Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 197: Chương 197: Lời mời




“Đại nhân vật? Chẳng lẽ chính là Phạm Thanh Âm Từ Hàng Tĩnh Trai?”

Trong lòng Tô Bằng nghĩ đến điều này, tất nhiên, hắn không có hỏi ra, hỏi ra như vậy, không khác gì tự bại lộ thân phận.

“Là vị đại nhân vật nào vậy? Ta đi đến thành Lang An, đúng lúc muốn bái kiến võ lâm tiền bối nổi tiếng quanh đây, chỉ là lúc trước đi đường không có mục đích, cũng không hỏi thăm, không biết ngay cả quý bang chủ cũng nể mặt đại nhân vật như vậy, rốt cuộc là vị tiền bối nào?”

Tô Bằng thoáng dừng lại, hỏi hai gã đao khách này.

Hai gã đao khách nghe thế, liếc mắt nhìn nhau, trao đổi ánh mắt thoáng chốc, một trong số đó quay đầu lại, nói:

“Tô thiếu hiệp vốn ở Giang Ninh, không biết thế lực rải rác trong Cống Châu cũng là chuyện bình thường, thông báo hội Phong Dương chúng ta tìm kiếm Tề Dã kia, là Long Thiệu Dương Long lão tiền bối.”

“Long Thiệu Dương?”

Tô Bằng nhớ lại thông tin mình ở trong phòng hồ sơ công ty do Tần Tiểu Nguyệt quản lý, chợt nhớ đến một người, nói:

“Chẳng lẽ là Cống Châu liên minh ngũ thành Long lão minh chủ?”

“Chính là lão nhân gia ông ta.”

Hai đao khách kia gật đầu, giống như cảm thấy Tô Bằng biết người này hết sức bình thường.

Tô Bằng cũng nhớ lại tư liệu của Long Thiệu Dương, sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu một lần.

Long Thiệu Dương, năm nay vào khoảng hơn bảy mươi tuổi, là mấy vị tiền bối cao thủ trong giang hồ, đồng thời là minh chủ của Cống Châu liên minh ngũ thành.

Liên minh ngũ thành, ở bên trong Cống Châu, là năm thành không nhỏ, lại thêm huyện trấn xung quanh, tạo thành một liên minh, thực hiện chế độ lão hội - minh chủ, do thế lực có danh vọng có thực lực của địa phương tạo thành một tổ chức giống như nghị viện, sau đó đề cử ra một minh chủ, thống nhất tiến hành quản lý.

Tổ chức này ở Cống Châu cũng được xem như là thế lực lớn số một số hai, bởi vì phạm vi thế lực của ngũ thành liên mình không hề nhỏ, trong phạm vi rất nhiều quặng mỏ, năm tòa thành chính lại nằm trên trục giao thông huyết mạch, tổ chức này độc quyền giao dịch khoáng sản phần lớn Cống Châu, đồng thời đối với hàng hóa của các tổ chức khác cũng đánh thuế, nhưng đối với thương nhân dưới quyền quản lý của mình thì lại thu thuế khá nhẹ, dẫn đến tương đối phồn hoa.

Không ít giao dịch buôn bán của quận Giang Ninh, chính là tiến hành giao dịch với liên minh ngũ thành, chẳng hạn như lượng lớn thịt dê bò cùng khoáng thạch hoặc là sắt nguyên chất tinh luyện ra, thậm chí vũ khí áo giáp của Hắc Giáp Quân, chí ít có ba phần sản lượng, là mua khoáng thạch tinh luyện trong liên minh ngũ thành.

Bởi vì quan trọng như thế, cho nên trong quận Giang Ninh có một vài tư liệu của liên minh ngũ thành, đây càng là một thế lực lớn hơn so với Hắc Thủy quân quận Giang Ninh.

Minh chủ Long Thiệu Dương của liên minh ngũ thành, cũng là một đối tượng tình báo quan trọng.

