"Một khắc hai mươi triệu? Sao mắc như vậy?"
Tô Bằng nhìn, bất giác nhíu mày.
Lượng tin tức của thiếp mời này vẫn có, ít nhất trên đó lộ ra giá đại khái của Tinh hoa nhật nguyệt, còn cả tỉ lệ vàng với nhân dân tệ trong trò chơi.
Năm nghìn vàng đổi bốn triệu năm trăm ngàn hoặc là năm triệu, một vàng chính là một lượng hoàng kim, mỗi một lượng hoàng kim, tương đương với chín vạn hoặc là mười vạn nhân dân tệ.
"Sao cao vậy chứ. . ."
Tô Bằng nhìn, cảm thấy giá này hơi cao.
Một lượng hoàng kim ở trong trò chơi tương đương với trăm lượng bạc, hoặc là một vạn đồng, một đồng, có sức mua chừng 1. 5 nhân dân tệ, một lượng hoàng kim, sức mua chân thật tương đương với một vạn năm ngàn nhân dân tệ.
Có điều nghĩ đến trong trò chơi luân hồi tử vong là xã hội nông nghiệp, con số này sẽ trở mình gấp hai ba lần, sức mua thực tế bằng bốn vạn đến năm vạn.
Nhưng mà đến bây giờ một lượng hoàng kim có thể đổi mười vạn nhân dân tệ. . . Đây chỉ có thể nói, là hệ thống kinh tế của trò chơi luân hồi tử vong cùng hệ thống kinh tế hiện thực không đối xứng, người chơi trò chơi luân hồi tử vong đều rất có tiền, nhưng trong trò chơi lại không dễ đạt được tiền tài như vậy, nên mới thành thế.
"Trên người ta có hơn bốn vạn lượng hoàng kim, đổi nhân dân tệ, gần như có hơn bốn tỷ. . . Vốn đang định đổi một số hoàng kim trong trò chơi đến tài khoản hiện thực, có điều thấy tình huống này, hoàng kim hẳn còn có thể tăng giá, nên giữ lại lâu một chút."
Trong lòng Tô Bằng nghĩ.
Có điều, thông qua cổng game này, Tô Bằng đại khái biết giá cả của Tinh hoa nhật nguyệt, không biết vì sao trong trò chơi chia bốn mươi khắc thành một tổ, nhưng khẳng định có đạo lý của nó. Tô Bằng phỏng chừng, chỗ Tôn Nhất Hao, ít nhất cần một tổ, cũng chính là lượng năm nghìn vàng.
Nhìn đến đây, Tô Bằng cũng không nói gì nữa, hôm nay là ngày đại hội tán nhân, đồng dạng là ngày hội đấu giá Lương Châu trong trò chơi, Tô Bằng định hôm nay đi vào trong trò chơi nhìn thử nơi đó có đấu giá Tinh hoa nhật nguyệt không.
Tắt mục tửu bảo của tửu quán người luân hồi, Tô Bằng hiếu kỳ, kích vào tin tức của cột công cáo trong tửu quán, lại phát hiện trong cột công cáo, tạm thời chỉ có một giải thưởng.
"Ba triệu đô la Mỹ, truy nã người này."
Ở trong cột công cáo, có một tấm ảnh, là một người đàn ông da trắng trên mặt có một vết sẹo từ gò má đến bên trán.
"Ba triệu đô la Mỹ? Là tiểu tử suất lĩnh người công kích phân bộ Tê Tiên Cư kia?"
Tô Bằng nhìn thoáng qua nam tử vẻ mặt góc cạnh khí tức bưu hãn này, trong lòng nghĩ.
Tô Bằng trước tiên ghi nhớ mặt nam tử này, sau đó con chuột lại lăn ở gần cột công cáo. Toàn thân đều trong bộ áo màu tím, giống như sợ người khác nhìn không ra hắn là lái buôn.
"Hắc hắc hắc, định mua chút gì đó sao? Chỗ này của ta có không ít thứ tốt."
Lái buôn này sau khi bị kích vào, mở ra áo choàng của hắn, trong áo choàng của hắn, có không ít chai thậm chí vũ khí.
Sau khi Tô Bằng kích vào, quả nhiên, là giao diện một cửa hàng.
"Cho ta xem thử, cửa hàng thần bí như vậy, đều buôn bán cái gì."
Tô Bằng nhìn tuyển đơn thương nhân này hiển thị, nhìn thử.
"Ừm? Hoạt Huyết Đan?"
Hắn đi lên, liền thấy một hình ảnh bình sứ màu trắng, đằng sau hiển thị $300000.
Con chuột kích lên trên đó, Tô Bằng nhìn thử thuyết minh của đạo cụ này, lập tức trở nên cổ quái.
