Editor: Bạch Nhạn công tử
Beta-er: Phong Vũ Tuyết Tuyết
An Nhàn đem một bình rượu trong suốt nhẹ nhàng đặt lên bàn trà nhỏ, trong bình chứa một loại chất lỏng như màu rượu vang, trong suốt. Bên cạnh còn bày một chiếc ly đế cao cùng một nụ hoa để trên ghế ngọc.
“Rượu Trầm Tê, trung phẩm ba sao, có khả năng cường thân kiện thể, bồi nguyên cố bản, đẹp da dưỡng nhan, kéo dài tuổi thọ.” Giọng nói An Nhàn nhẹ nhàng giới thiệu.
【Minh chủ, tui biết là rượu thuốc của anh sẽ không bình thường như thế đâu, nói đi, sau khi uống xong sẽ có chuyện gì xảy ra? Biến thân? Biến tính? Hay là trực tiếp lên trời?】
【Đừng nóng vội, kịch bản của Minh chủ rất sâu, đại chiêu khẳng định còn đang ở phía sau.】
【Minh chủ, đến đây đi, Cheers!】
【Cheers!】
An Nhàn: “...”
Có phải các người ăn uống đều rất kén chọn không thế? Công hiệu cường đại như kéo dài tuổi thọ vậy mà các người lại có thể thờ ơ.
An Nhàn cầm lấy bình rượu, lập tức rót ra nửa ly rượu Trầm Tê, chất lỏng tinh khiết thẩm thấu tản ra ánh sáng màu hổ phách.
Nâng ly rượu lên nhẹ nhàng lắc vài cái, An Nhàn lại nói: “Rượu Trầm Tê còn có một tác dụng đặc biệt.”
【Nhìn đi, quả nhiên muốn phóng đại chiêu rồi!】
【Tui nói rồi, Minh chủ ra tay tuyệt đối sẽ không chỉ bình thường như thế mà!】
【6666666 】(Đỉnh đỉnh đỉnh)
An Nhàn không nói, đối với đám người chỉ muốn nhìn cô chơi đùa này hoàn toàn hết cách.
Cô đưa ly rượu ra phía trước camera, ánh nắng ngoài cửa sổ xuyên qua mặt ly trong suốt, ánh lên ngón tay thon dài của cô một tầng sáng ôn hòa.
Tiếp theo, mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp nhanh chóng nhìn thấy màu sắc của rượu Trầm Tê, từ nhạt thành đậm, từ nguyên bản màu hổ phách dần dần biến thành màu xanh da trời.
Rượu có thể đổi màu?
Chưa đợi mọi người nêu câu hỏi, thì ngay sau đó ở giữa video truyền đến lời giải thích của An Nhàn: “Rượu Trầm Tê có thể kiểm tra trạng thái mạnh yếu của tinh thần lực. Tinh thần lực càng tinh khiết, màu sắc của rượu Trầm Tê càng trong vắt, khống chế tinh thần lực càng mạnh, màu sắc biến hóa càng nhiều. Nếu màu sắc vẩn đục, chứng tỏ tinh thần lực không đủ tinh khiết, cần phải ngưng thần tĩnh khí, tăng cường rèn luyện tinh thần lực. Nếu trong rượu xuất hiện bọt khí, chứng tỏ tinh thần đang có dấu hiệu bạo loạn, hoặc là đang đứng sát ranh giới bạo loạn, cần phải lập tức dùng dược vật để ổn định tinh thần lực, hoặc là tìm trị liệu sư tiến hành trị liệu sơ lược.”
【Lại còn có thao tác thần kì như thế?】
【Một loại rượu lại có thể kiểm tra trạng thái mạnh yếu của tinh thần lực?】
【Màu sắc của Minh chủ sạch sẽ trong suốt, như vậy liền biết là khỏe mạnh vô cùng!】
【Tinh thần lực có vấn đề thì chỉ cần đến bệnh viện là có thể kiểm tra, sao cần phải dùng một loại rượu để kiểm tra chứ?】
【Ai đâu mà rảnh rỗi đến mức mỗi ngày đều chạy tới bệnh viện? Nhưng rượu thuốc thì bất cứ lúc nào cũng có thể uống, trạng thái tinh thần lúc nào cũng có thể suy đoán được.】
【Minh chủ có thể biến hóa thành bao nhiêu loại màu sắc?】
【Tôi cảm thấy ít nhất có thể biến ra một cái cầu vồng.】
【Minh chủ, liền biến cho chúng tôi xem một cái cầu vồng đi.】
An Nhàn sáng suốt không nghe bọn họ xúi giục, nhưng cũng biến hóa ra ba loại màu sắc, màu sắc tinh khiết, thay đổi tự nhiên, không có chút tạp sắc nào.
