Ngoại truyện 2
ĐOÀNG
Âm thanh chói tai vang lên làm hai cô gái thót tim chết lặng, đôi mắt trợn tròn nhìn họng súng phun ra dây hoa giấy bay khắp phòng, người đàn ông bật cười nhìn lại khuôn mặt tối sầm của Vy Vy và Đông Nghi lên tiếng: “Chỉ mới dọa một chút thôi mà đã sợ như vậy rồi sao?”
Vy Vy không nói không rằng xoay gót chân lấy đà đá mạnh vào ngực hắn, dù hành động bị bắt bài đưa tay lên đỡ nhưng hắn vẫn không tránh khỏi run rẫy nơi cổ tay, chọc giận phụ nữ đúng là có kết cục không tốt.
“Phụ nữ không thể hở chút là động thủ như vậy, thật hung dữ.”
Đông Nghi cảm nhận được mối nguy hiểm đã không còn, cô ngờ vực bước ra trước ngang hàng với Vy Vy nhìn người đàn ông trước mặt đánh giá, vóc dáng cao ráo, thân thủ cũng khá nhanh nhẹn nhưng nhìn sao cũng không nghĩ được đến người nào, trực giác cho cô biết người đàn ông này không phải là Hoàng Phong, bởi vì nếu là chồng của cô anh ấy xác định sẽ bị Đông Nghi bỏ mặc không tha thứ cho trò đùa ngu ngốc này.
“Chơi chán rồi thì hạ màn đi, đừng thử thách sự kiên nhẫn của chúng tôi.”-Vy Vy lạnh lùng thốt, đôi mắt sắc bén nhìn chăm chăm chiếc mặt nạ trước mặt, dường như cô ngờ ngợ đã đoán ra được người đàn ông này là ai, dám làm những trò cổ quái thế kia.
Người đàn ông chậm rãi đưa tay lên cởi chiếc mặt nạ ra, khuôn mặt anh tuấn đậm chất phương tây với mái tóc hun khói cùng đôi mắt nâu sáng ngời thích thú nhìn Vy Vy nháy mắt nịnh nọt: “Đã lâu không gặp em nên muốn chào hỏi một chút thôi. Không ngờ bên cạnh em còn có một đóa hoa hồng gai xinh đẹp như thế.”
Đông Nghi quay sang Vy Vy hỏi: “Hai người có quen biết nhau sao?”
Vy Vy dửng dưng đáp: “Anh ta là Devid, khoảng thời gian trước chị cùng với anh ta đã từng làm việc chung với nhau nhưng cũng lâu lắm rồi.”
Devid vẫy tay chào Đông Nghi, anh tự nhiên bá vai Vy Vy như một chiến hữu lâu ngày mới gặp lại khen ngợi: “Em càng ngày càng tiến bộ đấy, thân thủ không những nhanh lẹ còn rất mạnh mẽ, tay của anh bầm tím hết rồi này.”
Đông Nghi nhìn hai người trước mặt thân thiết có chút gượng ép, chị của cô tuy không tình nguyện phối hợp nhưng lại không có phản ứng bài xích nào, rốt cuộc tên Devid này và Vy Vy có mối quan hệ như thế nào.
Devid nhìn ra được ánh mắt dò xét của Đông Nghi thẳng thắn thốt: “Không cần nhìn tôi với ánh mắt cảnh giác đó đâu, tôi xem Vy Vy như anh em của mình vậy, nhìn xem cô ấy có điểm nào giống phụ nữ đâu.”
Vy Vy hất vai gạt đi cánh tay của Devid khỏi người mình lườm anh một cái, còn chưa kịp kéo Đông Nghi rời khỏi bên ngoài đã có hai chiếc xe ô tô đậu phía trước, Tom cùng Hoàng Phong lo lắng chạy vào phòng.
“Em không bị thương chứ?”-Hoàng Phong cầm lấy hai tay Đông Nghi kiểm tra quan tâm hỏi, bên cạnh Tom tuy không lo lắng ra mặt như bạn của mình nhưng đôi mắt cũng không che giấu được lo âu nhìn Vy Vy, mặc khác vừa rồi khi đi vào anh vô tình đã kịp nhìn thấy Devid bá tay lên vai bạn gái của mình, cho nên tâm tình không khỏi có ác cảm với người đàn ông xa lạ này.
Devid một lần nữa vẫy tay chào Hoàng Phong: “Lâu rồi không gặp, hóa ra quý cô xinh đẹp này là hoa đã có chủ rồi sao?”
Hoàng Phong thở hắt ra có chút khó chịu nhìn Devid, anh biết qua anh ta trong lần tình cờ gặp Vy Vy trước đây khi cả hai còn làm việc chung, anh cũng đã từng xem xét để Devid làm việc cho mình nhưng con người này trước nay luôn làm việc theo ý mình không quan tâm đến ai cho nên anh cũng không muốn giữ lại bên mình, hôm nay gặp lại không ngờ còn dám đùa giỡn với vợ của anh.
“Nếu biết rồi sau này không có chuyện hành động tùy tiện như vậy nữa, bằng không đừng trách tôi không nghĩ tình xưa cũ.”-Hoàng Phong nhìn khuôn mặt giả vờ hối lỗi của Devid nhẫn nhịn không truy cứu thêm nữa, anh là quan tâm cho Đông Nghi nhiều hơn, nhìn vợ mình thật sự không sao mới yên tâm bỏ đi. Đông Nghi phần không muốn phiền phức làm lớn chuyện, phần vì Devid là người quen của Vy Vy nên không tiện nói ra việc làm đùa giỡn thái quá ban nãy của anh ta với mình, với tính cách của Hoàng Phong nếu anh biết được nhất định sẽ không bỏ qua cho Devid.
Nhìn hai vợ chồng Hoàng Phong rời khỏi, Tom đánh giấu chủ quyền nắm lấy bàn tay Vy Vy đứng sát bên cô ném cho Devid ánh nhìn khiêu khích.
“Chào hỏi như thế là đủ rồi, tôi cũng cảnh cáo anh đừng đùa giỡn người khác như vậy nữa, người phụ nữ này...”
Devid cắt lời Tom, tay chỉ vào vòng một của Vy Vy trêu chọc: “Tôi lặp lại lần nữa đối với người trước mặt tôi chưa từng có suy nghĩ cô ấy là phụ nữ, vóc dáng này cũng không thực tốt lắm theo tiêu chuẩn của tôi.”
Vy Vy nhếch môi nhanh chân giẫm lên bàn chân Devid nhưng anh đã nhanh hơn co chân lên, không ngờ tới Tom cũng làm điều tương tự với bàn chân còn lại của mình khiến anh đau đớn xuýt xoa cái chân sưng đỏ của mình.
“Sao em có thể quen với người trẻ con như vậy?”-Devid khó chịu chỉ vào mặt Tom, hai người này hùa nhau hiếp đáp anh.
.
.
.
TBC.