Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 230: Chương 230: Kim Mãn Đường




Tô Bằng cùng Đường Huyền Chi dưới sự dẫn dắt của quản sự trung tầng ở đây, đi đến sân rộng phía trước.

Sòng bài Kim Mãn Đường ở phía trước, cũng không phải là tiểu lâu hai tầng, nhưng độ cao của nó, cũng không thua kém tiểu lâu hai tầng là bao nhiêu.

Sân rộng này, diện tích kiến trúc trong phòng ít nhất cũng rộng hơn mấy ngàn mét vuông, toàn bộ kiến trúc, đều là cao đường một tầng, không gian trong kiến trúc cực kỳ rộng rãi.

Tô Bằng và Đường Huyền Chi đi vào, chỉ thấy bên trong đèn đuốc sáng trưng, trên đỉnh đầu, đều là hai mươi giá cắm nến khổng lồ với những ngón nến to bằng bắp tay, cách mấy bước lại có một giá cắm nến như vậy, bởi vì quá nhiều ngọn nến, lại cảm thấy có chút hiệu quả của đèn mổ trong phòng phẫu thuật, bóng người cũng trở nên rất nhạt.

Cả đại đường, đều một màu vàng sáng trưng, không phải là màu vàng óng ánh vô cùng tráng lệ, nhưng lại để lộ vẻ đẹp sáng rực, toàn bộ kiến trúc, được phân thành chín bộ phần, mỗi phần đều có vài hạng mục.

Lúc này, trong đại sảnh người đến người đi, đi đi lại lại đều là những thị nữ xinh đẹp, mặc dù là cuối thu, nhưng trong Kim Mãn Đường này, không biết sử dụng phương pháp gì, lại khiến trong phòng ấm áp như mùa xuân.

Những thị nữ kia, đều mặc trang phục màu đỏ phối cùng màu vàng, quần áo trên người, quả thực giống như dâm loạn, bộ ngực để lộ phân nửa, cánh tay trần trụi trắng nõn đầy đặn, dáng vẻ cũng là được chọn lựa kỹ lưỡng, quần vàng bên dưới, lại không rộng rãi như y phục bình thường, giống như y phục bó, ôm sát vào đường nét cơ thể.

Các nàng bưng khay, bên trên đủ loại món ăn bánh ngọt hết sức tinh xảo, cùng với rượu, như thoi đưa qua lại trong đại sảnh, ai muốn cái gì, nếu như đói rồi, đều có thể tùy ý chọn lấy những món ăn này.

Những thị nữ xinh đẹp xung quanh, trái lại khiến Tô Bằng càng có cảm giác như đi vào trong thanh lâu sở quán hơn cả so với Lạc Hương quán sau lưng. Nhưng những cô gái này cũng không khơi gợi sự chú ý của những vị đổ khách trong đại đường.

Những vị đổ khách trong đại đường, đều đang tập trung tinh thần chăm chú nhìn phần đặt cược bên dưới. Nhìn biến hóa bên trong, không ngừng truyền đến tiếng reo hò, lớn tiếng kinh hãi, còn có tiếng thở dài sườn sượt.

Tinh thần bọn họ, đều đang tập trung vào đặt cược, không hề chú ý đến những thân thể uyển chuyển, y phục hở hang trên người các thị nữ kia.

Cả Kim Mãn Đường, khiến người khác cảm giác giống như chìm ngập trong xa hoa trụy lạc.

Tô Bằng nhìn, cũng cảm thấy có chút thú vị, nơi này trang hoàng thiết kế bố cục, đều đặc biệt được xem trọng.

Mọi người đều biết, sòng bạc nổi tiếng nhất nhiều nhất trên thế giới, đều ở Macao và Las Vegas, chẳng hạn như casino Lisboa.

Có điều Tô Bằng lại chưa từng đi thử, Macao cùng Las Vegas cũng không có, cho nên cũng chưa từng nhìn thấy sòng bạc rộng lớn như thế này.

Trái lại sòng bài trên du thuyền trong nước, Tô Bằng bởi vì công việc, cũng đã đi “công tác”một khoảng thời gian, lần này đi Úc, cũng dựa vào người quen biết được ở sòng bài trên du thuyền.

