Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 116: Chương 116: Mánh khóe của Lôi Minh




Tô Bằng suy nghĩ cả buổi, trong lòng đã có tính toán, thổi tắt ngọn đèn, bản thân đi về quận Giang Ninh.

Hơn nửa canh giờ, Tô Bằng đi tới ngoài thành quận Giang Ninh, cũng chưa vào thành, trực tiếp đăng xuất khỏi trò chơi ở lân cận cửa thành.

Tô Bằng từ trong khoang trò chơi bước ra ngoài, hắn nghe theo đề nghị của Triệu Thu, gần đây đăng nhập vào trò chơi, đều sử dụng phương thức chiều sâu.

Hoạt động thân thể một chút, Tô Bằng nhìn thời gian, đã hơn mười hai giờ, cũng sắp gần một giờ rồi, thở dài một hơi, Tô Bằng thoát khỏi trò chơi, đi về phòng của mình.

Vừa mới ra khỏi căn phòng, Tô Bằng chợt thấy, một bóng dáng quen thuộc, đi ra khỏi phòng log in tổ người mới cách đó không xa.

“Hửm? Là Lôi Minh?”

Tô Bằng trông thấy, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, lúc Lôi Minh phụ trách người mới, mới có thể sử dụng card cửa mở phòng log in tổ người mới, bây giờ hắn còn có thể đi vào phòng kia nữa sao?

Suy nghĩ một lát, Tô Bằng mở miệng gọi:

“Lôi tổ trường!”

Lôi Minh phía trước, nghe thấy thân thể sững lại, quay đầu nhìn, thấy là Tô Bằng, cơ thể mới thả lỏng một chút.

“Là Tô Bằng sao, thế nào? Nghe nói ngươi ở tổ Ám Kiêu rất tốt, đã mở ra được một phó bản màu bạc phải không?”

Thấy Tô Bằng đi tới, Lôi Minh hỏi Tô Bằng.

“Ha ha, cũng may, đều là may mắn... Lôi tổ trường, vừa rồi ngươi vào tổ người mới?”

“Phải... đúng vậy, lần trước ta có đánh rơi một thứ ở phòng log in tổ người mới, đi vào lấy.”

Lôi Minh mang kính râm mỉm cười, duỗi cái lưng mỏi nhừ, rồi ngáp một tiếng, nói:

“Thời gian cũng không sớm, ta hơi mệt chút, về trước ngủ đây.”

“Ta cũng muốn đi ngủ.”

Tô Bằng cười cười, khẽ gật đầu tạm biệt Lôi Minh, nhanh chân đi về căn phòng của mình.

Sau khi quay về phòng mình, Tô Bằng lại luôn cảm thấy biểu hiện vừa rồi của Lôi Minh có chút kỳ lạ.

Suy nghĩ một lát, Tô Bằng rút điện thoại di động của mình ra, những người khác vẫn còn chưa ngủ, Tô Bằng thông qua máy tính trong phòng bọn họ, xâm nhập máy tính văn phòng Thời Thiên Quân.

Tô Bằng từ trong folder lưu trữ, tìm được video lưu trữ trong phòng tổ người mới, xem xét thử.

Điều tra video mấy giờ trước, Tô Bằng phát hiện, Lôi Minh dường như vào trong phòng, sau đó tìm máy chủ trò chơi, nằm xuống đăng nhập vào trong trò chơi, sau đó, ngay cả chút phản ứng cũng không có.

“Dường như có chỗ nào đó không đúng...”

Tua nhanh gấp năm lần xem đoạn video đại khái có ba tiếng đồng hồ này, lại luôn thấy rằng, có chỗ nào đó không đúng.

“Suốt ba giờ... Lôi Minh dường như không hề động đậy gì, hắn sử dụng phương thức chiều sâu sao?”

Tô Bằng xem trong video, rốt cuộc phát hiện chỗ khiến cho mình cảm thấy nghi ngờ, đó chính là sau khi Lôi Minh nằm xuống, dường như chẳng khác gì người chết, luôn không động đậy, một chút thay đổi cũng không có.

Tô Bằng nhớ tới, Lôi Minh trước kia cũng từng đăng nhập ở phòng log in người mới, nhưng trước nay sử dụng phương thức và mức độ trung đẳng, sẽ không giống như bây giờ, sử dụng phương thức chiều sâu.

Nhưng cũng chỉ có như vậy, nếu như nói điểm đáng ngờ khác, dường như cũng không có.

Khi Tô Bằng còn đang thắc mắc, có phải tinh thần mình nhạy cảm quá mức không, Lôi Minh trong video đột nhiên cử động, vọt ra khỏi khoang trò chơi của máy chủ, dường như đăng xuất từ máy chủ.

Nhìn thời gian, chính xác là vừa rồi, Tô Bằng thở phào một hơi, là bản thân quá nhạy cảm rồi...

Đợi đã!

Ngay khi Tô Bằng dự định tắt đoạn video này, một chi tiết nhỏ tầm thường, đột nhiên chiếu vào trong tầm mắt Tô Bằng.

Chỉ thấy, trong, phòng log in của người mới, vì để làm sạch không khí, có đặt một chậu hoa ở gần sát bên tường, lúc này, một chiếc lá, bỗng nhiên xuất hiện bên dưới chậu hoa.

Đúng vậy, không phải là rơi xuống, là đột nhiên xuất hiện ở bên dưới chậu hoa.

“Là ta hoa mắt sao?”

Tô Bằng nhìn, dụi dụi mắt mình, replay video lại, xem lại lần nữa.

