Nhà họ Tần không lớn không nhỏ, diện tích căn nhà khoảng tầm 120 mét vuông, bốn người ở thì có chút nhỏ hẹp. Đột nhiên có một đám người tới thì căn phòng vốn dĩ không lớn này trong phút chốc liền chật chội hẳn.
Bàn trà vốn dĩ chỉ đặt một hộp thuốc cảm cúm, bây giờ đã chất đầy một kho đồ chơi, đồ ăn và thức uống, trông như một ngọn núi nhỏ vậy.
Đây là lần đầu tiên mấy người Tống Ninh Viễn đến nhà La Vy Vy. Rõ ràng mọi người đều đã quen biết mấy năm rồi, nhưng bởi vì La Vy Vy là con mẹ kế, quan hệ chị em lại không quá tốt, vậy nên từ trước tới giờ bọn họ vẫn chưa tới nhà cô bao giờ.
Tống Ninh Viễn hào hứng xoa xoa tay, nói với La Vy Vy: “Lớp trưởng không có ở đây thật tốt, chúng ta có thể tới đây tham quan chút rồi! “
Lời này vừa nói xong, bên cạnh liền truyền tới tiếng của Tần Thiên Thiên: “Tôi giúp mọi người chặt vịt quay nhé. “
Tống Ninh Viễn ngẩn người, cứng ngắc đưa mắt nhìn qua. Tần Thiên Thiên đang mang theo một khuôn mặt đầy ý cười, đem hộp cờ cá ngựa đặt sang một bên, kéo túi vịt quay ở phía dưới ra. Cũng không biết là cô ta có nghe thấy lời Tống Ninh Viễn nói hay không nữa, nhưng từ biểu cảm trên khuôn mặt, Tần Thiên Thiên chắc là không nghe thấy rồi.
Khi Tống Ninh Viễn thì phào nhẹ nhõm thì cả người cũng kinh ngạc theo.
Cậu ta nhìn Tần Thiên Thiên cầm đĩa vịt quay đi vào trong bếp, sau đó liền vội vàng kéo La Vy Vy đang uống nước qua: “Chuyện gì đang xảy ra vậy? Lớp trưởng...không phải, Tần Thiên Thiên sao lại ở đây!? Cậu không sợ cô ta mách mẹ cậu sao hả? “
La Vy Vy căn bản là lười không muốn giải thích, bởi vì giải thích thế quá phiền phức rồi. Nhưng nhìn thấy những người khác cũng một mặt kinh ngạc như thế, bởi vì bọn họ đều không nghĩ tới Tần Thiên Thiên sẽ ở nhà, vậy nên cô chỉ đành giải thích thôi: “Cô ta đồng ý rồi. “
“Hai người các cậu hòa hợp rồi? “ Tống Ninh Viễn hỏi.
La Vy Vy gãi đầu: “Không hoàn toàn. “
Tống Ninh Viễn không hiểu, hỏi lại: “Không hoàn toàn là có ý gì? “
La Vy Vy: “Không hoàn toàn là không hoàn toàn chứ sao nữa, các cậu không cần lo lắng, cô ta sẽ không như thế đâu. Hôm nay để các cậu tới chơi là đề nghị của cô ta đấy. “
Tống Ninh Viễn càng nghĩ lại càng không hiểu, cậu ta xua xua tay: “Bỏ đi bỏ đi. Tâm tư phụ nữ như kím đáy bể, không thể nào hiểu nổi các cậu nữa, không nghĩ nữa, cậu tự mình chú ý chút đi. “
“Chú ý chút” là kêu cô đừng để lại bị Tần Thiên Thiên bẫy nữa.
Con gái muốn cái gì thì sẽ không theo kiểu cậu tranh giành tôi đánh lại. Mặc dù con trai không nói da, nhưng không có nghĩa là bọn họ không biết, có khi bọn họ còn nhận ra rõ ràng hơn cả con gái nữa.
La Vy Vy vừa muốn nói thì trong phòng bếp đã truyền tới tiếng the thé.
