sợ, đáy mắt càng thêm thích thú nhìn người phụ nữ ngoan cường này, chưa bao giờ hắn đánh giá thấp cô hết: “Cô nghĩ với vết thương này cô có thể thoát được khỏi đây sao?”

Khuôn mặt sắc lạnh không chút cảm xúc, Vy Vy dứt khoát ra lệnh: “Chuản bị cho chúng tôi một chiếc xe, viên đạn này không có mắt đâu.”

Hạo Thiên gật gù vỗ tay tán thưởng, hắn nhìn sang Tom khen ngợi: “Tao ước gì có được một cô bạn gái giỏi như bạn gái mày đấy.”-hắn quay sang nhìn cô: “Đầu tiên là thả người nhé!”

Vy Vy cảnh giác cao độ lùi lại, tay vẫn chỉa súng nhắm vào đầu hắn dò xét, thế nhưng vết thương nơi bụng càng lúc càng nghiêm trọng ảnh hưởng rất nhiều đến phán đoán và động tác của cô. Hạo Thiên lợi dụng sự sơ hở đó lấy con dao giấu ở tay áo ra ném vào bàn tay cầm súng của Vy Vy khiến nó rơi xuống, bàn tay cô bị cứa trúng chảy máu đầm đìa. Hắn nhếch môi khinh khỉnh bước lại gần, đỡ lấy cơ thể suýt ngã xuống của Vy Vy trêu đùa bỡn cợt: “Xem con cọp đã bị nhổ mất răng nanh kìa, trước khi cô chết mà tôi không động vào được quả thật rất đáng tiếc.”

Vy Vy đau đớn mím chặt môi chịu đựng khi bàn tay hắn bóp mạnh lên bàn tay bị thương của cô, hơi thở đứt quãng càng lúc càng khó khăn hơn khi cơ cơ thể cô đang thiếu máu trầm trọng.

Tom gào to lên vùng vẫy, chưa bao giờ anh cảm thấy căm ghét sự vô dụng của bản thân như lúc này. Đôi mắt long sọc đỏ ngầu lên trừng mắt nhìn kẻ xấu xa đang giày vò người anh yêu thương, bản thân lại không thể làm gì ngoài trơ mắt ra nhìn.

“Tom, mày nhìn xem tao sắp sửa chơi bạn gái của mày này, hahaha!”

Vy Vy yếu ớt cố cựa quậy nhưng không thể thoát khỏi sự kiềm cập của Tống Hạo Thiên, cơ thể không còn sức lực bị đẩy ngã xuống sàn nhà, qua ánh mắt mơ hồ sắp không nhìn rõ nữa, Vy Vy vẫn nhìn ra sự thống khổ của Tom đang nhìn mình, cơ thể run rẫy bao trùm cảm giác ghê tởm những động chạm thô bỉ của bàn tay thô ráp bên trên, đây là kết thúc cho cô và anh hay sao...

Mi mắt ngấn nước tràn khỏi khóe mi nhắm nghiền, Vy Vy ngất lịm đi trong đau đớn và tuyệt vọng.

Nhìn bạn gái của mình bị tên lang sói vũ nhục trước mắt, bản thân lại không thể làm gì được khiến Tom vô cùng căm hận, hai tay nắm chặt thành quyền cố vùng vẫy thoát khỏi hai tên thuộc hạ nhưng vẫn thất bại. Qua đáy mắt tuyệt vọng, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu, bây giờ chỉ có người đó mới cứu được bạn gái của anh thôi, dù không muốn chút nào nhưng đó chính là cách duy nhất.

“Làm ơn, hãy xuất hiện đi!”

Hai tên thuộc hạ kinh ngạc khi cơ thể phản kháng quyết liệt của Tom bỗng bất động, bọn chúng vẫn cảnh giác nắm chặt anh không buông, một tên bật cười nói: “Hình như hắn xỉu luôn rồi.”

Tống Hạo Thiên mạnh bạo xé toạt áo Vy Vy ra để lộ khung xương đòn gợi cảm cùng bờ vai nhỏ mềm mại, đáy mắt nổi lên tia thèm khát, nghe tên thuộc hạ nói lòng hắn có chút tiếc nuối nhìn lại, tên đó quả là vô dụng, không thể nhìn nổi cảnh này nên đã ngất đi luôn sao? Nhìn lại Vy Vy đang nửa mê nửa tỉnh trên sàn nhà, hắn lấy lại sự kích thích vồ tới.

Cơ thể mềm nhũng của Tom bất chợt có phản ứng, hai tên thuộc hạ canh chừng chưa kịp phòng bị, không biết từ đâu anh có sức mạnh vượt bậc cùng kỹ năng nhanh hẹn đá vào chân hai gã thoát khỏi tình thế bị không chế, sau đó lăn nhanh xuống đất nhặt lấy khẩu súng Vy Vy đánh rơi ban nãy chỉa thẳng vào gáy Tống Hạo Thiên, giọng nói lạnh lùng ra lệnh: “Bỏ bàn tay bẩn thỉu của mày khỏi người cô ấy!”

Tống Hạo Thiên nhìn hai tên thuộc hạ ôm chân quằn quại dưới đất nhếch môi, trong đầu vẫn nghĩ tên này ăn may, ra hiệu cho ba tên phía sau phục kích, bàn tay cố tình khiêu khích sờ soạng lên ngực Vy Vy, nhưng trước khi hắn kịp chạm vào viên đạn vô tình đã xuyên thẳng qua lòng bàn tay khiến Tống Hạo Thiên đau đớn rống lên.

Tom quyết đoán bắn thêm ba phát đạn vào bắp chân ba gã còn lại, nhét súng vào thắt lưng sau đó xoay người lấy đà đá một cước vào mặt Tống Hạo Thiên, lực độ rất mạnh cùng với cú va đập vào cây cột gần đó khiến hắn bất tỉnh nhân sự. Tom cởi áo khoác của mình đắp lên cơ thể cco, vừa đúng lúc ba tên canh gác bên ngoài chạy vào. Anh lấy súng ra nhanh chóng hạ nốt chúng mới đi đến chỗ Vy Vy bế cô lên, nhìn đám thuộc hạ bại trận bên dưới ra lệnh: “Chìa khóa xe!”

Một tên sợ sệt vội mốc chìa khóa xe đưa cho anh, Tom nhận lấy mau chóng đưa Vy Vy rời khỏi.

Nhìn nét mặt xanh xao bị mất nhiều máu của Vy Vy, anh khẽ cau mày nhẹ nhàng đặt cô lên ghế ngồi, sau đó khởi động xe đến trạm xá gần nhất cứu chữa. Trong cơn mê man không phân định được thực hư, Vy Vy thoáng nhìn thấy khuôn mặt anh, sau đó cô đã hoàn toàn rơi vào hôn mê.

.

.

.

TBC.

Cầu vote cầu cmt cho au có động lực đi~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.