Châu Mỹ Mỹ nghi ngờ nhai lại mấy lần, xem ra thịt cá hồi này có mùi vị khác với những món cô từng ăn trước đây, mùi vị cũng ngon hơn.
Nhưng kỳ lạ là thịt cá hồi không nên có độ tươi như vậy, không đúng với lẽ thường.
Để xác minh xem đầu lưỡi của mình có ảo giác hay không, cô lại ăn thêm một miếng nữa, sau khi chồng hai lát thịt lên nhau, mùi hương tươi mát càng nồng nặc, cô không khỏi thốt lên một tiếng "Ưmm".
"Đây là loại cá hồi gì vậy? Cảm giác thật khác lạ!"
Châu Mỹ Mỹ vừa ăn vừa bối rối, cô cảm thấy mùi vị rõ ràng là cá hồi, nhưng mùi vị lẫn hương vị thơm hơn hẳn thịt cá hồi, điều này rất không khoa học!
"Đây được gọi là cá hồi nhỏ. Nó là một loại cá hồi kém phát triển hiếm gặp. Vì dị dạng nên nó mới khác." Trần Ninh giải thích cho cô.
"Đây là lần đầu tiên tôi nghe tới đó, sao anh có thể có nhiều loại hải sản kỳ lạ như vậy chứ?"
Châu Mỹ Mỹ rất tò mò, nhìn người đàn ông trước mặt này dường như không có thứ gì mà anh không lấy được, cho dù ban đầu là nhân sâm chính gốc, vòng tay phật châu, hay là loại rượu nổi tiếng, quyền chứng nhận tài sản, lúc nào cũng ngoài dự đóan của mọi người.
"Haha, tôi cũng chỉ là một người buôn bán tầm thường thôi." Trần Ninh mỉm cười giải thích.
Nhưng Châu Mỹ Mỹ không hề tin chuyện đó, cô cũng đã điều tra qua Trần Ninh, dưới tay anh ngoại trừ một nhà Phương Tây bán thịt kho ra thì không còn sản nghiệp nào khác, nhưng xuất xứ của nguyên liệu thì ngon vô cùng.
Mỗi người điều có bí mật riêng cho mình, Châu Mỹ Mỹ cũng không có hỏi gì thêm, cô nếm thử món ốc tay quỷ và món cá hồi kia, ăn ngon tới nỗi không khỏi thở dài, bỗng nhiên cô rất mong đợi món ăn tiếp theo.
Món thứ ba là một chiếc đĩa, tinh xảo như một món hàng mỹ nghệ, có màu sắc hồng, trắng, vàng rất rực rỡ, là sự kết hợp của cá, tôm và một số món ăn kèm khác.
Thịt ở đây, Châu Mỹ Mỹ cuối cùng cũng nhận ra, đó là cá ngừ vây xanh, loại hải sản thượng hạng và đắt tiền nhất, cô may mắn từng được ăn một lần, đó là khi ký hợp đồng cùng với ba cô ở nước ngoài, dự án hợp đồng được ký kết lên tới hàng trăm tỷ với một công ty đa quốc gia lớn. Bữa tiệc tối do bên kia chuẩn bị có cá ngừ vây xanh, Châu Mỹ Mỹ không thể quên được hương vị độc đáo đó.
Cô nóng lòng muốn gắp một miếng. Sau khi nếm xong, cảm giác khác hẳn những gì cô nhớ. Không phải là không ngon mà còn ngon hơn rất nhiều. Phát huy hết đặc tính của thịt cá ngừ, các món ăn kèm càng điểm tô thêm cho đĩa cá ngừ vây xanh này càng mỹ vị hơn.
"Cảm ơn vì sự rộng rãi của anh." Châu Mỹ Mỹ nuốt xuống miếng cá rồi nói lời cảm ơn với anh, bởi vì cô biết giá cả của loại cá ngừ vây xanh này.
Cá ngừ vây xanh được quốc tế mệnh danh là "Rolls Royce" của giới cá ngừ, là loại cá ngừ ngon nhất, tiền đánh bắt rất cao nên giá của nó cao ngất ngưởng, cứ hai, cứ mỗi gram đã mười mấy triệu, sợ là chỉ tính riêng chi phí đã tốn khoảng chục tỷ.
Một món ăn trị giá chục tỷ, ngay cả bản thân Châu Mỹ Mỹ cũng phải cân nhắc xem có đáng không, nhưng không ngờ Trần Ninh lại sắp xếp một món ngon đắt tiền như vậy cho cô.