La Vy Vy sợ đến nỗi nhảy lên, Tần Thiên Thiên mà xảy ra chuyện, lúc đó Nguyễn Ngọc Quyên chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô đâu!
Cô còn chưa kịp đặt cốc trong tay xuống mà đã xông thẳng vào bên trong, kết quả Tần Thiên Thiên chỉ là khi chặt vịt quay sút chút nữa chặt vào tay mà thôi. Nhưng việc này đã khiến nước nóng trong cốc mà La Vy Vy cầm bắn vào vết thương bỏng sắp lành của cô, khiến vết thương lại chồng chất vết thương. Cũng may là nó chưa phồng rộp lên, chỉ là mu bàn tay xuất hiện vệt đỏ thôi.
“Vẫn là để tôi làm đi. “ La Vy Vy đặt cốc xuống, cầm lấy con dao trong tay Tần Thiên Thiên.
Tần Thiên Thiên ngại ngùng gãi đầu: “Xin lỗi nhé, trước đây tôi chưa từng chặt qua cái này. “
La Vy Vy muốn nói là trước khi cô đến nhà họ Tần, cô ta cũng đã vào bếp bao giờ đâu, nhưng cô vẫn hời hợt đáp lại một câu: “Không sao. “
Cô rửa tay trước, sau đó cầm dao “bang” một tiếng, động tác thành thục chặt bỏ phần đuôi của vịt quay đi, rồi vứt nó vào trong thùng rác.
“Vậy tôi đi ra ngoài xem bọn họ nhé. “ Tần Thiên Thiên nói, rồi cầm lấy một bình nước nóng đi ra ngoài.
La Vy Vy không nghĩ nhiều, tiếp tục chuyên tâm chặt vịt quay.
Con vịt Tống Ninh Viễn mua này có hơi già, phải mất một lúc La Vy Vy mới chặt xong được. Đợi đến khi cô chặt xong, mồ hôi đổ ra như suối, cô đi ra khỏi phòng bếp, Tần Thiên Thiên đang ngồi ở giữa ghế salon, cùng Tống Ninh Viễn và một nam sinh khác chơi giành địa chủ, ngồi bên cạnh cô ta là một đám người, dường như là đang dạy cô ta chơi bài.
“Là ra như vậy sao? “ Tần Thiên Thiên vừa nghiêm túc vừa thận trọng hỏi ý kiến của nam sinh bên cạnh.
Nam sinh lâoj tức đưa ra kiến nghị: “Cậu ra lá này trước, như thế khi đến lượt sau, cậu còn có thể chặn được quân khác. “
“Đông đông đông”, Tống Ninh Viễn ngồi đối diện dùng mấy ngon tay phải gõ lên mặt bàn: “Chỉ xem bài, không được nói nhé! “
“Người ta là con gái lại còn không biết đánh, tôi dạy chút thôi mà. “
“Đúng đấy, để con gái người ta chơi. Hai thằng con trai to lớn các cậu đi bắt nạt một người con gái thì tính là gì hả? “
Một đám người cười mắng Tống Ninh Viễn không phải là con trai, Tống Ninh Viễn lập tức không dám giục nữa. Thứ cậu ta nghĩ ở trong lòng chính là, nếu như chơi kiểu bài này mà còn để cho một cô gái thắng, vậy thì danh hiệu thần bài số một Thất trung của cậu ta biết đặt ở đâu hả?
Vậy nên khi La Vy Về bưng một đĩa vịt quay đã được chặt thành những miếng to nhỏ như ngau ra, Tống Ninh Viễn đã buột miệng nói: “Đợi tí nữa ăn đi. “
La Vy Vy vốn dĩ là nghĩ đây dù sao cũng là đồ Tống Ninh Viễn mua tới, vậy nên đùi phải để cho cậu ta ăn, kết quả tên đầu heo này không thèm nhấc mắt lên nhìn liền xua tay đẩy đĩa vịt quay cô bưng ra ra phía xa, đĩa vịt quay còn suýt nữa bị đổ nữa chứ.
La Vy Vy ôm lấy đĩa vịt quay nguy hiểm đó, lùi về sau hai bước mới không khiến thịt đổ xuống sàn nhà.