Người này nghe nói lúc tuổi còn trẻ từng làm đệ tử tục gia của Đại Không tự núi Phù Đồ, gia tộc cũng là một thế lực lớn của Cống Châu. Về sau quan viên cao nhất trên danh nghĩa của Cống Châu xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà chết, quan viên mới tới có chút gầy yếu vô dụng, hắn bèn bắt thiên tử ra lệnh chư hầu, hơn nữa lại được gia tộc giúp đỡ, thời gian hai mươi năm, đã tạo dựng cơ nghiệp to lớn của liên minh ngũ thành.

Trong truyền thuyết, hắn đột nhiên quật khởi, Đại Không tự ở sau lưng cũng bỏ ra không ít sức lực, nhất là truyền cho Long Thiệu Dương này một vài tuyệt nghệ thần công nếu không phải là đệ tử cốt cán của Đại Không tự thì cũng không truyền ra ngoài. Mới khiến cho hắn quật khởi nhanh chóng như thế.

Nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết.

Về sau, Long Thiệu Dương quản lý liên minh ngũ thành hai mươi năm, ở vào tuổi bảy mươi, đem cơ nghiệp giao cho con trai Long Hành Thiên của mình, còn mình lui về phía sau, nhưng mà, giang hồ đồn rằng, hắn vẫn đang điều khiển cả liên minh ngũ thành.

“Không ngờ là người này...”

Trong lòng Tô Bằng sau khi nhớ lại tư liệu, cảm thấy mọi chuyện dường như khá khó khăn.

“Giang Biệt Ly kia, hoặc là Phạm Thanh Âm, có quan hệ gì với Long Thiệu Dương này sao?”

Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, sau đó nói với hai vị đao khách kia:

“Hóa ra là dặn dò của vị Long lão gia này... Không biết Tề Dã kia đã phạm vào chuyện người người oán trách gì, mà lại khiến cho Long lão gia tức giận như thế?”

“Dường như là chuyện của hậu bối hắn... Hình như họ hàng quan trọng của nhà Long lão phu nhân, bị Tề Dã kia ám toán trọng thương.”

Một tên đao khách nói, nói xong, hắn nhìn thoáng qua bốn phía, thấy không có người chú ý, liền tiến lên một bước, ghé gần vào tai Tô Bằng nói:

“Phu nhân Long lão gia, là người nhà họ Giang Thương Châu, còn người bị đánh trọng thương kia, là Giang Biệt Ly xếp hàng thứ hai trong giang hồ thập đại kiếm, hắn là cháu nội của muội muội Long lão phu nhân.”

“Thì ra là thế...”

Tô Bằng nghe thế, rốt cuộc đã hiểu, hóa ra là có mối quan hệ như vậy.

Trong giang hồ gia tộc lớn và thế lực nổi tiếng khắp nơi, vốn thích kết thông gia với nhau, chẳng hạn như mẫu thân của Lăng Tiêu Vũ chính là muội muội của Mạc Thiên Kình, sau đó gả cho thần bộ Lăng Truy, đám cưới thế này vốn rất bình thường, chỉ là không ngờ rằng, hóa ra sau lưng Giang Biệt Ly này lại vững chắc đến vậy, thoạt nhìn, Long Thiệu Dương kia, chắc hẳn cũng có phần yêu mến hậu bối này, mới sai thuộc hạ thế lực dốc sức như vậy.

“Ta hiểu rồi, Tề Dã kia đúng là gan to tày trời, Giang công tử trong giang hồ thập đại kiếm cũng dám đánh.”

Tô Bằng nghe thế, ra vẻ thấp giọng tức giận, đao khách kia cười hắc hắc, nói:

“Hắc, nên ta nói, có lẽ Giang công tử kia cũng chỉ được cái mã mà thôi, hoặc là Tề Dã kia võ công cao cường, bằng không làm sao có thể đánh hắn nặng như vậy, khiến Long lão gia tức giận? Chúng ta cũng không hi vọng có thể bắt được Tề Dã, chỉ cần tìm ra được hành tung của hắn, tất nhiên có cao thủ để đối phó hắn.”

