Trời Giáng Ái Phi

Chương 2: Chương 2: Chương 1.2




Mà người có tiền chắc hẳn là tính tình cũng không tốt, nhất là bị làm thành đệm thịt , cho nên nếu nàng mở miệng ra là những lời mềm mại đáng yêu như thế, mà chiêu này đối với nam nhân hiện đại rất là hữu dụng nha, chắc chắn đối với nam nhân cổ đại cũng giống vậy a, lấy mỹ danh của nàng ở hiện đại, muốn dụ dỗ nam nhân nào mà chẳng được, huống chi là nhìn mặt hắn “ngố” như vậy

“Ngô, thật là xin lỗi a, ta không phải cố tình đem ngươi trở thành nệm thịt đâu, mà là không cẩn thận, xin đại nhân đại lượng tha thứ cho ta .” Nàng nói với vẻ đáng yêu, vừa nói xong còn giả bộ đỏ mặt giúp tăng thêm vẻ đáng yêu lên ngút trời

Lâm Tử Cần cúi đầu, chớp chớp đôi mắt, bắn vô số mỵ quang của nàng ra, khẳng định là nam nhân nào mà thấy được, cho dù có sắt đá đến mấy cũng mềm nhũn người ra

“Cô nương, tha thứ ngươi tuyệt không có vấn đề, nhưng là tư thế hiện giờ của chúng ta có chút … kì quái, nếu là có người đi qua, sợ rằng cho là chúng ta đang làm chuyện bậy bạ, cô nương, ngươi có thể hay không đứng lên trước?”

Tống Kỳ Đường ngồi hưởng địa vị cao, sau cung một đoàn phi tử cũng nói chuyện như vậy với hắn. Nghe quen tai rồi nên với cái trình độ của nàng, đối với hắn mà nói, chẳng qua là một bữa ăn sáng, không có gì ngạc nhiên, cho nên giọng điệu của hắn vẫn như bình thường

Cũng là Lâm Tử Cần sợ hết hồn, nam nhân này đối với vẻ đán yêu giả tạo của nàng vẫn như bình thường, có thể thấy được hán có kinh nghiệm như thế nào, đây đúng là loại nam nhân mà nàng ghét nhất, nàng cũng không muốn cùng những tên như thế này có tiếp xúc, thế là nàng đem chân mình duỗi thẳng, từ từ đứng lên

Vừa đứng lên, nàng nhìn thấy thân thể của tên này đúng là vô cùng cao, hắn cao hơn nàng tận nửa cái đầu a

Nàng rất ít khi ngửa đầu nhìn nam nhân, cái cảm giác này đối với nàng mà nói quả thật là rất mới mẻ a, nhưng mà xem ra tên này cũng khá là đẹp trai đấy chứ .

Mặc dù hắn có khí chất ưu nhã nha, nhưng là hắn tuấn lãng mỉm cười đeo chút ít ôn văn nhĩ nhã, làm cho người ta đối với hắn phòng tâm lập tức thư giãn, ngay cả nàng cũng nhịn không được nữa khi hắn sáng sủa âm điệu trung, đối với hắn nổi lên hảo cảm hơn.

“Cô nương, đã trễ thế này, làm sao ngươi té xuống từ trên nóc nhà?”

“Từ nóc nhà té xuống?” Lâm Tử Cần há hốc mồm cứng lưỡi, ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên có một nóc nhà.

Nàng thật là vận khí tốt, nếu không chỉ cần hơi trật một chút, nàng sẽ đụng vào nóc nà, sau đó lại té xuống đất, chết không toàn thây.

Tên giáo sư kia liên tục nói là không gây nguy hiểm, căn bản là nói xạo, nàng chỉ là vì một bài luận văn nhỏ nhoi mà phải làm cái thí nghiệm dở hơi này, lỡ như chết ở cô đại, chẳng phải là đại đại xui xẻo sao ? ! Lâm Tử Cần không khỏi tức giận

Nàng nếu là trở lại hiện đại, nhất định sẽ cho tên giáo sư đó biết tay

Còn bây giờ, nếu nàng nói nàng là từ hiện đại trở về cổ đại, nhất định sẽ bị cho là bệnh thần kinh, nếu người ta đã nói là nàng từ trên nóc nhà té xuống, thì nàng đành phải theo câu chuyện đó mà tiếp tục thêu dệt thôi

