Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 356: Chương 356: Thoát khỏi ảo cảnh (1)




Càng đi sâu vào bên trong di tích, Tô Bằng càng phát hiện miếu thờ không ngừng gia tăng, còn những căn nhà bình dân bằng đá khác cũng đã bắt đầu giảm dần, mãi đến khi hắn đi đến một quảng trường.

Ở bên trong nơi sâu của khu di tích, là một quảng trường cực lớn, quảng trường này, dường như có thể chưa được một ngàn hai ngàn người đồng thời ở nơi này tổ chức hoạt động nào đó, khi cái này đi đến nơi đây, cũng bị cảnh tượng bên trong làm cho khiếp sợ.

Chỉ thấy ở trong quảng trường này, dày đặc, chí ít có bốn năm trăm loại hoa quái mình chưa từng thấy qua, những loại hoa quái biết đi này, lúc này giống như là sao quanh trăng sáng, vây quanh đóa hóa rực rỡ sắc màu ở giữa, giống như đang bái lạy vị thần nào đó.

Cánh hoa to lớn rực rỡ kia, trưởng thành hết sức đặc biệt, khoảng chừng cao hơn hai ba người, so với những căn nhà đá xung quanh thì cao hơn rất nhiều, cánh hoa của nó cũng không phải cánh hoa trải rộng kia, mà giống như một... giống như một chiếc máy camera, hoặc là dụng cụ phát sóng, nếu như muốn để Tô Bằng ví dụ, hắn sẽ cảm thấy cánh hoa này giống như một loại thực vật nào đó có thể bắn ra đậu trong trò chơi cương thi đại chiến thực vật hắn từng chơi qua kia.

Chỉ là đóa hoa khổng lồ này, trên thực tế thì, lại mạnh hơn rất nhiều, cánh hoa của nó cực lớn, giống như là một khẩu đại pháo.

Đóa hoa khổng lồ này, giống như một tướng quân, được bốn năm trăm hoa quái vây xung quanh.

Tô Bằng nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

“Chẳng lẽ, đóa hoa khổng lồ lớn nhất kia, chính là đại yêu quái ở đây?”

Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ.

Vào lúc này, Tô Bằng đột nhiên cảm giác dưới chân, bỗng xảy ra đôi chút khác thường.

Hắn cúi đầu xem xét, phát hiện chung quanh mình, không biết từ khi nào, xuất hiện vài đóa hoa nhỏ.

Những đóa hoa nhỏ này, cũng đều giống những hoa quái mình nhìn thấy trước đó, có thể sử dụng rể cây đi lại giống như con người, có điều mỗi một đóa hóa cao không tới hơn mười phân. Xem ra, trái lại giống như phiên bản còn nhỏ của những đóa hoa quái to lớn kia.

Những tiểu hoa quái này, cũng không vì bản thân nhỏ bé mà lùi bước, từng cái muốn xông vào Tô Bằng, muốn dùng răng cưa trên người để tấn công Tô Bằng.

Tô Bằng thấy, lập tức nhấc chân, hai cái liền đạp chết ba bốn tiểu hoa quái như vậy, những tiểu hoa quái kia thực lực quá yếu, quả thật giống như con gián con sâu giẫm phát liền giết chết.

Nhưng mà, uy hiếp của bọn nó đối với Tô Bằng, cũng không phải là nằm trên lực tấn công.

Ngay khi Tô Bằng giết chết hai ba con tiểu hoa quái, bảy tám tiểu hoa quái còn lại, giống như nhận thấy kinh hãi, thân thể run rẩy không ngừng, giống như con người đang run lên.

Tô Bằng vừa rồi muốn tiếp tục giẫm chết hết bọn chúng, nhưng mà còn chưa kịp giẫm, đột nhiên chợt nghe thấy tiếng sóng âm chói tai!

Những tiểu hoa quái này, không ngờ lại lợi dụng một phương thức báo động kỳ lạ, phát ra sóng âm tần số cao không hề tương xứng với thân hình của bọn chúng, không ngừng tru tréo. Tiếng rống này lập tức khiến Tô Bằng đầu óc choáng váng căng phồng.

Đây không phải là chuyện tồi tệ nhất, chuyện xấu nhất chính là, những đại hoa quái giống như đang làm lễ tế gì đó trên quảng trường kia, cũng nghe thấy đợt sóng âm, giống như bị cắt ngang, toàn bộ đều biểu hiện ra cảm xúc phẫn nộ, ùn ùn xông tới chỗ Tô Bằng giống như thủy triều.

Trong lòng Tô Bằng thầm hét một tiếng nguy to rồi, hắn mấy cước giết chết những tiểu hoa quái kia, mới khiến cho sóng âm cao tần làm mình đầu óc choáng vàng kia ngừng lại, lúc này, những đại hoa quái kia, khoảng cách đuổi tới Tô Bằng gần nhất đã không đến sáu bảy mét.

Trên đường Tô Bằng đi đến, lúc này, đột nhiên cũng đã tuôn ra một đám hoa quái, còn có những đám dây leo giống như con rắn, đám dây leo kia, lập tức lần nữa quấn quanh vào nhau, biến thành sáu bảy người dây leo, bọc đánh Tô Bằng.

“Không hay rồi!”

Nhìn thấy tình huống này, trong lòng Tô Bằng trầm xuống, hắn phát hiện, bản thân không ngờ bất tri bất giác đã lọt vào trong vòng vây, bốn phía đều là hoa quái cùng quái vật dây leo, số lượng đối phương tuyệt đối có thể dìm chết bản thân.

Tô Bằng cũng không dám ở lại, hắn thi triển khinh công, bay lên trời, dự định xông ra phía bao vây mỏng manh nhất trước, sau đó hãy suy nghĩ bước tiếp theo.

Chỉ là, Tô Bằng vừa mới vọt lên trời, đã có mười bốn mười lăm dây leo từ trên mình người dây leo bắn ra, quấn quanh Tô Bằng giữa không trung.

Tốc độ dây leo bắn lên còn nhanh hơn Tô Bằng, nếu không đề phòng chắc chắn đã bị kéo xuống, Tô Bằng bất đắc dĩ, chỉ có thể trì hoãn thân pháp, lăng không thay đổi vị trí trên không trung, chặt đứt phần lớn dây leo quấn lấy mình.

Chỉ là mười bốn mười lăm sợi dây leo này thật sự là quá nhiều, hắn cũng không thể hoàn toàn phòng ngự, một sợi dây leo quấn quanh vào phần eo của Tô Bằng, sau đó Tô Bằng cũng cảm giác được một luồng sức mạnh, bất chợt từ từ không trung bị giật mạnh xuống dưới.

Phản ứng đầu tiên khi Tô Bằng rơi xuống đất, chính là chặt đứt dây leo quấn quanh lưng mình, nhưng mà lúc này hắn lại rơi vào trong vòng vây trùng điệp của hoa quái, đám quái vật xông lên lúc này, cũng càng ngày càng nhiều.

Tô Bằng quyết định thật nhanh, lập tức thi triển Tuyệt Sát Bán Thức Kiếm Pháp, kiếm khí hình dạng hoa sen lăng không bắn ra, chém vào một đám hoa quái phía trước.

Thân thể những hoa quái bị chém trúng lập tức đứt đoạn, cường độ thân thể hoa quái không phải rất lợi hại, so với người bình thường còn không bằng, một kiếm này liền giết được mấy con hoa quái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.