Không ngờ Hạ Tĩnh đã đến nhà hàng trước một bước, cô ta quay đầu lại nhìn Trần Ninh, mỉm cười nói: "Nhà hàng của anh thật vui tính, nhà hàng Tây lại có nhân viên người nước ngoài làm tiểu nhị."
Nhưng khi nhìn thấy Từ Châu mặc trang phục thư ký đứng sau lưng Trần Ninh, cô ta đột nhiên khép lại nụ cười, hỏi: "Đây là bạn gái anh hả?"
“Là trợ lý.” Trần Ninh đáp.
“Xinh thế?” Hạ Tĩnh nói, lực chú ý của phụ nữ luôn kỳ lạ.
Trần Ninh không tiếp lời, mời cô ta ngồi, anh gặp ba vị đầu bếp trước khi phỏng vấn, bọn họ đã đổi sang đồng phục đầu bếp màu trắng, tuổi tác cỡ khoảng 34 tuổi, cùng tuổi.
Trần Ninh bắt tay ba vị đầu bếp để làm quen, còn hai người phụ nữ kia thì bắt chuyện với nhau.
“Xin chào, tôi là Hạ Tĩnh, bạn tốt của Trần Ninh, rất vui được gặp cô.” Hạ Tĩnh chào.
Từ Châu nhìn thấy vóc dáng Hạ Tĩnh rất đẹp, giá trị nhan sắc cũng không thấp, còn thân với Trần Ninh nữa thì sắc mặt hơi thay đổi, nhưng cô nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, cười nói: "Xin chào, tôi tên là Từ Châu, trợ lý của Trần tổng."
"Cô rất đẹp."
"Cô cũng thế."
Trong khi hai người phụ nữ còn đang khen ngợi lẫn nhau thì Trần Ninh đã yêu cầu đầu bếp trổ tài nấu nướng.
Quy tắc rất đơn giản, mỗi người nấu ba món sở trường của mình, phòng bếp ở phía sau nhà hàng Tây, Từ Châu đã bảo nhà hàng chuẩn bị trước tất cả các nguyên liệu cần thiết cho món ăn nước V.
Trần Ninh và hai người phụ nữ quan sát trong nhà bếp, ba người đầu bếp thực sự điêu luyện, họ xử lý tất cả các loại nguyên liệu rất nhanh chóng, cắt đậu phụ rất thành thạo.
Bọn họ thấy những con dao làm bếp của họ bay lên bay xuống, bàn tay rất thành thạo, nấu ăn cũng có thể tạo ra một cảm giác nghệ thuật.
"Wow, bọn họ thật điêu luyện!"
Từ Châu được chứng kiến tận mắt, mặc dù cô cũng biết nấu ăn, nhưng chỉ ở trình độ nấu ăn ở nhà, vẫn không thể so sánh được với những đầu bếp chuyên nghiệp này.
"Nhưng mà..."
Hạ Tĩnh không xem trọng lắm, Trần Ninh hiểu, cô ta từng nói tổ tiên của cô ta đều là đầu bếp, gia đình có gốc, đoán chừng từ nhỏ đã nhìn quen mắt cho nên tầm nhìn rất cao.
Nhưng đối với Trần Ninh mà nói thì những đầu bếp này đã rất giống với những đầu bếp được xem trên TV, không thể tìm ra được một chút sai sót trong thao tác của bọn họ.
Thời gian nấu nướng giới hạn là 1 tiếng, thời gian cũng không tính là dài, trong lúc chờ đợi, ba người tán gẫu với nhau, Hạ Tĩnh cũng biết được tiêu chuẩn lương đầu bếp của Trần Ninh, được bao cả ăn ở, chỉ cần phỏng vấn thành công thì lương hướng có thể thương lượng.
"Điều kiện tốt như vậy sao? Vậy nếu tôi ứng tuyển, tôi muốn lương hàng năm là một tỷ được không?" Hạ Tĩnh hứng thú hỏi.
