Triệu Tư Tư người này, theo cách baba của y nói, chính là không làm việc đàng hoàng, theo cách Tống tổng nói, chính là không đứng đắn, rõ ràng ngành học kinh doanh chuyên nghiệp, suốt ngày lại ngâm mình vào máy tính gõ chữ, lại còn gõ H văn.
Y ở diễn đàn A, đăng ký bút danh “Thiên hạ toàn hoàng”, chuyên môn viết tiểu thuyết đam mỹ H văn, còn có được một lượng lớn độc giả trung thành, mỗi ngày ném cho y không ít quà, nhưng mà Triệu Tư Tư không có ký hợp đồng, người đọc ném tiền cho y, y cũng không nhận được. Tuy rằng Triệu Tư Tư không thiếu tiền, nhưng một tháng mấy ngàn tiền quà tặng của fan y không nỡ bỏ, cân nhắc đi cân nhắc lại, y quyết định ký hợp đồng.
Triệu Tư Tư bắt đầu gửi đơn xin ký hợp đồng, gửi kèm là bộ H văn mới nhất của y, một ngày sau đơn của y đã bị từ chối, lý do là nội dung không lành mạnh.
Nội dung chỗ nào không lành mạnh chứ! Triệu Tư Tư trừng mắt nhìn bốn chữ “Biên tập Tuân Tử” mà bốc hỏa, lại lần nữa gửi đơn đi, lần này vẫn kèm theo một chương H văn.
Một ngày sau lại bị từ chối tiếp, lý do vẫn là nội dung không lành mạnh, biên tập vẫn là Tuân Tử.
Người này vừa nhìn đã biết là đồ cổ! Triệu Tư Tư bực bội, lại tiếp tục gửi đơn đi, lần này y biết ngoan rồi, kèm theo duy nhất một chương thanh thủy văn, sau đó y được thông qua.
Triệu Tư Tư bị phiên đến diễn đàn Tuân Tử quản lý, y cũng vô cùng biết điều, cũng không mong đạt được chữ V*, chỉ muốn an an tĩnh tĩnh viết H, vô cùng vui vẻ báo đáp độc giả ủng hộ tiền cho y.
*Chữ V: cũng giống huy hiệu xác minh màu xanh da trời của Facebook cho mọi người biết đó là trang cá nhân của người nổi tiếng hoặc Trang chính thức phục vụ lợi ích của công chúng.
Nhưng Tuân Tử lại không định cho y sống yên.
Đầu tiên là siết chặt phần xét duyệt ở diễn đàn A, tuy rằng Triệu Tư Tư dựa vào số đông fan và đầu cơ trục lợi để trốn tránh xét duyệt, nhưng vẫn bị sờ gáy, chương trước khi đăng phải gửi cho biên tập, vì thế Tuân Tử chất vấn y qua QQ:
“Không thể viết H.”
Triệu Tư Tư kịch liệt phản đối: “H của tôi là tinh hoa!”
“Tinh hoa? Từ đầu tới cuối truyện toàn là H, tinh hoa ở đâu?”
Mi cái thứ đồ cổ thì biết cái gì! Vừa nhìn là biết rảnh rỗi, giả dối, thiếu hiểu biết, đã thế còn ngoan cố! Triệu Tư Tư thở phì phì mở ra chuyên mục, nhìn mấy cả vạn tệ tiền ủng hộ liền lấy hết can đảm nói: “Không bằng như vậy đi, cậu đừng quan tâm tôi viết cái gì, tiền thưởng mỗi ngày của tôi chia cho cậu một nửa đó.” Chia đôi, tôi thật là hào phóng!
“Không được.” Tuân Tử trả lời nhanh chóng.
Tui thao, chẳng lẽ muốn ăn ba – bảy???
“Tôi bốn cậu sáu nhé?” Trái tim nhỏ bé của Triệu Tư Tư đang nhỏ máu.
“Không được, không cho phép viết H.”
Cái đồ biên tập ngu ngốc! Triệu Tư Tư giận rồi, trả lời cho có lệ: “Được được, tôi biết rồi.” Quay đầu lại không thèm quan tâm bị khóa chương, tiếp tục viết H.
Biên tập muốn xen vào sáng tác của tác giả rất nhiều, nhưng cơ bản chỉ có thể chú ý rồi chủ động tìm tác giả, thế mà QQ Triệu Tư Tư lại yên tĩnh một thời gian.
Sau khi ký hợp đồng hai tháng, Tuân Tử lại nhắn QQ: “Sao cậu chưa tìm tôi?”