Nàng nhớ tới những quyển tiểu thuyết từng xem, quyết định thêu dệt ra câu chuyện về một cuộc đời hồng nhan bạc mệnh, nhất định là có thể làm thương cảm người ta nha

Nàng dùng sức nhéo đùi, cố nặn ra vài giọt nước mắt, sau đó khóc to lên nói: “Ta… Không phải là, ta, ta từ nhỏ song thân qua đời, cơ khổ không chỗ nương tựa, cậu là một tên nông dân a, còn mợ thì ở nhà, ngày hôm trước bị cậu mất đi lương tâm bán vào thanh lâu, hôm nay tránh đi nóc nhà trốn thoát, không nghĩ tới té ở chỗ này, may mắn nhờ có mông của công tử mà ta được thoát chết a .”

Tiểu đinh Tử Tâm trung hoài nghi không dứt, cái cô nương này cao như vậy, nếu thật từ nóc nhà chạy trốn, đã sớm khiến cho người trong nhà chú ý, hơn nữa nóc nhà không phải là chắc chắn, nàng đi trên đó chẳng phải là muốn ngã chết hay sao , có người nào chọn phương pháp ngu như vậy để bỏ trốn không chứ

Cũng là Tống Kỳ Đường nhìn nàng rơi lệ, thấy thật tội nghiệp cho nàng, giọng nói hắn có chút khàn khàn: “Cô nương, thân thế của ngươi thật là đáng thương a , cậu của ngươi đang ở nơi nào, dám làm chuyện bất nhân như vậy, thật sự là không thể tha thứ, này cần phải báo quan, đòi lại công đạo cho ngươi”

Chuyện xưa thêu dệt, cậu là giả, nàng đi nơi nào tìm người để làm cậu nàng ? Cái tên nam nhân này không phải là úa nhiều chuyện rồi sao, chuyện của nàng cần gì hắn bận tâm ?

Nàng không thể làm gì hơn là tìm lý do khác, “Công tử, cậu mặc dù đối xử với ta như vậy, cũng coi như là bao nhiêu ta ăn nhờ ở đậu nhà hắn đã xong, không còn gì vướng bận nữa, cám ơn công tử đã lo cho tiểu nữ”

“Không được, như vậy không có công đạo , tại sao ngươi có thể mềm lòng như vậy ? Cô nương, xin ngươi yên tâm nói ra, ở nơi này chính là hình thức thái bình thịnh thế, nhưng lại phát sinh mấy cái chuyện vô lý này, cho dù lão Thiên có thể cho phép, ta cũng vậy tuyệt đối không cho.”

Không nghĩ tới tên nam nhân này nhiệt tình đến như vậy, nàng thật là thảm mà, tự nhiên khi không lại thêu dệt ba cái chuyện hồng nhan bạc mệnh này, đành phải nói gì đó chống đỡ thôi

“Đa tạ ý tốt của công tử, nhưng thật sự không cần, ta còn có việc muốn đi.”

Nàng xoay người muốn chạy trốn, lại bị Tống Kỳ Đường ngăn cản, “Cô nương, đêm khuya tĩnh lặng, cha mẹ ngươi lại chết sớm, chỉ còn có người cậu, ngươi còn có chỗ nào có thể đi chứ ? “

Xong, nàng thật sự là mua dây buộc mình, cái chuyện hồng nhan bạc mệnh này tự nói là nàng không có điều kiện gì, chỉ có người cậu ác độc, nói cách khác nàng bây giờ cơ khổ không chỗ nương tựa, hẳn là muốn khóc đến rất thảm mới đúng, vậy bây giờ nàng muốn lấy cái gì lý do đi?

“Ách, ách… Ta có mấy người bằng hữu ...“

“Đêm đã khuya, cô nương ngươi đẹp như vậy, lỡ như có ai động tà tâm, cô nương chẳng phải là có tiếc nuối cả đời sao , không bằng ta đi cùng với cô nương đến nhà bằng hữu, có như vậy ta mới an lòng a.”

“Không! Không cần, ta thật không cần a ——” Lâm Tử Cần vội vàng phất tay.

Cái tên nam nhân cổ đại vừa cao vừa đẹp trai này thật là nhiệt tình đến phát ghét, nàng ở chỗ này cũng không có bằng hữu, để cho hắn một hộ tống, không phải là lòi đuôi sao .

