Trời Đầy Sao

Chương 2: Chương 2




“Hạ hạ, cậu ngồi im mau, muốn tìm bạn trai mình giúp cậu tìm.” Phương Dao khẩn trương mà đi kéo Cố Minh Hạ.

Không cần tỏ tình với Tống Tư Hàng nha! Hắn khẳng định không muốn!

Phương dao thực sự là bị dọa thảm, nói thật, nàng là có chút sợ Tống Tư Hàng, bởi vì hắn biểu tình vĩnh viễn điềm đạm, trong mắt luôn là lãnh, làm người nhìn không thấu, liền nhìn không hợp với Cố Minh Hạ.

Ngày thường Cố Minh Hạ cũng không dám như vậy,rượu vào đã khiến nàng to gan, chỉ nhìn chằm chằm Tống tư hàng, “Không cần, nhất định phải là anh, tiểu ca ca, anh đồng ý không?”

“Khụ khụ, thật ngại quá, Hạ Hạ uống say có chút không nói tầm bậy......” Đây là Phương Dao lần thứ hai thấy Cố Minh Hạ uống say.

Lần đầu tiên cũng là vì Chương Phàm Trác, đó là Cố Minh Hạ lần đầu tiên cùng Chương Phàm Trác thổ lộ, đối phương cự tuyệt đến rõ rõ ràng ràng, đại tiểu thư bị tổn thương, đêm đó liền lôi kéo Phương Dao tới uống rượu.

Khi say nàng nói tào lao một đống, lại còn làm những hành động kỳ quái, cục kỳ ồn ào.

Ngày hôm sau rượu tỉnh, nhớ lại hành vi hoang đường tối hôm qua, đại tiểu thư liền ủy khuất mà nhìn Phương Dao, thề thốt sau này không bao giờ chạm vào rượu.

Nhưng lần này lại bởi vì Chương Phàm Trác mà phát điên.

Phương Dao muốn đem Cố Minh Hạ túm trở về, Cố Minh Hạ lại gắt gao lôi kéo Tống tư hàng.

Phía trước đúng lúc đèn đỏ, Tống Tư Hàng nhất thời không chú ý tới, phanh gấp một cái, xe liền dừng lại.

Cố Minh Hạ thân mình đỏ về phía trước, đụng đàu một cái.

“Có làm sao không?” Tống Tư Hàng ngữ khí nháy mắt luống cuống, bàn tay cứng đờ nắm chạt tay lái.

Cố Minh Hạ vẫn lôi kéo tay hắn, nàng ngẩng đầu, đôi mắt đỏ lên, “Anh muốn dừng là dừng sao, làm gì muốn đột nhiên lại phanh gấp, làm hại em bị đụng đầu, em làm anh chán ghét vậy sao?”

“Không phải......” Hắn chân tay luống cuống, cũng không biết nên nói cái gì để ứng phó với người đang say rượu.

Nàng làm sao có thể không có ai thích chứ, Tống Tư Hàng thích nàng thích đến muốn điên rồi.

Nhưng ngoại trừ hắn, còn lại không ai biết hắn thích nàng.

Phương Dao giờ phút này cũng có chút ngạc nhiên, trước mặt nàng thật sự là Tống Tư Hàng sao?

Sao hắn lại nhìn về phía Cố Minh Hạ với ánh mắt chứa đầy sự yêu thương cùng đau lòng?

“Thực xin lỗi.” Tống Tư Hàng trịnh trọng xin lỗi, không bị Cố Minh Hạ giữ lấy tay nữa, liền vươn tay lên sờ trán nàng, “Đau không?”

“Đau!” Qủy say rượu tùy hứng kiêu ngạo mà lên án, “Tiểu ca ca, em muốn anh chịu trách nhiệm! Làm ta bạn trai! Không được phép đổi ý!”

Nàng đơn phương tuyên bố chuyện này, sau đó lại cười haha, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì làm cái gì.

“Thật vậy sao?” Tống Tư Hàng thu tay lại, nhìn phía trước, “Anh giống như đang bị lừa vậy.”

“Thật mà, em sẽ đối với anh thực tốt!” Nàng tuyên bố thề sắt son với hắn.

Tống Tư Hàng nhắm mắt, thở dài một cái thật nhỏ.

Cố Minh Hạ, em còn như vậy, làm anh có chút không nhịn được.

Cái “bóng đèn” Phương Dao đang bị hóa đá vì cảnh tượng này, Tại sao Tống Tư Hàng có thể dịu dàng như vậy? Nàng có phải đang nằm mơ hay không?

Xe phía sau bấm còi, đèn xanh đã sáng lên tới, Tống tư hàng khởi động xe, hầu kết lăn lộn vài cái, giọng nói khát khô đến quá mức.

