CHƯƠNG 26
Mỹ Nhân Lỗ Mãng và Dã Thú Nội Liễm [Á Lai Garlock đính hôn thiên]
Khi đế n gần trung tâm thì Garlock cho xe ngựa của Eden ngừng lại, biến thân thành hình thú càng thêm chói mắt, quay đầu hạ thấp người xuống nói với Á Lai: ―Lên đi.‖
Đừng tưởng rằng Á Lai không biết rằng Đại quý tộc đang tuyên bố quyền sở hữu của hắn, nên chỉ hé miệng, đứng bất động.
Ánh mắt của sói lớnâm trầm lướt trên mặt y, không chút che dấu ý muốn nuốt người ta vào bụng.
Barret đi cùng vớ i Ngải Phàm ngó đầu ra từ cửa sổ xe ngựa phóng ra một ánh mắt như muốn nói ―Tự giải quyết cho tốt đi, ngàn vạn lần đừng phản kháng, ta không muốn gặp tai họa.‖ giống như từng mũi kim châm châm trên người Á Lai.
Vì thế, Á Lai hiên ngang lẫ m liệt mà khuất phục, đội mũ đỏ ngồi lên. Garlock cố ý đi chậm, nhưng khí thế đường hoàng không giảm nửa phần, không khác gì lúc chiến tranh kết thúc hắn mang theo chiến lợi phẩm diễu hành trên đường phố, ngược lại còn tăng thêm cường thế lạnh thấu xương của bản thân.
H ắn một là sợ Á Lai lần đầu tiên ngồi trên lưng thú hình nên không quen, thứ hai là như Á Lai vừa rồi nghĩ chính là hắn muốn cho thiên hạ biết quan hệ của hắn với Á Lai, càng nhiều người thấy càng tốt, đôi lúc lời đồn cũng có chỗ tốt, tốt nhất là nhanh đồn thành hắnvà Á Lai là một đôi không thể tách rời!
Trướ c mắt là một thành thị ồn ào náo nhiệt, tất cả mọi thứ lọt vào mắt đều phồn hoa rực rỡ, người đi đường nhận ra Đại tướng quân đều hành lễ chào hỏi, cũng trộm đánh giá vị phi thú nhân được Đại tướng quân sủng ái trong lời đồn, đám người đi xa mới dám khe khẽ bàn tán.
Á Lai nhìn thấ y nhiều thứ mới lạ, nhưng lại bắt đầu hoài niệm Eden bảo, y nhớ rõ cái cảm giác đứng trên tòa thành cao nhất nhìn xuống lãnh địa của đại quý tộc, diện tích rộng lớn nhưng làm cho người ta có cảm giác an toàn, bởi vì không có dấu vết của ngoại nhân, có chút cao ngạo nhưng chân thành, cũng giống như bản thân của đại quý tộc.
Nhưng nơi đây thì bất đồng, nhiều mặt lộn xộn, càng phải sống một cách cẩn thận, không phải vì bản thân mà còn vì những con người trong gia tộc Eden bảo.
Trong hoa viên không nhỏ trước biệt thự, quản gia Henry đứng trước hai hàng người mặc âu phục đen, ―Nghênh đón ngài trở về, chủ nhân.‖
Nhóm âu phục đen đồng loạt hành lễ, cùng hành lễ chào hỏi.
Henry lại nói: ―Hoan nghênh ngài đến đây, Á Lai tiên sinh.‖
Gặp lại Henry, tâm tình Á Lai có một dạng khác, một thời gian không tính là dài như lắng đọng lại càng khiến Á Lai cảm thấy Henry là người tốt. Khi về đến phòng mình, y mới thả lòng người để lộ ra sự mệt mỏi, không phải ychán ghét cuộc sống như thế này, mà y cần thời gian để làm quen.
Garlock biết Henry đột nhiên trở về từ bên Đào Đức thì nhất định có chuyện muốn nói, cho nên hai người trực tiếp đi vào thư phòng.
