Trốn Thoát Quân Hôn: Năng Lực Chiến Gia Mạnh Mẽ Làm Đau Người

Chương 50: Chương 50: Lê Lê, Em Cứ Gọi Chú Nhỏ Là Được (4)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Trước đây, cảm xúc của Chiến Dật Hiên còn có thể coi là ổn định, làm cách nào cũng không thể tăng lên giá trị tức giận.

Thì ra tử huyệt của hắn ta lại ở chỗ này của ông cụ Chiến và Chiến Cảnh Hoài.

(Chủ nhân, bạn nhỏ Tiểu Ái có một nhắc nhở thân thiện, tuy rằng đạt được thành tựu là chuyện đáng để ăn mừng, nhưng tiếp theo có thể sẽ phát sinh một ít chuyện khiến cô không thoải mái, cameras điện vô tuyến đang có biến động hình ảnh, xin hỏi cô có muốn xem hay không? )

Bước chân của Thẩm Lê hơi khựng lại, vẻ vui mừng trên mặt dần dần biến mất.

Tối hôm qua cô cố ý lấy ra cameras ẩn sử dụng năng lượng mặt trời ở trong không gian, gắn hết khắp nơi trong và cả tường ngoài của ngôi nhà.

Những lời mà Thẩm An Nhu nói trước khi cô chết, đã làm cho Thẩm Lê bị ám ảnh quá sâu sắc, cho nên cô đã sớm chuẩn bị tâm lý đầy đủ.

Cô cũng đoán được hình ảnh mà mình nhìn thấy sẽ ghê tởm dơ bẩn đến mức nào.

Chỉ là không nghĩ tới, kẻ ngu xuẩn Thẩm Vĩnh Đức chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới kia, nhanh như vậy đã nhịn không được.

(Để tôi xem đi, cho dù có dơ bẩn đến mức nào, tôi cũng phải tận mắt nhìn thấy. )

Thẩm Lê hít một hơi thật sâu, đầu ngón tay lại dần dần lạnh lẽo, thân thể cũng có chút run rẩy, đôi tay vòng lấy bả vai ngồi ở trên lề đường.

(Vâng, chủ nhân, Tiểu Ái lập tức bật lên cho ngài. )

Khung cảnh hiện lên trong mắt cũng phải ở trong nhà.

Khoé miệng Thẩm Lê khẽ gợi lên một nụ cười trào phúng, không hiểu sao lại sinh ra một chút cảm giác may mắn.

Cũng may là không phải ở trong nhà.

Cũng may là không phải ở trên giường của mẹ cô.

Nếu không, cô sẽ không nhịn được sự ghê tởm mà lao đến đó đốt nhà.

Trước mắt cô hiện lên hình ảnh khuôn mặt tràn đầy tươi cười của Thẩm Vĩnh Đức, ánh mắt ông ta lại đảo tới đảo lui nhìn xung quanh, thật cẩn thận mà bảo vệ Phan Khiết ở sau lưng.

Lúc tới rừng cây nhỏ ở sân sau, ông ta gấp gáp mà ôm chặt Phan Khiết, ấn người đàn bà đó ở trên thân cây, tiếng hôn nhau nhanh chóng truyền ra.

Âm thanh ngọt ngấy của người đàn bà cùng với tiếng trêu đùa không biết liêm sỉ của người đàn ông đều bị Thẩm Lê nghe thấy hết.

Phan Khiết còn không quên nhắc đến Khương Thư Lan, khinh bỉ bà ấy vài câu để Thẩm Vĩnh Đức mắng bà ấy.

Hai kẻ khốn nạn này vẫn tự cho là tất cả mọi chuyện đều có thể giấu trời qua biển.

Nhưng lại không thể ngờ được, hậu quả xấu của bọn họ đã bị thay đổi, đời này, Thẩm Lê cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Tiểu Ái nhận thấy được cảm xúc của Thẩm Lê không đúng lắm.

(Chủ nhân, hình ảnh của camera có thể lưu trữ ở không gian đám mây, ngài không cần miễn cưỡng chính mình. )

(Tôi không sao. )

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.