Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 127: Chương 127




Cứ như vậy liền đi qua khoang số 5. Sau khi quạ đen dùng dao chọc xuyên tim sói, thật sự đào từ trái tim hắn ra một chiếc chìa khóa, quạ đen liền vặn vẹo quay đầu nhìn mèo đen, giơ chìa khóa trong tay lên cho quạ đen xem.

Tay quạ đen một mảnh máu chảy đầm đìa, trên ngực cùng khuôn mặt đều có máu bắn lên, đôi mắt đen nhánh của hắn phảng phất huyết quang, thậm chí nhếch khóe miệng lên lộ ra hàm răng trắng lóa, khiến hắn trông cực kỳ khủng khiếp, giống như ác quỷ bò ra từ địa ngục.

Mèo đen luôn trầm mặc, lúc này cũng bị kinh hãi, hắp híp mắt suy nghĩ đối sách, bởi vì giờ khắc này, ngay ở trước mặt hắn, quạ đen vừa mới giết chết một kẻ đồng lõa, mặc kệ quạ đen rốt cuộc có phải "hung thủ" kia không, uy hiếp hắn để lộ ra giờ phút này cũng đủ để mèo đen xử lý hắn.

Vậy, cuối cùng có nên động thủ hay không?

Mèo đen nhìn quạ đen lung lay đứng dậy, hắn ý thức được trạng thái quạ đen giờ phút này thập phần không thích hợp, thoạt nhìn có vẻ điên cuồng, giống như dã thú hoàn toàn mất đi lý trí vậy, hoàn toàn khác hắn lúc trước, không biết đến tột cùng là ngụy trang, hay hắn vốn dĩ đã như vậy. (bậc thầy của ngụy trang, Primal Fear – phim về lừa đảo hay nhất quả đất)

Quạ đen một tay cầm dao, một tay nắm chặt chìa khóa, từng bước từng bước đi về phía mèo đen, tiếng bước chân của hắn vang vọng trong khoang xe yên tĩnh, âm thanh như giẫm đạp lên quả tim mèo đen, mèo đen thoáng nắm quyền, thân thể nghiêng về phía trước, hạ trọng tâm xuống, cảm giác tùy thời chuẩn bị nghênh chiến.

Nhưng ngoài dự đoán chính là, quạ đen chưa ra tay với mèo đen, hắn mềm như bông lắc lư tới trước mặt mèo đen, hơn nữa động tác kế tiếp hoàn toàn vượt ra ngoài dự đoán của mèo đen, quạ đen cư nhiên vứt cả dao lẫn chìa khóa trong tay đi, cả người ngã vào lòng mèo đen, máu màu đỏ tươi cọ lên quần áo hắn.

Mèo đen theo bản năng mà duỗi tay ôm lấy hắn, lập tức mùi máu tươi tanh ngọt xông vào mũi, cúi đầu nhìn, thấy quạ đen nhìn hắn ôn hòa mỉm cười, nụ cười này, trong giây lát khiến mèo đen thần hồn điên đảo.

"Anh xem, ở đây chỉ có hai người chúng ta." Quạ đen duỗi tay ôm eo mèo đen, ngón tay hắn vuốt ve sống lưng mèo đen, hành động này kỳ thật rất nguy hiểm, xương sống con người chính là nhược điểm trí mạng."

Nhưng mèo đen không rảnh lo chuyện đó, bởi vì quạ đen đột nhiên áp sắt, mặt hắn dán lại rất gần, hơi thở đều phả lên mặt mèo đen, mèo đen trợn to mắt nhìn đôi mắt quạ đen, màu đen nhánh kia như chứa đựng cả một dải ngân hà, dụ dỗ mèo đen cầm lòng không nổi mà muốn lại gần.

Từ ánh mắt đầu tiên thấy quạ đen, mèo đen liền run rẩy cả người.

Đó là một cảm giác không nói nên lời, cho dù chỉ trong nháy mắt, cho dù đã bị mèo đen áp chết, hắn thậm chí đầy lý trí bảo trì khoảng cách với người này, nhưng lại phát hiện đây chỉ là phí công vô ích, chỉ cần hắn hơi đến gần quạ đen một chút như vậy, mèo đen liền phảng phất cảm thấy có thứ gì đó trong thân thể đang kêu gào, như ma quỷ gào rống trong nội tâm, luôn gào lên –– mau tới nuốt sạch hắn. (cái gì trong thân thể? Cái chym chứ cái gì)

Thật là đáng sợ.

Mèo đen gắt gao ôm người trong lòng, hắn nhịn không được xiết chặt cánh tay mình, cố nén suy nghĩ muốn ăn người này vào bụng, nhưng ngón tay lại khống chế không được, di động trên lưng đối phương, sờ đến eo hắn.