Nhưng sòng bài trên du thuyền mặc dù trang trí cũng không tồi, nhưng không rộng lớn bắt mắt như Kim Mãn Đường.

Thấy Tô Bằng chú ý trang trí nơi này, Đường Huyền Chi thấp giọng nói với Tô Bằng:

“Thiết kế nơi đây, tham khảo ngũ hành Thổ Đức, lại âm thầm kết hợp với thiết kế bố cục Cửu Cung, ngươi xem vị trí của nhà cái canh bạc kia, đều cao hơn một chút, lấy ý của Hậu Thổ, là nơi mấu chốt. Bố cục Cửu Cung đặt trong địa mạch, chính là nơi hội tụ linh khí địa mạch Cửu Cung, chính là vị trí của nhà cái kia.”

Tô Bằng nhìn thấy, quả nhiên như lời Đường Huyền Chi nói.

Vào lúc này, Chu Phong phía trước dừng lại, mỉm cười quay đầu nhìn Tô Bằng và Đường Huyền Chi phía sau nói:

“Hai vị, nơi này chính là Kim Mãn Đường, muốn chơi ở đây, có thể dùng ngân phiếu đổi lấy thẻ đánh bạc, nơi này chia thành thẻ vàng thẻ bạc, thẻ vàng đặt cược nhỏ nhất là năm lượng, còn có mấy loại khác như mười lượng, ba mươi lượng, năm mươi lượng, một trăm lượng, thẻ bạc có ba loại, nhỏ nhất là mười lượng bạc trắng, còn có năm mươi lượng, cùng với một trăm lượng lớn nhất, có điều có vài bàn, chỉ nhận thẻ vàng.”

Tô Bằng khẽ gật đầu, nói:

“Ta đi xem thử trước, ngươi không cần đợi chúng ta nữa.”

“Hôm nay tiểu nhân chính là hầu hạ hai vị anh hùng, có điều hai vị nếu không muốn bị quấy rầy, vậy ta đợi ở chỗ này, hai vị anh hùng nếu như chơi thấy mệt, thì đi đến tìm tiểu nhân, tiểu nhân tất nhiên sẽ sắp xếp tiết mục khác cho hai vị anh hùng.”

Chu Phong khom người hành lễ nói với Tô Bằng và Đường Huyền Chi, Tô Bằng gật đầu, quản sự trung cấp liền lui xuống.

“Đường huynh, cùng chơi hai ván, thế nào?”

Tô Bằng liếc nhìn Đường Huyền Chi hỏi.

“Ha ha, thế nhưng mà cha con anh em không đánh bạc cùng một chỗ, ta cũng không muốn cùng đánh một ván với Tô hiền đệ, quan sát xung quanh trước đã, ngươi không cần phải lo lắng tiền của ta không đủ, mấy năm nay hành tẩu giang hồ, mặc dù không phải của cải hàng vạn, ba năm trăm lượng hoàng kim, vẫn có.”

Đường Huyền Chi cười nói với Tô Bằng, Tô Bằng gật đầu, nói:

“Vậy ngươi ta chia nhau đi xem thử.”

Đường Huyền Chi gật đầu, hai người bèn tạm thời tách ra.

Tô Bằng nhàn rỗi đi dạo, đến từng cái bàn quan sát một chút, người khác cũng không thèm quan tâm.

Tô Bằng đầu tiên đi đến trên bàn chơi bài cửu, quy tắc bài cửu tương đối đơn giản, mỗi bộ có ba mươi hai lá, được tạo thành từ xương, ngà voi, trúc hay là gỗ mun, mỗi lá đều là hình chữ nhật, trên mặt phân biệt khắc các chấm từ 2 đến 12 sắp xếp theo các phương thức không giống nhau, dùng điểm số để phân thắng thua.

Tô Bằng nhìn cái bàn này, là cách chơi bài cửu kinh điển nhất, chia ba cửa, mỗi ván trước khi mở bìa, có thể đặt lớn để ép nhà cái, sau đó mở bài so lớn nhỏ.

