Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 239: Chương 239: Thối nát một lần




Tô Bằng nhìn quản sự trung cấp của Kim Mãn Đường này, lúc Tiêu Như Yên hội Phong Dương bỏ đi, đã sắp xếp người này phụ trách công việc sinh hoạt của mình ở trong Kim Mãn Đường.

Chỉ là người này cũng không tốt lành là bao, lúc nam nhân như cái núi thịt kia rơi vào đường cùng, đã từng liếc mắt cầu cứu người này, chỉ là người này lại không hề để tâm, khiến cho bản thân nam thân núi thịt kia đi vào đường chết.

Nhưng Tô Bằng lúc này, lại rõ như lòng bàn tay.

Người này không nằm ngoài suy đoán, chính là người trong quản sự nương nhờ vào bên hội Phong Dương kia.

Tiêu Như Yên sở dĩ giới thiệu hắn với mình, chính là dự định để hắn dẫn dắt mình, đánh cược với nam nhân núi thịt kia, không tốn một binh một tốt thắng được hoàng kim trên người mình.

Chỉ là không có ngờ rằng, đổ thuật của Tô Bằng, dường như kỹ năng càng cao hơn một bậc, chẳng những không thắng được Tô Bằng, ngược lại khiến Tô Bằng kiếm được hơn ba nghìn lượng hoàng kim trên người kẻ kia.

“Lục y thiếu nữ kia, phỏng chừng cũng do Chu Phong này sắp xếp... Người này không thể tin tưởng, có điều ra khỏi sòng bạc rồi, bọn họ chắc hẳn cũng không có thủ đoạn gì ở trong thành Lang An.”

Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ.

Đối phương nếu đã muốn thắng mình trên chiếu bạc, thủ đoạn hạ độc gì đó, có lẽ tỷ lệ sẽ nhỏ hơn chút.

Nhưng Tô Bằng cũng không lơ là cảnh giác.

Hắn nhìn Chu Phong quản sự trung cấp của Kim Mãn Đường trước mắt này, chỉ nghe Chu Phong hỏi:

“Tô thiếu hiệp muốn tiếp tục ở đây chơi một lát, hay là trở về Lạc Hương quán?”

“Quay về Lạc Hương quán đi.”

Tô Bằng nói với Chu Phong, chỉ thấy người này mỉm cười nịnh nọt nói:

“Được, trong, Lạc Hương quán, đã chuẩn bị tiết mục hấp dẫn cho ngài.”

Tô Bằng ừ một tiếng, tiết mục mà hắn nói khiến Tô Bằng có chút tò mò, không biết hắn có thể làm ra dạng gì đây.

Chu Phong đi trước dẫn đường, Tô Bằng đi theo hắn trở về Lạc Hương quán, đồng thời hỏi hướng đi của Đường Huyền Chi một chút.

“Đường đại hiệp có lẽ vẫn còn bên trong sòng bài, ta không có nhìn thấy hắn đi ra.”

Chu Phong nói với Tô Bằng, Tô Bằng nghe thế, nhẹ gật đầu. Đường Huyền Chi lúc huyết đấu ban ngày tinh thần phập phồng khá lớn, dùng đánh bạc thả lỏng một chút cũng có thể giải thích được.

Hai người đi chưa được bao lâu, đã trở về Lạc Hương quán.

Tô Bằng bước vào Lạc Hương quán, lại không thấy một thị nữ, hắn cho rằng những thị nữ này đều đã đi nghỉ ngơi rồi, nói với Chu Phong:

“Tiết mục ngươi nói đâu?”

“Ha ha... Anh hùng xin mời xem.”

Chu Phong nói, nói xong giơ hai tay lên, vỗ tay vài tiếng.

Lập tức, chỉ thấy trong tiểu lâu chung quanh, bước ra mười tám thị nữ. Tô Bằng nhìn thấy, có chút sửng sờ.

Bởi vì hắn nhìn thấy, mười tám thị nữ này, mỗi người trên người, cũng chỉ khoác một tầng lụa mỏng, bên dưới lụa mỏng, không ngờ lại hoàn toàn trống rỗng bước ra!

