Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 22: Chương 22: Sưu tầm rượu




“Cậu tên là Trần Ninh?” Bên kia nói thẳng, không được khách sáo cho lắm.

"Vâng, ông là ai?"

"Tôi được Châu tổng giới thiệu. Cô ấy nói chỗ cậu có bán các loại rượu nổi tiếng?"

Hóa ra là người mua rượu gọi, Trần Ninh nói "phải", hỏi ông ta muốn rượu gì.

“Cậu có loại rượu gì?” Trong lời nói của đối phương mang vẻ kiêu ngạo, khiến người ta rất khó chịu.

Trần Ninh tìm kiếm đồ uống trong App, sắp xếp chúng theo thứ tự giá cả giảm dần, trong lòng có chắc chắn rồi, mới nói: “ Tôi có rất nhiều rượu, hàng trăm loại, ông nói muốn gì đi?"

“Có Mao Đài 50 năm không?” Bên kia hỏi.

“Xin lỗi không có.” Trần Ninh trực tiếp phủ nhận.

"Mao Đài 50 năm cũng không có, cậu bán rượu cái gì vậy!” Đối phương phát điên.

"Loại 50 năm quá thấp, tôi bán từ năm 80 cơ, ngoài ra còn có nhiều loại rượu kỷ niệm cổ điển khác nhau, tất cả đều được bán với giá khởi điểm 30 triệu, sợ ông không có nhiều tiền như vậy. ”Trần Ninh nói.

“Mẹ kiếp, 80 năm?” Đối phương kinh ngạc cực kỳ, giọng nói the thé ban đầu đã trở nên trầm hơn rất nhiều.

"Đến xem hàng tại tòa nhà số 5 phòng 101 khu chung cư Phỉ Thuý Hoa Viên."

Trần Ninh trực tiếp cúp điện thoại, muốn mua đồ của anh mà còn ra vẻ với anh nữa, loại người này không cần phải chiều, rượu cao cấp là thị trường của người bán, anh không sợ ông ta không mắc câu.

Trần Ninh lái xe trở lại khu chung cư, phát hiện Từ Châu đã sắp xếp tất cả các thiết bị điện và giường ngủ, và hiện đang dọn dẹp một số phòng ở tầng một.

Ánh nắng chiều chiếu qua khung cửa sổ, khiến tấm lưng cần mẫn của cô như được tráng một lớp vàng rực rỡ, trông thật giống một hiền thê lương mẫu.

"Ừm, trợ lý mà mình tuyển cũng không tệ, chỉ là ăn mặc có hơi quê mùa, buổi tối ăn diện lại cho cô ấy." Trần Ninh nảy ra trong lòng một ý tưởng. Ngôn Tình Tổng Tài

“À, ông chủ Trần, anh về rồi!” Từ Châu phát hiện Trần Ninh đang đi tới, vội vàng đặt cây lau nhà xuống, thận trọng đứng cúi đầu.

“Đừng câu nệ như vậy.” Trần Ninh nhìn căn phòng sạch sẽ ngăn nắp, hài lòng gật đầu: “Cô làm tốt lắm, mệt mỏi rồi thì nghỉ ngơi đi, đúng rồi buổi tối cùng tôi đến một nơi. "

“Ồ.” Từ Châu gật đầu, nhưng trong lòng có chút chờ mong, không biết Trần Ninh sẽ đưa cô đi đâu.

Trần Ninh đến phòng 101, anh chọn nó làm văn phòng, dù sao thì tầng 1 ra vào thuận tiện.

Nếu người gọi điện đã muốn đến xem rượu, Trần Ninh tra thông tin của các loại đồ uống cao cấp khác nhau trong App.

Mao Đài 80 năm, giá là 201 triệu, trợ giá là 2 nghìn 700 đồng.

Rượu Ngũ Lương Dịch 60 năm, giá là 87 triệu, trợ giá là 2 nghìn 400 đồng.

Quốc Giáo 1573 Caesar, giá là 63 triệu, trợ giá là 2 nghìn 280 đồng.

Rượu Ngũ Lương Dịch 50 năm, giá là 39 triệu, trợ giá là 2 nghìn 130 đồng

Quốc Giáo 1573 Caesar, giá là 54 triệu, trợ giá là 1 nghìn 800 đồng.

