Ch. 28
Thấm thoát kỳ hạn mà Joe phải thành hôn cũng đã tới, đối với Joe 1 tuần trôi qua thật mau. Trong thời gian đó cô tránh kô gặp Matt cho dù mỗi ngày anh đều tới trường kiếm cô, anh đứng ngoài cổng trường đợi cô tan học vì trong lòng anh còn nhiều khúc mắc mà anh muốn Joe phải giải thích rõ ràng. Nhưng mỗi lần gặp anh, Joe đều viện cớ bận phải lo cho hôn lễ bỏ mặc cho Matt níu kéo thế nào cô cũng đều lạnh lùng bước lên xe bỏ đi. Matt đâu biết rằng Joe cũng đau khổ lắm khi tình yêu trước mắt đang chờ đợi cô dang tay ra đón nhận tiếc là cô kô có cơ hội đó mà thôi. Cô kô thể đem tâm sự của mình bày tỏ cùng ai đuợc ngay cả Ariel và Kyo cô cũng kô nói gì. Đương nhiên là 2 ngừi đó đã gặng hỏi Joe nhiều lần nhưng lần nào Joe cũng đều cười buồn rồi lảng sang chuyện khác.Cho nên Ariel và Kyo kô dám hỏi nữa.
”Joe àh, hay tối nay chúng tôi ở lại trò chuyện với chị trước khi chị đi lấy chồng. Ngày mai đã giã từ cuộc sống tự do rồi cho nên phải tận huởng những giây phút độc thân còn lại chứ.” Ariel gợi ý rồi nhìn sang Kyo.
”Phải đó, thấy chị như là kô được vui cho lắm, có gì cứ tâm sự ra đi chúng ta là chị em mà.” Kyo vỗ vào vai Joe.
Thấy Kyo và Ariel tốt với mình như vậy Joe cảm động lắm nhưng vẫn kô hề hé môi về chuyện thành hôn lần này. Cô nhìn Ariel.
”Chị còn có chồng mà, làm sao ở lại đây với tôi được chứ. Còn chị nữa, Kyo àh đã có anh Bi rồi chứ kô phải như lúc trước nữa đâu, tôi biết 2 ngừi tốt với tôi là đủ. Thôi đuợc, đã khuya lắm rồi 2 chị về trước đi, tôi muốn ở lại đây 1 mình.”
Ariel cùng với Kyo ra về để lại Joe trong phòng của cô 1 mình. Giữa màn đêm yên tĩnh càng khiến ngừi ta hồi tưởng tới quá khứ nhiều hơn, nhất là những kỷ niệm đẹp thì càng kô thể nào quên được. Joe lặng lẽ thở dài nhìn ra bên ngoài bóng đêm dày đặc “Matt àh, sau ngày mai thì em đã kô còn là Joe của anh nữa, chỉ có tình yêu của em là sống mãi với anh mà thôi.” Những giọt lệ nóng hổi rơi dài trên má cô như thương tiếc cho 1 quá khứ đẹp đẽ nhưng nhiều trắc trở.
Về phần Matt, khi biết ngày mai Joe lấy chồng thì anh đã đứng ngồi kô yên cứ suy nghĩ mãi lý do kô biết tại sao Joe lại quyết định đột ngột như vậy. Cứ tưởng anh bày tỏ tình cảm của mình xong thì 2 ngừi có thể hạnh phúc bên nhau có ngờ đâu rằng sợi dây tơ hồng đã bị đứt làm 2. Anh kiếm Joe hoài mà kô đuợc, gọi điện thoại thì cô kô nghe tới nhà kiếm cô thì cô lại bỏ sang nhà bạn để ở nhờ, anh đã tìm đủ mọi phương pháp nhưng kô cách gì có thể gặp Joe lần nữa cho nên anh quyết định ngày mai sẽ tới thẳng giáo đường để làm sáng tỏ mọi chuyện.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
”Ra ngoài tới bây giờ mới về nhà, ngừi ta làm dâu chị cũng làm dâu nhưng chưa thấy ngừi chị dâu nào giống chị hết.” Lisa soi mói Ariel khi thấy Ariel mở cửa buớc vào nhà.
Đang mệt mỏi vì bị cái thai hành hạ nên Ariel kô buồn trả lời lại, cô định đi về phòng thì Lisa lại buông ra lời khiêu khích.
”Hèn chi mà anh 2 của tôi thà đi kiếm ngừi đàn bà khác cũng kô muốn sống chung với chị.”
Nghe Lisa nói như vậy Ariel kô kềm được cơn tức giận cô gắng gượng lên tiếng hỏi lại.
”Lisa, em nói vậy nghĩa là sao? Anh 2 của em đi với ai vậy?”
”Chị kô biết àh? Cũng phải thôi ngày nào chị cũng bỏ mặc anh 2 tôi ở nhà thì làm sao biết ảnh đi đâu làm gì chứ? Tôi thấy cái cô Michelle làm chung với anh 2 rất xứng đôi với ảnh.” Rồi cô cười đắc thắng khi nhìn thấy thái độ bực tức của Ariel. “Anh của tôi vừa đẹp trai lại vừa có tài thiếu gì ngừi thích, chị kô là cái gì cả.”
Những lời nói khích bác của Lisa làm cho đầu óc Ariel quay cuồng, cô kô ngờ Joseph lại là ngừi bạc tình như vậy. Đúng lúc đó thì có tiếng chìa khóa mở cửa vào nhà, ngừi đó chính là Joseph, vừa nhìn thấy gương mặt lợt lạt của Ariel cùng với nụ cười đắc chí của Lisa thì Joseph biết là đã có chuyện chẳng lành.
”Ariel, em mới về đó hả? Anh cần nói chuyện với em.”
Kô nói 1 lời nào Ariel bước đi 1 mạch lên lầu, cô đi thẳng vào phòng thu xếp quần áo vào vali. Thấy vậy Joseph liền ngăn lại.
”Có chuyện gì vậy, em muốn đi đâu?”
Ariel xách vali bước xuống lầu đi ra trước cửa rồi quay lại nhìn Joseph. “Tôi đi về nhà mẹ của tôi, sau khi Joe đám cuới xong rồi chúng ta sẽ ký đơn li dị.”