Henry nói: ―Tế ti đại nhân nhận lời mời đi đến phủ của thành chủ làm khách một thời gian, trong khi đó tổ phụ Bill của ta sẽ chiếu cố ngài ấy, thỉnh ngài yên tâm.‖
Garlock lâm vào trầm tư, thành chủ nhất định có chuyện gì đó quan trọng.
. . . . . . .
Đào Đức như quí công tử đắc ý hưng phấn vô cùng, mặc một chiếc áo choáng dài màu vàng lấp lánh, giống như mang theo biển sao lấp lánh, giống như rất đồng tình nhìn lão thành chủ đại nhân ngồi đối diện bàn cờ nhảy, vuiđùa nói: ―Ngài không thể lại đi lại nha.‖
Một vị lão giả hòa ái khác, thắt lưng ông thẳng hơn rất nhiều so với người cùng tuổi với ông đứng một bên qui củ hầu hạ hai vị đại nhân.
.. . . .
Garlock nghe Henry báo cáo chi tiết xong, trong lòng trầm tư, đoán không ra vì sao thành chủ lại giao chức bộ trưởng cảnh vụ đế quốc cho loại người như vậy.
Nhưng hắn biết những quyết định của thành chủ từ trước tới nay đều rất sáng suốt, bọn người kia phải làm từng bước.
Á Lai vừa mới tắm xong, mặc áo tắm rộng thùng thình, một tay chống đầu nằm dài trên ghế mềm sát cửa sổ, một tay viết cái gì đó trên quyển vở. Thật là một cảnh đẹp, ánh mắt Garlock nhìn vào trong vạt áo tắm của Á Lai ngắm nhìn làn da non mịn, càng nhìn càng thấy bộ đồ kia thậtchướng mắt.
Á Lai ngồi dậy, ―Thưa ngài, trước khi vào phòng người khác hẳn nên gõ cửa.‖ đi cũng không tiếng động mà còn dùng ánh mắt hạ lưu như vậy thật dọa người!
Garlock vừa lại gần y vừa nói: ―Cả tòa nhà này đều là của tôi huống chi chỉ một cái phòng này.‖
Á Lai hé miệng, nhanh chóng lấy ra tờ giấy chỉ vào một vị trí trọng điểm ―Có được bất động sản của chính mình!‖ còn dùng bút đỏ chói mắt!
Garlock hào phóng ngồi bên cạnh Á Lai, ôm người ta vào lòng không cho nhúc nhích, sau đó say mê ngắm nhìn người trong lòng, rất có thể kế tiếp sẽ cúi người xuống.
Á Lai tránh đi, thẳng thắn quyết đoán, đại quý tộc sao cứ như thay đổi thành người khác, tất cả tu dưỡng nội hàm đều biến mất hết.
Garlock cũng không giận, tỳ tay nắm lấy áo tắm của Á Lai, sau đó không đợi cho y kịpnghĩ gì liền một tay kéo xuống .
Quần áo tụt xuống lộ ra đường cong rõ nét, đói, quá đói rồi!
May mà mình có mặt quần lót tứ giác, Á Lai tức giận, xoay người căm tức nhìn đại quý tộc, nhưng thấy rõ tia sáng trong mắt đối phương thì liền lui về sau chuẩn bị tư thế chạy trối chết.
Nhưng mà, không còn kịp rồi.
Á Lai bị Garlock đè lại lên giường, nhưng nhờ lúc trước có Clare dốc lòng dạy dỗ nên giờ ykhông còn là rau cải trói gà không chặt nữa rồi.
Garlock nhíu mi một cái, tùy ý để yxoay người ngồi trên người mình, bàn tay to hữu lực sờ từ mắt cá chân sờ lên.