“Anh hùng, đây chính là tiết mục góp vui chuẩn bị cho ngài, cùng tắm với mỹ nhân, được gọi là Đế Vương dục, mười tám vị mỹ nhân này, sẽ theo ngài cùng nhau hưởng thụ suối nước nóng.”

Chu Phong nịnh nọt cười nói với Tô Bằng.

“Ừm.”

Tô Bằng sau một hồi sửng sốt, cũng đã khôi phục lại vẻ bình thường. Loại trận chiến này bản thân cũng đã từng nghe nói xuất hiện trong không gian của mình, chỉ là không có đội hình hào nhoáng như hiện tại.

Mười tám thị nữ này, mặc dù nói thị nữ, nhưng tướng mạo làn da dáng người đều là đứng đầu. Xuân Lan Thu Cúc, mỗi người một vẻ.

Dung mạo của từng người thị nữ, nếu ở vào trong thế giới của Tô Bằng, làm minh tinh Thiên Hậu cũng còn dư sức, đặc biệt là có ba nữ tử, một người có chút giống Tiểu Long Nữ bản 92 của Lý Nhược Đồng, một người khác thì lại có điểm giống như Phạm Băng Băng trong nước, người còn lại thì giống như một Băng Băng khác tham gia diễn xuất trong phim Hang Quỷ 6.

Lúc này, những thị nữ này, đều khoác một tần lụa mỏng... Lụa mỏng này hoàn toàn chính là gần như trong suốt, cũng không phải hình dạng y phục, chỉ là một tấm lụa mỏng hình vuông, bao phủ trên người, những chỗ nhạy cảm, lại như ẩn như hiện, khiến người nhìn thấy huyết mạch sôi sục.

Tô Bằng nhìn mười tám thiếu nữ này, trong lòng hô lớn:

“Ôi chao...”

Nhưng mà, Tô Bằng cũng không hết sức kháng cự.

Trong hiện thực, trận chiến tương tự, hoặc thậm chí dữ dội hơn, Tô Bằng cũng không phải chưa từng trải qua.

Hôm nay Tô Bằng cũng coi như trải qua sống chết, vô cùng muốn thả lỏng, loại chuyện này, nếu đã sắp xếp rồi... vậy thì cứ tùy ý đi.

Mười tám thị nữ xinh đẹp kia, nhanh chóng đi đến bên cạnh Tô Bằng, Tô Bằng phát hiện, các nàng đều mang giày giống như guốc gỗ.

“Mời anh hùng tắm rửa.”

Ba người đứng gần Tô Bằng nhất hầu như hoàn toàn lỏa thể, đi đến bên cạnh Tô Bằng, nói với hắn.

Tô Bằng khẽ gật đầu, vươn tay ra, một thị nữ dìu tay Tô Bằng, dẫn dắt Tô Bằng đi xuống bên dưới suối nước nóng lớn bên trong Lạc Hương quán.

Suối nước nóng kia, diện tích không nhỏ, có thể chứa được hơn ba mươi người, chung quanh lót đá tròn màu xanh.

Những cô gái này, trước sau dẫn Tô Bằng, đi đến bên cạnh ba hòn đá xanh lớn nhất.

Tô Bằng nhìn một hồi, đá xanh này vừa vặn nằm trong tầm nhìn của mình, cũng không phải sợ những cô gái này thừa dịp sờ loạn vật gì đó, liền khẽ gật đầu.

Lúc này, ba nữ tử gần như hoàn toàn lõa thể lại đi đến, bắt đầu cởi quần áo cho Tô Bằng.

Rất nhanh, quần áo của Tô Bằng, đã bị cởi xuống chỉ còn lại mỗi nội khố.

Tô Bằng mặc nội khố, khẽ gật đầu, lại có tám thị nữ, tiến vào suối nước nóng trước, sau đó nghênh đón Tô Bằng ở phía dưới.

Tô Bằng đi xuống suối nước nóng, vài nữ tử phía sau, cũng theo Tô Bằng cùng nhau đi vào trong suối nước nóng.

Lúc này, tầng lụa mỏng giống như nội khố cuối cùng trên người những cô gái này, dần dần thấm ướt bên trong suối nước nóng, đã không còn che chắn được gì nữa.

