Trong Esport Có Tình Yêu Sét Đánh Chăng?

Chương 9: Chương 9






Lúc được Câu Lạc Bộ bên mình báo rằng sẽ chuyển đến Ức Du Thiệu Hàm vô cùng ngạc nhiên, tuy Ức Du là cơ sở huấn luyện hoàng kim trong giới Esport, nhưng phí hợp đồng thật sự rất là cao.

Song trái lại, Câu Lạc Bộ có một vị trí trong toà cao ốc Ức Du thì nguồn tài nguyên trên các phương diện tài trợ và hợp đồng sẽ nhiều lên rất nhiều, môi trường đào tạo cũng thuộc hạng nhất hạng nhì trong nước.

Theo lời giám đốc nói thì các nhà tài trợ năm nay nhiều hơn một chút so với những năm trước đó, vừa hay hợp đồng của cơ sở đào tạo ban đầu cũng sắp tới rồi. Nguồn tài nguyên Esport ở thành phố S cũng nhiều hơn rất nhiều so với chỗ ban đầu của bọn cậu ở thành phố D, thế nên Câu Lạc Bộ cứ nhất quyết cắn răng cắn lợi bỏ ra nhiều tiền để ký hợp đồng với Ức Du.

Có được vị trí trong Ức Du thì tất cả đều là những đội Esport có thực lực mạnh mẽ, chưa kể đến Titans đứng đầu bảng xếp hạng trong nước và cả ở châu Á, nơi đây chỉ có bốn trong số mười Câu Lạc Bộ hàng đầu mà thôi. Tuy rằng như vậy thì phỏng chừng áp lực tập luyện sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng lại có thể tiếp xúc với môi trường mới và đối thủ mới, lòng Thiệu Hàm vẫn vô cùng mong chờ.

Khi cậu nhận được tin nhắn hỏi han từ Hào Sâm vào tháng trước rằng có phải bọn cậu tính chuyển vào Ức Du không, Thiệu Hàm còn khá bất ngờ, sao Hào Sâm lại biết nhanh đến vậy chứ?

Ngày chuyển đến, Thiệu Hàm cùng đội viên mình bước xuống từ xe khách, tất cả mọi người đều kinh ngạc trước cánh cổng hùng vĩ của tòa cao ốc Ức Du, tuy rằng họ đã từng thấy rất nhiều lần trên mấy tấm ảnh rồi nhưng cảm giác đứng trước mắt như thế này đúng là khác xa. Mọi người nhao nhao sụt sịt rằng quả nhiên cơ sở huấn luyện chuyên nghiệp nổi danh toàn quốc nhất định là khác rồi.

Thiệu Hàm đang quan sát cánh cổng, thì đột nhiên thấy một hình bóng quen thuộc xa xa đi đến chỗ bọn họ.

Hào Sâm mặc một bộ quần áo thoải mái của riêng mình, áo khoác và quần dài giản đơn trên người anh lại khác hẳn so với người thường, nụ cười vương trên môi kia thật sự rất quyến rũ và chói lóa.

Hào Sâm bước tới, cười nói: "Không ngờ nhanh vậy đã gặp lại cậu rồi, tôi còn tưởng phải đến tận WCAD năm sau ấy."

Thiệu Hàm kinh ngạc: "Sao anh lại xuống đây?"

"Vừa mới trở về từ bên ngoài, thấy xe khách của các cậu thì chỉ muốn đợi một lát."

Thiệu Hàm gật đầu, nói: "Vậy… bây giờ tôi về sắp xếp hành lý trước rồi nói chuyện với anh sau nhé?"

Hào Sâm thấy hành lý của Thiệu Hàm khá nhiều, thế nên anh chủ động vác balo của cậu lên vai mà không để cậu có cơ hội từ chối, xoay người bước vào trong cổng. Thiệu Hàm sững sờ đứng tại chỗ một lúc, quay lại nhìn đồng đội của mình, có người cười trêu cậu: "Tay có giá trị nhất trong giới Esport châu Á giúp anh xách hành lý kìa, Thiệu ca đúng là ghê gớm thật nhe."

Thiệu Hàm bị nói đến hơi xấu hổ, cậu nhanh chóng mang đồ của mình đi theo Hào Sâm.

Hai người vào đại sảnh của tòa cao ốc, đầu tiên Thiệu Hàm thấy trong đại sảnh có một màn hình LED khổng lồ, trên đó đang phát thông tin tất cả các đội ở Ức Du và các thiết bị đào tạo Esport bên trong tòa cao ốc.