Triệu Tư Tư buồn bực: “Tìm cậu làm gì?”
“Cậu không muốn xác nhận V sao? Tôi xem qua tần suất fan của cậu, theo lý chỉ một tháng là được nhận V đó.”
Triệu Tư Tư đành phải trả lời: “Tôi không cần cái đó, tôi viết văn là vì tình yêu.”
Đúng là hành động kỳ quái này khiến cho Tuân Tử chú ý, hắn xem qua chương mới Triệu Tư Tư viết hai ba ngày nay, sau đó khóa toàn bộ.
Triệu Tư Tư: “???? Cậu có bệnh à? Khóa chương của tôi làm gì?”
Mấy vạn người đọc ở khung bình luận bị dội cho ngốc, sôi nổi nhắn tin hỏi sao thế này, sao lại khóa rồi.
Tôi cái gì cũng không biết! Cậu ta chính là nhằm vào tôi! Triệu Tư Tư ở phòng ngủ gào méo méo.
“Không được viết H.”
“Người đọc thích tôi viết H, giờ tôi không viết H thì viết cái gì?”
“Cậu hành văn rất tốt, có thể viết ra nhiều vai chính anh tuấn soái khí, đem độ dài những đoạn H rút ngắn lại một hai câu.”
Rút ngắn lại một hai câu!!! Yêu cầu vô lý cỡ này!!
“Tôi còn lâu mới tin đánh bóng rổ chơi game có thể gia tăng tình cảm giữa hai người, lâu ngày sinh tình đợi tới năm nào mới viết xong, không bằng cứ lên giường!”
Tuân Tử: “......”
Tuân Tử: “Cậu như vậy tôi đành phải hủy hợp đồng.”
Hủy hợp đồng tôi sẽ không rút tiền được, không rút tiền được nghĩa là số tiền này sẽ ném cho trang web, Triệu Tư Tư tức giận đến ngứa răng: “Tôi biết rồi, tôi không viết H.”
Triệu Tư Tư chính thức bắt đầu chuyển hướng viết tiểu thuyết võ hiệp đam mỹ, vai chính tên là Tuân Tử, Triệu Tư Tư đem hắn miêu tả thành một đại thúc ngoan cố bảo thủ, đối với thiếu niên xinh đẹp nọ yêu nhưng vô tình bội bạc, cuối cùng hại người ta chết oan chết uổng, ngược khóc tất cả tiểu muội trong diễn đàn.
“Huhuhu anh thay đổi rồi, không viết H không nói, yêu một tí cũng không cho!”
“Yêu cầu tác giả bổ sung thêm H, nếu không tôi liền rời fanclub!”
Tuân Mai đối với cái tiểu tác gia luôn thích làm theo ý mình, có thù tất báo này cũng không chấp nhặt, liền tùy y đi.
Triệu Tư Tư thành thật một thời gian lại bắt đầu làm lại nghề cũ, y cảm thấy không viết H thì thật có lỗi với bút danh “Thiên hạ toàn hoàng”, vừa lúc số người đọc gần đây đang tăng cao, y muốn tiện cơ hội này kiếm nhuận bút, đem tiểu thuyết võ hiệp xin được xuất bản.
Chưa đến một ngày đã bị từ chối, Tuân Tử đáp lại: “Chứa nội dung gây công kích tới cá nhân khác.”
Triệu Tư Tư gõ bàn phím vang bạch bạch: “Công kích ai??”
“Tôi.”
“Cậu là đang vạch lá tìm sâu!”
Triệu Tư Tư thực sự phẫn nộ: “Nhiều lắm thì là cái tên nhân vật chính thôi, cậu lại chuyện bé xé ra to!”
“Tóm lại không duyệt.” Tuân Tử kiên trì với quan điểm của mình, muốn chọc cho Triệu Tư Tư còn sống mà tức chết.
Triệu Tư Tư ở trong phòng ngủ đi tới đi lui, tràn ngập tức giận không thể bộc phát, móc nối quan hệ điều tra tư liệu Tuân Tử, nhìn tư liệu có ảnh chụp trước mặt liền chép chép miệng đánh giá, đeo kính đen, mặc áo liền mũ màu xám, tuổi còn nhỏ hơn mình hai tuổi, xem ra là kiêm chức*, đang ở thư viện nổi tiếng của đại học thành phố B đọc sách.
*Kiêm chức: vừa học vừa làm thêm việc này kiếm tiền.
Triệu Tư Tư khinh thường: “Tưởng gì, hóa ra là một con gà bệnh.”