“Hừ! Thu ít thì thế nào? Hoàng kim ta thu ít, thì sẽ mua vàng giá đắt của ngươi sao?
Tài Thần Cuồng Bạo hừ lạnh một tiếng nói.
Cũng không kém là bao.
Tô Bằng cười cười, nói với điện thoại, hắn nói tiếp:
“Ta thấy tốc độ tăng giá hoàng kim của trò chơi trong tửu quán Luân hồi này, đại khái mười ngày trước, giá vàng vẫn còn khoảng mười vạn, bây giờ chưa tới hai tuần lễ đã tăng lên đến mười ba vạn năm, nếu cứ tiếp tục loại tốc độ này, sợ là không đến một tháng, giá vàng đã có thể tăng tới hai mươi vạn.
“Bây giờ cho dù là phân tán ra thì cũng có một số người nhạy cảm cảm giác được điều không đúng, xem ra tin tức giá vàng sắp tăng lên cao cũng không tính là quá bí mật, ít nhất, ta, ngươi, còn có người của Hội Trân Bảo, đều biết.
“Ta xem tình thế bây giờ, đến cuối tháng sau, giá vàng rất có thể sẽ vượt qua mức hai mươi vạn, mà còn danh tiếng của ngươi không bằng những người thu hoàng kim khác, người comment lại dưới bài post của ngươi cũng không nhiều lắm, ngươi mấy lần tăng giá, cũng đều là bị động đi theo giá của người khác, vẫn thu không được hoàng kim như cũ... Dựa theo tốc độ này, lúc giá vàng tăng tới hai mươi vạn, đoán chừng ngươi vẫn còn đang thu không đến năm ngàn lượng, khi đó ngươi đã là bị động.
“Mà còn ta, trên người vừa vặn có một lượng hoàng kim lớn, chỉ có điều ta cảm thấy giữa hai mươi vạn với mười tám vạn cũng chẳng kém nhau bao nhiêu, muốn ra tay trước, cho nên liên lạc với ngươi. Nếu ngươi không cần thì ta cũng không sao cả, cùng lắm thì chờ một tháng nữa, chờ giá vàng tăng tới chừng hai mươi vạn, thì lại ra tay, có điều khi đó chưa hẳn đã bán cho ngươi.
Tô Bằng chậm rãi nói với điện thoại bên kia.
Tài thần cuồng bạo bên kia điện thoại, sau khi nghe xong không khỏi trầm mặc.
Tình thế của hắn, cũng là hết sức khó xử.
Tuy rằng thoạt nhìn hắn khống chế được một lượng lớn hoàng kim làm vốn, bộ dạng giống như là một ông chủ hoàng kim lớn, nhưng trên thực tế, thân phận thực tế của hắn chỉ là một người phụ trách mà thôi.
Tiền của hắn, đều là người ở trên cho hắn, để hắn tiến hành thao tác trong trò chơi Tử Vong Luân Hồi, mà còn người ra mặt dường như có chút cứng nhắc, khống chế tài chính vô cùng nghiêm khắc, khiến hắn phải dùng giá thấp để hút hoàng kim vào.
Bởi vì so với người khác luôn nhiều hơn một thủ tục, lúc thu hoàng kim trong trò chơi, tài thần cuồng bạo luôn chậm hơn người khác một bước. Lúc người khác ra mười một vạn thì hắn vẫn còn đang ở khoảng mười vạn, lúc người khác ra mười ba vạn, hắn chỉ có thể ra mười hai vạn năm.
Mà còn cấp trên của hắn, dường như có kế hoạch lớn gì đó, gần đây ở trong trò chơi muốn thu được một số lượng hoàng kim lớn, mà còn số hoàng kim tài thần cuồng bạo thu được, bây giờ còn không đủ ba ngàn lượng, cấp trên rất không hài lòng. Mà còn tài thần cuồng bạo, mượn cơ hội này trò chuyện với người ở cấp trên, trải qua mấy phen cực lực tranh thủ, mới tranh thủ được quyền lợi tự định giá thu hoàng kim.
Ngay lúc này, hắn nhận được điện thoại của Tô Bằng, nói thật, hai vạn lượng hoàng kim trong trò chơi, hắn thật sự không muốn vứt bỏ khoản giao dịch này, nhưng mà đành bất đắc dĩ. Cuối cùng quyền quyết định không có ở trong tay hắn.