Lần này, Tô Bằng mở to hai mắt, xác định bản thân không hoa mắt... Khi Lôi Minh từ trong khoang trò chơi đăng xuất, chiếc lá kia, không phải rơi xuống, mà là đột nhiên xuất hiện ở bên dưới chậu hoa.

“Có vấn đề!”

Tô Bằng lại kéo lùi video, sử dụng tua chậm, xem xét cả quá trình.

Khi video ghi hình chạy đến 0.21.24, Lôi Minh ra khỏi khoang trò chơi, đồng thời một giây này, chiếc lá đột nhiên xuất hiện ở bên dưới, không phải rơi, mà là đột nhiên xuất hiện.

Tô Bằng nhíu mày, tua lại xem đoạn video này đến hai lần, rốt cuộc xác định một việc...

“Video này bị người khác xử lý rồi! Ta quan sát trong vòng ba tiếng Lôi Minh đăng nhập vào trò chơi, video đã bị phần mềm hay là thiết bị nào đó khóa lại rồi, cho nên nhìn vẻ như Lôi Minh hoàn toàn bất động... Sau đó, Lôi Minh dường như sử dụng mánh khoé mở khóa video bị khóa, như vậy, hắn mới cử động, nhưng mà, hắn không chú ý tới, chậu hoa trong phòng, có một chiếc lá rơi xuống trong ba tiếng này, cho nên chiếc lá kia, mới đột nhiên xuất hiện!”

Trong lòng Tô Bằng, lập tức thông suốt video vừa rồi tại sao xuất hiện tình trạng như vậy.

“Ai đã xử lý video này? Dựa theo lý lẽ mà nói chắc hẳn là Lôi Minh... Nhưng mà hắn ở phòng log in tổ người mới, có lẽ không phải thông qua máy tính sửa đổi video, có lẽ là mánh khoé bên ngoài nào đó, có thể khiến hắn khóa hình ảnh camera của công ty một khoảng thời gian, hắn nắm bắt điểm này, không biết giở trò gì trong phòng log in người mới nữa...”

Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng.

“Mục đích của hắn là gì? Trong phòng log in của người mới, có giá trị duy nhất, chính là những máy chủ trò chơi kia... Hơn nữa, dựa theo biểu hiện lúc trước của Lôi Minh, có thể khẳng định tám phần chắc chắn, dường như hắn cũng đi ra khỏi máy chủ trò chơi... Chẳng lẽ hắn cũng muốn trộm vài máy chủ trò chơi ra ngoài sao?”

Trong lòng Tô Bằng âm thầm suy nghĩ.

“Hắn và Tôn Thế Giai cũng qua lại không ít thời gian... Có lẽ Tôn Thế Giai biết điều gì đó, vốn có thể trực tiếp theo dõi máy tính Lôi Minh, nhưng mà vài ngày trước thông qua xâm phạm vô tuyến biết được, Lôi Minh cơ bản không sử dụng máy tính, cho nên không thể nào giám sát, chỉ có thể từ camera của công ty, và phản ứng của Tôn Thế Giai, để phỏng đoán Lôi Minh rốt cuộc muốn làm gì...”

Tô Bằng âm thầm suy nghĩ.

....

Ngày hôm sau, khi Tô Bằng thức đậy, đã là sáu giờ sáng.

Đêm qua, Tô Bằng dự đoán khả năng của Lôi Minh, lại xem vài băng hình giám sát của công ty, lúc ngủ đã là hơn bốn giờ năm mươi sáng, ngủ chừng một tiếng đồng hồ, vừa mới tỉnh lại.

Tô Bằng vào toilet tắm rửa, lúc dội nước, Tô Bằng đột nhiên phát hiện... Chưởng ấn màu đen trước ngực mình, đã dần dần biến mất.

Nhìn trong gương, nơi lồng ngực của mình, chỉ có một dấu vết hình bàn tay màu đỏ nhàn nhạt, so với chưởng ấn màu đen trước đó, tốt hơn không ít.

“Quả nhiên... Ở trong trò chơi chữa khỏi thương thế, cũng sẽ phản ứng vào trong hiện thực...”

Tô Bằng dùng tay vuốt lồng ngực ửng đỏ của mình, trong lòng thầm nghĩ.

...

Sau khi ăn sáng, Tô Bằng đi vào tổ Ám Kiêu, tranh thủ buổi họp sáng sớm bắt đầu tuần mới của tổ Ám Kiêu.

“Tô Bằng, ngươi đã đến rồi, cấp bậc phó bản Cổ Kiếm sơn trang cuối cùng xác định, là phó bản màu bạc sáu sao, điểm tích lũy tháng này của ngươi lại tăng thêm năm mươi điểm.”

Ninh Thải nhìn Tô Bằng, nói.

Tô Bằng gật đầu, điểm tích lũy tháng này của mình, như vậy sắp đủ rồi.

Ở bên khác, Lưu Phong nghe Ninh Thải nói vậy, vô cùng khó chịu hừ lạnh một tiếng, Triệu Thu lại khẽ gật đầu với Tô Bằng.

“Được rồi, chúng ta cũng không có chuyện gì khác, tuần này tiếp tục khai mở nhiệm vụ... Thuận tiện, tìm hiểu phó bản Cổ Kiếm sơn trang một chút, ai còn lấy được manh mối mới nào, trước khi tan ca hôm nay đều phải tổng kết báo cáo.”

Ninh Thải nói với mọi người, mọi người gật đầu.

Tô Bằng lúc này, chợt nhớ tới hai bản ghi chú mình lấy được trong trò chơi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.