Tô Bằng ở phía sau nhìn một hồi, phát hiện nơi này không có sóng gió gì lớn, thoáng liếc nhìn, không có hứng thú, liền rời khỏi.

Lại đi quanh quẩn một hồi, Tô Bằng nhìn thấy một cái bàn, đang chơi xúc xắc.

Cách chơi càng đơn giản, nhà cái bỏ ba con xúc xắc vào trong chung, mỗi con xúc xắc có sáu mặt, cao nhất mười tám điểm, thấp nhất ba điểm, dưới chín điểm là nhỏ, trên chín điểm là lớn, có thể đặt lớn nhỏ để phân thắng thua, đặt trúng lớn thì nhỏ một đền một, nhà cái lấy một nửa, số điểm của ba con xúc xắc giống nhau thì là báo, đặt trúng báo đền gấp sáu lần, còn có thể đặt số điểm, đặt trúng số điểm, cũng được đền gấp sáu lần.

Chia bài lắc xúc xắc, là một thiếu nữ, hoàn toàn không giống các thị nữ xung quanh, nàng mặc một thân y phục màu xanh, đang thành thạo lắc xúc xắc.

Tô Bằng nhìn cảnh tượng bên trong, phát hiện cái bàn đánh bạc này có chút lớn, trên mặt bàn thẻ vàng năm lượng mười lượng hết sức phổ biến, thỉnh thoảng còn sẽ có hoàng kim ba mươi lượng, thậm chí Tô Bằng nhìn thấy một tấm thẻ hoàng kim năm mươi lượng.

Còn nữ nhân chia bài kia, thoạt nhìn không quá mười lăm mười sáu tuổi, nhưng khi nhìn thủ pháp nàng lắc xúc xắc, lại cực kỳ nhuần nhuyễn.

Tô Bằng nhìn một hồi, âm thầm khen lợi hại.

Bởi vì từng “làm việc”trên du thuyền, lại thêm trí nhớ vô cùng tốt, Tô Bằng Tô Bằng cũng nghiên cứu qua đổ thuật.

Bởi vì liên quan đến trí nhớ, thủ pháp bản thân Tô Bằng biết mặc dù không xem là quá nhiều, nhưng thủ pháp ghi nhớ, lại cực kỳ đa dạng.

Cho dù là thủ pháp chính quy, cách xẻ bài, hay là thiên thuật, cách đổi bài, bản thân Tô Bằng có thể không biết dùng, nhưng ít nhất có thể nhận ra.

Lúc này, hắn nhận ra rằng, thiếu nữ chia bài này, thủ pháp lắc xúc xắc, chính là thủ pháp tên là Linh Lung Tuyệt.

Thủ pháp này, số lần lắc chung đồng cũng không nhiều, chỉ đơn giản rung lắc vài lần. Nhưng mà, trong mấy lần này, lại có thể đem xúc xắc bên trong, xúc xắc lắc lư sát bên mép chung đồng.

Sau đó, chia bài dùng bụng ngón tay nhẹ nhàng gẩy xúc xắc, đã có thể khiến cho xúc xắc bên trong xoay chuyển, đổi thành số điểm khác.

Mánh khóe thế này, xem như là đổ thuật, chưa thể xem nằm trong phạm vi thiên thuật, nhưng yêu cầu ngón tay nhanh nhẹn và cảm giác rất cao.

Trong lúc lắc xúc xắc, chẳng những phải để cho bne trong có một số điểm, còn phải có thể biết số điểm này, hơn nữa thay đổi bất cứ lúc nào, mánh khóe này, yêu cầu thiên phú, rất cao.

Tô Bằng nhìn thiếu nữ chia bài này, vẻ mặt nàng vẫn thoải mái, xem ra tinh lực vẫn rất dồi dào.

Tô Bằng khẽ gật đầu, thầm nghĩ đó là một cao thủ.

Không giống hiểu biết bình thường, chia bài trong sòng bạc thế này, cũng không phải tuổi càng cao thì càng giỏi.

Người tuổi tác càng cao, kinh nghiệm càng phong phú, nhưng linh khí thiên phú, còn có độ mẫn cảm của cơ thể, cảm giác, cũng đều không bằng người trẻ tuổi.