“Làm sao được, cô nương gặp chuyện bất bình, rút dao tương trợ, ta mặc dù không biết võ công, nhưng là chuyện giúp được người thì ta luôn sẵn sàng làm a “

Lâm Tử Cần cuối cùng cũng giơ tay đầu hàng, nàng rõ ràng thành thật mà nói ,“Thật xin lỗi, ta không có bất kỳ bằng hữu ở cái địa phương này, bây giờ lại là buổi tối, ta chỉ nghĩ tìm một chỗ ngủ mà thôi.”

Nụ cười xảo trá xuất hiện ở khoé miệng hắn, chỉ bất quá hắn ánh mắt vẫn là tràn đầy thành khẩn cùng nhiệt tâm, làm cho người ta một chút cũng nhìn không ra hắn là một bụng ý nghĩ xấu người . (tỷ đã bị lừa rùi ^^)

Nàng này ngay cả tiểu Đinh Tử cũng có thể đoán được đầy trời đại láo, hắn như thế nào lại nghe không hiểu đâu. Hắn chẳng qua là thuận theo lấy lời của nàng, đúng lúc đem lời mũi nhọn chuyển tới tự mình nghĩ hướng dẫn phương hướng.

“A, cô nương, không nghĩ tới ngươi thân thế như vậy đáng thương, vất vả trốn thoát, mà ngay cả chỗ ở cũng không có, nếu không chê hàn xá nhỏ hẹp của ta, xin mời cô nương tới ở tạm cho đến khi ngươi tìm được chỗ ở, ù sao hàn xá của ta cũng còn khá nhiều phòng trống a.”

Tiểu Đinh tử ở bên cạnh nghe được chắc lưỡi hít hà. Hoàng thượng đem hoàng cung nói thành hàn xá, còn nói là chỗ nhỏ hẹp, hắn chỉ biết là hoàng cung nếu là nhỏ, kia khắp thiên hạ cắc sẽ không có ai nhận là nhà mình lớn đâu quá.

Lâm Tử Cần cảm thấy tên nam nhân trước mắt này chẳng những thành khẩn, hơn nữa khẩu khí cũng vô cùng lo lắng cho nàng , một tay đã tại tâm tình dâng trào hạ cầm tay nàng, thật là một thật to thật là tốt người kia, không nghĩ tới cổ nhân trong có tốt như vậy người, mà nàng dù sao cũng không có chỗ ngủ, không bằng tới nhà hắn ở

Nàng gật đầu, học ngữ điệu cổ trang nói : “Vậy thì đa tạ công tử .”

Tống Kỳ Đường khẽ mỉm cười, hướng tiểu Đinh tử một bên đầu, “Tiểu Đinh tử, ta đi dạo đủ rồi phải về nhà, ngươi ở phía trước dẫn đường “

Tiểu Đinh tử thấy Hoàng thượng triển lộ mỉm cười, lúc này mới thở dài khẩu khí. Xem ra Hoàng thượng vốn là tâm tình không tốt , sau khi gặp cái mỹ nử ăn mặc quái dị này, trở nên tốt vô cùng a .

Hắn lập tức phụng chỉ làm việc, “dạ, thiếu gia.”

* * *

Lâm Tử Cần trợn mắt hốc mồm nhìn ngôi nhà trước mắt, ngay cả nàng không phải là chủ tu lịch sử, cũng không còn đối với lịch sử có nhiều nghiên cứu, nhưng là nhìn ngôi nhà này ,xem ra cái này cổ đại nam tử nhất định có tiền quá nhiều luôn, nếu mà là ở hiện đại của nàng thì chắc đã có hẳn cả một công ty đi

Một đám người hầu đứng cung nghênh hắn, ngay cả ánh mắt cũng không dám nhìn lên, có thể thấy được tên nam nhân này nghiêm khắc vơi người hầu cỡ nào nha

“Làm cái người có tiền thật tốt a!” Thấy ngôi nhà xa hoa như vậy, Lâm Tử Cần không nhịn được ngưỡng mộ nói

Tống Kỳ Đường nghe được, miệng tuy mỉm cười nhưng nội tâm đã sớm suy nghĩ ra những điều vô cùng xấu xa ( nghĩ sẽ ăn chị ấy thế nào a ^^)

“Cô nương nếu là cảm thấy hợp ý, ở chỗ này ở một năm hay nửa năm, ta cũng đều đồng ý .”