"Đương nhiên không thành vấn đề." Trần Ninh hỏi cô ta: "Nhưng tiền đề là cô phải có trình độ tương ứng. Theo tôi biết thì cô chỉ có thể nấu mì ăn liền thôi đúng không?"
"Đó là lúc trước thôi, tôi có thể về xin ông nội và ba tôi chỉ dạy. Họ dạy một hai chiêu thôi thì chắc chắn đã giỏi hơn ba đầu bếp kia rồi." Hạ Tĩnh tự hào nói.
Trần Ninh mỉm cười không nói, cho rằng Hạ Tĩnh đang khoác lác, đầu bếp cần được đào tạo lâu dài, nếu không thì đã không có trường đào tạo đầu bếp rồi. Lấy kỹ thuật xắt rau và kỹ thuật nấu nướng làm ví dụ, người chưa qua đào tạo sẽ không cắt chuẩn được và ảnh hưởng đến hình thức bên ngoài. Tay nghề không tốt sẽ khiến món ăn nóng không đều và ảnh hưởng đến cảm giác. Những thứ cơ bản này không phải chỉ nhìn là có thể học được.
Một tiếng sau, ba đầu bếp đã chuẩn bị xong các món ăn, chín món ăn lần lượt được dọn lên bàn, Trần Ninh mời Từ Châu và Hạ Tĩnh làm giám khảo thưởng thức.
Cả ba người họ cầm đũa lên lần lượt nếm thử từng món.
Đầu bếp làm món cá sóc, tôm say rượu và thịt kho Đông Pha, rất ngon và mùi vị rất thơm.
Ngoài ra còn có một đầu bếp làm khoai tây bào sợi, mặc dù chỉ là món ăn bình thường nhưng Trần Ninh biết đây là lần thử nghiệm tay nghề. Khoai tây bào sợi được cắt bằng tay, độ dày giống nhau, mùi vị vừa phải, chua chua ngọt ngọt, sau khi ăn miếng đầu tiên, còn muốn ăn miếng thứ hai.
Sau khi ăn xong một món, Trần Ninh súc miệng bằng nước, rồi ăn món thứ hai. Sau chín vòng ăn, anh âm thầm cho điểm ba đầu bếp.
Sau một hồi trao đổi ý kiến với hai người phụ nữ, Từ Châu cảm thấy tay nghề bọn họ giỏi như nhau, rất khó để chọn ra một người chiến thắng.
"Được rồi, buổi phỏng vấn hôm nay đến đây thôi, mọi người về trước đợi thông báo của chúng tôi."
Trần Ninh không muốn đưa ra quyết định ngay tại đây, anh còn muốn quan sát một chút, anh có cảm giác tuy trình độ của ba đầu bếp rất cao nhưng cũng chưa đủ để gây ấn tượng với anh, vẫn còn thiếu chút gì đó.
Dù sao thì Trần Ninh cũng đã được nếm thử tay nghề của từng đầu bếp, trước khi họ rời đi, Trần Ninh đã tặng cho mỗi người một món quà nhỏ, dù phỏng vấn có thất bại cũng sẽ không để họ đến vô ích. Vì vậy, ba người đầu bếp này có ấn tượng rất tốt về Trần Ninh.
Sau khi các đầu bếp rời đi, cả ba thảo luận về việc lựa chọn đầu bếp nào.
Tổng hợp điểm số lại thì đầu bếp món Việt có điểm số cao nhất, có lẽ do món ăn anh ta nấu phù hợp với sở thích của hai người phụ nữ hơn, còn đầu bếp món cay có điểm thấp nhất. Không phải là món ăn của anh ta không ngon mà là vì cay quá, mà hai người phụ nữ lại không thể ăn cay nên tất nhiên điểm số cũng không cao.
Trần Ninh cảm thấy việc chấm điểm như vậy quá cảm tính nên không đưa ra kết luận ngay lập tức.