Vào cuối tuần, tòa cao ốc Ức Du mở cửa cho du khách, du khách có thể tham quan các tầng công cộng và tầng tập huấn bên trong tòa cao ốc. Nếu may mắn, du khách còn có thể chụp ảnh làm kỷ niệm với các đội viên bên trong.

Trước tiên, Hào Sâm giúp Thiệu Hàm lấy thẻ cửa ký túc xá ở chỗ nhân viên quản lý tòa cao ốc, anh quen việc dễ làm đi vào thang máy của tòa B, hỏi: "Cậu ở chỗ nào?"

"943."

Hào Sâm đưa Thiệu Hàm lên ký túc xá số 943. Tại đây, các thành viên Khiên Của Zeus vừa mới chuyển đi không lâu, bụi vẫn chưa tích lại. Điều kiện chỗ ở của Ức Du vô cùng tốt, hai người một phòng, có ban công và phòng tắm riêng biệt. Thiệu Hàm đi xem xung quanh phòng tắm và ban công, cậu khá hài lòng với cách bài trí nội thất.

Hào Sâm đặt hành lý của Thiệu Hàm xuống, hỏi: "Cậu ở cùng với ai?"

"Đội trưởng."

Hào Sâm gật đầu, nói: "Tôi ở số 1522 tòa A, hoan nghênh ghé thăm."

Thiệu Hàm đáp ứng một tiếng, cậu nhìn Hào Sâm rồi lại nhìn logo của trung tâm huấn luyện Esport trên cửa ký túc xá, hỏi: "Sau này tôi có thể xem Thanh Huấn đội bên các anh tập luyện được không? Nếu như bất tiện thì cũng không sao đâu."

"Được chứ, lúc cậu muốn đến thì báo tôi biết là được."

"Cảm ơn." Thiệu Hàm chợt nghĩ đến mấy bữa ăn mình chưa tính tiền tuần trước: "Tối nay tôi mời anh ăn nhé."

Khóe miệng Hào Sâm cong lên: "Được thôi."

Chạng vạng hôm đó, Thiệu Hàm đến phòng tập huấn của Thanh Huấn đội bên Câu Lạc Bộ Titans, cậu đứng quan sát cẩn thận từ ngoài cửa kính. Hào Sâm đứng ngoài phòng tập huấn cùng cậu nửa giờ đồng hồ, khiến cho tất cả bọn trẻ Thanh Huấn đội bên trong không dám quay đầu qua đây, đội trưởng đứng bên ngoài thật sự là còn đáng sợ hơn cả huấn luyện viên Câu đứng bên ngoài nữa.

Điện thoại trong túi quần Hào Sâm chợt rung lên, có người nói chuyện trong nhóm chat của nhất đội.

Vương Vũ Tích: @Hào Sâm, nghe nói chú đưa Thiệu Ca đến hở?

Hào Sâm: Đúng, thì sao

Vương Vũ Tích: Cái này, không tốt lắm đâu

Hào Sâm: Không phải lúc tập huấn cậu ấy cũng mời tớ đến chỗ của Thanh Huấn đội sao, chỉ đến xem thôi thì có sao đâu

Vương Vũ Tích: Nếu để lão Câu biết ổng sẽ nói cậu đó

Hào Sâm: Nói thì nói, một tháng ổng không nói tớ thì tớ cũng ngứa đòn à

Bạch Duyệt: Từ lúc nào thì chú với Thiệu Hàm thân nhau thế?

Hào Sâm: Một tháng trước

Bạch Duyệt: Không phải hai người mới quen nhau có một tháng thôi hả??

Đợi đến gần tối, Thiệu Hàm hỏi Hào Sâm muốn ăn cái gì, Hào Sâm cũng không ý kiến, cuối cùng hai người họ quyết định đến phố ăn vặt ăn tôm hùm đất nổi tiếng ở chợ đêm gần tòa cao ốc Ức Du.

Lúc chuẩn bị đi, Thiệu Hàm hỏi: "Gọi bọn Bạch Duyệt tới cùng luôn chứ?"

Hào Sâm chỉ muốn ở riêng với Thiệu Hàm, anh trả lời mà không có tí cảm giác tội lỗi nào: "Không cần đâu, bọn họ không thích ăn tôm hùm đất."

