Trợ Lý Nữ Vương Là Của Tổng Giám Đốc Công Ty Bên Cạnh

Chương 2: Chương 2




Dù sao thì cứ bắt chẹt nhau như vậy cũng phải có chút tiến triển.

Một buổi trời tối, thụ nữ vương, dưới sự dẫn dắt của bạn mình, đi gay bar.

Đây là lần đầu cậu đi, không thể tránh được chuyện hơi căng thẳng, tuy nhiên bên ngoài trông cậu vẫn lạnh lùng cao quý.

Sau đó, vì không biết phòng bị người lạ nên cậu bị người ta hạ dược! Dù sao thụ nữ vương vẫn là một chàng thụ rất đẹp mà, trong giới gay, cái phong cách vừa đẹp vừa thanh cao như vậy nhất định là hợp gu của cả ối người luôn.

Lúc này, bạn của cậu cũng đang chơi high, theo đuổi đàn ông rồi.

Tội nghiệp cho thụ nữ vương, thân trai tơ khó giữ… Đúng thế, thụ nữ vương vẫn là trai tơ.

Vậy là cái gã mặc áo vằn bỉ ổi kia đưa thụ nữ vương đến toilet, khi đang định XX, lại gặp công dịu dàng vừa đi nhẹ xong và đang rửa tay.

Thật ra công dịu dàng cũng chẳng chơi bời gì, có điều bạn rủ nên không tiện từ chối, cũng muốn tìm người thử xem thế nào, nói không chừng có thể quên thụ bình thường… Đám bạn đều nói rồi, không thể thắt cổ trên một cái cây, huống chi cái cây đó còn không phải của mình.

Công dịu dàng kinh ngạc nhìn thụ nữ vương bị gã bỉ ổi sàm sỡ, lại còn tỏ ra vừa muốn vừa không muốn. Gã bỉ ổi nhìn thấy công dịu dàng đang nhìn mình chằm chằm, liền lườm lại, lại thấy đối phương trông cũng không tệ, thế là nói, có muốn chơi ba người không?

Cuối cùng công dịu dàng cũng phát hiện vấn đề… Thụ nữ vương nhất định là bị người ta cho uống thứ thuốc bỉ ổi rồi! Thế là công dịu dàng cũng rất anh hùng cứu mỹ nhân, cho gã bỉ ổi kia một đấm… Công dịu dàng cũng từng tập võ, còn được đai đen gì đó nữa, một đấm này khiến gã bỉ ôi kia chảy máu như chảy nước, ngất luôn.

Không có gã bỉ ổi kia đỡ, thụ nữ vương mềm oặt đi.

Tuy bình thường công dịu dàng ngứa mắt thụ nữ vương, nhưng dù sao đó cũng là ân oán cá nhân, anh vẫn rất khâm phục khả năng của người này, lúc này đương nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn, thế là rất có tinh thần hiệp nghĩa, đưa thụ nữ vương về nhà… Anh không biết nhà thụ nữ vương ở đâu, nên chỉ có thể đưa về nhà mình.

Đến giờ công dịu dàng vẫn ở với bố mẹ, bố mẹ cũng biết anh là gay, nhưng tư tưởng họ rất cởi mở. Gay thì gay chứ, không phải có câu những chàng trai ưu tú đều là gay hay sao? Cái này chứng tỏ con tôi rất ưu tú nhé… Này, có phải lạc quan quá rồi không vậy.

Vốn công dịu dàng cho rằng lúc này bố mẹ mình đang ra nước ngoài du lịch nên mới dám đưa người về nhà, vì như thế cũng tiện mời bác sĩ hơn.

Nhưng không ngờ rằng, khi anh đỡ người vào nhà, bố mẹ anh đã ngồi trong phòng khách, đang xem TV gì gì đó… Thế là bốn con mắt trợn trừng lên, nhìn con mình đỡ một chàng trai trông rất đẹp nhưng có vẻ không ổn lắm vào nhà. Công dịu dàng rất là xấu hổ, nhưng vẫn đưa người ta đến đặt trên giường trước rồi hẵng nói, thế là nhanh chóng quyết định, đưa người vào phòng mình.

Hai cụ nhà nhìn nhau, thoáng cái… Đó là con dâu của mình sao?

Chủ tịch tỏ ý, trông có vẻ là như vậy, đứa bé này anh gặp rồi, là trợ lý của tổng giám công ty XX bên cạnh chúng ta. Mặc dù chỉ là trợ lý nhưng năng lực làm việc cũng không tệ, con trai cưa đổ cậu bé đó rồi hả? Ôi chao, không tệ, nếu kéo được về, tương lai công ty chúng ta sẽ phát triển rất tốt.

Phu nhân chủ tịch gật đầu ra vẻ đồng ý, có một dâu hiền về giúp con trai sẽ là rất không tệ.

Thế là công dịu dàng, dưới tình huống không biết gì hết, đã bị bố mẹ gán ghép thành đôi với thụ nữ vương.

Công dịu dàng đặt người xuống giường, nhìn thụ nữ vương đang đỏ ửng mặt, không hiểu vì sao lại nổi ý xấu, muốn hôn cậu ta. Nhưng lúc anh sắp hôn thì bác sĩ lại đến, làm gián đoạn rồi. Công dịu dàng có vẻ tiếc nuối… Không đúng, tiếc tiếc cái gì, sao mình phải tiếc chứ!

Bác sĩ kiểm tra cho thụ nữ vương, sau khi kiểm tra xong thì cho đơn thuốc, dặn dò công dịu dàng mấy câu, nói với anh tiếp theo phải làm thế nào, sau đó liền đi.

