Thẩm Trì trong nháy mắt biến hóa thần sắc Thẩm Lưu Mộc thấy rất rõ ràng, “Làm sao vậy?”
… Kỳ thật cái cảm giác có một người thời thời khắc khắc đem ánh mắt đặt trên người ngươi, có điểm vi diệu.
Thật ra hiện tại Thẩm Trì đối Thẩm Lưu Mộc vẫn có vài phần tâm tư khó chịu không nói nên lời, cho nên nhất thời không trả lời y, trái lại chuyển hướng Kỷ Gia nói: “Gia Gia, thả rối gỗ ong đi xem, bên phải sơn cốc…” Hắn tỉ mỉ cùng Kỷ Gia nói xong địa điểm, xem lộ tuyến, chị em họ Phùng không biết rơi vào tay thứ gì rồi, đang bay nhanh hướng tới nơi này.
Kỷ Gia gật gật đầu, mở ra bọc nhỏ, một rối gỗ ong lớn bằng móng tay được thả ra, nhưng rất nhanh nàng liền rùng mình một cái, ặc, ai lại đắc tội Lưu Mộc, ánh mắt này… Cầu đừng ghê người như vậy!
Tốt xấu cùng nhận thức Thẩm Lưu Mộc nhiều năm rồi, Kỷ Gia đối vị này cũng có tính kháng tương đối cao, biểu cảm không có gì biến hóa, huống chi Minh Nguyệt bên người nàng cũng tiến lên hai bước, ngăn chặn tầm mắt Thẩm Lưu Mộc.
Không quá bao lâu, Kỷ Gia biến sắc, “Thẩm thúc thúc, là tang thi!”
Niếp Bình cùng Từ Mộng Chi đều nhìn lại đây, ngay cả Minh Trạch cũng nhìn kỹ Kỷ Gia hai mắt.
Kỷ Gia lại chỉ nhìn Thẩm Trì, “Bọn nó nhìn hoàn toàn giống như con người, mặc cũng không như người bình thường… Trên người quấn quanh váy đan bằng cỏ xanh, một cái râu mọc rất dài, còn lại người kia, ặc, nữ nhân không có mặc áo.” Vẻ mặt của nàng có chút nhăn nhó, rất nhanh lại nói tiếp: “Tốc độ nhanh đến không tưởng nổi, ta theo con ngươi màu đỏ của bọn nó mới đoán được đây là tang thi…”
Sắc mặt Thẩm Trì ngưng trọng, tang thi xuất hiện trong này? Phải biết rằng nơi này động vật đa phần là cấp bốn cấp căm, thực vật cũng giống vậy, kia tang thi đâu? Bắt được chị em họ Phùng, lại nhất thời không làm thịt các nàng, trái lại hướng tới bên này, Thẩm Trì có lý do tin tưởng hai con tang thi này đã có tương đối trí tuệ, mà chị em họ Phùng đều đã là dị năng giả cấp năm! Lực công kích tuyệt không yếu, lại gần như không bị thương liền rơi vào tay hai cái tang thi như vậy, này biểu hiện rõ một chuyện, chúng nó so các nàng mạnh hơn nhiều lắm.
Trên tấm bản đồ Thần Nông Giá này, điểm đỏ có rất nhiều, cho nên Thẩm Trì cũng không đi để ý từng cái một, trái lại rất khó phán đoán chân chính địch nhân nguy hiểm nhất, lúc này cảnh giác nhìn kỹ lại, mới đó thôi đã thấy bốn điểm đỏ tựa hồ đang hướng tới gần nơi này, tốc độ có nhanh có chậm, lại càng ngày càng dày đặc.
“Những năm bình thường, đã có thuyết trong Thần Nông Giá tồn tại người hoang dã.” Từ Mộng Chi thản nhiên cười, “Thế nhưng chúng ta chỉ nhận định đây là một loại thủ đoạn xúc tiến du lịch mà thôi, ít nhất trong ghi chép của quốc gia, nơi này không có người hoang dã, hiện tại xem ra, nói không chừng thật sự có.”
Thẩm Trì đã muốn đoán được cái gì, thần sắc hết sức khó coi, “Tang thi triều.”
“Cái gì?”
“Ta là nói, có tang thi triều đang tiếp cận.” Thẩm Trì lập lại một lần nữa, càng là tang thi cấp bậc cao, sẽ càng có đủ loại thủ đoạn, chúng nó nhất định từ trên người chị em họ Phùng biết được cái gì, mới có thể bay thẳng tới nơi này.
