Lời đầu tiên cho au gửi lời xin lỗi đến các độc giả vì đã ngâm truyện “hơi” lâu, vì một số lý do cá nhân nên au không thể trở lại cùng các bạn. Truyện cũng đã đến giai đoạn kết, chắc cũng vài chương nữa au sẽ kết nó lại, cảm ơn các bạn thời gian qua đã chiếu cố. Au sẽ trở lại trong thời gian sớm nhất khi có được một tác phẩm hay. Có ai thích thể loại trinh thám không?
Chap 77
Khúc Tử Kỳ có chút hụt hẫng khi bàn tay được Vy Vy nắm lấy buông lơi, rất nhanh ánh mắt đã trở về vẻ lanh lợi chắp hai tay sau lưng lên tiếng nói vu vơ: “Trên đời này đúng là không thể tin được dự báo thời tiết và đàn ông.”
Vy Vy leo lên xe ngồi nhìn Khúc Tử Kỳ vẫn còn đứng bên ngoài lãnh đạm nói: “Em bảo còn lại tùy ý tôi sắp đặt, lên xe đi, chúng ta đến một nơi.”
Khúc Tử Kỳ thích thú nhìn Vy Vy đưa mình đến hộp đêm, hôm nay nhờ có sự xuất hiện của người đàn bà bên cạnh Tom cô lại có được thu hoạch bất ngờ, nhưng nụ cười vẽ trên môi chưa được bao lâu, sắc mặt Khúc Tử Kỳ liền lạnh tanh khi có sự hiện diện của Đông Nghi theo cùng.
Đông Nghi chỉ nhún vai thay cho câu trả lời, từ đầu được lời yêu cầu của Vy Vy Đông Nghi luôn theo sau quan sát nhất cử nhất động của hai người, cho nên khi chạm mặt Tom ở nhà hàng ban nãy cô cũng đều chứng kiến hết. Nhận được tin nhắn từ người chị này, Đông Nghi như một phép màu xuất hiện trong chớp mắt trong sự ngỡ ngàng của Khúc Tử Kỳ.
“Vy Vy, chị lại định uống hết đống rượu này sao?”-Khúc Tử Kỳ e ngại hỏi, ánh mắt nhìn xuống mấy chai rượu mạnh bày trên bàn ngán ngẫm, nếu chỉ có hai người thì cô rất hoan nghênh, đằng này có thêm Đông Nghi, cô có muốn “ra tay” cũng không thể.
Vy Vy cầm ly rượu trên tay đứng dậy, cởi áo khoác da màu đen quăng xuống ghế để lộ cơ thể quyến rũ bên dưới chiếc áo thun ba lỗ ôm sát người bước ra sàn nhảy cùng mọi người.
“Khép miệng của em lại đi!”-Đông Nghi khẽ cười thưởng thức ly cocktail của mình dõi mắt nhìn theo người chị đang lắc lư theo điệu nhạc dance sôi động ngoài kia, Vy Vy cũng thật biết cách làm khổ cô bé này.
Khúc Tử Kỳ không phí thêm thời gian bước ra đứng cạnh Vy Vy nhiệt tình nhảy cùng, những con người xung quanh đều đang đắm mình trong vũ điệu sôi động cùng ánh đèn màu chập chờn phía trên.
“Phù, mệt chết được.”-Khúc Tử Kỳ tựa hẳn người lên ghế lấy ly nước trên bàn uống một hơi, ánh mắt nhìn sang Vy Vy đang ngồi bên cạnh đang cố điều hòa lại nhịp thở, những giọt mồ hôi bóng loáng từ má và cần cổ rơi xuống thật sự gợi cảm, làm cho cô thêm một phen điêu đứng.
“Vy Vy, chị tính thế nào?”-Đông Nghi rất biết cách phá hoại cảm xúc của Khúc Tử Kỳ bằng một câu hỏi hờ hững có chủ đích.
“Không tính thế nào hết. Nếu là của mình có đi đâu chăng nữa cũng sẽ tự quay trở về thôi.”
Đông Nghi gật gù tán thành, về điểm này Tom rất giống chồng cô, khi đã xác định yêu ai thì không màng để ý đến người khác, lần này nhất định là có hiểu lầm gì rồi.
“Các người xem tôi là không khí sao?”-Khúc Tử Kỳ không vui cắt ngang.
“Không phải, chỉ là chuyện này em không muốn nghe đâu.”-Đông Nghi đỡ lời, ánh mắt vô tình chạm phải người đàn ông đang tiến về phía họ, nụ cười thấp thoáng trên môi được dịp vẽ cao hơn.
Tom cúi người xuống cầm lấy ly rượu trên tay Vy Vy chuẩn bị đưa lên uống giành lấy uống cạn, sau đó tự nhiên ngồi xuống bên cạnh cô trong ánh mắt khó coi của Khúc Tử Kỳ ở phía bên kia.
