Trốn Thoát Mật Thất Vô Hạn

Chương 129: Chương 129




"Tiểu ác ma!" Mèo đen tức giận kéo tóc quạ đen, kéo đầu hắn ra sau, để hắn ngửa mặt, lộ ra đôi môi hồng nhuận, thuận tiện mèo đeo cúi đầu hung tợn cắn môi hắn, cảm xúc mềm mại này khiến người ta muốn phát điên.

"Tôi hẳn nên giết cậu, hiện tại liền ra tay." Mèo đen sờ tay lên cổ quạ đen.

"Anh có thể thử." Quạ đen cảm thấy mỹ mãn, treo người trên người mèo đen: "Bóp cổ tôi, sau đó dìm tôi chết chìm trong nước."

Mèo đen có vẻ thực sự định làm như lời quạ đen nói, bởi vì hắn xác thật bóp lấy cổ quạ đen, hơn nữa ấn đầu hắn xuống nước. Mực nước đã vượt quá eo hai người, mực nước này đã trở nên nguy hiểm. Nhưng mèo đen còn tàn nhẫn ấn quạ đen quỳ gối trong nước, áp đầu hắn xuống, để cả người hắn ngâm dưới đáy nước lạnh băng.

Giống như... Trước kia cũng từng phát sinh sự tình tương tự vậy.

Quạ đen bị mạnh mẽ đè trong nước thực sự cảm nhận được cảm giác cận kề tử vong, bởi vì động tác của mèo đen khiến hắn trở tay không kịp, hắn sặc nước, theo bản năng bắt đầu giãy giụa, hắn mơ hồ mở mắt nhìn dưới nước, trước mắt hắn là một thế giới hoàn toàn khác, đồ vật trong nước trở nên kỳ quái, giống như hắn đã rời khỏi thế giới hiện thực nguyên bản, đi tới một ảo cảnh mỹ lệ.

Trong ảo cảnh kia, quạ đen không phải quạ đen hiện tại, mèo đen cũng không phải mèo đen hiện tại. Suýt chết tựa hồ thật sự khiến quạ đen nhớ ra thứ gì đó, là thứ gọi là ký ức. Bão táp cuồng phong tán loạn trong nội tâm hắn, bao trùm đại não hắn, bức bách hắn nhớ ra thứ gì, nhưng khi quạ đen cẩn thận hồi tưởng, bão táp cuồng phong kia lại đi qua, cuốn theo mọi vật, để lại đại não quạ đen trống rỗng.

Quạ đen đình trệ tư duy giờ phút này đã không còn lý trí, không ngừng sặc nước cùng cảm giác ngạt thở khiến hắn cảm thấy nguy hiểm, giống như bản năng động vật, khi hắn gặp phải nguy hiểm, hắn sẽ áp dụng mọi thủ đoạn để bảo hộ chính mình, sau đó giết chết kẻ địch.

Mèo đen chính là kẻ địch kia.

Nhưng trên người quạ đen cũng không có vũ khí, mọi thứ hắn giấu trên người đều bị quạ đen vứt sạch, hiện tại hắn còn bị mèo đen dùng sức mạnh tuyệt đối mà đè trong nước, không khí trong phổi hắn từng chút từng chút giảm dần, nếu thật sự không hành động, mèo đen thật sự sẽ giết chết hắn.

Quạ đen mở to hai mắt trong nước, hắn bất chấp việc trợn mắt trong nước sẽ mang đến cảm giác mắt khó chịu vô cùng, trong màng nhĩ cũng tràn đầy âm thanh nước lưu động, hắn tựa hồ nghe thấy mèo đen đang nói gì đó, nhưng trong nước, quạ đen hoàn toàn không nghe thấy lời hắn nói.

Sau đó quạ đen nhìn đáy nước lặng, trên mặt đất, có một cái dao gọt hoa quả.

Giống như chuẩn bị sẵn dành cho hắn, bởi vì nơi này là khoang số lẻ, lại dơ lại loạn, thứ gì cũng có.

Nhưng dao gọt hoa quả kia có chút xa, hắn bơi tới bơi đi, tạm thời thoát khỏi khống chế của mèo đen, bắt lấy cây dao kia.

Thoát khỏi khống chế của hắn.

Mèo đen cảm thấy người trong tay đột nhiên trở nên an tĩnh, luôn chìm trong nước, cuối cùng hết khí trong phổi, uống một bụng nước, sau đó hôn mê... Nếu thật sự để hắn chìm trong nước, hắn sẽ thật sự cứ như vậy mà chết chìm.

Mèo đen do dự một chút, trái tim đột nhiên sợ hãi, hắn không khỏi khẩn trương. Mèo đen cũng không muốn chết trong khoang xe này, phải nói, mèo đen cũng không phải người tốt, cho dù phải chết, hắn cũng sẽ tuyệt đối không chết một mình ở chỗ này, bởi vậy nháy mắt kia, mèo đen quả thật nghĩ tới để quạ đen ở lại cùng hắn, chính là có chết cũng muốn kéo người xuống nước theo.

