Triệu Tư Tư vọt vào văn phòng không kịp nhìn đã nói: “Cậu điều Lý Niên đến thành phố A?”
“Có vấn đề sao?” Tuân Mai đứng lên đi đến bên cạnh y.
“À cũng không có gì việc gì to tát, nhưng mà sau tự nhiên lại điều đi?”
“Tôi còn muốn hỏi anh đấy.” Tuân Mai lạnh mặt, “Gần đây sao anh quan tâm hắn vậy?”
“A? Không phải, tôi chỉ cảm thấy chí ít chúng ta cũng cần bàn bạc chứ? Công ty này tôi mới là chủ đấy, mà cậu chỉ là thư ký của tôi.”
“Ha ha” Tuân Mai cười lạnh, “Cho nên tổng giám đốc gần đây muốn đổi thư ký sao?””
“Hả???” Triệu Tư Tư nhất thời không hiểu ý hắn.
Tuân Mai đem y kéo đến trước bàn làm việc, cầm lấy đồng hồ báo thức heo nhỏ Bội Kỳ: “Cái đồng hồ báo thức này có lắp cameras, hai ngày này anh vẫn luôn thông qua nó nhìn lén tôi không phải sao?”
“”Cậu nói bậy!” Triệu Tư Tư vù cái đỏ mặt.
“Tôi nói bậy, tổng giám đốc không phải vẫn luôn thích tôi sao, lần trước uống say còn nói phải làm vợ tôi, nhanh như vậy đã quên?”
Đầu óc Triệu Tư Tư giờ đã nhão dính như hồ: “Tôi uống say lúc nào mà nói như vậy?”
“Lần trước tiệc rượu ở Lưu thị, anh uống say lôi kéo tôi không buông, còn kiên quyết muốn đi thuê phòng, trên đường luôn miệng nói phải làm vợ tôi, giờ đã quên đêm đó ai đã nhiệt tình mười phần rồi sao?””
Vậy người ngày hôm sau dứt chim bỏ đi...
Ngày hôm sau bỏ đi...
Ngày hôm sau...
Bỏ đi...
Triệu Tư Tư load xong cũng chấn kinh: “Người ngày hôm đó lên giường cùng tôi là cậu?”
“Bằng không là ai?” Tuân Mai hỏi lại.
“Không, không, không, không phải Lý Niên sao?”
“......”
Giọng nói Tuân Mai ẩn chứa tức giận vô cùng: “Ai nói với anh? Chính hắn sao?” Nói xong lập tức lấy di động, hiển nhiên là muốn đi chửi người!
“Không có không có,“ Triệu Tư Tư giữ chặt hắn, “Là tôi đoán mò.”
Tui thao! Đại thư ký tức giận thật đáng sợ.
Tuân Mai nghiến răng nghiến lợi, lại cảm thấy mình có nghiến răng nghiến lợi cũng không giảm được cơn tức giận trong lòng, liền không chào hỏi gì mà hung hăng hôn Triệu Tư Tư một hồi.
Triệu Tư Tư bị hôn đến thất điên bát đảo, môi đều đã tê rần, nội tâm điên cuồng spam: Tui thao, Tuân thư ký manly quá!
Thì ra Tuân thư ký cũng nhiệt tình như lửa!
Thì ra Tuân thư ký là nam nhân muộn tao!
“Ngày đó sao cậu lại bỏ đi?” Tuân Mai đang nắm eo Triệu Tư Tư không buông thì bị hỏi.
Triệu Tư Tư chớp chớp mắt: “Không phải cậu rút chim vô tình chuồn thẳng sao, lúc tôi tỉnh không thấy cậu ở đó nữa!”
“Tôi đi mua đồ ăn sáng cho anh.” Tuân Mai đau đầu nói, “Lúc về còn cho rằng anh thẹn thùng chạy đi rồi.”
“Vậy sao cậu không nói cho tôi chân tướng?” Triệu Tư Tư lên án, hại tôi tưởng mình phát sinh quan hệ với con tinh tinh kia.
“Anh hai ngày này biểu hiện như là không muốn nhắc tới, lại nói tôi sao biết được anh một chút ấn tượng cũng không có.”
Xác thực không có, Triệu Tư Tư chột dạ, tôi vừa uống rượu liền mất trí nhớ.
Triệu Tư Tư kéo kéo ống tay áo Tuân Mai: “Tối đó rút cục xảy ra những chuyện gì, cậu kể cho tôi đi.”
Tuân Mai nhướng mày, cười nói: “Ngày đó à...”