Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 67: Chương 67: Mục đại vị




Bảy giờ tối, tại khách sạn thành phố Bạch Hà.

Trần Ninh đi đến nơi tổ chức bữa tiệc đúng giờ, tối nay anh mặc một bộ vest Italy được thiết kế thủ công, bởi vì tình hình dịch bệch nên giá một bộ tăng đến một trăm ba lăm triệu, nhưng Trần Ninh đã nhận được trợ cấp trong ứng dụng và mua nó với giá chỉ ba ngàn đồng, có thể nói là khá hời.

Về phần cà vạt, giày da, cũng đều là thương hiệu nổi tiếng trên thế giới, trang phục kết hợp với đồng hồ Patek Philippe, tổng giá trị lên đến hơn 15 tỷ, cả người tràn đầy khí phách.

Song lúc Trần Ninh đi vào đại sảnh bữa tiệc, anh nhìn thấy có rất nhiều vị khách mới ở nơi này, trong bữa tiệc có những người đàn ông mặc Âu phục giày da và các cô gái xinh đẹp quyến rũ càng làm người khác chú ý hơn, trang phục dạ hội không lộ lưng thì cũng lộ vai, làm cho người ta hoa mắt.

Nhưng Trần Ninh chỉ cần nhìn lướt qua cũng thấy được bóng hình xinh đẹp nhất trong đám người, Châu Mỹ Mỹ mặc một bộ trang phục dạ hội màu đỏ xẻ tà lộ ra cặp đùi trắng nõn tuyệt đẹp làm cho người ta phải suy tư, mà cổ áo chữ V cũng lộ ra “đường sự nghiệp” hơi sâu, càng làm nổi bật thân hình của cô.

Người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần như vậy, Trần Ninh thấy còn tán thưởng, huống chi là những người đàn ông khác, bên cạnh Châu Mỹ Mỹ có năm sáu người đàn ông vây quanh bắt chuyện, làm cho cô thấy phiền phức.

"Tránh hết ra."

Trần Ninh gạt những người đàn ông tới bắt chuyện ra rồi đi tới trước mặt Châu Mỹ Mỹ.

Đương nhiên những người đàn ông tới bắt chuyện không muốn rời đi, nhưng Trần Ninh khoe cơ bắp ra với họ, những người này lập tức ngại ngùng lui đi, chiêu này của Trần Ninh gọi là "Lấy đức thuần phục người".

"Tới sớm vậy?" Trần Ninh cười hỏi Châu Mỹ Mỹ.

Khuôn mặt Châu Mỹ Mỹ lại xuất hiện thêm ý cười, cô thấp giọng nói với Trần Ninh: "Lát nữa tôi sẽ giới thiệu anh với Mục Đại Vị, nhất định phải hạ thấp thái độ, ông ấy sẽ không quá so đo với anh, chỉ cần cho một bậc thang và thành khẩn nói xin lỗi, thì chuyện này sẽ chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không."

Trần Ninh nghe vào lỗ tai trái lọt ra lỗ tai phải, tất cả sự chú ý của anh đều đặt trên người Châu Mỹ Mỹ, về phần xin lỗi, anh chưa hề nghĩ tới, việc sai lầm này là do đối phương, Trần Ninh chiếm lý.

"Rốt cuộc anh có nghe tôi nói không?" Châu Mỹ Mỹ nói bằng giọng điệu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Đang nghe, nói phải xuống một bậc thang với ông ấy." Trần Ninh xem thường.

"Thật ra tôi cũng không sợ, tốt nhất anh đừng trêu chọc nhân vật lớn như vậy, không có lợi cho anh đâu."

Châu Mỹ Mỹ dặn dò xong rồi bắt đầu đi xã giao, có rất nhiều người quen chào hỏi cô, người phụ nữ xinh đẹp nhất thành phố Bạch Hà, còn là người phụ nữ trẻ tài giỏi trong giới kinh doanh, những người có mặt mũi đều biết cô, độ nổi tiếng của cô còn cao hơn các quan viên.

Có người có thể không biết tên của thị trưởng và phó thị trưởng ở thành phố này, nhưng chắc chắn sẽ biết Châu Mỹ Mỹ, đây chính là chênh lệch giữ sự nổi tiếng.

Mà những người khác nhìn thấy dáng vẻ thân mật của Châu Mỹ Mỹ với một soái ca lạ lẫm đều không khỏi tò mò, trong ấn tượng của họ, Châu Mỹ Mỹ là một người chưa từng có chuyện xấu với đàn ông, chẳng lẽ đây là bạn trai của cô?