N ắm tay của Á Lai đang đánh về mặt của Garlock nửa đường thì dừng lại, có chút khó hiểu lầm bầm: ―Không đúng, nơi này lễ giáo đạo đức rất cao,cho dù là quý tộc hay bình dân, phi thú nhân và thú nhân phải có lễ nghĩa.‖ rồi nhìn tư thế của mình và Garlock, ―Cho nên chuyện này không nên xảy ra giữa tôi và anh, hơn nữa đối với người rất có thân phận như ngài hẳn phải khinh thường hành vi này chứ. . . .‖
Garlock thú vị nhìn vị phi thú nhân quần áo đơn bạc ngồi trên người mình đang cố phủ định, hai tay chống người dậy, cùng người ta kề sát mặt, âm thanh trầm thấp nói: ―Bởi vì em không phải người khác, em nhất định sẽ ở bên tôi cả đời này.‖ nâng gáy Á Lai, hung hăn hôn lên, không chút báo trước trực tiếp xâm nhập.
Chưa ăn thịt heo thì cũng đã nhìn thấy heo chạy, thấy cảm giác rất tuyệt, Á Lai cũng trúc trắc hôn trả.
Cảm giác rấtkì diệu, tuy rằng đầu lưỡi của đối phương khiến cho mình có chút không thở nổi, Á Lai bất tri bất giác thả lỏng thân thể.
Rốt cục cũng được buông ra, Á Lai khó nén ngượng ngùng, ―Cái kia, chúng ta được xem như là đang yêu sao?‖
M ặt Garlock lập tức chùn xuống, ―Quan hệ yêu đương có thể làm đến bước này sao?‖ Vốn đang vui sướng vì được đối phương thừa nhận, nháy mắt biến thành tức giận, chẳng lẽ nói như vậy trước kia Á Lai cũng làm chuyện này với người khác?
Á Lai lúng túng, sẽ không phải là chỉ hôn một cái thôi mà định chuyện chung thân chứ, vậy vừa rồi quá không cẩn thận rồi, ―Vậy đó xem như thế nào?‖
Garlock bình thường lại, xem ra Á Lai quá mức đơn thuầnnên không hiểu biết về chuyện này, lập tức gạt người nói: ―Hiện tại em đã đồng ý đính hôn với tôi.‖ Cái gì? Cũng quá đột ngột rồi, Á Lai nói: ―Tôi còn chưa nghĩ kĩ.‖
Garlock tức giận nói, ―Xem ra hôm nay tôi tốt nhất là nên làm luôn chuyện kết hôn mới làm.‖
Lại khôi phục lại tình cảnh nguy hiểm ban đầu.
Á Lai bị bộ phận cứng rắn của đối phương đụng vào, y biết vừa rồi đại quý tộc không phải đùa, ycũng không muốn mang thai đi học đâu, quay đầu sang một bên nói: ―Henry, có chuyện gì sao?‖
Garlock ch ợt mất cảnh giác nên Á Lai chạy trốn mất, cũng không có ý định đuổi theo, ánh mắt lộ ra nguy hiểm, rõ ràng là nằm thấp hơn người ta nhưng vẫn tạo ra khí thế từ trên cao nhìn xuống.
Á Lai nhíu mày, thương lượng nói: ―Chúng ta từ từ nói chuyện, được không?‖
Garlock vỗ vỗ mặt giường bên cạnh nói: ―Đến đây nói chuyện.‖
Đương nhiên Á Lai không đồng ý, ―Không được.‖ Đến bàn học bên cạnh ngồi cứ như học trò nhỏ đang chờ thầy giáo.
Quả nhiên tự chủ của Garlock rất tốt, khôi phục lại bộ dáng nghiêm túc đứng đắn lại ngồi đối diện y.
Á Lai nói: ―Tiến triển quá nhanh không phải là chuyện tốt.‖
Garlock hung hăng nói: ―Em nói tôi thiếu kiên nhẫn sao?‖ nếu là nhà người khác thì giờ chỉ sợ là đã có đứa nhỏ rồi!