Nhưng tới thời điểm chân chính ra tay, mèo đen lại bắt đầu do dự.

Hắn buông tay đang bóp chặt lấy quạ đen, để quạ đen lẳng lặng trôi nổi trên mặt nước, ngừng một lát, mèo đen có chút sốt ruột, hắn vớt quạ đen lên ôm vào ngực, sắc mặt quạ đen tái nhợt, mắt gắt gao nhắm chặt, vẫn không hề nhúc nhích, phảng phất như hắn đã chết.

Mèo đen đè đè ngực quạ đen, bởi vì tình huống hiện tại đặc thù, hắn không thể để quạ đen nằm thẳng. Nhưng cũng may thời gian quạ đen sặc nước cũng không quá dài, ấn ngực cùng bụng một chút, liền ho ra một ngụm nước.

Mèo đen tức khắc cảm thấy trái tim đang điên cuồng nảy lên của mình bình ổn hơn nhiều, hắn muốn ôm chặt người trong ngực, nhưng cánh tay còn chưa dùng sức, quạ đen đột nhiên mở to mắt nhìn mèo đen, hơn nữa cũng một chân đạp lên bụng hắn. Dùng lực trong nước tương đối khó khăn, lực tấn công cũng bị giảm không ít, nhưng dù vậy, mèo đen vẫn bị quạ đen một chân đá văng.

Quạ đen đá văng mèo đen liền mượn xung lực này, lại lần nữa nhào vào trong nước, cả người hắn chìm trong nước, hiện tại hắn liền sờ tới cây dao kia, dao gọt hoa quả kia không hiểu sao đột nhiên xuất hiện dưới đáy nước, phảng phất như là đạo cụ hoàn mỹ được chuẩn bị sẵn vì trận chiến cuối cùng này.

Mèo đen bên kia tựa hồ cũng ý thức được cái gì, vừa bò dậy chưa kịp đứng vững liền thấy quạ đen lại lần nữa lao về phía hắn, mơ hồ còn thấy ánh sáng lóe lên giữa không trong.

Thần kinh phản xạ của mèo đen không tệ, trong nháy mắt cư nhiên kịp nghiêng người né tránh công kích, nhưng tránh được một lần không tránh được lần thứ hai, quạ đen tay cầm dao hơi chuyển hướng một chút, lập tức liền cắt ra một vết thương trên má mèo đen.

Quạ đen cầm dao không ngừng tấn công, hơn nữa thân thể trong nước thập phần nặng nề, cho dù mèo đen cũng bắt đầu trở nên kém linh hoạt, trên người rất mau liền tứ tung ngang dọc vài vết thương, cuối cùng mèo đen rốt cuộc tìm được cơ hội, bắt được tay cầm dao của quạ đen, tạm thời định chế trụ hành động của hắn, nhưng hắn lại đột nhiên mỉm cười với mèo đen.

Trong nháy mắt kia, nụ cười câu mất hồn phách hắn.

Mèo đen sửng sốt, trong nháy mắt kia, mèo đen đột nhiên phát hiện quạ đen buông lỏng tay cầm dao, để cây dao tự nhiên rơi xuống, sau đó quạ đen dùng bàn tay còn lại tiếp được chuôi dao, tiếp đến xinh đẹp hoàn mỹ, tuy rằng đổi sang tay trái cầm dao, động tác chém sẽ không linh hoạt như trước, nhưng một dao như vậy chọc xuống vẫn có thể gây ra thương tích không nhỏ.

Mèo đen đành phải buông tay đang chế trụ quạ đen ra, hai người lại một lần nữa bắt đầu giằng co.

Thời gian không còn nhiều.

Quạ đen nhìn thấy mực nước đã tới eo, ý thức được nếu không giải quyệt dứt điểm, hai người ai cũng không chạy thoát được. Nhưng mèo đen lại quá khó đối phó, đối phương tuy rằng không có ký ức, nhưng vẫn còn kỹ xảo chiến đấu, tuy rằng hắn không có vũ khí, còn luôn lơ đãng mà bị nụ cười của quạ đen mê hoặc.

Quạ đen nheo mắt, hắn biết mèo đen thích mình, đây kỳ thật là ưu thế của quạ đen, hơn nữa còn là ưu thế lớn, nhưng tích cách đối phương lại là tàn khốc máu lạnh vô tình, hơn nữa lại là loại người thà chết cũng phải kéo người chôn cùng, thích thì sao, đối phương vẫn như trước muốn đồng quy vu tận.

Mỹ nhân kế linh tinh tựa hồ không có tác dụng nhiều, nhưng nếu đơn đả độc đấu(?) thì bản thân lại yếu hơn, tuy rằng mèo đen luôn bó tay bó chân vì không muốn thật sự tổn thương quạ đen, nhưng hắn vẫn đánh không lại mèo đen. Vậy... hiện tại phải làm sao? Quạ đen liếm liếm môi suy nghĩ đường lui.