Cuối cùng, tài thần cuồng bạo, cắn răng nói:
“Bằng hữu, chuyện này ngươi cho ta suy nghĩ một chút, trước tám giờ tối nay ta sẽ gọi điện thoại cho ngươi, rồi xác định khoản giao dịch này có thể đạt thành hay không.
“Có thể, có điều tốt nhất nên nhanh lên một chút, ta không có nhiều kiên nhẫn, ta nhiều nhất chỉ chờ ngươi hai mươi bốn tiếng đồng hồ, nếu ngươi không thu vậy coi như xong.
Tô Bằng nói, sau đó ước định thời gian trò chuyện tiếp theo với tài thần cuồng bạo rồi cúp điện thoại.
Sau khi để điện thoại xuống, Tô Bằng lắc đầu, hắn đã cảm giác được một chút, tài thần cuồng bạo này dường như cũng không phải là người có thể làm chủ được, nếu không người này rõ ràng tỏ vẻ muốn thu được nhiều hoàng kim, nhưng mà giá cả luôn luôn theo không kịp. Người sáng suốt phân tích một chút liền có thể cảm giác được tài thần cuồng bạo này hình như ở trong một hệ thống tương đối cứng nhắc, quan liêu, hành động không được linh hoạt.
Có điều Tô Bằng nhìn thái độ của hắn, lại giống như rất cần hoàng kim gấp, cho nên mới gọi điện thoại liên lạc với hắn.
Hắn không cần, cũng không sao cả. Tô Bằng vẫn còn có một tháng để hoà hoãn, có thể đợi xem, xem giá vàng khi đó tăng tới bao nhiêu.
Dù sao hoàng kim trong trò chơi bây giờ là đồng tiền mạnh, trên tay Tô Bằng có hàng, trong lòng không hoảng hốt.
Nghĩ đến đây, Tô Bằng thu hồi điện thoại lại, đi tới giường trong phòng ngủ, chuẩn bị tiến vào trò chơi.
...
Một văn phòng tuy rằng cũng không hẳn là bần cùng, nhưng cũng phải nói là rất đơn giản, một người mặc áo khoác ngoài bằng vải nỉ cúp điện thoại xuống.
Người mặc áo khoác ngoài bằng vải nỉ này khoảng chừng hơn 40 tuổi, đầu vuông mặt chữ điền, cái cằm cũng vuông, cả người cũng vuông vức, thoạt nhìn hết sức khôi ngô, mặt mày của hắn cũng hết sức nảy nở, xem ra cũng khá độ lượng.
Chẳng qua là hai hàng lông mày của hắn lúc này gần như đã nhăn chặt lại với nhau.
Hắn nhíu mày suy tư hồi lâu, mới cầm lấy điện thoại trong văn phòng, bấm gọi một dãy số.
Sau khi bấm dãy số này, hắn nói vào trong điện thoại hai câu, sau đó đã cúp điện thoại, bắt đầu chờ đợi.
Không đến năm phút đồng hồ, trong văn phòng này có một người đàn ông đi tới.
Nam nhân đi tới này, thân thể xem ra cũng coi như tráng kiện, dáng người trung bình, mang theo một cặp mắt kiếng gọng vàng, mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn bây giờ tương đối ít thấy.
Thân thể người này thoạt nhìn rất cường tráng, nhưng mà không biết vì sao, tất cả mọi người nhìn mặt hắn, đều sẽ sinh ra một loại cảm giác ' Người này rất âm hiểm', ' Người này nhất định có tâm tư đặc biệt', ' Người này nhất định là làm việc ở trong cơ quan'...
Thấy người này đi vào, nam nhân mặt chữ điền kia đứng lên, mở miệng nói:
“Triệu thư ký.
Người đàn ông mang mắt kiếng gọng vàng tiến vào nhẹ gật đầu, nói:
“Thái Thân, ngươi gọi điện thoại cho ta có chuyện gì sao?
“Là như thế này, trong trò chơi có người muốn bán hoàng kim, chẳng qua là giá cả...
Vị nam nhân dáng vẻ vuông vức này, chính là ' Tài thần cuồng bạo' vừa rồi mới trò chuyện với Tô Bằng, mà còn Thái Thân, là tên họ thật của hắn.
Lúc này, hắn đem nội dung của cuộc trò chuyện giữa hắn với Tô Bằng, nói cho người gọi là ' Triệu thư ký' này một chút.
