Edit: Rea
—————
Tạ Tri bị đánh thức bởi hương thơm của bánh mì bơ tỏi và lúa mạch.
Cậu cử động đùi, gian nan lật người ra khỏi ổ chăn ấm áp.
Cảm giác nằm lỳ trên giường tốt hơn rất nhiều, cậu vùi hai má vào gối cọ cọ, bắt đầu mê man.
Khăn trải giường mỏng manh trượt xuống từ đầu vai cậu, tấm lưng chi chít những vết đỏ ám muội lộ ra trong không khí. Mặc dù dưới thân rất nhẹ nhàng khoan khoái nhưng cũng không được thoải mái cho lắm, mỗi lần động đậy đều cảm giác được cơ đùi bị kéo căng ra. Cậu nhớ đến cảnh tượng tối qua mình bị đặt lên quầy bar mặc người làm gì thì làm, mặt lại bắt đầu nóng bừng lên.
Cậu hoàn toàn không nhớ ra mình đã được đưa vào phòng tắm tẩy rửa rồi đặt lại trên giường như thế nào nữa.
Sảng khoái thì đúng là sảng khoái đó, nhưng hậu tri hậu giác* nỗi xấu hổ cũng lặng lẽ đánh tới.
(*Sau khi xem xét kỹ càng mới phát hiện ra)
"Cạch..." Cửa phòng ngủ bị đẩy ra, một làn gió mát lạnh được mang vào trong phòng, làm trên vai Tạ Tri có chút nổi da gà.
Tạ Tri biết đó là Liam, đầu vẫn như trước vùi vào gối giả chết.
Mép giường lún xuống, trọng lượng này là thuộc về một người khác ngồi lên, đôi môi ấm áp lướt qua gáy Tạ Tri, sau đó lại trượt đến bả vai buông xuống hàng loạt nụ hôn.
"Em tỉnh rồi." Liam ở bên ngoài nghe được động tĩnh bên trong phòng, giọng điệu trần thuật vạch trần hành vi giả làm đà điểu* của Tạ Tri.
(* ý chỉ những người không dám đối diện với khó khăn hoặc là buông xuôi, phớt lờ)
"Ừm..." Tạ Tri đá đá chân vào chăn bông, nghiêng mặt đi ậm ờ đáp, ngay sau đó liền bị đôi môi kia niêm phong lại, ôn nhu trao nhau một nụ hôn dài.
Eo cậu bị Liam bọc quanh bởi một lớp chăn bông, sau khi lăn trên giường nửa vòng, cậu liền bị Liam thành công quấn thành một cái kén tằm lật đến trước mặt hắn.
Tạ Tri chớp chớp mắt nhìn bạn trai trước mặt mình, ngay lập tức cậu tỉnh táo lại, thất thanh chất vấn hắn: "Tóc của anh đâu rồi?"
Mái tóc vàng vốn dĩ hơi dài có thể buộc ra sau đầu giờ đã mất hơn phân nửa, biến thành một mái tóc ngắn gọn gàng. Sự vắng mặt của mái tóc hơi dài xoăn nhẹ làm mềm đi các đường nét trên khuôn mặt khiến mặt mày của hắn càng thêm sâu sắc và sắc bén hơn, làm cho sống mũi anh tuấn càng nổi bật hơn nữa, điều này đã khiến cho vẻ ngoài của Liam mang tính công kích hơn không ít.
Hoàn toàn chính là một thanh niên anh tuấn bức người bước ra từ tranh sơn dầu.
Liam thấy môi bạn trai mình run run nửa ngày cũng không nói lời nào liền cúi đầu cắn một cái lên khóe miệng của cậu, hỏi: "Không đẹp sao em?"
"Tất nhiên là không phải rồi! Như vậy rất đẹp trai," Tạ Tri lập tức phủ nhận, "Nhưng mà... nhưng mà em thích cách anh buộc tóc thành quả bóng nhỏ hơn."
"Tối hôm qua em nói tóc của anh làm em ngứa." Liam nhớ lại ngày hôm qua khi mình nằm sấp giữa hai chân Tạ Tri, mái tóc dài rải rác xuống hai bên má cọ xát vào đùi trong Tạ Tri, khiến cho cậu nhịn không được mà túm tóc hắn kéo về phía sau.
Vậy nên buổi sáng hắn liền đi tìm một cửa tiệm cắt tóc, đem mái tóc dài có thể sẽ làm Tạ Tri khó chịu cắt đi hết.
Tạ Tri nghe Liam miêu tả dẫn vào cảnh tượng ngày hôm qua, mặt có chút nóng lên, mái tóc vàng của đối phương ban đầu được buộc lên gọn gàng bị ngón tay của mình xuyên qua rồi vò nắm, từ gọn gàng đến lộn xộn, lúc này cậu mới oán giận kêu "Ngứa".