Thiệu Hàm cũng không hỏi nhiều, cậu cùng Hào Sâm đến phố ăn vặt, hai người gọi hai đĩa tôm hùm đất to vừa ăn vừa nói. Đang trò chuyện thì Thiệu Hàm chợt nghĩ đến vụ băng cổ tay lần trước của Hào Sâm: "Chuyện băng cổ tay đó không ảnh hưởng gì đến anh chứ?"

"Không sao, ầm ĩ một hồi là qua rồi."

Thiệu Hàm gật gật đầu: "Đúng rồi, tôi đã đưa cái cốc kia cho tiểu Manh rồi, con bé rất thích."

Nói đến em gái, thanh âm của Thiệu Hàm trở nên đặc biệt ấm áp hơn nhiều. Thấy đôi mắt và khoé môi của Thiệu Hàm bất giác lộ ra ý cười, lòng Hào Sâm cũng ấm áp lên.

"Thích là tốt rồi, nếu như tiểu Manh muốn thì tôi có thể gửi tặng cho con bé một suất toàn bộ goods năm nay của Titans." Hào Sâm nói: "Hoặc là cậu bảo tiểu Manh gửi thẳng những gì con bé muốn ký đến đây, tôi sẽ ký cho từng cái một, free ship."

Thiệu Hàm nhìn chằm chằm Hào Sâm một hồi, đột nhiên cậu ngồi thẳng lưng, hơi hơi nheo đôi mắt lại, có đôi chút lo lắng lẫn hoài nghi giữa hàng lông mày: "Sao anh lại tốt với tiểu Manh đến vậy? Chắc không phải là anh… Tiểu Manh còn chưa tốt nghiệp cấp ba nữa, tôi không ủng hộ con bé yêu sớm đâu."

Hào Sâm bị sặc mất một lúc bởi lời của cậu, anh nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Thiệu Hàm, vô tội trả lời: "Không có, thật sự không có."

Nếu là người khác nói vậy thì có thể là Thiệu Hàm không tin nổi, nhưng nếu là Hào Sâm nói thì lại khiến người ta tin tưởng đến ngạc nhiên, Thiệu Hàm tạm buông bỏ những hoài nghi trong lòng: "... Được thôi, vậy thì tốt."

Tuy rằng Hào Sâm đáp vậy không sai, nhưng những lời này của Thiệu Hàm lại đột nhiên hỏi vào tận đáy lòng anh.

Hào Sâm là một người rất rõ mình muốn làm gì, anh hiểu nhất cử nhất động nhất suy nhất nghĩ của mình, anh hiếm khi bị bế tắc và luống cuống. Anh sẽ không vịn cớ và cũng không trốn tránh vấn đề của riêng mình, chính vì anh hiểu quá rõ bản thân nên rất nhiều khi, trước lúc anh bắt đầu nghiêm túc suy xét nguyên do hành vi của mình thì anh đã truyền đạt nội tâm của mình rồi.

Đối với người trước mặt này, Hào Sâm không muốn lừa dối bản thân.

Anh nói: "Yên tâm đi, tôi chỉ xem tiểu Manh như em gái thôi."

Thiệu Hàm cười nhẹ, nói: "Tiểu Manh mà nghe thấy lời anh nói thì không biết sẽ vui đến mức nào đây."

Hào Sâm thầm thở dài trong lòng, anh xem tiểu Manh như em gái là bởi vì anh muốn người anh trai tốt này của con bé á mà.

Tối đó Hào Sâm vừa về phòng ngủ mà Vương Vũ Tích đã nhạy bén đánh hơi ra mùi cay của tôm hùm đất tản ra từ trên người anh, cậu ta lập tức vồ lấy Hào Sâm tra hỏi có phải anh vừa mới đi ăn tôm hùm đất đúng không.

Hào Sâm đã vơ vét hết tất cả các món lớn nhỏ, các quán ăn vặt đêm khuya, các quán trà sữa nổi tiếng trên mạng trên phố ăn vặt trong thành phố, cái mũi chó mà Vương Vũ Tích rất tâm đắc ngửi ra được dù chỉ một chút thì cũng chẳng có gì là ngạc nhiên cả, anh cũng tự nhiên mà thừa nhà thôi. Vương Vũ Tích cầm điện thoại lên ngay, bùm bùm đùng đùng tế Hào Sâm lên nhóm chat một hồi.

Vương Vũ Tích: Vừa nãy Hào Sâm lại có thể lén chúng ta đi ăn tôm hùm đất cay đó!!