“Làm sao có thể, nơi này chính là rừng rậm nguyên thủy, tại sao có thể có tang thi triều!”
Tự nhiên có người không tin, thông thường tang thi triều chỉ phát sinh ở gần những nơi thành phố có lượng người dày đặc, rừng rậm nguyên thủy ít ai lui tới, tại sao có thể có tang thi triều?
“Phương Hải Húc, ngươi bay lên không trung đi xem.”
“Rõ!”
Người biến hình kia biến thành một con diều hâu đuôi trắng phóng lên cao, Thẩm Trì lại lắc đầu, “Không được, rừng rậm nơi này đem hành tung bên dưới che dấu, Gia Gia, đem rối gỗ ong của ngươi đều thả ra!”
Những rối gỗ ong này thích hợp nhất dùng để điều tra, chúng nó chỉ là rối gỗ bình thường, Kỷ Gia lúc không có chuyện gì liền khắc chơi, khắc tràn đầy một túi, đánh mất cũng không đau lòng, hình thể rất nhỏ, là công cụ điều tra tốt nhất.
“Ong ong ong” tiếng đập cánh giống đến mức đủ để đánh tráo, hướng rừng rậm bay đi, rất nhanh sắc mặt Kỷ Gia liền trắng bệch, “Đúng vậy, là tang thi triều, rất nhiều tang thi tại hướng nơi này tới gần, chúng nó từ bên ngoài nhìn vào đều gần giống với con người, riêng ánh mắt —— a, tốc độ của bọn nó thật nhanh, đã đến gần chỗ chúng ta!”
Lời nàng vừa dứt, trong giây lát Đinh Yến liền nhìn về một phương hướng, súng giảm thanh trong tay bắn hai phát liên tiếp, cùng bề ngoài nhu nhược tương phản là, nàng ra tay khá lưu loát.
Niếp Bình nắm lấy thời cơ, “Lui về động băng!”
“Khương Giai cùng Lý Du đã bị tổn thương do giá rét.” Phạm Dịch nhìn về phía Niếp Bình.
Niếp Bình chỉ nhìn chằm chằm trong rừng, lúc này ngay cả hắn cũng bắt đầu nghe được động tĩnh loáng thoáng, “Không có biện pháp khác, người của chúng ta quá ít, lại còn có người bị thương, không gian trong động băng có hạn, ít nhất tang thi không thể đi vào toàn bộ!”
“Đi mau!” Một cái máy trong tay Từ Mông Chi bắt đầu điên cuồng xoay tròn, “Toàn bộ đều là tang thi cao giai!”
Toàn bộ đều là tang thi cao giai, kết luận kinh người này, đầu năm nay có thể được xưng là tang thi cao giai, ít nhất đều là tang thi D cấp, hiện tại bên ngoài tang thi E cấp vẫn tương đối hiếm thấy, tang thi D cấp trở lên là tang thi cao giai, nhưng cũng không phải toàn bộ dị năng giả cấp bốn đều có thể đối phó được tang thi D cấp, chẳng sợ nơi này đều là dị năng giả cấp năm, cũng không thể cam đoan chính mình lập tức có thể đối phó cùng mấy tang thi D cấp mà vẫn bình yên vô sự.
Vì thế không còn dị nghị gì nữa, tất cả mọi người hướng động băng lui lại, bên ngoài là giữa hè nóng bức, trong động băng lại lạnh tận xương, bật người đã có người đánh vài cái hắt xì.
Đám Thẩm Trì thực xa xỉ, Thẩm Lưu Mộc thả ra một loại thực vật kỳ lạ sống dưới nước, loại này mọi người không biết, thế nhưng khi nó tại trên bàn cơm cũng có rất nhiều người thích ăn, đây là tảo tiểu cầu (một loại tảo đơn bào), còn hơn tảo đa bào, tảo tiểu cầu có tính chất cứng rắn, loại tảo này có hình tròn, nhìn tựa như một quả cầu điêu khắc màu xanh biếc, mà lúc này Tiểu Hỏa phun ra một ít ngọn lửa vào, bên trong thiêu đốt thứ dầu đặc thù Minh Nguyệt bắt được, liền thành một túi sưởi loại đặc biệt, điều khiến người ta thỏa mãn nhất chính là, dầu này lúc thiêu đốt chỉ sinh ra CO2 cùng hơi nước, sẽ không có mùi, loại dầu này tinh luyện qua chỉ cần một khối nhỏ có thể đốt được thật lâu.