Giời phút này mọi người nhìn thấy rất đơn giản, nhưng chờ đến khi bọn họ thử nghiệm sẽ phát hiện ra có sự khó khăn trong đó. Duy trì độ tinh khiết của một loại màu sắc không khó, nhưng nếu muốn tự do biến đổi thì cần phải có kỹ xảo khống chế cực cao.
“Kế tiếp thí nghiệm tình huống tinh thần bạo động.” An Nhàn giơ ly rượu hướng về phía cửa, đang chuẩn bị kêu tên Hạ Lẫm, nhưng bỗng ý thức được thân phận của hắn không nên rêu rao, trong đầu nhanh chóng xẹt qua “Các hạ, tiên sinh, lão hạ, Tiểu ca” nhiều loại xưng hô, cuối cùng chỉ hộc ra hai chữ, “Lại đây.”
【Lại đây! Giọng mệnh lệnh phát ra từ trong miệng Minh Chủ, thật là quá công mà!】
【Minh chủ đang gọi ai vậy?】
【Tẩm cung nam thần vậy mà lại có những người khác!】
【Rốt cuộc là đồ đê tiện yêu diễm nào? Mau đứng ra cho lão nương. 】
...
“Đồ đê tiện yêu diễm” Hạ đại thần đi tới.
An Nhàn điều chỉnh màn ảnh một chút, mọi người chỉ có thể nhìn thấy rõ một bàn tay to xuất hiện ở giữa màn ảnh, tiếp nhận ly rượu từ trên tay cô.
【Mặt đâu? Có dám đem mặt lộ ra đây không?】
【Minh chủ, góc độ quay của anh có vấn đề rồi, tầm nhìn lệch đi quá nhiều!】
【MNNN, tui hiện tại hận không thể xé rách màn hình, nhìn thử xem tên nhóc kia rốt cuộc là ai?】
...
An Nhàn không để ý mọi người căm giận bất bình hò hét, mà quay sang nói với Hạ Lẫm: “Hơi dùng tinh thần lực của anh một chút.”
Ánh mắt Hạ Lẫm trầm xuống, rót tinh thần lực vào, chỉ thấy chất lỏng trong ly rượu vốn đang yên lặng bỗng nhiên như đạt tới điểm sôi mạnh nhất, một đám bọt khí từ giữa tỏa ra, ùng ục ùng ục quay cuồng không ngừng, càng ngày càng kịch liệt. Tuy nhiên chỉ trong một lát, trên ly rượu vậy mà xuất hiện nhè nhẹ vết rạn nứt khiến người xem kinh hồn bạt vía.
【CMN CMN, muốn bùng nổ, muốn bùng nổ rồi!】
【Minh chủ cẩn thận!】
【Mau tránh ra.】
Giữa hình ảnh, một bàn tay trắng nõn chậm rãi vươn ra, rồi lấy đi ly rượu từ bàn tay to kia.
Ngay sau đó liền thấy chất lỏng đang kịch liệt quay cuồng kia yên lặng một chút, rồi dần dần ổn định, cuối cùng xuất hiện ở trước mắt mọi người là một vùng tĩnh lặng màu tím nhạt, trong suốt, tinh khiết, giống như thạch anh tím cao quý mà điển nhã.
Lúc này, một ít Hoa hữu nhạy bén nhanh chóng ý thức được hai vấn đề.
Một là, người này đang đứng trước nguy hiểm bạo loạn tinh thần.
Hai là, người này vốn là cao giai cường hóa giả cho nên mới có được tinh thần lực tinh khiết như thế.
Cuối cùng kết luận là, bên người Minh Chủ có một cao giai cường hóa giả tùy thời tùy lúc đều có thể xảy ra bạo loạn tinh thần.
【Vừa rồi hù chết bảo bảo, còn tưởng rằng thật sự sẽ bùng nổ.】
【Minh chủ, anh đặt một nhân vật nguy hiểm như vậy bên mình làm cái gì chứ? Nhanh chóng tiễn đi đi!】
【Tiễn đi! Tiễn đi!】
An Nhàn buông Hạ Lẫm ra, từ trên tay hắn lấy đi ly rượu, rồi quay sang nói với màn ảnh: “Lần này rượu Trầm Tê tổng cộng có 30 bình, giá trung bình là 7W. Sau này sẽ còn bán ra theo định kì cho nên mọi người không cần phải mua quá gấp.”
