Trong Phim Ngoài Đời

Chương 4: Chương 4: Quay phim với ảnh đế




Sau khi về nhà, Lâm Chi bắt đầu xem kịch bản. Nữ chính là đại tiểu thư xã hội đen, tính cách phóng đãng, còn nam chính là cảnh sát nằm vùng, che giấu thân phận để quyến rũ nữ chính. Sau khi thành bạn trai của nữ chính, anh ta trà trộn vào nhà cô đánh cắp chứng cứ phạm tội của ông trùm, liên hệ với cảnh sát trong ứng ngoại hợp bắt giữ ông ta.

《Kế hoạch nằm vùng》là bộ phim cấp ba đầu tiên Lâm Chi nhận, cô sợ mình diễn không tốt nên sau khi xem xong kịch bản liền lên mạng tìm mấy bộ AV, nghiêm túc quan sát biểu tình dục tiên dục tử của nữ diễn viên.

Lâm Chi nhìn vào gương, bắt chước biểu cảm hãm sâu trong dục vọng, gương mặt động tình mị hoặc, gợi cảm quyến rũ nhưng không thô tục, ngay cả biến hóa lúc cao trào cũng được cô bắt chước y hệt.

Nghe nói nam chính của 《Kế hoạch nằm vùng》là người mới xuất đạo không lâu, Lâm Chi nghĩ nếu tất cả mọi người đều không quen biết, vậy có thể bớt xấu hổ một chút.

Hơn nữa cô đã lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm, nói thế nào cũng tự tin hơn một người mới, cô cảm thấy chắc mình diễn cũng không tệ đâu.

Tới ngày bắt đầu quay phim, Lâm Chi mặc bikini gợi cảm, đứng cạnh bể bơi, khiếp sợ nhìn Quý Hoài Thịnh chỉ mặc độc một cái quần bơi màu đen, ngâm mình trong nước.

Cô nhìn quanh bốn phía, không phát hiện còn người đàn ông nào khác cũng mặc quần bơi nữa, không thể nghi ngờ Quý Hoài Thịnh chính là nam chính.

Tâm tình Lâm Chi tức khắc trở nên phức tạp, cô vừa kinh ngạc vừa khiếp sợ khi ảnh đế đầy lưu lượng như Quý Hoài Thịnh cũng quay phim cấp ba, nhưng cô biết tuyệt đối không phải vì anh thiếu tiền.

Lâm Chi cũng rất xấu hổ khi anh biết chuyện cô quay phim cấp ba, có cảm giác như mình không còn chỗ dung thân. Không biết vì sao cô sợ sẽ nhìn thấy sự khinh thường trong ánh mắt anh.

Cô cứ đứng bên bể bơi, ngốc nghếch nhìn Quý Hoài Thịnh, môi mím chặt không nói lời nào.

Quý Hoài Thịnh cũng đang nhìn cô, ánh mắt anh vẫn bình tĩnh không gợn sóng, không một chút xấu hổ, cũng không có vẻ khinh thường như Lâm Chi lo lắng, cũng giống như quay những bộ phim khác.

Thấy Lâm Chi chậm chạp không hành động, đạo diễn bắt đầu thúc giục: “Lâm Chi, chuẩn bị quay, xuống nước đi.”

“À, vâng.”

Nghe thấy đạo diễn thúc giục, lúc này Lâm Chi mới nắm tay vịn bước xuống nước, từ từ đi về phía Quý Hoài Thịnh.

Khi còn cách anh khoảng hai bước, cô dừng lại, nhìn thẳng phía trước, thấy hầu kết và xương quai xanh gợi cảm của anh, ánh mắt đi xuống chút nữa, chạm vào vòm ngực dày rộng với hai khối cơ rắn chắc, tràn ngập sức mạnh.

Ngực anh phập phồng theo từng hơi thở, hai điểm nhỏ màu nâu cũng rung động theo. Nhìn cảnh đó, hai tai Lâm Chi bất giác cũng nóng lên.

Quý Hoài Thịnh nhìn đỉnh đầu Lâm Chi, trầm giọng hỏi: “Vì sao cứ cúi đầu mãi thế, không dám nhìn tôi sao?”

“Em… Em không biết tiền bối diễn vai nam chính, lúc trước nghe nói nam chính do một diễn viên mới đảm nhận, nên trong lòng không chuẩn bị trước.” Lâm Chi ngập ngừng nói.

Quý Hoài Thịnh xoa đầu cô, trấn an: “Đừng khẩn trương, cứ diễn theo kịch bản là được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.