Tạ Tri bĩu môi oan ức nói: "Em vốn dĩ muốn chải tóc cho anh, hồi nghỉ hè còn đặc biệt học cách tết tóc bằng một tay nữa, kết quả còn chưa có cơ hội thực chiến thì anh đã cắt nó đi rồi!"
Liam nhíu mày, hiển nhiên là không có nghĩ đến việc bạn trai nhỏ nhà mình muốn chải tóc cho mình, trong đầu tưởng tượng ra cảnh đó, hắn cảm thấy trái tim mình như muốn tan chảy luôn.
Lúc này hắn mới cảm thấy được hối hận.
"Anh có thể nuôi lại tóc được không?" Ngón tay Liam từng chút một miêu tả xương lông mày của Tạ Tri.
Tạ Tri vươn tay ra vuốt ve mái tóc vàng ngăn ngắn đẹp trai của hắn.
"Vậy anh phải để em chải tóc cho anh." Tạ Tri nhìn hắn có chút say mê.
"Được." Liam nhẹ giọng hứa hẹn.
*
Cuộc sống Off campus thoải mái hơn nhiều so với ở ký túc xá trước kia. Tạ Tri biết rằng phòng ngủ của mình không được ấm áp cho lắm, vậy nên cậu đã chuyển đến phòng của Liam, và căn phòng trống bên cạnh thuận lý thành chương trở thành một cái tổ ấm cúng cho chú cún con Dâu tây.
Liam mua một chiếc máy chiếu gia đình, Tạ Tri rất thích buổi tối cùng Liam ngồi trên ghế sô pha xem phim.
Ban đầu cậu vốn định mời bạn bè đến nhà mình để tổ chức Friday Movie Night vài tuần một lần, nhưng tiếc là Cao Dịch Nguyên từ chối đến gần căn nhà có phòng ở cho chú cún Strawberry này, vậy nên dành phải chuyển vị trí đến house lớn của Cao Dịch Nguyên.
Thật ra nhà của Cao Dịch Nguyên nơi thích hợp hơn để mọi người tụ tập.
Thậm chí không cần phải mua thêm thiết bị bên ngoài vì ở tầng hầm đã có một rạp chiếu phim gia đình rồi. Phòng chiếu cực kỳ rộng rãi được trang bị ghế dài tựa lưng êm ái hình chữ U, xung quanh còn rải rác vài chiếc ghế sô pha lười hình tròn.
Rạp chiếu phim gia đình lần đầu được sử dụng đã chật ních người. Có Cố Giai – đàn em của Cao Dịch Nguyên trong đoàn đội, cả Chris và Kaitlyn cũng đến nữa.
Cuộc nói chuyện phiếm tự nhiên được mở trước khi bộ phim bắt đầu, chủ đề xoay quanh cuộc sống trong kỳ nghỉ hè vẫn luôn nói đến việc Cố Giai đón Alaska về nhà, nhưng đương nhiên điều mọi người quan tâm nhất là "Thuyết tiến hóa tình bạn cùng phòng" của Liam và Tạ Tri (ngôn ngữ của Cao Dịch Nguyên).
"Các cậu nhìn xem, bạn cùng phòng của người ta đều biến thành bạn trai, còn tôi thì bị bạn cùng phòng đến lấy trộm thẻ ngân hàng." Cao Dịch nguyên lấy soda đá từ tủ lạnh mini bên cạnh ra, chia cho mọi người đang ngồi nghe, nửa tức giận nửa nói đùa, "Đúng thật là người này so với người kia, tức chết người ta mà!"
Mọi người đều cười lên.
"Thật ra trước khi khai giảng năm nhất, Liam đã lặng lẽ tìm kiếm Tạ Tri trên SNS rồi! Lần đầu tiên tôi thấy Tạ Tri ở phòng tập leo núi, Liam cũng không cho tôi nhìn nhiều thêm hai lần, bảo vệ cực kỳ luôn."Chris bắt đầu bùng nổ chủ đề này, thành công nhận được cái nhìn sắc bén của Liam ở một bên.
Là một người bạn cũ quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn nữa, Chris tất nhiên là không hề sợ hãi, "Không phải ký túc xá đã gửi thông tin về bạn cùng phòng cho mọi người sao? Liam đã lên SNS để tìm tên của Tạ Tri."
Bởi vì đây là một SNS nổi tiếng với hệ thống tên thật nên Tạ Tri đều dùng thông tin thật của mình, đương nhiên là cậu cũng ghi rõ trên trang web mình chấp nhận offer* của trường học, có thể bị tìm thấy cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên lắm.
(*lời mời chào, đề nghị)
"Thật vậy sao?" Tạ Tri nhấp vào biểu tượng SNS trên điện thoại, trên ảnh đại diện là hình cậu mặc đồng phục học sinh trung học cười to một cách chân thành.
"Anh có gửi lời mời kết bạn cho em không?" Tạ Tri mở danh sách bạn bè ra rồi hỏi Liam đang dựa vào ghế lười bên cạnh mình.