“Anh còn mặt mũi nào đến đây nữa?”-Khúc Tử Kỳ được thế lấn át, tay khoác lấy cánh tay Vy Vy ngã ngớn dựa người vào ngực cô ấy khoe khoang, cô tin chắc rằng lần này Vy Vy cũng sẽ không đẩy mình ra, ít nhất là lúc có mặt Tom ở đây.
Vy Vy đúng là không đẩy Khúc Tử Kỳ ra thật, cô nhìn lại người đàn ông đang trầm mặc nhìn mình lên tiếng: “Anh về đi!”
Tom không nghe lời, đôi mắt xanh biếc sắc lại nhìn cơ thể gợi cảm đang phô ra ngoài trước những ánh mắt thèm khát của những kẻ xung quanh, đặc biệt bên cạnh bạn gái anh hiện tại còn có một vệ tinh bám dính không buông. Tom không thèm đáp trả nắm lấy tay Vy Vy kéo ra giữa sàn nhảy, bàn tay to lớn tạm rời tay cô di chuyển đến chiếc eo nhỏ nhắn kéo cô áp sát vào vòm ngực săn chắc của mình, ánh mắt sâu cuốn hút như xuyên thấu của chàng trai người Mỹ tuấn tú đang bao trọn hình ảnh Vy Vy vào bên trong.
“Hôm nay người có lỗi là em chứ không phải anh, em đã giấu anh đi hẹn hò với một người khác.”
Vy Vy thản nhiên không quan tâm đến lời trách cứ của Tom, nắm lấy bàn tay đang đặt trên eo mình buông ra, gót chân nhẹ nhàng xoay người lắc lư chuyển động không để mọi người phải chú ý đến hai con người đang chôn chân giữa sàn nhảy sầm uất ý muốn trở ra nhưng Tom không để cô toại ý, luôn bắt bài chặn lối thoát buộc cô phải ở lại giữa sàn nhảy.
“Nếu em không nói rõ chúng ta sẽ ở mãi chỗ này không về.”
Khúc Tử Kỳ bên trong nhìn thấy bực bội đứng dậy định bước ra ngăn cản nhưng đã bị lời của Đông Nghi ngăn lại: “Hôm nay buổi hẹn hò của em như vậy là được rồi, đừng làm phiền cuộc sống của họ nữa.”
“Chị nghĩ Vy Vy sẽ hạnh phúc bên cạnh người đàn ông như vậy sao?”
“Đáp án không nằm ở chúng ta.”-thêm một câu trả lời xúc tích của Đông Nghi, ngày hôm nay cô cũng khá vất vả để theo chân hai người này, bây giờ cô chỉ muốn về nhà ngả lưng lên chiếc nệm êm ái cùng chồng của mình thôi.
Trở lại với hai nhân vật chính ở giữa sân khấu, Vy Vy dần mất đi sự kiên nhẫn khi bị Tom vờn đùa chặn lối đi, cô kéo lấy cổ tay anh ngáng chân lật người Tom khiến anh bất ngờ ngã xuống sàn trong sự sững sốt của mọi người xung quanh.
“Đáng đời.”-Vy Vy khẽ thốt lên, lần này cô không còn bị anh khống chế thoát ra nhưng Tom không phải là người dễ dàng bỏ cuộc, bỏ ngoài tai những lời bàn tán xung quanh, anh lập tức đứng dậy đuổi theo cô ra bên ngoài xe trèo vào ngồi ở hàng ghế phụ.
“Giữa chúng ta xảy ra rất nhiều chuyện rồi, sinh tử trắc trở gì cũng đã nếm qua, anh không muốn vì chút chuyện nhỏ này ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta.”
“Tình cảm của chúng ta tốt lắm sao?”
“Cho đến ngày hôm qua...à không, hôm nay và về sau đều rất tốt.”-Tom lỡ lời vội sửa lại, anh hấp tấp nắm lấy bàn tay đang để trên vô lăng của cô: “Hôm nay anh và Sam chỉ là đến gặp đối tác làm ăn thôi, nhưng sau khi nhìn thấy em cùng cô gái đó thân mật rời khỏi anh đã chạy ngay đến tìm em, đối với anh, em chính là điều quan trọng nhất.”
“Đã bảo không liên quan đến em.”-Vy Vy không nhìn Tom lạnh lùng đáp, dù vậy cô cũng đã không còn phản kháng, để yên cho anh nắm lấy tay mình.
Thận trọng tiến lại gần hơn, Tom đánh liều ôm cô vào lòng, có chút mừng rỡ khi cô vẫn ngoan ngoãn cho anh ôm ấp: “Làm sao không liên quan được, em là người phụ nữ của anh, cả đời này đã là như vậy không thể thay đổi được.”
.
.
.
TBC.