"Không cần khách sáo làm gì, chỉ ăn ít cơm thôi mà."
Châu Mỹ Mỹ nhìn anh một cách đầy ẩn ý, đột nhiên hỏi: "Tôi có hơi tò mò, anh chỉ khiến tôi mua hai món hàng, lại dùng một bữa ăn như vậy trả lại lại cho tôi, còn có hoa hồng Juliet lúc trước nữa, anh cũng đã lỗ vốn nghiêm trọng rồi, rốt cuộc là có ý gì hả?"
Đối mặt với vấn đề này, nhưng tên đàn ông khác nhau sẽ có đáp án khác nhau, những người đàn ông chính trực sẽ trả lời: "Tình bạn là vô giá." Còn thẳng nam sẽ trả lời: "Vì em.", Nếu như đó là tra nam thì sẽ trả lời đáng khinh như: "Tất nhiên là vì thân hình đẹp đẽ của em rồi."
Mà Trần Ninh chính là tên đàn ông chính trực đó: "Với quan hệ của chúng ta lúc này, mời cô đi ăn bữa cơm không phải là chuyện rất bình thường sao."
Châu Mỹ Mỹ nở nụ cười, cúi đầu không nói gì, tiếp tục hưởng thụ hải sản ngon mà Trần Ninh cung cấp.
Kế tiếp, món ăn thứ tư có hơi ngạc nhiên, thật ra trên bãi biển có ở khắp nơi, ba món đầu là nguyên liệu cực kỳ đắt đỏ, Châu Mỹ Mỹ biết món ăn này cũng sẽ không đơn giản.
Đối mặt với câu hỏi của Châu Mỹ Mỹ, Trần Ninh giải thích với cô: “Đây là Ốc Cổ Ngỗng, một trong những loại hải sản đắt nhất thế giới, có danh xưng là hải sản hoàng kim, cô có thể nếm thử một ít.”
Mặc dù Trần Ninh nói không nói giá, nhưng Châu Mỹ Mỹ cũng biết rằng món ăn này trông có vẻ bình thường này nhất định sẽ không rẻ hơn ba món trước là bao, vì vậy cô gắp một miếng rồi gật đầu sau khi nếm thử mùi vị này, đây là lần đầu tiên cô nếm thử hương vị này, trong cái thanh lịch còn mang theo vị tươi cực hạn, cho dù ăn nhiều thịt đi nữa thì món ăn này cũng đã làm sạch hết vị tanh.
Đây cũng là lần đầu tiên Trần Ninh nếm thử món Ốc Cổ Ngỗng này, ăn xong thì hết lời khen ngợi, bản thân các nguyên liệu cũng có hương vị tuyệt hảo, tay nghề của thầy Cổ càng không chỗ nào để chê cả, khiến món ăn này trở thành một món ăn nổi tiếng.
Tiếp theo, từng món ăn liên tục được bày ra, tôm hùm xanh, bào ngư Úc, v.v... đều là những nguyên liệu hải sản quý hiếm hoặc thượng hạng, vốn là người không thích hải sản cho lắm, Châu Mỹ Mỹ ăn đến tận hứng. Theo lời cô nói thì đây là những món từ trước tới nay cô mới vừa ăn lần đầu, cũng có thể nói đây là bữa ăn ngon nhất từ trước đến nay.
"Vì bữa cơm tốt đẹp này của chúng ta, cạn ly nào!"
Trần Ninh nâng ly, Châu Mỹ Mỹ mỉm cười, cụng ly với anh, sau đó uống cạn ly nước ép xuống cổ họng, bởi vì buổi chiều hai người phải đi biển chơi nên không uống rượu.
Ăn xong bữa này hơn nửa tiếng, cả hai đều rất vui vẻ, khi chuẩn bị thanh toán tiền thì trong nhà hàng bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông trung niên.
Anh ta mặc quần đi biển sang chảnh, la cà bước vào nhà hàng, thiếu hụt tố chất, kiểu tóc húi cua góc cạnh thịnh hành từ mười năm trước đặc biệt bắt mắt.
Người phục vụ dùng lời lẽ nhẹ nhàng thuyết phục gã ta nên nhỏ tiếng một chút, ngược lại bị gã ta chửi rủa thậm tệ, tên đàn ông đó mang theo khí thế vô cùng hung ác không chịu nghe khuyên bảo, người phục vụ biết đây là người địa phương nên không thể đắc tội gã ta, chỉ đành nuốt giận vào lòng.