"Hoạt Huyết Đan, phục chế phẩm hiện thực của đan dược cùng tên trong trò chơi luân hồi tử vong, trong trò chơi mỗi tiếng đồng hồ hồi phục năm mươi khí huyết, duy trì liên tục bốn tiếng đồng hồ, trong hiện thực hiệu quả phục chế chừng 60%, hiệu quả trị liệu xoá nội thương của nội tạng thủng ra ngoài, đồng thời có hiệu quả tan bầm cường đại, hiệu quả cụ thể mời kiểm tra phía sau."
Đằng sau đạo cụ này, có tiêu chí một video.
Tô Bằng kích một cái, video mở ra, chỉ thấy tiến vào hình ảnh, là một nam tử Châu Á bình thường.
Nam tử này đầu tiên là khẽ gật đầu, sau đó đã bị người trùm bao tải trên đầu, xung quanh xuất hiện bảy tám tên côn đồ che mặt tay cầm thiết côn, xông lên vây quanh nam nhân này dùng thiết côn quật liên tục ba phút.
Sau đó nam tử này bị kéo, bao tải bị lấy ra, trong lúc đó khuôn mặt nam nhân này đã thành đầu heo, y phục trên người cũng bị cởi ra, ở trên thân là bầm tím.
Lúc này, bên cạnh đi đến một cá nhân, cho hắn một bình sứ màu trắng, sau khi mở ra, là một hạt dược hoàn màu đỏ.
Nam nhân bị đánh này, nuốt dược hoàn vào, sau đó màn ảnh bất động, bắt đầu trôi qua nhanh chóng.
Video sau một phút đồng hồ, thời gian thực bên trong hiển thị là sáu giờ, nam nhân bị đánh kia, bầm tím trên người còn cả tụ huyết trên mặt mũi, không ngờ biến mất như kỳ tích, sau đó nam nhân này, chống đẩy trên đất, biểu hiện hắn đã hoàn toàn khôi phục nội thương.
"Nam nhân này thực nghẹn khuất."
Tô Bằng nhìn, bất giác nói trong lòng.
"Nghe nói có không ít người đem thực vật trong trò chơi luân hồi tử vong mang ra hiện thực, sau đó tiến hành nghiên cứu, chẳng lẽ đây là cách điều chế đan dược trong trò chơi luân hồi tử vong, phổ cập phục chế ở trong hiện thực đại quy mô, tìm nguyên vật liệu thay thế, phỏng chế thành công?"
Tô Bằng nhìn, trong lòng không khỏi nghĩ.
Nhìn thử phía dưới, quả nhiên, còn có mấy thứ đan dược, đều có video nghiệm chứng trong hiện thực, hơn nữa giá bán cũng không thấp, rẻ nhất chính là Hoạt Huyết Đan kia, 300 ngàn đôla một lọ, một lọ hai mươi lăm hạt.
Đắt tiền nhất, là Tụ Khí Đan khôi phục nội lực trong hiện thực, 1 triệu năm trăm ngàn đôla một lọ, một lọ mười hai hạt.
Sau khi nhìn những vật này, Tô Bằng có chút tâm động, mình ở trong hiện thực, cũng không tính là quá an toàn, thường xuyên động thủ với người, nếu vậy, mua một số đan dược như thế, chung quy là lo trước khỏi hoạ.
Những vật này so với đi bệnh viện gặp bác sĩ, cũng không kém là bao, mà trong thế giới hiện thực, luôn luôn có tồn tại tình huống tìm không ra bệnh viện.
"Sau khi trở về mua một phần. . . Có điều quả thật quá mắc, như vậy mà tính, ta cũng chẳng còn lại bao nhiêu tiền."
Hai mươi triệu đôla của Tô Bằng, mua bất động sản tiêu hết gần ba triệu, cho bọn A Triết một triệu, mua thẻ luân hồi màu đen hai triệu, bây giờ chỉ còn lại mười ba mười bốn triệu, dựa theo tửu quán luân hồi này tiêu dùng, không bao lâu nữa hắn sẽ phá sản.
Có điều Tô Bằng cũng không thèm để ý, trong đêm nay, chính là hội đấu giá trò chơi do hội trân bảo tổ chức, cùng lắm thì đến lúc đó đổi một phần nhỏ hoàng kim khẩn cấp trước.
Lần nữa xem thử danh sách buôn bán này, Tô Bằng còn phát hiện buôn bán vũ khí.
Chỉ có điều, vũ khí ở đây bán đắt vô cùng, một khẩu AK47thường thấy nhất, trong nước tìm cách thì ba nghìn khối nhân dân tệ đã có thể mua xuống, ở đây không ngờ bán trăm ngàn đôla, hơn nữa, nếu như muốn đưa đến khu chỉ định mua vũ khí có giới hạn như Trung Quốc, phải tăng giá 300 ngàn đến 500 ngàn đôla.
Có điều Tô Bằng nhìn trúng, là một thanh nhuyễn kiếm, giới thiệu rằng, thanh bảo kiếm này bình thường có thể xem như đai lưng quấn ở trên lưng, sẽ không bị hải quan tra ra, thời khắc mấu chốt có thể tháo xuống, chỉ cần sử dụng chút nội lực, liền sẽ biến thành bảo kiếm cứng rắn.
