Ngoại truyện 4
Hai người đàn ông đang ngồi đối diện nhau trong quán cà phê gần nhà Tom, trái ngược với cặp mắt cảnh giác sắc lẻm của Tom, Devid rất thản nhiên ngồi khoanh tay trước ngực vui vẻ nhìn anh.
“Đã bảo đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đáng sợ đó mà, tôi bắt đầu thấy tội nghiệp cho Vy Vy.”
“Anh thì biết cái gì, tôi nghe Vy Vy nói hai người chỉ biết nhau làm gì thân thiết đến mức anh biết được bí mật của cô ấy được?”
“Nếu vậy sao anh còn theo tôi đến đây làm gì?”-Devid ngoắc ngoắc ngón trỏ ý bảo Tom xích lại gần hơn, giọng điệu bỗng trở nên nghiêm túc: “Đã tin tưởng đi theo thì thái độ phải có chút thành ý mới đúng kiểu nhờ cậy người khác, cho tôi thấy thành ý của anh đi!”
Tom rất muốn đánh chết cái mặt cao ngạo của Devid nhưng cái phần tò mò trong người đang trỗi dậy làm cho anh bức bối muốn phát điên lên, nếu như anh ta không nói cho ra bí mật của Vy Vy anh nhất định sẽ không bỏ qua cho đâu. Hắng nhẹ giọng điều chỉnh lại âm lượng, Tom dịu giọng lên tiếng: “Cho tôi biết bí mật của Vy Vy.”
“Đúng rồi, ít ra cũng phải như vậy chứ!”-Devid cười tươi vỗ nhẹ lên bàn một cái phấn khích nói: “Đừng tưởng Vy Vy vẻ ngoài lạnh lùng khó gần như vậy không để ý đến ai, anh không phải là mối tình đầu của em ấy đâu.”
“Nhảm nhí, không lẽ tôi chẳng lẽ lại là anh?”-Tom thủ bộ chuẩn bị túm lấy cổ áo Devid cho anh một trận, ngoài anh ra Tom không nghĩ được cô ấy sẽ thích được ai: “Cô ấy ngoài gặp tôi và Hoàng Phong ra còn qua lại với ai mà thương nhớ, chẳng lẽ lại là...”
“À há, cái này anh nói tôi không có nói nha.”-Devid nhún vai tỉnh bơ trả lời, anh hào hứng búng tay một cái rõ kêu đào sâu: “Cùng là đàn ông như nhau nhưng ánh mắt của Vy Vy đối với tôi hoàn toàn khác với Hoàng Phong, nếu như không phải vì bận trả thù và trái tim cậu ta đã có người khác không khéo bây giờ Vy Vy vẫn còn nuôi dưỡng tình cảm với Hoàng Phong.”
Tom tức giận xốc cổ áo Devid siết chặt: “Anh định đốt nhà người khác sao? Không thể có chuyện đó được.”
Devid không khó khăn đã gạt được bàn tay Tom ra bẽ ngược cổ tay anh lại nhắc nhở: “Đã bảo anh đừng có dùng thái độ này để nói chuyện cùng tôi mà. Tôi chỉ có ý tốt cho anh biết thôi, tôi đâu cần anh tin tôi. Thật là!”
Khi Devid đã đi khỏi một lúc Tom vẫn ngồi thừ ra suy nghĩ lại những lời anh nói, tự dưng trong lòng bỗng nổi lên cảm giác đa nghi với chính bạn thân của mình: “Sao lại khó chịu như vậy?”
.
.
.
“Tom, hôm nay em qua nhà Nghi chơi sẵn thăm Tiểu Lam luôn.”-Vy Vy thông báo với Tom đang ngồi xem TV ở phòng khách khi lướt ngang qua người anh, đột nhiên bạn trai cô như một công tắc đứng bật dậy ngăn lại.
“Khoan đã, sao em có thể một mình đến nhà họ được?”
“Trước giờ vẫn thế mà, anh cũng muốn đi chung sao?”
“Phải!”
Vy Vy khó hiểu nheo mắt nhìn Tom lăn xăn lấy chìa khóa xe trở ra, thái độ này có gì đó mờ ám đây?
.
.
.
Thở phào một cái lúc biết tin Hoàng Phong đi công tác ở Nhật không có ở nhà, nhìn Vy Vy đang chơi đùa cùng Tiểu Lam trong phòng khách, Tom rón rén đi theo Đông Nghi xuống bếp gọt trái cây.
“Anh theo tôi làm gì, có chuyện gì muốn hỏi riêng tôi sao?”-Đông Nghi nhìn thoáng qua thái độ không tự nhiên của Tom đã đoán ra anh có ý đồ, cô hờ hững hỏi, tay đang gọt cái táo xếp lên dĩa, hôm nay thím Trần có việc về sớm nên cô phải tự làm.
Tom cười xòa vuốt nhẹ chớp mũi lựa lời hỏi: “Em là phụ nữ chắc cũng dễ dàng nhìn ra được ai có tình cảm với ai mà phải không?”
“Còn phải xem nữa. Anh đừng vòng vo nữa, có liên quan đến Vy Vy à?”
“Phải...thật ra thì em nhìn Vy Vy và Hoàng Phong, hai người bọn họ trước kia có từng xảy ra chuyện gì mà chúng ta không biết không?”
Đông Nghi đang gọt vỏ chợt khựng lại, nhưng nhanh chóng liền tỏ ra bình thản: “Không có khả năng, anh thích chị tôi bao nhiêu thì chồng tôi cũng yêu tôi bấy nhiêu, họ không thể nào có chuyện gì được.”
Tom gật gù tán thành, anh đúng là bị tên Devid đó làm cho hồ đồ rồi, đến khi nhìn lại chợt hốt hoảng nhìn mũi dao sắc nhọn đang chỉa về phía mình, Đông Nghi nhướng mày nhìn anh: “Uổng công cho Vy Vy chọn anh anh lại nghi ngờ chị ấy.”
“Không có, tôi chỉ là cảm giác bức bối không thể nào yên tâm được muốn hỏi cho ra lẽ thôi, tôi không phải không tin tưởng em ấy.”
“Có sự nghi ngờ tốt nhất nên tự hỏi rõ đối phương, anh làm như thế không hay đâu. Là ai tôi không biết nhưng tuyệt đối không thể là Phong được.”-Đông Nghi chắc nịch tuyên bố, cô cầm dĩa trái cây xoay người định trở ra đã trong thấy Vy Vy đang bế Tiểu Lam đứng phía sau họ từ bao giờ.
“Vy Vy...”
Sắc mặt Tom tối sầm, vội bước tới giải thích khi nhìn ánh mắt âm lãnh vô cảm của Vy Vy đang nhìn mình: “Vy Vy, anh chỉ là quan tâm đến em thôi...”
“Em từng thích Hoàng Phong đấy, vừa lòng anh chưa?”
Đông Nghi nhận lấy Tiểu Lam từ tay Vy Vy, chưa kịp nói gì chị cô đã quay lưng rời khỏi.
Tom bị sốc đứng hình chết trân lẩm bẩm: “Vy Vy thích Hoàng Phong thật sao?”
“Anh đúng là đồ ngốc, chị ấy đang nói lẫy đấy.”-Đông Nghi nắm lấy bàn tay Tiểu Lam đang vỗ vỗ lên má mình dỗ con: “Ngoan, chúng ta ra ngoài chơi thôi, đừng để ý đến anh ta nữa.”
.
.
.