…
…
Đây là muốn hưởng thụ cuộc sống đến mức nào mới có thể tạo ra loại đồ chơi này a! Bây giờ là mạt thế a!
Khi trên tay mọi người đều có một cái “lò sưởi” nho nhỏ rồi, ai cũng hài lòng, ặc, còn là đừng nói cho bọn họ biết thứ dầu đốt chính là cái gì thì tốt lắm, để tránh hù đến người, chỉ có Từ Mộng Chi có điểm tò mò cùng cảm thấy hứng thú, Thẩm Trì cảm thấy nếu không phải ngay hiện tại bọn hắn gặp tang thi triều, cậu ta nhất định sẽ hướng Minh Nguyệt thỉnh giáo một chút nhiên liệu thiêu đốt đặc thù này…
Hiện tại tang thi triều so với toàn bộ những lần bọn hắn trải qua đều muốn nguy hiểm, Thẩm Trì quét mắt một cái, gần như là tang thi D cấp cùng E cấp chiếm một nửa, nếu hắn đoán không sai, bắt chị em họ Phùng, hẳn là tang thi F cấp!
Trong trí nhớ của Thẩm Trì, tang thi F cấp phải nhiều năm sau mới có thể xuất hiện, hiện tại nơi này cũng đã có tang thi F cấp rồi ——chẳng trách tất cả dị năng giả tham gia nghiên cứu đều mất mạng, nhìn ra được là càng tới gần nguyên nhân khởi nguồn, là càng dễ dàng xuất hiện loại sinh vật cao giai này ——
Tâm hắn vừa động, một cái kỹ năng rơi xuống, khiến Thẩm Trì vô cùng kinh ngạc! Phải biết rằng không lâu trước đó hắn mới vừa rơi xuống một cái kỹ năng, hắn liếc mắt nhìn đám Thẩm Lưu Mộc, lúc này mới phát hiện đến Thần Nông Gia bất quá hai mươi mấy giờ, dị năng bọn họ tựa hồ liền tăng trưởng một đoạn nhỏ!
Chờ một chút!
Thẩm Trì không thể tin được lại xác nhận một lần!
Phù Quang dược kim trì, Lược Ảnh ly tuyệt địa.
Lần rơi xuống này lại là Phù Quang Lược Ảnh! Thẩm Trì quả thực vô pháp tin tưởng bản thân có vận khí tốt như vậy, Phù Quang Lược Ảnh là kỹ năng ngay từ ban đầu hắn rất muốn thuộc về bản thân, nhắm lại hai mắt, hắn cảm giác mình đã hoàn toàn nắm giữ được loại lực lượng này.
Phù Quang Lược Ảnh, kỹ năng ẩn thân của Đường Môn, sau khi thêm vào nó, tên Truy Mệnh có thể bộc phát ra thương tổn khá khủng bố.
Mà lúc này, nhóm tang thi đã muốn tiến vào động băng.
Thanh âm “Ken két kít” vang lên, Liễu Minh Tuệ hất một tảng lớn nước tại cửa động, nháy mắt Đàm Nghiên Nhã đã đông chúng lại thành một mảnh băng dày, bên trong đóng băng một loạt tang thi, mà nhóm bọn chúng cứ thế đem cửa động hoàn toàn ngăn chặn lại.
Căn bản còn chưa cho bọn hắn nhả ra khí, mảng băng thật dày lập tức có vết nứt.
Tang thi D cấp E cấp, căn bản không dễ dạng bị đóng băng ở đó như vậy.
Khoảnh khắc băng ầm ầm vỡ rụng, một trần cuồng phong bọc lửa lớn đốt đi phía đàn tang thi, hiển nhiên là An Bạch Hoa cùng Phạm Dịch ra tay, Trình Bái một tay giương cung, “Vèo” một tiếng, một mũi tên khí bay thẳng đến bên trong đàn tang thi, phát sinh một trận nổ vang, Vệ Đông người biến hình rùa cá sấu ngồi xổm, dồn khí đan điền, một cỗ mũi tên thủy mang theo kịch độc phun ra, Niếp Bình đánh ra hơn mười đạo quầng sáng, đem cột băng cùng rèm băng trong động đều chặt đứt, nhìn sắc nhọn không chịu được.
Dị năng giả có thể được phái tới nơi này, căn bản sẽ không có kẻ yếu.