Nhưng thanh nhuyễn kiếm này, muốn bán 450 ngàn đôla.
"Đúng là kiếm tiền đến điên rồi. . ."
Tô Bằng có minh bạch cố định với phong cách hành sự của Tê Tiên Cư, trong lòng đã rất khinh bỉ.
Ở đây là Tê Tiên Cư, là Tê Tiền Cư mới đúng, cho dù là tiên, ở cũng là nhà vàng
Đến đây, Tô Bằng đã đạ khái minh bạch cách dùng của thẻ quét này, cũng không dừng lại, rút thẻ luân hồi màu đen ra.
Sau khi chọn thẻ, tửu quán trên màn hình tự động đóng cửa biến mất, chỉ để lại màn hình trò chơi bình thường.
"Ở Canberra lại kiếm một cái ổ, sau đó gửi qua bưu điện một số dược phẩm của tửu quán trong luân hồi tới, mua thêm một thanh nhuyễn kiếm, tạm thời cứ như vậy đã."
Trong lòng Tô Bằng làm ra quyết định, liền cầm thẻ luân hồi màu đen, rời khỏi trang web này.
Kêu một chiếc xe taxi, Tô Bằng vòng vèo một hồi ở trong nội thành Canberra, quay về biệt thự của mình.
Sau khi tiến vào biệt thự, Tô Bằng nhìn thử thời gian, đại khái là hơn hai giờ chiều.
"Thời gian cũng không còn nhiều lắm, có thể tiến vào trong trò chơi nhìn thử."
Trong lòng Tô Bằng nghĩ, hắn ăn chút gì, xử lý tốt cảnh giới biệt thự, liền đi vào gian phòng trên lầu, từ trong mật cách lấy ra máy chủ, đăng nhập trò chơi.
. . .
Mở mắt, ánh vào mi mắt Tô Bằng, là trong tầng 2 tiểu lâu của hậu đường Huyền Hồ đường.
Đây cũng là địa phương hắn logout lần trước, Tô Bằng khởi động thân thể, định đi xuống dưới lầu.
Đi xuống dưới lầu, Tô Bằng thấy Tô Xán cùng Mục Hiểu Tùng.
Sau khi hai người được Tô Bằng mang về đây, trải qua rửa mặt, cộng thêm thay quần áo mới, rõ ràng đều phấn khởi không ít.
Nhất là Tô Xán, lúc làm ăn xin cả người vô cùng bẩn, rửa mặt chút thay bộ đồ mới, mới phát hiện khuôn mặt tiểu tử này trắng nõn đẹp trai vô cùng, hơn nữa tay chân thon dài, rõ ràng cho thấy tài liệu tốt để luyện võ, ngoại trừ hơi gầy yếu ra, thậm chí có chút cảm giác tiểu bạch kiểm, cũng không biết hắn lớn lên như thế nào.
Nhìn thấy Tô Bằng từ trên lầu đi xuống, hai tiểu tử sợ hết hồn.
"Sư. . . Sư phụ, ngươi từ đâu tới vậy? Ta cùng Hiểu Tùng tối hôm qua vẫn ở trên lầu, không thấy ngươi!"
Tô Bằng nhìn Tô Bằng, lắp bắp hỏi hắn.
Tô Bằng trừng mắt liếc hắn một cái, Tô Xán nhìn lập tức rụt rụt đầu, không tiếp tục hỏi nữa.
"Mục Hiểu Tùng, hôm nay ta liền đi Mục gia trang nhìn thử, có thể gặp được đại tế tửu Xích Kỳ đạo kia, trên tay của ta không có pháp bảo, pháp bảo của ngươi, có thể lấy ra cho ta dùng thử trước."
Thấy Tô Xán lui ra, Tô Bằng mới đi đến trước mặt Mục Hiểu Tùng, hỏi hắn.
Mục Hiểu Tùng hai ngày này ở lại trong này, nhiều ít có chút cảm giác an toàn, cảm giác Tô Bằng không giống lừa gạt hắn, lại thêm Tô Bằng cho hắn chỗ ở cho hắn ăn uống xem như đối với hắn không tệ, hắn cũng phải bày tỏ một chút.
Mục Hiểu Tùng mặc dù còn nhỏ, nhưng vẫn hiểu những điều này, hắn khẽ cắn môi, từ trong lòng lấy ra một vật, đưa cho Tô Bằng nói:
"Tô tiên sinh, đây chính là pháp bảo sư phụ ta lưu lại."
Tô Bằng tiếp nhận vật kia, chỉ thấy là một ngọc bài màu vàng nhạt, cỡ chừng bàn tay, toàn thân là mỹ ngọc màu vàng chế thành, mà ở trên ngọc bài này, có một khắc một thanh kiếm nhỏ.
"Đây, chính là pháp bảo Thanh Vân Môn sao?"
Trong tay cầm ngọc bài này, Tô Bằng cảm giác bên trong ngọc bài này ẩn chứa lực lượng, trong lòng thầm nghĩ. .