【Minh Chủ làm buôn bán thật ngay thẳng.】
【Minh Chủ, anh không được như thế đâu, ứng phó với người mua tùy hứng mà xúc động, anh cần phải không từ thủ đoạn mà lừa gạt, dụ dỗ, tẩy não, để họ nhét vào túi tiền của anh đống lớn rồi lại đống lớn.】
【Không sai, anh phải đem hàng hóa thấp kém khen thành cao cấp, đem hàng hóa cao cấp khoe thành không bán nữa, lấy đen nói trắng, đem chua nói ngọt, dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào mà khiến cho người mua tin tưởng rằng thứ họ mua được chính là vật sở hữa giá trị tuyệt thế.】
【Còn nữa, không thể chỉ dựa vào lời nói bán đồ vật sản phẩm đơn giản thế thôi, mà còn phải lợi dụng tất cả điều kiện tự nhiên có thể lợi dụng được. Ví dụ như bán manh nè, tàn bạo đùa giỡn nè, ca hát nè, dáng người thanh tú phóng điện nữa nè... Mười phần nhan sắc xinh đẹp + ba thần thủy hóa, tuyệt đối có thể bán ra hiệu quả gấp ba mươi lần đó!】
【Minh chủ, nhiều xuẩn manh vô tri (ngây thơ ngu ngốc đáng yêu) mê sắc đẹp của anh như thế ở trước mắt, chỉ cần anh ngoắc ngoắc ngón tay, bọn họ sẽ ôm toàn bộ người gia nhập vào hậu cung của anh. Nhưng anh lại chẳng hiểu phong tình gì cả, làm cho mọi người không có một lời nhiệt liệt, lại không chỗ để “Tao“.Anh nói thử xem, có phải là anh đã bỏ lỡ cơ hội tốt một giây đi lên đỉnh nhân sinh rồi hay không chứ?】
...
Bị một đám người mua “xúc động mà tùy hứng” chỉ điểm che lại lương tâm nhà buôn bán - An Nhàn: “...”
Mấy người thật đúng là người mua tốt của tôi...
Nhưng mà, mấy người có nói thế nào đi chăng nữa, thì thời điểm phát sóng trực tiếp nên kết thúc vẫn là nên kết thúc rồi.
“Cảm ơn mọi người đã quan tâm, hẹn gặp lại vào buổi tuyên bố tân dược lần sau.” An Nhàn nâng ly, hướng về phía màn ảnh, trong tiếng khóc thét tê tâm liệt phế ở bên kia liền đem ly rượu uống cạn.
Uống hết rượu, trên ly rượu vốn dĩ còn đầy rẫy vết nứt, lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được khôi phục từng chút một như cũ, đợi cô buông ly, thì nó cũng đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
Mà lúc này, phát sóng trực tiếp cũng kết thúc.
【Đợi đã!!! Tui giống như nhìn thấy cái gì đó rồi!】
Âm thanh cuối cùng mang theo thắc mắc khép lại buổi phát sóng trực tiếp, biến mất vào trong hệ thống, bên tai còn phảng phất sót lại từng tiếng giận gào “Minh chủ đừng mà” phản hồi.
Hạ Lẫm cầm lấy chiếc ly trên bàn trà, tinh tế nghiên cứu một hồi rồi mới ngẩng đầu nhìn về phía An Nhàn.
An Nhàn giải thích: “Một loại kỹ xảo khống chế tinh thần, chỉ cần bản thân vật thể còn vẻ hoàn chỉnh thì có thể nhanh chóng hồi phục lại.”
Hạ Lẫm gật gật đầu, nếu tinh thần lực của hắn không bị tổn thương thì hẳn là có thể làm được. Nhưng điều thật sự khiến cho hắn ngạc nhiên chính là, tinh thần lực của An Nhàn chỉ mới tới cấp D, nhưng lại có thể khống chế tinh thần lực không thua gì cấp A.
“Bình rượu Trầm Tê này tặng cho anh, cảm ơn anh vừa rồi đã hỗ trợ.” An Nhàn lấy ra một bình rượu Trầm Tê chưa mở đưa cho Hạ Lẫm.
