Thỏ đen cuối cùng vẫn phải nhượng bộ.
Vì vậy, không lâu sau, Nghiêm Hạ Khê ngốc nghếch lại có thêm một thú cưng khế ước.
Hơn nữa, thú cưng lần này lại là loại tương đối lợi hại.
Nhất thời, tinh thần lực của Nghiêm Hạ Khê tăng mạnh.
Nghiêm Hạ Khê cũng không nghĩ tới chính mình lại có… vận may như vậy.
Đây đúng là quá may mắn rồi!
Tuy rằng, may mắn này đến một cách quá bất ngờ…
Sau đó, Thẩm Tu Lâm trả lại năng lượng cho thỏ đen.
Thỏ đen hiện giờ vô cùng ai oán, trong khi đó, Tiểu Hồng ở bên cạnh lại cười khúc kha khúc khích.
Thỏ đen lườm Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng nói “Kỳ thực như vậy cũng rất ổn mà. Anh ba, chủ nhân tuy rằng ngốc một chút, nhưng tính tình cũng không tệ lắm.”
Nghiêm Hạ Khê mất hứng “Ai ngốc hả! Ta ngốc chỗ nào!”
“Haha, phải, chủ nhân không ngốc, chủ nhân không ngốc.” Tiểu Hồng vội vàng nói.
Nghiêm Hạ Khê nói thầm “Thế còn tạm được.”
Thẩm Tu Lâm hỏi “Sao mày lại ở chỗ này?”
Thỏ đen bĩu môi “Đi ra tìm em tư.”
“A, anh tư!” Tiểu Hồng tròn mắt “Anh tư ở đâu?”
“Không biết, chúng tôi lạc nhau.” Thỏ đen cau mày “Hai chúng tôi vốn ở cùng nhau, sau đấy mới bị lạc.”
“Tại sao lại lạc?”
Thỏ đen ngập ngừng một chút, nói “Chúng tôi gặp phải một đám người rất gian ác. Tử khí trên người họ rất dày, em tư bảo tôi đi trước, em ấy dùng tuyệt chiêu thoát thân. Chúng tôi đã hẹn nơi gặp mặt, thế nhưng chờ mãi ở nơi đó mà vẫn không thấy em ấy tới.”
Thẩm Tu Lâm nhướn mày “Tử khí? Có người muốn bắt các ngươi? Hơn nữa, trên người bọn họ tràn đầy tử khí. Có đúng không?”
“Không chỉ một người, mà là rất nhiều người.”
“Rất nhiều người…” Ánh mắt Thẩm Tu Lâm loé lên một cái, trong lòng có suy đoán.
“Ừm, cũng không biết nhảy ra từ chỗ nào, thực lực rất mạnh, tôi lo lắng em tư bị bọn họ bắt đi rồi.”
“Trời ơi, anh tư bị bọn họ bắt đi!” Tiểu Hồng cuống lên, vội vàng nói “Vậy phải làm sao bây giờ?”
Thỏ đen nhìn nó, im lặng.
Tiểu Hồng vội nói “Chủ nhân…”
Nghiêm Hạ Khê đang muốn mở miệng, nhưng lại nghĩ những lời Ngô Tranh nói khi trước, ngập ngừng một lúc, cuối cùng không lên tiếng.
Thẩm Tu Lâm nói “Ngươi có thể hỏi Tiểu Hồng xem, chuyện của anh cả các ngươi.”
“Đúng nha, anh cả!” Tiểu Hồng nói “Anh ba, anh không biết đâu, anh cả hiện giờ rất là khủng khiếp, em cũng không nhận ra nổi anh ấy…”
Sau đó, Tiểu Hồng bẹp bẹp bẹp kể lại việc ngày hôm đó anh cả của nó xuất hiện như thế nào.
Vẻ mặt thỏ đen nghiêm túc hẳn lên.
Thẩm Tu Lâm nói “Tử khí mà ngươi nói, trên người của anh cả ngươi rất đậm.”
Thỏ đen hít một hơi lạnh “Anh cả…”
Tiểu Hồng cũng có chút sợ “Anh ba, làm sao bây giờ? Có phải anh cả xảy ra vấn đề gì rồi không? Có phải là bị người xấu bắt đi không? Em nói rồi mà, ngày hôm đó anh cả rất kỳ lạ, hoàn toàn không nhận ra em… Hơn nữa, em còn cảm thấy anh cả muốn ăn em nữa. Dù là em cách anh cả xa quá, anh ấy muốn ăn cũng ăn không được.”
