Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 379: Chương 379: Cột thủ tướng Úc lên chiến xa (1)




“Bệnh giòn xương? Đó là cái gì?”

Nghe Tô Bằng nói thế, A Triết bên kia, cũng không hiểu ra sao, hỏi lại Tô Bằng.

“Chính là một loại gien bệnh lặn nguồn gốc từ người mẹ, mắc phải loại bệnh này, xương cốt toàn thân sẽ mỏng manh giống như thủy tinh, không thể vận động kịch liệt, bằng không sẽ gãy xương, không thể hành động nhanh nhẹn, bằng không cũng sẽ gãy xương, thậm chí không thể cười to, bằng không sẽ gãy xương.”

Tô Bằng đơn giản giải thích qua loa bệnh trạng chứng bệnh này cho A Triết, sau đó hỏi trong điện thoại:

“Có thể làm ra loại thuốc nào có thể thuyên giảm bớt chứng bệnh này không?”

“Cái này à... Nghe chứng bệnh, dường như rất khó làm, trong tay ta cũng không có dược liệu tính chất đối phó, có điều phối thuốc lâu như vậy ta cũng có chút tâm đắc với dược liệu, chính là bệnh trạng chứng bệnh bất động này lợi hại đến vậy, chỉ cần nguyên liệu dược vật đầy đủ, công đoạn chế tạo đủ hoàn mỹ, thuốc làm ra cũng đủ xuất sắc, không có bệnh không chữa được, mặc dù ngươi nói có vẻ khá nghiêm trọng, nhưng chỉ cần cho ta nguyên liệu đầy đủ, ta tin tưởng trong ba, năm tháng ta có thể nghiên cứu chế tạo ra.”

A Triết ở bên kia điện thoại nói xong, hắn kéo dài hơi nói:

“Có điều... Ta bây giờ còn đang nghiên cứu chế tạo Ngưng Thần Đan cho ngươi, nhìn mức độ coi trọng Ngưng Thần Đan của ngươi, chắc chắn cũng sẽ không bảo ta dừng lại, ta chẳng phải là làm những hai công việc sao? Cho nên, ta cũng có thể sẽ rất mệt mỏi, mệt lắm đó...”

“Hai mươi lăm triệu đôla.”

Tô Bằng nghe thế, lập tức nghe hiểu tiểu tử A Triết này muốn cái gì, hắn cũng không nhiều lời, trực tiếp báo giá, sau đó nói:

“Hai mươi lăm triệu đôla, nếu nghiên cứu chế tạo thành công thuốc thuyên giảm bệnh giòn xương, ta đưa cho ngươi hai mươi lăm triệu đôla, xem như chi phí nghiên cứu của ngươi.”

“Đương nhiên, nghiên cứu Ngưng Thần Đan cũng rất quan trọng, không thể dừng lại.”

“Ok.”

Nghe Tô Bằng nói vậy, A Triết huýt sáo một tiếng, nói:

“Hai mươi lăm triệu đô la Mỹ, cũng không ít... Được, nhiệm vụ này ta tiếp nhận, có điều nhớ phải gửi hai ngàn lượng hoàng kim qua email trong trò chơi cho ta đấy, chế tạo thuốc mới trong trò chơi ta cũng phải mua tài nguyên.”

“Được.”

Mặc dù Tô Bằng cũng suy đoán, với cá tính của tiểu tử A Triết này, nhất định sẽ ăn tiền của mình, nhưng hai ngàn lượng hoàng kim, Tô Bằng bây giờ cũng không phải đặc biệt quan tâm, trực tiếp đồng ý.

A Triết bên kia điện thoại ừm một tiếng, sau đó hắn dừng lại chốc lát, nói:

“Đúng rồi, nếu như nghiên cứu cũng đã nghiên cứu rồi, tại sao ngươi không một bước tiến tới, trực tiếp nghiên cứu thuốc có thể chữa trị bệnh giòn xương này? Trước tiên không nói tới thuốc trong thế giới thực tế, trong thế giới Tử Vong Luân Hồi lại vô cùng mạnh mẽ. Theo ta quan sát thấy, trực tiếp có thể chữa ở trong gien. Chỉ cần đủ tài nguyên, trực tiếp đem chứng bệnh ngươi nói một lần dứt khoát chữa trị xong xuôi không phải là không thể.”