"Châu Tổng? Vị này là?"

Lúc này có người đàn ông Âu phục giày da đi tới hỏi và chỉ vào Trần Ninh.

"Anh ấy... Là đối tác tôi hợp tác, đúng không?"

Châu Mỹ Mỹ dùng giọng điệu hỏi lại rồi nhìn về phía Trần Ninh, đúng là quan hệ của họ thật sự khó lý giải, quan hệ bạn bè hẳn là chưa đạt tới mức đó, quả thực hai người đã thực hiện một vài thương vụ làm ăn, nói là đối tác cũng có lý.

"Đúng vậy, tôi là đối tác thân quen nhất của Chu Tổng."

Trần Ninh đã công nhận mối quan hệ này, nhưng còn nói thêm một chữ thể hiện mối quan hệ của anh và Châu Mỹ Mỹ còn hơn vậy.

"A, thì ra là thế."

Người kia cụng ly với Châu Mỹ Mỹ và Trần Ninh, sau đó hàn huyên vài câu rồi đi.

Sau một lúc chờ đợi, một ngọn đèn lấp lánh đã được thắp sáng ở trung tâm hội trường, một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi trịnh trọng vẻ vang bước lên sân khấu với dáng vẻ xuân phong đắc ý.

"Hoan nghênh các vị khách đã tham gia bữa tiệc của tôi..."

Sau lời hoan nghênh của người đàn ông trung niên, Châu Mỹ Mỹ nhỏ giọng nói với Trần Ninh: "Ông ấy chính là Mục Đại Vị, người có tiếng trong những quan chức, có bối cảnh rất sâu."

Trần Ninh chăm chú dò xét Mục Đại Vị, anh có hiểu một ít về xem tướng, phát hiện trên ngũ quan Mục Đại Vị có hung tướng, đây không phải một người lương thiện.

Chờ đến khi bài diễn thuyết của Mục Đại Vị kết thúc, mọi người ở dưới sân khấu đều vỗ tay, Châu Mỹ Mỹ cũng vỗ tay hai lần mang tính tượng trưng, duy chỉ có một người duy nhất không vỗ tay là Trần Ninh, Mục Đại Vị có thế lực mạnh thì sao, cũng không quản được trên đầu anh.

Mục Đại Vị đi xuống đại sảnh, một đám người đi lên bắt chuyện với ông ta với hi vọng nhờ vả được chút quan hệ.

Đối với nhân vật thông thiên đang nổi tiếng này, chỉ cần có thể ôm đùi được thì sẽ đồng nghĩa với việc có được một đường link kết nối với con đường một bước lên mây.

"Đi, chúng ta qua đó đi."

Đến khi người bên cạnh Mục Đại Vị ít hơn một chút, Châu Mỹ Mỹ lập tức dẫn Trần Ninh tới.

"Xin chào Mục Tổng." Châu Mỹ Mỹ đi qua nói.

"Ha ha, hoá ra là Chu Tổng, lâu ngày không gặp, trông cô lại xinh đẹp hơn nhỉ!"

Mục Đại Vị trông vô cùng lịch sự nhã nhặn, nhưng ánh mắt vẫn luôn liếc nhìn Châu Mỹ Mỹ.

Thân là đàn ông, Trần Ninh đã quá quen thuộc với ánh mắt đó, nên lần này nhìn qua là biết Mục Đại Vị là một lão già háo sắc, ánh mắt ông ta nhìn Châu Mỹ Mỹ không hề trong sáng.

"Cảm ơn Mục Tổng đã khích lệ." Châu Mỹ Mỹ bình tĩnh gật đầu, cô đã nghe quá nhiều lời nói lấy lòng như vậy nên đã miễn dịch.

Nói chuyện hai câu, Châu Mỹ Mỹ lập tức kéo chủ đề qua Trần Ninh.

"Mục Tổng, đây là Trần Ninh, tôi nghĩ giữa hai người nhất định có chút hiểu lầm, mọi người đều là người Bạch Hà, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, có hiểu lầm gì cứ nói ra là được."

Châu Mỹ Mỹ ở giữa điều hòa.

"Ồ? Thì ra là cậu Trần, nghe nói cậu đã đánh cha con Trịnh Thị, đại náo trung tâm giải trí Vương Sâm, ẩu đả với một lực sĩ lợi hại ở nước Nga đúng không?"

Bên ngoài Mục Đại Vị đang nói về thành tích của Trần Ninh, nhưng thực chất trong giọng nói ông ta có chút quái đảng, rõ ràng ông ta đang mỉa mai, có ý trách tội Trần Ninh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.