Trốn Thoát Quân Hôn: Năng Lực Chiến Gia Mạnh Mẽ Làm Đau Người

Chương 15: Chương 15: Tát bông sen trắng một cái, được 128 nguyên (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Thẩm Lê giật mình một cái, lúc này mới nhớ tới chỗ độc đáo của không gian này.

Lúc trước cô còn đang lo mảnh dược điền kia quá nhỏ.

Cho nên hiện tại chỉ tùy tiện làm cho Thẩm An Nhu không thoải mái là cô có thể thăng cấp không gian rồi sao?

Ôi má ơi, không phải cô khoác lác, nếu vậy thì cô có thể mở khoá xây dựng không gian đến tận cùng thế giới luôn sao!

Thẩm Lê cảm kích mà nhìn Khương Thư Lan một cái, làm cho mẹ cô cũng không thể hiểu được.

“Mẹ, cái ngọc bội mà mẹ đưa cho con, thật sự rất tốt, con rất thích.”

Thẩm Lê tiến đến bên tai Khương Thư Lan rồi nhỏ giọng nói.

Khương Thư Lan bọc cả người của con gái mình kín mít, hạ giọng: “Đây chính là do ông ngoại con để lại, đương nhiên là tốt, con giữ cho kỹ đó!”

Thẩm Lê gật gật đầu, loại bảo bối như không gian ngọc bội này, cô không thể làm mất nó được.

Khi đó cô mới vừa về nhà không bao lâu, mẹ cô liền đưa ngọc bội có ý nghĩa phi phàm này đưa cho cô.

Nghĩ đến khi đó bà ấy đã muốn tạo quan hệ mẹ con tốt với cô, đáng tiếc cô lại ngu ngốc giống như lợn, không thể nhận ra được.

Thẩm Lê dò hỏi bạn nhỏ Tiểu Ái ở trong đầu, Tiểu Ái trả lời:

(Ngọc bội chỉ liên kết với chủ nhân Thẩm Lê, nếu gặp phải nguy cơ sẽ tự động che giấu, không cần lo lắng sẽ mất đi, không gian thông minh, chỉ hỗ trợ một mình ngài.

Thẩm Lê:…Lợi hại

“Mẹ, chị, hai người đang nói cái gì vậy?” Thẩm An Nhu nặn ra một nụ cười ngọt ngào: “Là do mũi của con xuất hiện vấn đề sao? Hình như con ngửi thấy được mùi vị bánh bao, thơm quá đi!”

Thẩm Lê líu lưỡi, mũi tốt như vậy là mũi chó sao?

Khương Thư Lan không nghĩ tới đi đường xa như vậy, mùi hương cũng bị bay đi gần hết, vậy mà con gái nuôi lại còn ngửi được.

Nếu biết bà ấy tiêu hai khối rưỡi để mua tiểu long bao cho Thẩm Lê, thì với tính tình được Thẩm Vĩnh Đức chiều hư của Thẩm An Nhu, chắc chắn cô ta sẽ bắt bà ấy phải mua tới năm đồng, đêm nay phải ăn được một bữa mới chịu bỏ qua.

Hơn nữa, năm đồng bánh bao này, Khương Thư Lan và Thẩm Lê sẽ không được ăn một miếng nào!

Thẩm An Nhu thấy Khương Thư Lan không hé răng, trong lòng cười lạnh, bây giờ đã bị cô ta bắt được.

Người đàn bà dối trá này vẫn luôn ở trước mặt ba cô ta giả bộ công bằng, hôm nay rốt cuộc bại lộ bộ mặt bất công của bà ta rồi!

“Mẹ, con cũng không bắt buộc phải ăn được bánh bao, chỉ là con cũng là con gái của mẹ mà, chúng ta ở chung mười mấy năm, kể cả không phải con ruột… Á!!!”

Thẩm An Nhu đang xoa nước mắt, khóc thút thít diễn được vài câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.