Bộ sưu tập Thuỷ Tĩnh Phường năm 1916 giá là 60 triệu, trợ giá là 1 nghìn 950 đồng.

...

Nhìn cách đóng gói của những loại rượu này là biết đều đã lâu năm rồi, giá gốc đắt như vậy, đều là rượu ngon, Trần Ninh mỗi thứ mua 30 chai, cất vào phòng ngủ thứ hai.

Ngoài ra, Trần Ninh nhìn thấy mấy cái này dường như thỉnh thoảng có sẵn trên thị trường, anh cũng cần một hai loại rượu ngon để bỏ sẵn ở nhà, thế là lên App tìm kiếm, thật sự là tìm được rồi.

Rượu tưởng niệm Ngũ Lương Dịch (số 0027), giá 2 tỷ mốt, trợ giá 2 nghìn 700 đồng.

Rượu tưởng niệm Ngũ Lương Dịch (số 0029), giá 2 tỷ mốt, trợ giá 2 nghìn 700 đồng.

Cả hai loại này đều là rượu lâu năm, hơn nữa mang số hiệu thống nhất trên toàn cầu, mỗi chai đều là duy nhất, trên App cũng chỉ có hai chai trong kho, Trần Ninh đã mua hết.

Người bình thường không có khả năng uống rượu với giá gốc lên đến 2 tỷ mốt, loại này là để cho thổ hào uống, nếu có người thật sự mua, Trần Ninh cũng sẽ không tăng giá quá nhiều, nhất định sẽ bán với giá gốc, dù sao anh không muốn trở thành một gian thương.

Một lúc sau, điện thoại của Trần Ninh đổ chuông, đó là từ bảo vệ của khu chung cư, nói rằng một người đàn ông lái chiếc Mercedes-Benz 320 muốn gặp anh.

"Được, để ông ta vào."

Trần Ninh đoán chắc người bên kia tới đây mua rượu nên cho ông ta vào.

Chuông cửa rất nhanh đã reo lên, Trần Ninh đi ra mở cửa liền nhìn thấy một người đàn ông trung niên mặc áo sơ mi hoa cổ điển, để tóc vuốt ngược của thế kỷ trước, người nào biết thì biết ông ta đến đây để mua rượu, còn ai không biết chắc còn tưởng là xuyên việt tới đây đó.

“Cậu là Trần Ninh bán rượu?” Người đàn ông tóc vuốt ngược hỏi.

“Đúng vậy, xưng hô ông là gì?” Trần Ninh hỏi.

“Tôi tên là Kim Khuê.” Đối phương trực tiếp bước vào, nhìn xung quanh: “Rượu của tôi đâu? Không phải chỉ tồn ở nhà thôi đó chứ?”

Các cửa hàng bán rượu và thuốc lá bình thường đều có cửa hàng chuyên doanh, nếu bán rượu tại nhà thì không cảm thấy đáng tin cậy lắm, trong lòng Kim Khuê có hơi e ngại, sợ có hàng giả.

“Tất cả đều ở trong phòng ngủ, tự mình vào xem đi.” Trần Ninh dắt Kim Khuê vào phòng ngủ, trên sàn và trên giường có nhiều loại rượu cũ khác nhau, nhìn đến chói mắt.

"Đậu xanh, cậu thật có rượu ngon đó, Mao Đài, Ngũ Lương Dịch, Quốc giáo 1573..."

Kim Khuê hít một hơi thật sâu, trình độ cao cấp của những loại rượu này ngoài sức tưởng tượng của ông ta, đi qua đó lấy mấy chai lên kiểm tra.

Ông ta cũng được coi là một chuyên gia nửa vời, sau khi kiểm tra thì cảm thấy đó là rượu thật, nhưng vì rượu cũ nói chung không có biện pháp chống hàng giả nào tốt, bây giờ làm nhái cũng quá giỏi, ông ta vẫn không xác định được 100% rằng đây có phải hàng thật hay không.

Cậu có giấy phép kinh doanh không? Làm thế nào đảm bảo rằng những thứ này là hàng thật?" Kim Khuê hỏi.

"Giấy phép vẫn chưa làm. Về độ xác thực, nếu ông biết cách nếm thử, nhấp một cái là biết."

Trần Ninh hỏi Kim Khuê loại rượu ông ta muốn, sau đó mở một chai cho ông ta kiểm tra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.