“Phi cơ*! “ Tống Ninh Viễn ném ra mấy tấm bài, mang theo ngữ khí có chút đắc ý.
*Trong trò giành địa chủ của Trung, phi cơ là một bộ ba+hai số bất kỳ, hoặc có thể là ba bộ ba+hai đôi nào đó. Ví dụ 444555+79 hoặc 444555666+77JJ. Trò này chơi cũng vui phết, gần giống với chơi Tiến lên của Việt Nam mình.
Bên tai là tiếng than thở của những người khác, và cũng không có ai để ý tới cô cả. Trong phòng rất náo nhiệt, nhưng La Vy Vy bỗng nhiên, không biết vì sao cô lại cảm thấy, trong căn nhà này dường như chỉ có cô là một mình.
Nói ra rất có thể có chút xấu hổ, La Vy Vy cảm thấy...bản thân ghen rồi.
Ghen tỵ với Tống Ninh Viễn và Tần Thiên Thiên, lần ghen này cô cảm thấy có chút kỳ lạ, nhưng trong lòng cô vẫn thật sự có chút buồn tủi, ngoài buồn tủi còn cảm thấy nhục nhã nữa.
La Vy Vy, mày con mẹ nó bị ngốc hả? Cái này thì có gì mà buồn cơ chứ? Chỉ là bạn bè xung quanh mày chơi với em gái riêng của mày thôi mà, mày bị thần kinh rồi hả?
Nhưng cô vẫn buồn...đến mức một mình ăn hết nửa đĩa vịt quay.
“Aaaaaa! “ Tống Ninh Viễn sau khi chơu bài xong thì phát hiện ra trong đĩa chỉ còn thừa lại một vài miếng chẳng ra gì nữa thôi. Cậu ta nhảy lên, hét lớn: “Ai ăn đùi vịt của tôi rồi hả? Đây là vịt lão tử mua đấy! “
La Vy Vy co người lại trên ghế, khoái chí mút thịt vịt còn sót lại ở ngón tay.
Mọi người lại đứng dậy đi uống cocktail, La Vy Vy không biết uống, nên cô liền làm tổ nằm trên ghế, nhàm chán lướt tin nhắn QQ*.( Lúc này wechat* vẫn còn chưa ra mắt, mạng xã hội mà mọi người dùng để liên lạc đều là QQ.)
*QQ, wechat: mạng xã hội phổ biến tại Trung, tương tự Zalo của bên mình.
Lướt mãi lướt mãi, trong mục người quen biết liền nhảy ra một chấm đỏ.
Có lẽ là quá nhàm chán rồi nên La Vy Vy liền ấn vào đó một cái. Cái tên hiện thị đầu tiên là tên bốn chữ “Nhất Thảo Dĩ Hàng”, ảnh đại diện là cuốn sách “5 năm cao khảo 3 năm mô phỏng“....
“Nhất Thảo Dĩ Hàng” là tên Phàm Nhất Hàng ở trong game, lại cộng thêm quả ảnh đại diện không có ai dùng như thế này nữa, không nghĩ ngờ gì nữa, đây chắc chắn là Phàm Nhất Hàng rồi.
Việc La Vy Vy có số điện thoại của Phàm Nhất Hàng cũng là tối qua Phàm Nhất Hàng đã chủ động trao đổi với cô, vậy nên dựa vào nhật ký điện thoại, Phàm Nhất Hàng đã trở thành người quen biết của cô rồi.
Vậy thì....thêm QQ đi! Mọi người đều là bạn cùng bàn, có chuyện gì cũng đâu thể cứ dùng điện thoại để liên lạc mãi được?
La Vy Vy không biết tại sao mình lại gửi lời mời kết bạn trước khi tự nhủ với mình mấy lời lảm nhảm trước đó nữa. Nhưng sau khi gửi lời mời kết bạn thành công rồi, tim cô đột nhiên đập nhanh hơn, ngón cái của cô thậm chí còn run một cái nữa.
Điên rồi sao? Cô...