Mèo đen cảm thấy trên cổ mình có chút ngứa, quạ đen cọ cọ mặt vào cổ hắn, bờ môi quạ đen cọ xát ở đó, khiến mèo đen có cảm giác hắn sẽ tùy thời mà cắn một ngụm ở cổ mình.

Nhưng chính ảo giác này cũng khiến mèo đen có chút kích động.

Hắn đã gần như vói tay vào trong quần áo quạ đen... Ầy, thực tế là vói vào rồi, đầu ngón tay lạnh băng cảm nhận được xúc cảm mềm mại trơn trượt, khiến người ta muốn run rẩy, mèo đen cúi đầu, gấp không chờ nổi, muốn nhấm nháp hương vị tiểu ác ma trong lòng một chút.

Nhưng tiểu ác ma lại vươn một ngón tay, chặn môi mèo đen.

"Đây không phải là địa phương tốt, tiên sinh." Quạ đen híp mắt, hắn gắt gao cùng mèo đen dính thành một khối, không có khoảng cách, mỗi nơi trên thân thể đều chặt chẽ kết hợp, dâm mĩ vô độ.

Cho dù dưới chân họ còn nằm một khối thi thể.

"Tôi biết anh luôn dùng ánh mắt gì để nhìn tôi." Quạ đen sắc mặt tái nhợt, nhưng lại có sắc đỏ ửng, rõ ràng là khuôn mặt thanh tú, nhưng vết máu trên mặt khiến hắn vừa tà ác lại câu nhân.

Quạ đen vươn tay câu lấy cổ mèo đen, nhẹ giọng nói: "Từ lần đầu chúng ta gặp mặt ở khoang xe kia, anh vẫn luôn đi sau tôi, dùng ánh mắt đo nhìn tôi, anh đang nhìn chỗ nào của tôi?"

Quạ đen vuốt ve mặt mèo đen: "Anh đang nhìn đôi mắt tôi? Hay là... mặt tôi? Cổ tôi hay là bả vai? Hay là eo?... đương nhiên xuống một chút là..."

Nửa người dưới của bọn họ đều dính sát vào nhau, tự nhiên có thể dễ như trở bàn tay cảm nhận được biến hóa của đối phương, biến hóa này rõ ràng như vậy, khiến quạ đen không nhịn được cách quần mà cọ cọ hắn, động tác này khiến cả hai bên cùng run rẩy. Quạ đen sắc tình liếm liếm đôi môi khô ráo của mình, sau đó hôn lên môi mèo đen, bọn họ thoạt nhìn phi thường chặt chẽ, giống như một đôi tình lữ đang hôn môi.

Nhưng nụ hôn này vẫn chưa thành công.

Ánh mắt mèo đen đột nhiên sắc lạnh, đột nhiên không kịp phòng bị mà hành động, hắn một tay nắm lấy tóc quạ đen kéo hắn ra sau, một tay bắt được cánh tay kia của quạ đen, hắn kéo cánh tay này ra xa, bởi vì trên tay quạ đen không biết từ khi nào đã có thêm một cây đoản đao, quạ đen vẫn luôn cầm đoản đao trong tay, hơn nữa đặt cánh tay này sau cổ mèo đen.

Mèo đen không nghi ngờ, vừa rồi chỉ cần hắn thật sự hôn, quạ đen sẽ cắt đầu hắn xuống.

"Trên người cậu cũng giấu thật nhiều vũ khí, tiểu bảo bối của tôi." Mèo đen nhịn không được cười dữ tợn.

"Ồ! Đáng chết! Tôi cho rằng sẽ thành công!" Quạ đen thoạt nhìn có chút hối hận, cho dù hắn không bày ra bộ dạng hối hận một chút nào, mặc kệ cánh tay hắn bị giữ chặt, hơn nữa còn bị người khống chế.

Nhưng quạ đen vẫn kiên trì không ngừng câu đẫn mèo đen, hắn phi thường tiếc nuối nhìn nửa người dưới mèo đen, nói: "Anh rõ ràng đều cứng, tại sao lại không tiếp tục, như vậy tôi cũng có thể thống khoái đạt được mục đích."

"Sau đó tôi phải luận lý thành chương để cậu chặt đầu?" Mèo đen dùng sức vặn tay quạ đen, cánh tay quạ đen liền mềm nhũn, không giữ được dao nhỏ trong tay, thuận thế mà rơi xuống đất.

Loại bỏ uy hiếp xong, mèo đen lập tức nhét quạ đen vào lòng mình. Hơn nữa đè hắn lên sô pha bên cạnh.

Con mồi mất đi móng vuốt, cũng chỉ có thể mặc người xâu xé.

Cái từ mặc người xâu xé này thực không tồi, mèo đen phi thường thích, hắn bắt lấy quần áo quạ đen, dùng sức xé xuống, những cái khuy yếu ớt liền vỡ vụn phanh ra, lộ ra lồng ngực đẹp đẽ của đối phương, làn da trơn bóng cùng bụng nhỏ phẳng, còn có cơ bụng, có thể rõ ràng nhìn ra tiểu ác ma đáng giận này bình thường còn chăm chỉ rèn luyện.