“Không, không cần.”

Tô Bằng sau khi nghe đề nghị này, lắc đầu, cự tuyệt nói:

“Không cần nghiên cứu chữa cho khỏi, chỉ cần nghiên cứu có thể thuốc có thể làm thuyên giảm rõ rệt là được rồi. Ta bây giờ chỉ cần thuốc thuyên giảm.”

“Ồ? Chẳng lẽ ngươi muốn kéo cần câu dài câu cá lớn?”

Nghe Tô Bằng nói xong, A Triết giống như có hứng thú với loại mờ ám nào đó, nói:

“Có điều loại thuốc ngươi nói, không có khả năng sản xuất trong hiện thực cho lắm, ngươi dự định bán thế nào? Có người bệnh đặc biệt ra giá cao để mua sao, ngươi dự định xem đối phương như là nuôi heo, để người ta không ngừng ra giá cao mua thuốc của ngươi sao? Nếu nói như vậy, ngươi thật sự hèn hạ... Có điều ta rất thích.”

“Tên nhóc con, trong đầu sao lại có nhiều thứ đen tối thế hả? Bổ não ngươi ra, bên trong đều là màu đen cả sao?”

Tô Bằng nghe thế, bất mãn hừ một tiếng, sau đó nói:

“Chuyện của ta bớt hỏi nhiều đi, nếu không ngươi sẽ gặp phải rắc rối, không phải là đe dọa ngươi, là phiền phức trên ý nghĩa thực tế đó, hơn nữa chưa hẳn đến từ ta, ta dẫu gì cũng lớn hơn ngươi mấy tuổi, nghe ta một câu, ngươi phát triển theo xu thế này không được, học hỏi thêm vài người bạn của ngươi chút đi, rạng rỡ một chút.”

“Hắc, ngươi không phải là cha ta, không được dạy dỗ ta.”

A Triết dùng khẩu khí khá là không kiên nhẫn nói, sau đó thì thầm một câu:

“Giọng điệu này thật giống ca ca ta...”

“Không nói với ngươi nữa, có điều, nếu như sau khi ngươi nghiên cứu Ngưng Thần Đan và loại thuốc ta nói, còn có tài nguyên và tinh lực nữa, thì nghiên cứu một chút loại thuốc có thể trị tận gốc căn bệnh giòn xương này cũng tốt, có điều ta sẽ không trợ cấp cho ngươi quá nhiều.”

Tô Bằng nói, A Triết bất mãn hừ hừ hai câu, Tô Bằng lại giáo huấn hắn hai câu, bèn cúp máy.

Sau khi cúp điện thoại, Tô Bằng thở dài một hơi.

Vừa rồi Tô Bằng nghĩ đến, nếu như chỉ có dựa vào đầu tư chính trị, quan hệ mình và Lục Nhĩ Khắc Văn, có thể sẽ không vô cùng khắng khít.

Lục Nhĩ Khắc Văn cũng không phải người ngu, bản thân nếu đối với hắn ủng hộ hết mình, hắn chắc chắn cũng sẽ suy nghĩ nhiều, là tại sao, người ngoại quốc chính là nói ích lợi, nơi này lại không có mình hổ chấn động, bộc phát khí chất vương giả, tiểu đệ dâng đầu bái kiến, có rất nhiều gút mắc lợi ích rắc rối phức tạp.

Nếu Lục Nhĩ Khắc Văn đối với mục đích của mình nảy sinh hoài nghi, bản thân sẽ có chút khó xử, bởi vì dù sao “Kế hoạch thông thiên”của mình, chủ yếu là nằm trên người Lục Nhĩ Khắc Văn.

Vì thêm một phần bảo hiểm, Tô Bằng vẫn cần làm chút gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.