Công dịu dàng nhìn thụ nữ vương bình thường trở lại, thở dài một hơi, ra khỏi phòng tìm bố mẹ… Phải giải thích một chút, nếu không để bố mẹ hiểu lầm cũng không hay.

Có điều bố mẹ thật sự đã hiểu nhầm, bọn họ nhìn công dịu dàng bằng ánh mắt hơi trách móc, nói, sao con không ở trong phòng với thằng bé? À đúng rồi đứa trẻ đó bị sao vậy?

Công dịu dàng đương nhiên không thể nói là bị người ta hạ dược được, thế là chỉ có thể đổi sang nói dối là bị sốt.

Sau đó phu nhân chủ tịch liền nói, khó trách mặt đỏ như vậy. Được rồi con mau đi trông thằng bé đi.

Công dịu dàng muốn giải thích gì đó, bởi có vẻ bố mẹ đã liên tưởng đến những thứ cực kì khủng khiếp, nhưng cũng không biết phải giải thích thế nào, vậy là liên tưởng thì liên tưởng, cũng chẳng thể thành thật được, liền đi vào trông thụ nữ vương.

Thụ nữ vương quả thật rất đẹp, khi ngủ, rất yên tĩnh, lông mi rất dài, vừa nhìn đã muốn sờ vào rồi, thế là công dịu dàng liền sờ soạng; miệng hồng hồng nữa, vừa nhìn đã muốn hôn, thế là công dịu dàng liền… không hôn, anh vẫn còn chút lý trí đấy.

Công dịu dàng nghĩ, khi ngủ thì vô hại như vậy, sao lúc thức lại cắn người thế chứ… Anh còn nhớ rõ hôm ấy thụ nữ vương tạt trà vào người anh là nhằm vào chỗ đũng quần mà tạt, vừa nghĩ đã đau rồi… Đó là trà nóng đấy!

Giờ cũng muộn rồi, phải tắm rồi đi ngủ, có gì mai nói sau… Công dịu dàng tắm qua một cái, chui vào chăn để ngủ. Đều là đàn ông mà, ngủ chung cũng không sao.

Thế nên, sáng hôm sau, khi thụ nữ vương thức dậy theo đồng hồ sinh học, phát hiện mình bị công dịu dàng ôm, rất sợ hãi, lại nghĩ đến chuyện ngày hôm qia… Hình như cậu bị hạ dược, thế là sắc mặt tái nhợt. Sau đó lại phát hiện mình vẫn đang mặc quần áo, trên người cũng không có chỗ nào khó chịu, thế là thầm thở dài một hơi, rồi quay sang nhìn công dịu dàng… Chẳng lẽ hôm qua mình làm anh ta?

Ngay lúc thụ nữ vương nghĩ ngợi lung tung, công dịu dàng đã dậy. Anh nhìn người đang nhìn mình là thụ nữ vương dưới ánh nắng sớm, có cảm giác đến cả sợi lông cũng rạng rỡ, thế là lên cơn động kinh, hôn thụ nữ vương một cái, nói chào buổi sáng.

Tình huống ấy nhìn kiểu gì cũng giống vợ chồng già bao nhiêu năm!

Thụ nữ vương lập tức nổi giận… Nụ hôn đầu của tôi đó!

Thế là thụ nữ vương nổi bão cho công dịu dàng một cái tát. Sau đó rời giường.

Công dịu dàng tự biết mình đuối lý, thế nên không nói gì hết…

Sau đó thụ nữ vương hỏi công dịu dàng vì sao cậu lại ở cùng anh ta, đây là đâu, hôm qua có chuyện gì xảy ra.

Công dịu dàng liền nói cho cậu biết mọi chuyện, hơn nữa còn chơi xấu, bịa rằng thụ nữ vương đã dâm đãng dán vào người mình như thế nào, bản thân đã Liễu Hạ Huệ từ chối sự quyến rũ ấy như thế nào. Thụ nữ vương nghe xong thì đỏ mặt đến tận mang tai, cuối cùng y hệt quả cà chua. Công dịu dàng thấy thế, rất vui vẻ. Có điều anh đã đánh giá thấp khả năng độc miệng của thụ nữ vương, chỉ nghe thấy thụ nữ vương nói: Ha ha, đến thế mà anh không có phản ứng gì, quả nhiên là bị liệt dương rồi.

Nói xong, thụ nữ vương đi ra ngoài, không cho công dịu dàng cơ hội giải thích.

Công dịu dàng thật sự là rớt răng cũng chỉ có thể nuốt lại.

Bố mẹ công đều đã dậy, thấy thụ nữ vương đi đến, hai mắt lập tức sáng lên.

Bố mẹ nhiệt tình mời cậu ở lại ăn sáng.

Thụ nữ vương vừa lễ phép lại vừa vô tình từ chối, bố mẹ chỉ có thể tiếc nuối để cậu đi.

Sau đó liền tức giận lườm công, nhất định là mày làm con dâu bố mẹ tức giận bỏ đi, thật vô dụng.

Công tỏ vẻ mình rất vô tội mà, sao sáng sớm đã bị người đánh người lườm rồi, rõ ràng là làm chuyện tốt cơ mà! Công dịu dàng không có chỗ nào để giải tỏa bực mình, chỉ có thể chọc quả trứng luộc. Sau đó liền bị mẹ mình đập vào đầu: không được hành hạ lương thực!

Công dịu dàng rất là oan uổng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.