Tô Bằng nghe thế, trong lòng hơi lo lắng, may mà sau khi mình vào trong trấn nhỏ này, trực tiếp đổi lại gương mặt trước đây, bằng không dùng cái tên tên Tề Dã này đánh bậy đánh bạ, nói không chừng thật sự bại trong tay liên minh ngũ thành này mất.

Nghĩ tới đây, Tô Bằng chắp tay nói:

“Đa tạ hai vị giải thích nghi hoặc cho Tô mỗ, hai vị còn có chuyện quan trọng, Tô mỗ sẽ không quấy rầy hai vị tiếp tục tìm người, cảm ơn.”

Hai đao khách kia nghe thế, nhưng không bỏ đi, mà lại đưa mắt nhìn nhau, một trong số đó khẽ gật đầu, sau đó quay đầu, nói với Tô Bằng:

“Tô thiếu hiệp, thật ra chúng ta tìm Tề Dã kia, cũng chỉ là công phu bên ngoài thôi, không dính líu quá nhiều với hội Phong Dương cùng chúng ta... Có điều, nếu như nơi này đã gặp được Tô công tử, chúng ta có một yêu cầu quá đáng, có thể mời Tô công tử di giá, cùng chúng ta đến tổng đà hội Phong Dương thành Lang An được không, bang chủ chúng ta, vô cùng hoan nghênh thanh niên tài giỏi như Tô công tử giá lâm.”

“Ồ? Tìm ta?”

Tô Bằng nghe thế, hơi chau mày, bản thân Tô Bằng, ngoại trừ có chút danh tiếng nhỏ trong giang hồ, dường như không phạm phải chuyện gì, bang chủ hội Phong Dương tìm mình làm gì?

Nghĩ tới đây, hắn hỏi:

“Quý bang chủ tìm ta, có chuyện gì?”

“Haizz, thực không dám giấu diếm, là một vài chuyện trong bang chúng ta.”

Đao khách kia thở dài một hơi, nói:

“Tô thiếu hiệp có thể không biết, hội Phong Dương chúng ta, buôn bán ngọc thạch, quặng thô chủ yếu nhập từ Tây Vực và Đại Lý... Trong vùnng Cống Châu cũng có một vài mỏ ngọc thạch, nhưng hoặc là tính chất kém, hoặc là số lượng ít, cũng không dùng được.”

“Có điều, chuyện gần đây hơi thay đổi... Trong núi hoang Tây Bắc Lang An, không ngờ ngoài ý muốn phát hiện một mỏ ngọc thạch, ngọc thạch bên trong chất lượng rất tốt, sản lượng chuyên gia tính toán, cũng cực kỳ phong phú, mà người phát hiện mỏ ngọc thạch, chính là hội Phong Dương chúng ta.”

“Mỏ ngọc thạch? Cũng không thua gì mỏ vàng!”

Tô Bằng nghe thế, trên mặt lộ ra vẻ mặt kinh ngạc nói.

Vàng trong thời loạn, đồ cổ thịnh thế, đều là cực kỳ đáng giá, ngọc thạch kia, là một món xa xỉ phẩm giống như đồ cổ và vàng, giá cả cũng rất đắt đỏ, bây giờ trong trò chơi Tử Vong Luân Hồi mặc dù quần hùng cắt cứ, nhưng tổng thể cũng rất nhiều năm không có chiến loạn to lớn, xem như một nửa thịnh thế, hơn nữa là bối cảnh phương đông, giá trị ngọc thạch cũng không thấp.

Một mỏ ngọc thạch, giá trị đã gần như tương đương với phân nửa mỏ vàng, một đại tài nguyên như vậy, hội Phong Dương bản thân chưa từng nghe qua, không có danh tiếng gì nuốt trọn được sao?

Huống chi, tin tức này cơ bản tương đương tin tức tuyệt mật, đối phương cũng dám tự nói với mình?