Lâm Tử Cần nhìn trái nhìn phải, sớm đã không còn chú ý hắn nữa, ánh mắt của nàng nhìn say mê từng kiểu kiến trúc của phòng ốc nơi đây, tuy là nói nàng không biết lịch sử là như thế nào, nhưng mà nơi đây quả thật rất đẹp nha, nàng phải cố gắng mở rộng tầm mắt mới được

Trong lòng nàng đã quyết định, đem mấy viên gạch quý giá này về hiện đại bán, dù sao nàng cũng không phải là nàng ăn trộm , tức là không phải tội phạm a, những thứ quý giá này đem về hiện đại bán chắc là cũng đủ mua cho nàng hơn chục bộ quần áo đi, rồi còn mua điện thoại này, nhà này ,… trong đầu nàng bây giờ chỉ còn tưởng tượng đến lúc đi shopping vui vẻ thôi

Nhìn thấy ánh mắt gian tà của nàng, Tống Kỳ Đường chẳng qua là cười nhạt một tiếng. Chờ thêm tối nay, nàng trở thành phi tử của hắn, nàng muốn ban thưởng cái gì, hắn tuyệt đối là đều chu đáo cho nàng hết

“Cho cô nương ở tại Hoa Thanh Điện, giúp nàng đi tắm, tiểu Đinh tử, thắp đèn.”

Tiểu Đinh tử vội vàng là Hoàng thượng thắp đèn, hiểu rõ ngụ ý của hoàng thượng , lập tức phân phó nói: “Mau đón cô nương đến Hoa Thanh điện, chủ tử tối nay muốn nghỉ đêm tại Hoa Thanh điện.”

Lâm Tử Cần không nghe bọn họ nói gì, chỉ lo mộng mơ, bị cung nữ mang đi cũng không hề hay biết

* * *

“Đây là muốn giúp ta đi tắm sao ?” Lâm Tử Cần kích động hỏi người cung nữ lớn tuổi nhất

Cung nữ dĩ nhiên lập tức gật đầu. Chờ đến lúc Hoàng thượng cưng chìu vị mỹ nữ mới tiến cung này , nhất định vô cùng sủng ái, dĩ nhiên phải hầu hạ nàng cho đàng hoàng, sau này hoàng thượng mới không có cớ trách phạt a

Thấy cung nữ đưa mình đến một hồ tắm lớn, Lâm Tử Cần cảm động chí cực, không cần cung nữ giúp, nàng tự động cởi hết quần áo nhảy vào trong hồ nước ngâm mình

Hồ tắm chẳng những ấm, hơn nữa còn tràn đầy mùi thơm, nàng thật không biết cổ đại có phương pháp pha chế dầu hương như thế nào, nhưng là ngửi thấy trong nước có mùi tinh dầu , tự nàng thấy thật là thư giãn, cuộc sống ở cổ đại thật là sung sướng nha

Nàng bắt đầu không còn nhớ về hiện đại nữa, dù sao ở hiện đại, nàng chỉ ở trong một căn phòng nhỏ, đừng nói là hồ tắm, ngay cả bồn tắm cũng không có, có thể xử dụng vòi hoa sen , đã coi như là tốt lắm rồi, nhưng mà ở trong căn phòng này, sung sướng được người ta hầu hạ, so với phòng tổng thống quả thật là không có gì khác nhau

Nàng ở trong nước bơi qua bơi lại, giống hệt như con cá nhỏ, bọn cung nữ nhìn nàng bơi như vậy, kinh ngạc há hốc mồm, mà nàng nhưng hoàn toàn không có cảm giác được bọn họ, chỉ lo lấy chìm đắm trong này siêu cấp xa hoa hưởng thụ trung. Chờ thêm một canh giờ, nàng kiệt sức mới đứng dậy.

Các cung nữ rồi lập tức vì nàng sát bên người, thay nàng mặc áo váy.

Lâm Tử Cần ở hiện đại cũng chưa từng có người nào hầu hạ, nhưng đã đến cổ đại, có lẽ chính là vì người trong nhà đã quen với việc hầu hạ khác nhân, mà nàng vừa không hiểu được cổ đại lễ nghi đến tột cùng là như thế nào, không thể làm gì khác hơn là biết điều một chút làm cho người ta thay cho nàng

Nhưng là nàng không nhịn được nghĩ, cổ đại người thật là cởi mở a, loại này mặc dù che ở phía trước cùng phía sau xiêm y thoạt nhìn rất đoan chánh, nhưng là rất mỏng a, ánh đèn nếu là hơi sáng lên một chút, chẳng phải là toàn bộ làm cho người ta cho nhìn sạch sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.