Chân tay thon dài của Liam hoàn toàn rơi xuống bên ngoài ghế sô pha tròn, ghế lười dưới thân hai người dựa sát vào nhau tạo điều kiện cho Liam có thể đặt tay lên tựa lưng phía sau Tạ Tri.
"Anh không có tài khoản," Liam nói với cậu, "Anh chỉ thỉnh thoảng xem hoạt động của em thôi."
Tạ Tri chú ý đến "Thỉnh thoảng" mà Liam dùng, điều này rõ ràng ám chỉ rằng đối phương chưa có tài khoản mà đã theo dõi không chỉ một lần các hoạt động của cậu.
"Rất nhiều hoạt động của em chỉ viết bằng tiếng Trung, anh có thể xem hiểu không?" Tạ Tri không nhịn được cười, trong lòng rất vui vẻ.
SNS đó là nền tảng mạng xã hội trực tuyến yêu thích của cậu trước khi ra nước ngoài, vào thời điểm đó cậu gần như sử dụng SNS như một cuốn nhật ký vậy, thỉnh thoảng cũng sẽ đăng tải lên một số hoạt động và hình ảnh. Trước đây cậu nghĩ có một SNS nước ngoài sẽ thuận tiện để xã giao hơn sau khi xuất ngoại, lại không nghĩ rằng sang đây trái lại mất cái SNS đó luôn, sau đó cậu bắt đầu sử dụng App màu xanh lá cây để trò chuyện với vòng bạn bè của mình.
"Nhìn ảnh em đăng có rất nhiều ảnh đi ăn uống và du lịch," Liam thấy cậu nở nụ cười nên cũng không giấu diếm nữa, "Nói tiếng Trung thì có Google dịch mà."
"Phụt." Tạ Tri quả thực không nhịn được muốn bật cười, "Vậy bây giờ anh xem vòng bạn bè của bọn Cao Dịch Nguyên đều phải dùng đến máy phiên dịch à?"
Kể từ khi hai người ở bên nhau, Tạ Tri đăng cái gì lên vòng bạn bè thì thường có bản dịch tiếng Anh ở cuối, mục đích chính là để Liam có thể hiểu được những gì mà cậu tải lên. Khi Cao Dịch Nguyên lần đầu phát hiện ra chi tiết này còn thiện chí cười nhạo Tạ Tri rốt cuộc là đang giả vờ cái gì, sau khi nhận được câu trả lời của Tạ Tri thì chỉ lưu lại một tiếng con cẩu bị ngược "Xùy----".
"Anh chỉ dùng phiên dịch hoạt động của em thôi." Đôi mắt xanh lục của Liam trong trẻo vô cùng, giống như mặt hồ phẳng lặng trong thung lũng mùa xuân, cho phép Tạ Tri có thể nhìn rõ hình ảnh phản chiếu nhỏ bé của chính mình trong đó.
Trái tim Tạ Tri khẽ rung động, cậu vươn tay kéo cánh tay Liam đặt ở phía sau mình xuống, vòng qua bả vai rồi khoát ở trước ngực, tay phải còn không tự giác mà nắm lấy ngón tay hắn chơi đùa.
"Ôi, đủ rồi đủ rồi, dừng ngay hành vi buồn nôn của hai người lại đi!" Ngôn từ chính nghĩa của Cao Dịch Nguyên chủ trì công lý, thậm chí còn nhận được cái gật đầu ủng hộ vô tình của Cố Giai.
Đèn trong phòng chiếu phim tắt, bộ phim bắt đầu.
Đó là một bộ phim kinh dị hồi hộp trong danh sách của một trang web video. Mở đầu phim là cảnh một người mẹ bịt mắt và hai đứa con trai cũng che mắt lại, lao xuống khỏi con thuyền lẻ loi trên dòng sông chảy xiết.
Phương pháp kể chuyện xen kẽ làm cho nhịp điệu của bộ phim có căng thẳng có thư giãn, nhưng một số cảnh sắp xếp gây hoang mang cho người xem vẫn khiến cho Tạ Tri phải kêu Chúa.
Cậu hoàn toàn được Liam ôm vào trong lòng, lưng cậu tựa vào trước ngực hắn, eo nửa nằm trên đùi đối phương, cánh tay mạnh mẽ của Liam luồn qua nách cậu, đan tay cả hai vào nhau.
Đầu Tạ Tri ngửa về phía sau tựa vào hõm cổ Liam, cậu ngẩng đầu lên, mượn ánh sáng yếu ớt từ màn hình chiếu, cậu thấy Liam vừa vặn rũ mắt xuống nhìn mình.
Liam nắm lấy ngón tay Tạ Tri đặt lên môi mình, ấn xuống một nụ hôn nhẹ, tựa hồ như để cho cậu giữ một nụ cười nhạt như muốn vụt mất khỏi phông nền mờ ảo.
Không ai để ý đến câu chuyện diễn ra ở trong góc lặng lẽ này.
Phim vẫn tiếp tục.
Hết chương 12.