Tô Bằng nhìn lại, chỉ thấy thị nữ trái phải, gò đồi nhấp nhô, hương thơm dịu nhẹ, hàn mai lấm tấm, nụ hoa đỏ hồng, khiến người khác hết sức say mê, giống như đặt mình vào trong hoàn cảnh thần tiên.

“Đây đúng thực là suối nước nóng dịu ngọt.”

Trong lòng Tô Bằng cảm khái.

Lúc này, trên bờ có nữ tử vẫn chưa tiến vào suối nước nóng, ngồi ở bên trên, hai cặp đùi trắng nõn, lại làm gối cho Tô Bằng, để Tô Bằng gối lên trên.

Ngoài ra có người, không ngừng tiến hành mát xa thả lỏng cho Tô Bằng.

Lại có thị nữ đi ra, trên tay bưng khay rượu, hoa quả, rượu và hoa quả trên khay đều là đặc biệt điều chế, có thể trôi nổi trên mặt nước.

Những thức ăn này trôi nổi trên suối nước nóng, tất nhiên có thị nữ hầu hạ Tô Bằng ăn mỹ thực uống mỹ tửu.

Lúc này, hoa anh đào dùng số tiền lớn mua từ nước khác, dưới ảnh hưởng của suối nước nóng, tuy vào cuối thu nhưng vẫn nở rộ cánh hoa, hoa anh đào rơi xuống suối nước nóng, cánh hoa màu hồng phấn lơ lửng trên mặt nước, càng tôn thêm cảm giác thi vị những nụ hoa hồng phấn trên người thị nữ kia, đúng là cảnh đẹp mê lòng.

Thị nữ trong suối nước nóng, hoặc là vui cười đùa giỡn, hoặc là hầu hạ Tô Bằng Tô Bằng uống rượu ăn trái cây, thích thú bất tận.

Trong đó, có hai nữ tử vóc người và dung mạo xinh đẹp nhất, đã hoàn toàn rũ xuống lụa mỏng, đi đến bên cạnh hai bên Tô Bằng, rúc vào khuỷu tay Tô Bằng, sau đó không ngừng chuốc rượu ngon cho Tô Bằng.

Tô Bằng cũng không từ chối, hai tay ôm ấp lấy hai thị nữ mỹ mạo bên cạnh, cảm giác đẫy đà khiến người khác vui vẻ thoải mái.

Dần dần, thân thể Tô Bằng có một chút phản ứng.

Giống như chú ý tới phản ứng của Tô Bằng, ba thị nữ dung mạo hơn người từ trong suối nước nóng bơi tới.

Một người trong đó, nhẹ nhàng nâng thân thể của Tô Bằng, cởi xuống nội khố màu trắng cuối cùng của Tô Bằng, một người khác dùng tay ở trong nước nhẹ nhàng vuốt ve phân thân cương cứng của Tô Bằng.

Còn một thị nữ xinh đẹp khác, hít một hơi thật sâu, sau đó lặn vào trong nước, bất chợt tìm đến phân thân Tô Bằng, thoáng cái ngậm vào trong miệng, bắt đầu liếm từ gốc đến ngọn.

Lúc này, Chu Phong kia đã sớm thức thời lui xuống, Tô Bằng hít sâu một hơi, đang định nhắm mắt hưởng thụ, đột nhiên, lỗ tai của hắn đột nhiên thoáng nhúc nhích.

Trong sân, vừa rồi truyền đến một tiếng động khẽ nhỏ đến không thể nghe thấy, cũng đã bị Tô Bằng nghe được.

Đây là âm thanh phát ra do có người thi triển khinh công cao cường.

Hoặc là, người có thể thi triển đến mức này, căn bản sẽ không để lộ tiếng động. Lúc này lại phát ra tiếng động khẽ, chỉ là một loại công khai thể hiện, nói cho Tô Bằng biết, hắn đến rồi.

Tô Bằng hít sâu một hơi, đưa tay vào trong nước, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trắng ngần của thị nữ xinh đẹp đang phục vụ cho mình ở dưới nước, ý bảo nàng có thể tạm thời dừng lại.