Thấy vẻ mặt của Tô Bằng, đối phương cũng nhìn ra nghi ngờ của hắn, đao khách kia ho khan một tiếng nói:

“Tô thiếu hiệp không biết, mặc dù hội Phong Dương chúng ta thanh danh cũng không truyền xa, nhưng ở Lang An rất có lực lượng, hơn nữa, sau lưng chúng ta... Hắc, Tô thiếu hiệp biết hội trưởng lão chứ, một vị trong đó, chính là người của chúng ta...”

Tô Bằng nghe thế, lúc này mới chợt hiểu, liên minh ngũ thành là hội trưởng lão thêm chế độ minh chủ, quan hệ tương tự quan hệ giữa quốc hội Mỹ và tổng thống, mà trưởng lão giống như nghị viên, đều là nhân vật phái thực quyền, đại biểu thế lực cường hào địa phương.

“Có mối qua hệ này, các ngươi còn nuốt không trôi mỏ ngọc thạch kia sao?”

Tô Bằng hỏi, đao khách này hơi xấu hổ, có điều cũng nhẹ gật đầu, nói:

“Còn bởi vì chuyện của hai bang phái khác, theo thứ tự là hội Thiên Song, và hội Tòng Cổ, thế lực sau lưng bọn họ, cũng không thua kém chúng ta, cho nên vẫn luôn giằng co.”

“Có điều, gần đây cũng vì đấu sức quá dài, ba bên tử thương vô số, cũng không thể cứ mãi tranh đoạt được, còn các đại lão khác trong hội trưởng lão, cũng cảm thấy chúng ta tranh giành quá mức, không thể bỏ mặc ngoài tai được, bèn bảo chúng ta tạm thời đình chiến, đổi sang cách khác...Cách đó, chính là đặt cược.”

“Ba hội kỳ hạn một tháng, thi triển năng lực, mời cao thủ, sau đó tiến hành đặt cược huyết chiến, người chiến thắng cuối cùng, sẽ có được quyền kinh doanh mỏ ngọc thạch.”

“Chỉ là quyền kinh doanh sao?”

Tô Bằng nghe thế, trong lòng suy nghĩ.

Mỏ ngọc thạch kia xem như là tài nguyên quý báu, lợi nhuận rất lớn, một trưởng lão, sợ là nuốt không nổi, luôn luôn ngáng đường nhau.

Nhưng tình huống hiện tại, cũng không phải hội Phong Dương muốn nuốt trọn một mình, cho dù ba bang phái người nào thắng, đều phải chia một khoản tiền lớn cho hội trưởng lão và Long Thiệu Dương.

Nhưng trong này có một điểm có thể thay đổi, chính là quyền kinh doanh...

Dù sao, trong mỏ khai thác được bao nhiêu khoáng thạch, tổn thất bao nhiêu, đều là chuyện khó nói rõ được.

Chỉ riêng điều này, cũng đủ để cho trên dưới hội Phong Dương phát tài rồi.

“Ý của ngươi là...”

“Đúng vậy, Tô thiếu hiệp, bang chủ của chúng ta, đang phát thiệp anh hùng rộng rãi, mời giang hồ hào kiệt trợ giúp, chỉ là thời gian một tháng quá mức gấp rút, có một vài cao thủ, thời gian ngắn không cách nào đến được, bang chủ hắn mở cửa chiêu hiền, chỉ cần là hiệp sĩ giang hồ có thực lực, cũng có thể trực tiếp bái kiến, chỉ cần trải qua kiểm tra nho nhỏ, có thể được bang chủ mời làm khách quý, đền đáp số tiền lớn, còn khách quý chỉ cần giúp hội Phong Dương chúng ta đoạt được quyền kinh doanh khu mỏ đã có thể nhận được khoảng tiền khổng lồ!”

Đao khách này, rốt cuộc nói rõ ngọn nguồn, toàn bộ đều giảng giải cho Tô Bằng hay...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.