Nhưng Hạ Lẫm lại cầm lấy bình rượu trên bàn trà, quơ quơ nói: “Tôi lấy bình này.”
Nói xong, lại thuận tay lấy đi ly rượu An Nhàn đã dùng qua, bước chân nhẹ nhàng rời khỏi phòng cô.
Gợn sóng tuyên bố rượu Trầm Tê không kinh động gì nhiều, trước khi bán đấu giá cũng không có xảy ra bùng nổ lớn, nhưng mà 30 bình vẫn như cũ trong thời gian ngắn bị càn quét đến không còn.
Rượu Trầm Tê, cũng giống như tên, cần thời gian lắng đọng mới có thể phát huy được hương khí nồng đậm cùng giá trị chân chính của nó.
Thời gian thoáng một cái lướt qua nhanh, cuộc thi đấu đối kháng lĩnh vực toàn quốc tế cũng chính thức khai mạc.
Tất cả mọi người đều chú ý tới việc tiến triển của thi đấu, cho nên đồng thời chịu ảnh hưởng, shop online của An Nhàn cũng tiến vào thời kỳ vắng lặng.
“Không bằng cùng tôi đi đến phòng chiến công thi đấu quân sự đi?” Hạ Lẫm đề nghị.
An Nhàn ban đầu cự tuyệt, nhưng lại nghe Hạ Lẫm bổ sung: “Chiến trường là nơi sử dụng dược vật trung phẩm cao cấp phổ biến nhất, hơn nữa chủng loại đa dạng, ngày thường khó gặp.”, vì thế cô đồng ý.
Lần trước Hạ Lẫm đem hàng mẫu 12 loại dược vật của An Nhàn tới căn cứ, kết quả lại không nhận được phản hồi. Trong lòng hắn rất khó hiểu, cho nên đã phái người đi điều tra, mới biết được hòm thuốc của An Nhàn được đăng kí dưới danh nghĩa của viện nghiên cứu Thương Minh, nhưng lại không đánh dấu danh hiệu “Vân Lân”, làm cho người của căn cứ tra không được thân phận “Vân Lân” này.
Lúc ấy cách khai mạc chỉ còn vài ngày, Hạ Lẫm liền không nhắc tới chuyện này, chỉ đem tình huống nói đơn giản cho An Nhàn nghe một chút, còn lo lắng cô sẽ có điều khúc mắc, nhưng kết quả cô căn bản không nhớ rõ.
Vốn dĩ An Nhàn cho rằng xem thi đấu tuyển chọn dược sư lần này cùng lần trước giống nhau, chỉ có hai người là cô và Hạ Lẫm. Thế nhưng ai ngờ lại lấy thân phận khách quý, xem thi đấu công khai tổ chức thành đoàn thể ở ngoại quốc.
Đương nhiên trang phục này nọ đều là do Hạ Lẫm chuẩn bị cho An Nhàn. Cô bước lên máy bay tư nhân, liền nhìn thấy một đám vệ sĩ võ trang hạng nặng phía sau, mới ý thức được chỉ sợ không phải một lần điệu thấp chung đường.
Cũng may tâm tính cô bình thản, kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, liền khôi phục lại trạng thái bình thường.
An Nhàn ngồi trên ghế mềm, hai chân bắt chéo lại, nâng ly rượu, thân thể hơi nghiêng nghiêng, vẫn thưởng thức phong cảnh ngoài cửa sổ, hoàn toàn không thèm để ý ánh mắt của những người khác tập trung trên người cô.
Elsa làm trợ lý của Hạ Lẫm nên lần này cũng đi theo ở giữa đội ngũ. Đối với việc An Nhàn tạm thời gia nhập đội ngũ, cô cũng cảm thấy tò mò, cũng cảm thấy người này có chút quen mắt. Nhưng mà lại ngại Hạ Lẫm ở đây, cho nên không tiện đặt câu hỏi.
Khi đang cân nhắc, lại chợt nghe Hạ Lẫm gọi một tiếng: “Hoa Hoa.”
Elsa:!!!!!
Hoa Hoa? Hoa Hoa Thế Giới? Hoa Hoa Minh chủ?
Thanh niên này chẳng lẽ là Hoa Hoa Minh chủ ư?
Cô cũng là fan của Hoa Hoa Minh chủ. Đặc biệt vậy mà cô lại không có nhận ra trước tiên!
Kính mắt phòng ngừa nhìn lén đáng chết! Dám chắn tầm mắt tui, hu hu nam thần của tui!!!