"Tại sao anh lại muốn phản kháng?" Quạ đen tiếc nuối nói: "Không phải chết càng tốt hơn sao?"

"Cậu hi vọng tôi chết sao?" Mèo đen bỗng nhiên hỏi như vậy.

"Đương nhiên!" Quạ đen không do dự thừa nhận: "Anh chết, tôi mới có thể ra ngoài."

"Cậu muốn ra ngoài?"

"Đúng vậy, tôi muốn ra ngoài."

Mèo đen không nói, cứ như vậy nhìn quạ đen, hắn đột nhiên thả lỏng thân thể, nói với quạ đen: "Cậu lại đây."

Quạ đen nắm chặt dao trong tay, nhưng vẫn đi qua, tới trước mặt mèo đen, ngẩng đầu lên nhìn hắn. Con ngươi mèo đen có chút lạnh, nhưng vẫn rất đẹp, giống như hai viên đá quý, khi nhìn chăm chú căn bản không thể dứt mắt ra được.

Mèo đen cũng không để ý chuyện quạ đen còn cầm dao trong tay, hắn sờ sờ tóc quạ đen, ôm hắn vào lòng. Mèo đen suy nghĩ, dán bên tai hắn nhẹ giọng nói: "Tôi quả thật rất thích cậu."

Quạ đen cũng ôm eo mèo đen, mặt dán lên ngực hắn.

"Tôi rất thích cậu." Mèo đen lại lặp lại, giọng nói có chút mỏng manh: "Cho dù tôi không còn ký ức, nhưng rất kỳ quái, cảm giác này là chân thật."

Quạ đen trầm mặc không lên tiếng, im lặng nghe hắn nói. Quạ đen cảm thấy trong nội tâm cũng kỳ diệu mà cảm thấy xúc động, khiến hắn trầm mê trong hơi thở của người đàn ông này, cảm giác như được hắn ôm, mọi nguy hiểm đều biến mất.

Quả là khí chất khiến người ta mê muội.

"Tôi có thể bị cậu giết chết." Mèo đen tiếp tục nói, hắn ôm quạ đen thật chặt: "Chỉ cầm cậu cũng thích lại tôi là được."

"Tôi đây nên làm thế nào, nói "tôi thích anh" như vậy sao?" Quạ đen nhẹ giọng cười, lại nhịn không được cọ cọ lên người mèo đen, đó là một động tác làm nũng trong vô thức, nhưng điểm này, ngay cả quạ đen cũng không nhận thức được.

Mèo đen lại nở nụ cười. Hắn nói: "Đúng vậy, chỉ cần như vậy là được."

Chỉ cần có thể ôm em một cái, nói thích em, sau đó em cũng sẽ trả lời thích tôi. Như vậy là được rồi, như vậy đã cảm thấy thỏa mãn.

Bởi vì thật sự không còn mong muốn nào khác.

Bởi vì mèo đen đột nhiên cảm thấy, có thể mở miệng nói chuyện với hắn, quả thực là sự tình hạnh phúc nhất trên thế giới. Tuy rằng không biết cảm giác này từ đâu mà tới, nhưng giờ phút này mèo đen vẫn cảm thấy thực vui vẻ, thực thỏa mãn.

Cho nên mèo đen ôm quạ đen, ghé vào tai hắn nhẹ giọng gọi: "A Giản ---"

Quạ đen sững một chút, hắn bỗng nhiên nghe thấy mèo đen đang gọi một cái tên xa lạ, hắn cũng không gọi hai chữ "quạ đen", mà gọi tên ai đó, nhưng... đó là tên ai?

Mèo đen cũng không cho quạ đen thời gian suy nghĩ, mèo đen tiếp tục nói, gắt gao ôm lấy hắn: "A Giản, tôi thích em."

Có lẽ trong nháy mắt kia, ngay cả mèo đen cũng không ý thức mình đang gọi ai.

Quạ đen cũng không biết, hắn chỉ theo bản năng mở miệng trả lời: "Tôi cũng thích anh."

Mèo đen cười, hắn ôm quạ đen thật chặt. Quạ đen cũng không có gì bất mãn, hắn chỉ giơ dao gọt hoa quả trong tay lên, nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, hiện tại, mực nước đã dâng lên tới ngực, hắn cần phải nhanh chóng xử lý mèo đen, sau đó lấy được chìa khóa.

Cho nên hắn giơ dao trong tay lên.

________________

Còn 1 chương là hết phần này + 1 nửa chương nối sang phần tiếp.

Hnay tui sẽ đc đi chơi hihi, nên là nếu may thì gặm nốt đc 1 (hoặc 2) chương. Nếu k thì các đồng chí đợi tầm hai ngày vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.