Nội tâm có vài phần hy vọng xa vời, nếu, nàng không có uống say nên thật tốt.

Chính là, nàng tỉnh rượu mãi mãi sẽ không nhìn về phía hắn, càng không thể cùng hắn nói những lời này.

Phương Dao đã đem Cố Minh Hạ lôi trở lại ghế sau, nàng vẫn chưa kịp tiêu hóa những chuyện vừa xảy ra.

Không phải có câu nói, thích một người ánh mắt chính là không giấu được.

Tống Tư Hàng đã bị lộ.

Phương Dao nhìn lại Cố Minh Hạ đang yên tĩnh ngủ, lại ngước mắt lên nhìn Tống Tư Hàng, tầm mắt từ trước mặt kính chiếu hậu xẹt qua, nàng không nhịn được mà hít một hơi thật sâu.

Tống Tư Hàng thế mà nhìn lén Cố Minh Hạ!

Thật kích thích nha!

Nhưng mà, cầu hắn đừng nhìn lúc này, chú ý đường đi, trên xe vẫn còn ba cái mạng!

Trên đường trở về Tường An cũng không có kẹt xe, Cố Minh Hạ tự mình thuê một phòng chung cư, ở lầu 5, tiểu khu này khá cũ nên không có thang máy.

“Tống Tư Hàng, tiễn Phật phải tiễn tới Tây Phương, giúp người phải giúp tới cùng, lầu 5 phòng 502.” Nói hết tâm tư, Phương Dao đưa ra thỉnh cầu.

“Để tôi đưa cô ấy lên.”

Tống Tư Hàng trầm mặc đi ra phái sau mở cửa xe, có Phương Dao trợ giúp thuận lợi đem Cố Minh Hạ cõng lên lưng.

Bọn họ đi ở phía trước, Phương Dao xách theo túi xách đi phái sau.

Lấy trực giác phụ nữ của nàng mà nhìn nhận, Tống Tư Hàng chắc chắn thích Cố Minh Hạ.

Bằng không cùng với nhận thức của nàng về hắn, làm sao có thể nguyện ý đưa các nàng trở về chứ!

Không biết tâm tư của mình đã bị nhìn thấu, giờ Tống Tư Hàng thực sự đnag bị giày vò, mùa đông mặc quần áo cũng dầy, nhưng cũng chịu nổi sự ma sát như vậy.

Cố Minh Hạ gác bên gáy Tống tư Hàng, hơi thở đều phả lên lỗ tai của hắn, vừa ngứa vừa nóng, gió lạnh đến mấy cũng không lấn át được.

Sợi tóc của nàng bị gió thổi bay lên mặt hắn, như những gợn sóng lướt qua lướt lại.

Hắn một bước vượt một bậc thang, hy vọng lầu lại cao một chút, con đường này có thể đi laua một chút.

Lầu 5 xuất hiện ở trước mắt, có một chút đèn nhấp nháy.

Phương Dao lấy ra Cố Minh Hạ chìa khóa nhà lách cách đi mở cửa.

Tống Tư Hàng chú ý tới, trên cưa treo một đại phỉ hùng. | editor: mình không biết nó là cái gì |

Đèn phòng khách được mở lên, sáng ngời làm Tống Tư Hàng có chút không thích ứng được, hắn cõng nữ nhân mềm mại đi vào.

“Phòng của Hạ Hạ ở đây.” Phương Dao mở cửa đi vào.

Tống Tư Hàng nỗ lực khắc chế ánh mắt, không cần quá lỗ mãng nhìn trộm phòng của nàng.

| editor: nghiện quá mà bày đặt ngại ngùng hahaa|.

Đem nàng đặt lên trên giường, Phương Dao đi giúp nàng thay quần áo, lại không khách khí mà chỉ huy Tống Tư Hàng, “Tống Tư Hàng, phiền anh giúp em pha một ly nước mật ong nha.”

“Được.”

Tống Tư Hàng thu hồi tầm mắt, xoay người đi phòng bếp.

Trong nhà không có nước ấm, Tống Tư Hàng liền lấy một cái nồi bắt đầu đun nước, sau đó tìm mật ong, trên bàn cùng không có, tủ lạnh cũng không có, mở mấy cái ngăn tủ cũng không tìm được.

“Phương Dao, tôi không tìm được mật ong.”

“A? Không ở trong phòng bếp sao? Để em tới tìm đi, anh trước giúp em chiếu cố Hạ Hạ.”

Phương Dao cùng Tống Tư Hàng thay đổi vị trí, mới vừa đi đi vào, Tống Tư Hàng liền thấy tiểu công chúa khóe mắt có chút nước mắt.

☀Truyện được đăng bởi Reine☀

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.