"Tiểu Tuyết, em nói xem có phải ta và tên Hoàng đế của bọn họ có oán cừu gì không?" Mộc Ly cầm chổi vừa quét dọn, vừa hỏi Tuyết Lê đang lau bàn, nàng cảm thấy nàng và vị Hoàng đế này thật sự là phải có cừu oán của đời trước. Nếu không thì tại sao gần đây, phiền phức đều là vì hắn mới xảy đến chứ.
"Em thấy nhất định không phải...." Tuyết Lê chăm chú lau bụi ở trên bàn, cười với Mộc Ly trêu chọc nói: "Em nghe người ta nói kiếp trước là phu thê kiếp này mới có duyên là oan gia, nói không chừng, tiểu thư Mộc Ly và Hoàng thượng chính là một đôi oan gia ưa thích nha."
Tối hôm qua, sau khi Mộc Ly kể hết tất cả các sự việc cho Tuyết Lê nghe xong, Tuyết Lê dù ở chỗ không người vẫn cứ tiếp tục xưng Mộc Ly là ‘Tiểu thư Mộc Ly’, mặc dù Mộc Ly đã từng trực tiếp kháng nghị gọi tên là được rồi, nhưng dường như không có hiệu quả gì.
Lúc này chỉ thấy Tuyết Lê tay cầm khăn lau phá lên cười 'khanh khách', trên gương mặt trắng nõn còn có tro bụi do quét dọn không cẩn thận lưu lại, trên người mặc bộ váy lụa dài màu xanh nhạt, cũng bị nước bẩn bắn lên người, nàng lại hoàn toàn không để ý chút nào, trên người cũng không hề có một chút tư thế hèn mọn của đại cung nữ, mà Hoàng hậu dường như lại càng không giống Hoàng hậu.
Mộc Ly thay một bộ quần áo gấm màu xanh nhạt, thực ra nàng cũng không muốn mặc đồ màu trắng lúc quét dọn, chẳng qua không còn cách nào khác, lãnh cung này ngoại trừ vài bộ quần áo thô ráp, những cái khác, cười một cách kỳ lạ, Mộc Ly cầm chổi trong tay, làm thế đánh tới Tuyết Lê.
Tuyết Lê đâu dễ cho nàng cơ hội, nàng ấy ném giẻ lau trong tay về phía Mộc Ly, một cái lắc mình thông minh, người đã kịp chạy ra khỏi cửa lãnh cung. Mộc Ly không cam lòng đuổi sát phía sau, coi chổi thành vũ khí đuổi đánh Tuyết Lê, giơ chổi thật cao đuổi theo Tuyết Lê, bờ môi đỏ phấn nộn của Mộc Ly vui vẻ cười lớn: "Tiểu Tuyết, ai cho em nói lung tung như vậy, tiếp chiêu của ta."
Tuyết Lê làm thành một cái mặt quỷ với Mộc Ly: "Em có nói lung tung sao? Nhưng mà chuyện kiếp trước ai biết được, nói không chừng thực sự bị ta nói trúng rồi, kiếp trước người và Hoàng thượng chính là phu thê mà!"
Kiếp trước? Cùng bạo chúa đó là phu thê? Mộc Ly sợ run người một chút, thế kỉ hai mốt có tính là kiếp trước không?
Lông mi khẽ nhếch, Mộc Ly tràn đầy tự tin mở lời: "Ta sẽ không làm phu thê với tên bạo chúa đó đâu! Bất kể kiếp trước, hay kiếp này, hoặc kiếp sau sau nữa, vĩnh viễn đều không thể!"