Bạch Duyệt: Đù mé Hào Sâm chú quá đáng vl

Vương Vũ Tích: Tên này đi một mình ăn thì thôi bỏ qua đi vậy mà còn không đóng gói về cho tụi mình nữa!!!!

Vương Vũ Tích: Mấy người nói coi loại người này mà không tế lên thì còn công lý không hả!!!

Vương Vũ Tích: Lão Tống cũng ra đây phán xử nào, đây mới là bộ mặt thật của nam thần cậu đấy nhá @Tống Minh Triết

Bạch Duyệt: Cậu ta đi solo rồi

Bạch Duyệt: Ủa mà cậu ta chỉ biết giúp Hào Sâm chỉ trích tụi mình thôi à

Bạch Duyệt: Hào Sâm chú đi ăn một mình hả?

Hào Sâm: Thiệu Hàm mời tôi đi ăn

Bạch Duyệt: Thiệu Hàm mời chú ăn thì sao không mời tụi tớ ăn? Cậu ấy có phải loại người này đâu

Vương Vũ Tích: Thiệu ca là người không kháng cự lại nổi sắc đẹp đó

Hào Sâm: Tớ thấy hai người các cậu rất bận bịu, nên là không có gọi mấy cậu

Vương Vũ Tích:



Vương Vũ Tích: Tớ rất là nhàn rỗi

Bạch Duyệt: Không thể cho qua chuyện này như vậy được, lần sau cậu nhất định phải đãi bọn tớ ăn

Hào Sâm: Được

Làm quen với môi trường mới cả ngày trời, Thiệu Hàm cũng cảm thấy hơi mệt mỏi. Sau khi ăn tối cùng Hào Sâm xong rồi trở về, cậu nhanh chóng đi đánh răng rửa mặt, định nghỉ ngơi sớm một chút.

Thiệu Hàm lấy cục sạc từ vali của mình ra, cậu nhìn xung quanh rồi định đặt nó vào tủ đầu giường. Cậu mở ngăn kéo tủ đầu giường ra thì phát hiện thế mà bên trong có đặt một cuốn tạp chí giới thiệu về tòa cao ốc Ức Du.

Cậu nằm lên giường, mở cuốn tạp chí ra. Ngoại trừ phần giới thiệu về tòa cao ốc Ức Du, bên trong tạp chí còn có trang đặc biệt về tất cả các đội Esport đóng quân tại tòa cao ốc Ức Du hiện nay.

Không bao lâu nữa, bên trong cũng sẽ có Con Tàu Noah.

Titans đã định cư ở đây bốn năm trước rồi, Thiệu Hàm tùy ý lật xem thì ánh mắt cậu dừng lại trên một bức ảnh trong đó. Tấm ảnh đó là vào năm trước khi Hào Sâm dẫn dắt đội chủ lực của Titans đoạt được chức quán quân châu Á, sau khi trận phản kích vòng chung kết chấn động giới Esport đó kết thúc, Hào Sâm đứng trên bục trao giải, anh cúi đầu hôn lên áo đồng phục đội của mình.

Đôi mắt của anh vô cùng thuần khiết, bất cứ ai cũng có thể nhìn ra được sự tự tin của anh trên bục trao giải, cùng với tình yêu nồng cháy mà anh dành cho sàn đấu Esport.

Thực ra hào quang trên người Hào Sâm không quá mãnh liệt, rất khó có ai đó không bị ánh hào quang ấy thu hút, không ngưỡng mộ anh. Trước khi chính thức quen biết Hào Sâm, Thiệu Hàm luôn cảm thấy người đứng trên sàn đấu đỉnh cao như vậy có lẽ đều là người khó tiếp xúc lại còn kiêu ngạo nữa.

Sau khi quen rồi mới phát hiện, Hào Sâm quả thật là một người rất kiêu hãnh, nhưng sự kiêu hãnh của anh không hề khiến người ta cảm thấy khó gần gũi. Trái lại, nhất cử nhất động của anh đều có sức cảm hóa tuyệt diệu, không hiểu sao dường như cũng khiến những người xung quanh thấy tự tin lên.

Thiệu Hàm nhìn chằm chằm bức ảnh của Hào Sâm trên tạp chí một hồi, mãi cho đến khi nơi nào đó trong tim tràn ngập những xúc cảm khó hiểu, cậu mới vội vã gấp cuốn tạp chí lại rồi đặt nó trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.