Á Lai chớ p chớp mắt, sao hôm nayđại quý tộc khác quá, không xác định hỏi: ―Không phải là anh cảm thấy trong chủ thành trung tâm có nhiều thú nhân như vậy, sợ tôi sẽ để ý người khác chứ?‖ Nếu là người khác nói thì sẽ bị nghi là tự cao, nhưng đối với Á Lai mà nói từ trước đến nay nói chuyện chưa bao giờ tự kỷ.
Bị nói đúng tâm tư, bề ngoài của Garlock vẫn bình tĩnh đáng đánh như thường.
Á Lai tiế p tục nói: ―Sẽ không đâu, Henry là thú nhân hoàn mĩ như vậy, trước kia cả ngày đi qua đi lại trước mắt tôi, nhưng tôi vẫn không có cảm giác dư thừa gì với anh ta mà.‖
Garlock nhìn như không quan tâm hỏi: ―Henry hoàn mĩ?‖
Á Lai gật đầu, nếu đặt vào thế giới cũ của ythì Henry chính là loại cấp bậc kim cương nam nữ đều yêu thích.
Garlock nghĩ lại, như vậy nói cách khác mình trong mắt đối phương không hoàn mĩ như Henry? ―Em cho rằng tôi có nhiều khuyết điểm?‖
Á Lai thành thật trả lời, vừa nói xong câu ―Âm tình bất định*.‖, chỉ thấy sắc mặt đối phương trở nên dọa người, trong lòng nói thầm, còn nói không phải là âm tình bất định sao, mới vừa rồi còn bảo tôi nói, tôi nói xong thì anh giận.
*Âm tình bất định: tâm tình không ổn định, đang cười nói lại nổi giận vô cớ.
Hơn nửa đêm, Henry bị đánh thức, có chút không kiên nhẫn, thấy chủ nhân biểu tình hờ hững ngồi một mình trong thư phòng, anh im lặng đứng sang một bên.
Đi đế n một nơi hoàn toàn lạ lẫm, người bình thường sẽ theo bản năng đối với người mình quen lại càng thêm quen thuộc, hoặc nói cách khác chính là ỷ lại. Garlock cảm thấy hôm nay lớn mật làm ra bước đi này là rất đúng, Á Lai quả thật hôm nay dễ nói chuyện hơn mọi khi, cho nên quan hệ hai người có một bước tiến rất lớn, nhưng vẫn chưa đủ.
―Lấy văn kiện tôi chuẩn bị lúc trước lại đây.‖
Henry sửng sốt nửa giây mới đi tới ngăn kéo bên cạnh, xoay người lấy đưa văn kiện cho Garlock: ―Tôi cảm thấy Á Lai còn chưa hiểu rõ.‖
Garlock đè lên lề văn kiên nói: ―Chờ emấy hiểu rõ sẽ do dự.‖
Sáng sớm hôm say, Á Lai nhìn thấ y bản văn kiện trước mắt giật mình trừng mắt, thật ra đêm qua y hồ đồ phát triển quan hệ yêu đương với người ta thì đã bắt đầu hối hận, ai ngờ đối phương đã trực tiếp đưa văn kiện đính hôn lại cho ykí, trộm liếc về phía Henry đang đứng một bên như pho tượng xin giúp đỡ.
Nhưng mà Henry quả nhiên là một pho tượng hoàn mĩ, hơi thở từ từ trầm ổn, quần áo trên người không một nếp nhăn, cũng không có một chút dấu hiệu nào muốn cứu người.
Á Lai há hốc miệng, quả nhiên trên đời này làm gì có người hoàn mĩ chứ!
Garlock ôn nhu đem bút đã chấm mực đưa cho y, ―Ngoan, đừngnóng nảy, khi nào kí xong thì có thể ra ngoài mà.‖
Tiếng bước chân vang lên, có mấy thú nhân mặt quân phục đứng ngăn ở cửa.
Á Lai trong lòng lộp bộp, bắt buộc? Uy hiếp? Đại quý tộc vậy mà thật sự làm thế!