Thị nữ ở dưới nước hiểu ý, nhả ra phân thân cương cứng trong miệng, bản thân trồi lên khỏi mặt nước.

“Anh hùng, ta làm không tốt sao?”

Thị nữ xinh đẹp dáng vẻ giống như nữ sinh cấp ba, tuổi tác tuyệt đối không quá mười tám tuổi, hỏi Tô Bằng.

Tô Bằng lắc đầu, đột nhiên cao giọng nói:

“Vị bằng hữu kia, nếu đã đến rồi, có thể ra ngoài gặp mặt với Tô mỗ, nói không chừng, ngươi thích úp úp mở mở sao?”

Thanh âm Tô Bằng vừa dứt, thanh âm lạnh nhạt nhưng mang theo chút từ bi thánh khiết vang lên:

“Tô thiếu hiệp chẳng những võ công kinh người, còn tuổi trẻ nhiều tiền, phong lưu hơn người.”

Tô Bằng nghe thấy giọng nói này, lập tức nhận ra, đây đúng là Phạm Thanh Âm truyền nhân Từ Hàng Tĩnh Trai ban nãy vừa vặn gặp qua ở trong sòng bài Kim Mãn Đường.

“Chính là Phạm tiên tử sao?”

Tô Bằng hỏi, chỉ là cảm thấy, tình cảnh lúc này của mình, gọi đối phương là tiên tử, có chút chẳng ra cái gì cả, giống như là có ý vị đặc biệt nào đó.

“Tô thiếu hiệp, vừa rồi ngươi thoái tác trên người có thương tích, nhưng bây giờ xem ra, còn có thể phong lưu khoái hoạt, xem ra thương thế trên người không nặng lắm, mời lên bờ mặc quần áo, Thanh Âm chờ cùng Tô thiếu hiệp tỷ thí võ công một phen.”

Thanh âm của Phạm Thanh Âm truyền đến, chỉ là lúc này, Tô Bằng cũng chẳng phân biệt ra được, rốt cuộc nàng ở nơi nào.

“Nữ nhân này... Hiện tại tỷ thí, rốt cuộc là tỷ thí công phu ở mặt nào?”

Tô Bằng nghe thế, không khỏi bất đắc dĩ một hồi, bản thân thật vất vả có cơ hội ăn chơi trụy lạc một phen, lại bị nữ nhân này quấy rầy.

“Phạm tiên tử, trạng thái ta bây giờ, không thích hợp tỷ thí... Trên người ta cũng không mặc gì, ngươi bảo ta làm sao tỷ thí?”

Tô Bằng bất đắc dĩ lớn tiếng nói.

“Quần áo của Tô thiếu hiệp không phải đều ở đó sao? Tô thiếu hiệp của chúng ta thời gian nửa khắc, đã đủ để cho ngươi mặc xong quần áo, Thanh Âm hôm nay tâm ý đã quyết, nếu sau nửa khắc Tô thiếu hiệp còn chưa mặc đồ, vậy Tô thiếu hiệp mặc dù không ra tay, Thanh Âm cũng sẽ ép Tô thiếu hiệp ra tay.”

Tô Bằng nghe thế, không khỏi nhíu mày, bản thân võ công chưa hẳn thua bởi Phạm Thanh Âm, nhưng mà ít nhất có tám phần khả năng, bị đối phương nhận ra bản thân chính là người thần bí kia, như vậy bản thân sẽ không thể rời khỏi liên minh ngũ thành được.

“Phì, ả không biết xấu hổ từ đâu đến đó, người ta không để ý đến cô nương, cô còn chủ động hiến thân.”

Tô Bằng Tô Bằng chợt nghe thị nữ xinh đẹp trước người mình, đột nhiên thấp giọng nói thầm một câu, trong lòng đột nhiên khẽ động, chuyển thành trở nên thoải mái.

Hắn chợt cười to một tiếng, sau đó nói:

“Phạm cô nương, ngươi đã vất vả ép buộc đến vậy, ta cũng chỉ đành nghênh chiến mà thôi!”

Nói xong, Tô Bằng vỗ lên đá xanh bên cạnh bờ, không mặc gì vả vọt ra khỏi suối nước nóng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.