Triệu thư ký nghe xong, vẻ mặt dường như không có biến hóa gì, có điều cẩn thận quan sát, thì có thể phát hiện trong ánh mắt của hắn, toát ra một tia không kiên nhẫn.
Chỉ nghe hắn nói:
Thái Thân, thời gian ngươi tới trụ sở này cũng không tính là ngắn, ta nghĩ ngươi cũng nên biết ý của cấp trên, ý của cấp trên là muốn trong trò chơi này thu được lợi nhuận, nhận được một số thứ không có khả năng có được trong hiện thực, nhưng cần phải khống chế chi phí. Ta biết trên người ngươi có nhiệm vụ, phải trong vòng ba tháng từ trong trò chơi thu được một vật phẩm quan trọng, nhưng mà cũng không thể để cấp trên đầu tư cho ngươi nhiều như vậy, nhất là không thể bắt tay với những thương nhân trong trò chơi này, không thể để cho những phần tử đầu tư buôn bán kia lấy được tiền của cấp trên.
“Ta biết.
Thái Thân nói, hắn cũng hết sức quen thuộc Triệu thư ký này, chỉ là một con chó trung thành của cấp trên mà thôi, nhưng mà trên thực tế cho dù là sự tín nhiệm đối với Triệu thư ký hay là những phương diện khác, hắn có ý kiến gì đều phải thông qua người này truyền đạt lại.
“Nhưng mà, Triệu thư ký, người kia nói là sự thật, vật mà cấp trên muốn, giá thấp nhất cũng sẽ không thấp hơn năm vạn lượng hoàng kim, vốn là số tiền cả căn cứ để dành cùng với sản xuất trong trò chơi cũng chỉ khoảng ba vạn bảy ngàn lượng, nhưng còn phải duy trì cho sự phát triển trong trò chơi, phải có khoảng một vạn năm ngàn lượng hoàng kim để làm vốn lưu động cho các hoạt động, nếu không hệ thống trong trò chơi sẽ không cách nào vận hành được.
Nếu cứ như vậy, chúng ta sẽ có một lỗ hổng khoảng ba vạn lượng hoàng kim, vốn là cấp trên sẽ trợ cấp đầu tư một chút, nhưng mà ai ngờ được, giá hoàng kim trong trò chơi lại tăng nhanh như vậy, vốn có thể thu được ba vạn lượng hoàng kim, bây giờ chỉ có thể được khoảng hai vạn lượng.
Mà cứ tiếp tục như vậy, vẫn sẽ thu mua không được... Sau đó, giá tiền hoàng kim trong hoàng kim, sớm muộn cũng sẽ tăng lên gấp đôi!
“Bây giờ, trước mặt chúng ta có một cơ hội thu mua hai vạn lượng hoàng kim duy nhất, ta mạnh mẽ đề nghị cấp trên nên nắm chặt cơ hội lần này, nếu không... Ta không dám cam đoan, ba tháng sau khi có thể lấy được đồ mà cấp trên muốn hay không.
Thái Thân nhún vai, nói với Triệu thư ký.
Triệu thư ký nghe xong, chăm chú nhìn Thái Thân một hồi lâu, mới lên tiếng:
Việc thu mua món đồ kia là chuyện tuyệt đối không thể từ bỏ, tất nhiên phải thu được, về phần đề nghị ngươi nói, ta sẽ đi hỏi ý kiến cấp trên.
Nói xong, Triệu thư ký này cũng không có tỏ vẻ gì, quay đầu rồi rời khỏi phòng làm việc.
Thái Thân thở dài một hơi, ngồi trong phòng làm việc, xoa trán.
Ngay lúc này, lại truyền đến tiếng gõ cửa.
Vào đi.
Thái Thân sửa sang lại dung nhan một chút, mới nói với người ngoài cửa.
Cửa phòng làm việc mở ra, một cô gái đi đến.
Nếu Tô Bằng thấy cô gái này, chắc chắn sẽ lập tức kinh ngạc, bởi vì cô gái này chính là thanh mai trúc mã của Tô Bằng... Ninh Thải!
“Thái thiếu tá, đây là bảng biểu tháng này trong trò chơi của trụ sở.
Tô Bằng của các ngươi trước kia... Nên ta muốn hỏi một chút người này như thế nào?