Thẩm Lưu Mộc khép nửa con mắt, không gian bọn hắn đang đứng này đã không giống như tại động băng, mà hoàn toàn biến thành không gian màu xanh biếc, biến thành giống như cánh rừng rậm bên ngoài. Minh Nguyệt nhanh chóng, lá bùa trong tay thỉnh thoảng mấp máy tỏa ra hồng quang nhàn nhạt, Tiểu Hắc của Kỷ Gia dùng đàn violin đặc chế kéo ra bản nhạc chói tai,lại làm cho đám tang thi hành động trở nên chậm chạp.
Năng lực sau khi hoàn toàn thuộc về mình, Thẩm Trì có thể mở toàn lực, dù sao ám khí Đường Môn lúc dùng quá chói lọi, như vậy không thể được xưng là “ám” khí nữa, chỉ có thể nói là đồ vàng mã, cho nên hiện giờ, hắn ra tay sẽ không khiến người khác cảm thấy không thích hợp.
Hắn dùng chính là kỹ năng Thiên La Ngụy Đạo, kỹ năng dưới bộ nội công này phần lớn đã rơi ra, cũng đều là lợi khí quần sát, vừa nhấc tay phóng ra, liền nhìn thấy từng tảng thịt thối trên thân thể tang thi bị ăn mòn, liền biết độc tính của loại ám khí này có bao nhiêu kịch liệt.
Trước kia khi có người ngoài Thẩm Trì gần như không sử dụng kỹ năng Thiên La Ngụy Đạo, mà luôn luôn dùng Kinh Vũ Quyết, tên nỏ của Kinh Vũ Quyết sắc bén, lẫm nhiên nhuệ khí, tại đây Trình Bái ở thật lâu trước kia có gặp qua Thẩm Trì ra tay, Đàm Nghiên Nhã cũng vậy, những người khác chẳng sợ chưa thấy qua, như Niếp Bình cùng Từ Mộng Chi, nói chung cũng biết sơ sơ bản lĩnh của Thẩm Trì, quan trên đối ghi chép về hắn luôn luôn là dị năng giả Nỗ tiễn hình.
Nào biết đâu rằng, hắn còn có thể dụng độc, còn là một tay dùng độc tuyệt đỉnh, nhìn tác dụng xa so cung nỏ còn muốn làm người lông tơ dựng đứng.
“Lập tức nghe lệnh, sắc!” Minh Nguyệt hét lớn một tiếng, vài đạo ánh sáng vàng hiện ra hình thái Bát Quái tiêu chuẩn, trận đã thành, cậu một tay bấm quyết niệm thần chú đặt lên trán, “Đem đám tang thi đều dẫn vào trong trận!”
Lúc này không cần cậu nói gì nữa, Niếp Bình đi đầu hướng đám tang thi phóng đi.
Thẩm Trì biết nhất định phải nhanh chóng đem đợt tang thi thứ nhất này tiêu diệt sạch, hai con tang thi mang theo chị em họ Phùng đã càng ngày càng tới gần nơi này!
Ngay cả Đinh Yến có lực công kích yếu nhất cùng Từ Mộng Chi cũng bắt đầu động thủ, thân thể Từ Mộng Chi suy nhược nhất, nhưng cậu là dị năng giả Não vực, am hiểu tinh thần khống chế, đối con người hữu hiệu, đối tang thi cũng hữu dụng, tang thi cao giai đã có trí tuệ tương đối, lại vẫn so kém con người, trên tinh thần so con người còn khống chế tốt hơn, cậu dù sao cũng đã cấp năm, khống chế hành động của tang thi vẫn có thể làm được.
Trên một trăm tang thi cấp cao sau khi bị nhóm dị năng giả dẫn dụ, ngay cả chính bọn hắn cũng thấy kinh hồn táng đảm, một khi bị những tang thi này vây quanh, cho dù bọn hắn là dị năng giả cấp năm, đều chỉ có kết cục một chữ - chết! Đinh Yến bị một khối băng hơi gồ lên làm lảo đảo một cái suýt nữa ngã sấp xuống, sợ tới mức tay chân nàng đều có chút mềm nhũn, ra cả một thân mồ hôi lạnh, thậm chí một móng vuốt một con tang thi đã gần như bắt được cổ của nàng, khiến da gà da vịt của nàng đều nổi cả lên.
Tiếng đàn violin to khàn khó nghe chợt đề cao âm lượng, thành công đem hành động của con tang thi kia dừng một chút, Đinh Yến mới xem như thoát khỏi ma chưởng, lúc này nhẹ nhàng thở ra.