Còn nữ nhân này, đặc biệt là thiếu nữ xinh đẹp, lại càng dễ làm người chia bài.

Một là tuổi tác của thiếu nữ, tâm tư tinh tế, thân thể càng linh hoạt, cảm giác nhạy bén, dễ dàng bồi dưỡng, ngộ tính cực cao, cũng dễ có được thành tích.

Dung mạo xinh đẹp, lại có thể khiến cho đám con bạc kia phân tâm, như vậy càng dễ dàng thắng hơn.

Đẹp trai cũng vậy.

Tuổi tác càng lớn, mặc dù kinh nghiệm phong phú, nhưng mà... kinh nghiệm này, có lẽ vẫn là kinh nghiệm thất bại.

Người đặt cược, có vài người, hò reo tục tằng, trước ba mươi tuổi thì bàn bạc, sau ba mươi tuổi lại im lặng.

Nếu không phải được truyền thụ đổ thuật, có lẽ người càng lớn tuổi, tay nghề trái lại sẽ càng kém dần.

“Công việc”trước kia trên du thuyền của Tô Bằng, tám mươi phần trăm chia bài, đều là cô gái dưới hai mươi lăm tuổi.

Lục y thiếu nữ kia, cũng chú ý tới Tô Bằng đang nhìn nàng, nhưng mà nàng cũng không thèm để ý, tiếp tục đong đưa chung xúc xắc.

Sau khi lắc xong vài lần, nàng buông tay ra, sau đó nói với đổ khách:

“Các vị, mời đặt cược.”

Cái bàn này, khiến người ta chú ý nhất, là một tên béo giống như ngọn núi, nhưng không có chút phú quý, thịt trên mặt hết sức dày dặn.

Hắn đặt cược cũng mạnh tay nhất, người đặt năm mươi lượng hoàng kim trên mặt bàn kia, chính là hắn.

Lúc này, trên tay hắn vuốt ve thẻ bài mười lượng hoàng kim, bâng quơ nói:

“Hai ván này vận may không tốt, cứ quăng ra mười lượng hoàng kim chơi chút thôi.”

Nói xong, hắn ném ra mười lượng hoàng kim, đặt cửa nhỏ trên bàn, dáng vẻ hết sức tùy ý, giống như năm mươi lượng hoàng kim vừa mới thua kia không phải của hắn.

Thấy hắn như thế, người chung quanh cũng đã bắt đầu đặt cược, ném thẻ bài lên trên mặt bàn.

Trong nháy mắt, trên mặt bàn tổng cộng đã có hơn thẻ bài bốn mươi lượng hoàng kim, trong đó ít nhất ba mươi mốt ba mươi hai lượng đặt cửa nhỏ.

Thiếu nữ kia mỉm cười, nói:

“Đặt xong bỏ tay ra, chuẩn bị mở.”

Chỉ là, Tô Bằng chú ý, bụng ngón tay mảnh khảnh của nàng, giống như lơ đãng gõ một cái vào chung đồng xúc xắc.

Sau đó nàng mở chung đồng ra.

Bên trên là bốn bốn ba, mười một điểm, lớn.

Người chung quanh có người hào hứng reo vang, có người uể oải, ngược lại nam nhân mập mạp giống như núi thịt kia, sắc mắc cũng không thay đổi, nốc rượu ngon trong tay thị nữ mang tới từ phía sau.

“Cái bàn này, có vẻ khá thú vị...”

Tô Bằng nghĩ.

Đột nhiên, trong lòng hắn khẽ động, ngón tay của mình đặt trên mặt bàn, lập tức, một luồng chân khí nội lực tuôn ra khỏi bàn tay Tô Bằng, theo mặt bàn, lướt tới bên dưới những viên xúc xắc kia.

Tô Bằng lúc này, vẻ mặt trở nên có chút kỳ lạ, bởi vì thành tựu nội lực Dung Nham Kính Hồ tầng thứ sáu, khiến hắn khống chế chân khí cực kỳ thuần thục.

Luồng nội lực này vừa mới đẩy tới, khiến Tô Bằng rất rõ ràng, không cần dùng mắt cũng có thể cảm giác được, số điểm của xúc xắc này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.