"Anh muốn làm tôi sao? Tiên sinh..." Quạ đen không biết có phải cố ý hay không, mở chân ra vòng lấy eo hắn, tư thế này thoạt nhìn có điểm dâm đãng.

Mèo đen hô hấp càng lúc càng dồn dập, hắn cắn mấy ngụm trên xương quai xanh của đối phương, lưu lại mấy vết hồng hồng, nhưng mèo đen vẫn không tiếp tục, bởi vì lý trí nói cho hắn, đây cũng không phải là một lựa chọn tốt.

Người trong lòng hắn rõ ràng chính là hung thủ hung tàn, giết người không cần lý do trong tờ giấy kia, cho dù mèo đen cảm thấy bản thân thích hắn, là loại thích khác thường. Nhưng cũng chỉ là thích, nếu thích một người mà dung túng hắn, để hắn uy hiếp đến tính mạng mình, hành vi ngu xuẩn này mèo đen sẽ không làm.

Mèo đen không phải người ngu xuẩn như vậy, hắn biết mình cần làm gì ––– ví dụ như, giết chết hung thủ, tìm được chìa khóa, sau đó chạy trốn?

Ánh mắt mèo đen nhìn quạ đen có chút tối, trời biết đến tột cùng là cái gì đang quấy phá suy nghĩ hắn? Mèo đen không muốn tổn thương người này, một chút cũng không.

Nếu không muốn thương tổn hắn, cũng chỉ có thể lựa chọn phương thức khác.

Cửa khoang số 5 cuối cùng được mèo đen mở ra, hắn lục soát người quạ đen, lấy đi mọi vật nguy hiểm, vũ khí, lấy mảnh vải làm dây thừng trói chặt hai tay quạ đen, sau đó cầm chìa khóa bị đào ra từ thân thể sói tiên sinh đáng thương, mở cửa khoang số 5 ra.

Ở trước mặt bọn họ chính là khoang số 4, một khoang xe số chẵn, an toàn.

Khoang số 4 cũng rất đơn giản, vừa vào cửa đã thấy mặt đất giữa lối đi có vệt máu kéo dài, còn có thịt nát rơi rụng, ở đó có thi thể một con rắn, đó là một con rắn hai đầu chân chính, nhưng nó dường như đã bị thứ gì nhấm nháp ăn thịt, thân thể bị ăn mất một nửa, một nửa khác chỉ còn lại nửa cái đuôi nhọn.

Chìa khóa khoang số 4 thực rõ ràng, ở ngay bên cạnh con rắn kia.

"Cuối cùng hắn chết như vậy sao?" Quạ đen hứng thú bừng bừng nhìn về phía thi thể con rắn ở đằng xa, trên mặt nở một nụ cười kỳ quái, một nụ cười như khóc.

"Cậu suýt nữa đã lừa được tôi." Mèo đen kéo dây thừng trói tay quạ đen, sau đó cúi đầu nhìn lời nhắn trên cửa khoang số 4, nói với quạ đen: "Tôi còn thật sự cho rằng cậu là đứa nhỏ ngoan, giàu tình thương đầy chính nghĩa."

"Biết đâu sự thực đúng là như vậy." Quạ đen vẫn nhìn chằm chằm thi thể con rắn kia, nụ cười trên mặt đã không còn.

Trên cửa khoang số 4 viết:

"Bạn cảm thấy bạn đã bắt được hung thủ sao?

Đúng vậy, bạn tin là vậy.

Nhưng tôi vẫn cảm thấy không ổn.

Đâu ai tránh được ma chú của Tử thần?"

Mèo đen mặt vô biểu tình nhìn chằm chằm những dòng chữ đó rất lâu, hắn quay đầu hỏi quạ đen: "Lúc trước cậu nói đã từng thấy thi thể một con mèo đen, trong khoang số 12, nó chết thế nào?"

"Ngâm mình trong nước, hình như đã bị một quái vật đáng sợ nào đó dùng móng vuốt cào chết." Quạ đen xảo trá chớp chớp mắt, mỉm cười: "Tôi cảm thấy, cuối cùng anh cũng sẽ như nó."

"Cũng chưa biết được..." Mèo đen cũng cười: "Nếu tôi giết chết cậu tại đây thì sao?"

"Anh sẽ không giết tôi." Quạ đen chắc chắn, hắn dường như tin tưởng không chút nghi ngờ.

"Tại sao cậu cảm thấy tôi sẽ không?" Mèo đen cũng cảm thấy nghi hoặc với sự chắc chắn của hắn.

"Chuyện này làm sao tôi biết được?" Quạ đen vẻ mặt bất đắc dĩ, "Giống như tôi không nghĩ tới, tôi sẽ cư nhiên ra tay giết người... quả thực hoang đường nực cười."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.