Đại bộ phận tang thi rốt cuộc bị buộc vào bên trong khu vực Minh Nguyệt vạch ra, bùa trận bộc phát ra ánh sáng chói mắt, hai mắt Minh Nguyệt sáng ngời mặt mày ngoan lệ, liên tục hô quát ba tiếng: “Bạo! Bạo! Bạo!”
Tiếng nổ bùm bùm vang lên, ánh chớp chói mắt căn bản không làm người khác nhìn thấy rõ tình hình trong bùa trận, chỉ nghe thấy tiếng rít tựa đâm phá màng tai người của đám tang thi.
Đợi đến khi yên tĩnh lại, chỉ thấy vốn trên mặt đất kết một tầng băng thật dày đã hoàn toàn bị móp méo, mặt đất cháy đen một mảnh, đỉnh băng bị mở ra một cái động cực cao, cột băng cùng rèm băng rủ xuống đã không thấy, chỉ nhìn thấy núi đá đen nhánh, khu vực bùa trận kia, không gian mở rộng ra áng chừng không chỉ một lần.
Toàn bộ tang thi bị dẫn vào không một con trốn thoát.
Minh Trạch nhìn mà ánh mắt sáng lòe lòe.
Niếp Bình không dấu vết nhìn nó, hơi hơi nhíu mày, rất nhanh liền phân phó, “Đem đám còn lại xử lý sạch.”
Còn thừa lại bảy tám con tang thi, có D cấp cũng có E cấp, không còn là đối thủ của bọn hắn.
Minh Nguyệt đã khoanh chân ngồi xuống, sắc mặt tái nhợt tựa trang giấy, Kỷ Gia canh giữ bên cạnh cậu, khe khẽ thở dài nói thầm: “… Ngươi cứ thích cậy mạnh, không phải một cái Võ Đang sao, đến nỗi phải liều mạng như vậy…”
Minh Nguyệt: “…”
Hiển nhiên sau một hồi này, đối Minh Nguyệt cũng không phải chuyện dễ dàng gì, ít nhiều cũng có chút thương tổn.
Thẩm Trì ngưng thần nhìn về hướng cửa động, không quá bao lâu, hai bóng dáng quen thuộc hiện ra trong tầm mắt của hắn.
Đó là Phùng Ninh và Phùng Tĩnh, một ngày trước còn là hai mỹ nữa trẻ tuổi thanh xuân hoạt bát, hiện giờ lại trở thành bộ dạng khiến Thẩm Trì cơ hồ đều không nhận ra ——
Các nàng trong vòng một đêm liền gầy thành như vậy, cả người tựa da bọc xương, nhìn không có mấy lượng thịt, rõ ràng không bị thương, người lại hấp hối, trong đôi mắt ảm đạm như người gần kề cái chết, trên mặt gầy tràn đầy nếp nhăn, các nàng tựa như bị hút đi hết sinh mệnh cùng tinh lực, tuy còn sống, lại cùng người chết không kém nhiều lắm.
Thẩm Trì thấy được hai tên “người hoang dã” trong miệng Kỷ Gia, chúng nó không hề giống loại người hoang dã chưa được khai hóa như trong tưởng tượng của Thẩm Trì, mà hoàn toàn tương phản, càng giống là người có tộc đàn của mình, còn hơn đám tang thi phía trước kia, chúng nó nhìn qua càng thêm đáng chú ý, trên người vẽ hoa văn quỷ dị đặc thù, như một loại hình xăm nào đó, ánh mắt nhìn người của chúng nó cơ hồ không thể nghĩ rằng chúng nó là tang thi.
Đúng, chúng là hai con tang thi nắm giữ trí tuệ, sâu không lường được, khiến người lạnh lẽo từ đáy lòng lan tràn đến bàn chân!
=== ====== =========
Suy nghĩ của tác giả: từ hôm qua xem lôi thần mã, ta thấy một chút tiết tháo các ngươi đánh rơi trên mặt đất, không có giúp các ngươi đi kiểm đâu →_→
Cám ơn thâm thủy ngư lôi của Hổ Thị Đan Đan!! Cực yêu ngươi! ~(≧▽≦)~ Sao sao đát, ╭(╯3╰)╮
Cám ơn lựu đạn của Daisy, yêu ngươi *chụt*, sao sao đát, ╭(╯3╰)╮
Cám ơn địa lôi của Đại Soái Bỉ Hung Mao Niêm Orz=3, Xiaojing77, Lục Trúc Y Y, Không Thị, Duẩn Tử, Mạc Y Liên Lạc, Dell, yêu các ngươi, ╭(╯3╰)╮