Thỏ đen im lặng, giật giật khoé miệng.
Tiểu Hồng lại nói “Anh ba, liệu có phải anh tư cũng bị bắt đi hay không? Nếu anh tư cũng bị bắt, vậy…”
“Câm miệng!” Thỏ đen nghiến răng nghiến lợi ngắt lời Tiểu Hồng “Mày không nói lời nào không ai bảo mày câm đâu! Đừng có nguyền rủa anh tư của mày như thế!”
“Ơ.” Tiểu Hồng oan ức “Em chỉ nói thật thôi mà. Đây là tình hình có khả năng sẽ xảy ra nhất. Ai, tại sao đến lúc này rồi, mọi người đều không chịu nhìn nhận sự thật vậy. Anh cần phải đối mặt với thực tế chứ… Dù chúng ta không phải là người.”
Thỏ đen nghe vậy, cả người càng khó chịu hơn, nhào tới đấm đá Tiểu Hồng.
Nghiêm Hạ Khê có chút luống cuống, không biết phải giúp bên nào mới đúng.
Thẩm Tu Lâm nói “Ngươi và em tư của ngươi hẹn gặp nhau ở đâu?”
Thỏ đen không nói lời nào, tập trung đánh Tiểu Hồng.
Thẩm Tu Lâm đương nhiên sẽ không có đủ kiên nhẫn chờ cho đối phương đánh xong.
Vì vậy, Thẩm Tu Lâm đưa tay lên, rồi thỏ đen bị hút tới.
“Ta vốn là người không có kiên nhẫn đâu, tốt nhất đừng có thử lòng kiên nhẫn của ta. Hỏi thì trả lời đi.”
Thỏ đen giật giật môi, hung ác nói “Tôi cũng đã nhận chủ rồi, còn muốn gì nữa!”
“Trả lời.” Hai mắt Thẩm Tu Lâm lạnh xuống.
Thỏ đen hít sâu một hơi, Tiểu Hồng đi tới gần, kéo kéo đuôi thỏ đen.
“Anh ba, vẫn câu nói cũ, thức thời đi anh.”
Thỏ đen tức giận, một cước đá văng Tiểu Hồng đi, rồi không cam lòng nói với Thẩm Tu Lâm “Ở bên kia, cách nơi này ba mươi dặm.”
Thẩm Tu Lâm nhìn về hướng đó, một lát sau thu hồi ánh mắt.
Thỏ đen cười một tiếng “Có thể nhìn xa được như vậy sao?”
Thẩm Tu Lâm không để ý tới nói, nhàn nhạt nói một câu “Đi thôi.”
Thỏ đen hối hận đến xanh cả ruột rồi.
“Được, chúng ta về thôi.” Nghiêm Hạ Khê có vẻ là người vui nhất.
Tiểu Hồng nhảy lên vai Nghiêm Hạ Khê, thỏ đen cũng không cam lòng đi qua.
Thỏ đen biến thành kích cỡ giống như Tiểu Hồng, đứng ở bên vai còn lại của Nghiêm Hạ Khê.
Kỳ thực nó không muốn ở bên ngoài, thật quá mất mặt rồi, nhưng nó muốn xem những người bên cạnh của Thẩm thiếu này là người như thế nào.
Phải quan sát xem nhân phẩm của những người khác là thế nào, ít ra cũng biết được những người này muốn làm gì…
Cho nên, thỏ đen vẫn ở lại bên ngoài.
Nghiêm Hạ Khê nói “Tiểu Hắc, Tiểu Hồng, haha, hai đứa là anh em, sau này phải chung sống hoà thuận đấy nhé.”
Tiểu Hắc…
Tiểu Hắc…
Tiểu Hắc…
Thỏ đen nháy mắt lung lay trong gió, rồi một móng vuốt cào lên má Nghiêm Hạ Khê.
Chỉ là, móng vuốt vừa cào lên, người bị thương lại là nó.
Sau khi khế ước, nếu như muốn thương tổn chủ nhân, thì tất cả thương tổn đều sẽ di rời đến chính bản thân mình… Bạn đang