CHƯƠNG 38
M ạch Kì một lòng muốn dùng cơ hội ở hội diễn để cứu vãn danh dự của mình, mà Kathy dưới mệnh lệnh của Đại Công á phụ thay mặt cho huynh trưởng yếu đuối của mình cứu chữa quan hệ hai bên, cho nên hai người hầu như xuất ra hết sức lực của mình để cản trở công tác chuẩn bị của đối phương.
Mà Đại Công Lặc Tư bảo cũng muố n lấy thắng lợi này để phô trương thanh thế với các đại gia tộc, thậm chí còn tự tay mời thành chủ và đại tế ti đến tham dự, nguyên nhân chính là để Mạch Kì sau khi được nổi trước thiên hạ thì cũng bớt giận.
B ởi vì nếu Mạch Kì và Luân Ân kết hôn thì cũng coi như là một thành viên của Lặc Tư bảo, gộp cả hai chuyện này lại thì vẫn là Đại Công Lặc Tư bảo cũng đang không ngừng suy tình vì lợi ích của bản thân thôi.
M ạch Kì tuổi trẻ khí thịnh nên trong lòng vẫn có chút không thuận, cảm thấy rằng mấy việc mà Lặc Tư bảo đang làm là những việc cần phải làm để bù đắp lại sự mất mặt của nó là chuyện tất nhiên phải thế.
Nhưng mấ y vị trưởng bối trong nhà Mạch Kì thì lại vô cùng cảm động, đương nhiên là bởi vì bọn họ đoán không ra Đại Công có địa vị cao quí nhưng lại rất bình dị gần gũi với bọn họ này đang suy nghĩ cái gì thôi, vì thế lập tức tuyên bố rằng hôn sự của hai gia tộc sẽ không bị chút ảnh hưởng nào, chỉ cần nhẫn gia tộc tượng trưng cho địa vị của phi thú nhân gia chủ được tìm về thì mọi chuyện sẽ vẫn tiến hành như mong muốn.
Á Lai nhìn thấ y mấy học viên khác vây quanh người Francis, rốt cuộc cũng biết chuyện này nghiêm túc đến mức nào, đối phương nhất định là vừa đấm vừa xoa nên hiện giờ còn lại đều là mấy người vẻ mặt không còn gì để mất, cũng vì nguyên nhân nữa chính là trong học kì nếu không phải nhờ trận đấu vũ đạo bất ngờ diễn ra này thì khó có cơ hội đứng trên một vũ đài hoành tráng như vậy.
Cũng có người khuyên Á Lai nên nhờ Garlock đại nhân hỗ trợ, nhưng Á Lai hiểu được trong lòng, nếu lúc này mà Eden bảo thực sự đảm nhận thì coi như chính thức đối chọi với Lặc Tư bảo, lúc đó chẳng những không được ích lợi gì mà còn làm phức tạp mọi chuyện thêm thôi, cho nên y sẽ không nói chuyện này với đại quí tộc.
Nhưng mà y cũng không phải không lo lắng, tuy rằng trước đó có ước định sẵn là hai bên đều chỉ được chọn tân sinh nhưng nếu so sánh lại điều kiện hai bên, thì rõ ràng phần tốt đều đã ở phe của đối thủ.
Ngo ại trừ Francis, mặt mũi ai cũng cau có, không khí ảm đạm vô cùng. Á Lai đi từ thính phòng lên khán đài nói: ―Tôi biết đối phương sẽ có nhiều người lợi hại hơn nhiều trợ giúp hơn bên ta, nhưng ở quê tôi có một câu nói, đầu trọc không sợ bị nắm tóc – Nhà vua cũng phải thua thằng liều mạng, nói đúng là. . . . .‖
Qua nửa đêm nhưng ánh nến trên bàn học của Á Lai vẫn sáng, sợ ảnh hướng đến Francisđang chuẩn bị ngủ, nên dùng một tấm bìa cứng để che lại.
Francis đương nhiên không ngủ, nhưng cậ u biết Á Lai vẫn còn đang rất chăm chú, có vẻ ý chí chiến đấu đang cháy hừng hực, ―Sao tự nhiên anh lại làm chuyện đó?‖
Á Lai nói: ―Khi một ngườ i muốn hoàn thành một nhiệm vụ mà hầu như tất cả mọi người đều không có khả năng làm được, không chỉ cần có thực lực mà còn cần sự quyết tâm và dũng khí không sợ thất bại từ trước đến nay chưa từng có. Cũng không kì lạ khi những học viên và giáo thụ kia lại ngay khi lâm trận thì lùi bước, dù sao thì mọi chuyện cũng đã vượt quá dự tính của mọi người, cho nên không phải ai cũng có thể bất kể hậu quả được. Nhưng mà ngay trong hoàn cảnh này, mấy người vẫn nguyện ý làm theo kế hoạch tôi đã đề ra, bất kể là có người khác không muốn nhận nhiệm vụ này hay không, cho nên tôi sẽ dùng sự nỗ lực của mình để hồi đáp lại sự tin tưởng của mọi người.‖
Th ấy Francis sửng sốt, y lấy từ ngăn kéo ra một cuốn sách đưa qua, ―Nghe không hiểu sao, tôi đã nói với cậu là nếu rảnh thì đi đọc sách rồimà.‖ ———– [Tuyển tập danh ngôn của đại tế tư Abraham]
Francis: Mình vừ a rồi cảm động cái quái gì vậy! ―Anh sùng bái đại tế tư sao?‖ Ban đầu cậu còn nghĩ rằng nguyên nhân là do Á Lai là người của Eden bảo, gần đây xem ra không phải thế.
Á Lai là thật lòng tôn kính đạ i tế tư, có thể có tài năng ở một thế giới đơn giản như thế này mà đúc kết ra nhưng câu nói uyên bác như vậy thật sự làm cho người ta không thể không bội phục, nhớ tới đám người ―chuyên gia‖ ở kiếp trước chẳng qua chỉ là đứng trên vai vĩ nhân thôi, mà cứ làm như mình thực sự là vĩ nhân vậy, nếu so sánh lại thì đại tế tư Abraham mới xứng đáng với danh hiệu vĩ nhân.
Á Lai nói: ―Ngài ấ y mới là vĩ nhân chân chính, ý tưởng của vũ kịch lần này dựa trên một chương trong bản chép tay của người, tuy chiến dịch lần đó không được người hiện nay tôn sùng, nhưng dựa theo những gì đại tế tư viết thì thắng lợi kia mới thực sự có ý nghĩa.‖
―Do suy nghĩ của anh khác người.‖ Francis cười nói.
Á Lai vui đùa: ―Hơn nửa đêm rồ i, cậu cũng đừng cười như vậy chớ, cái chớp mắt kia của cậu có thể cười ra đến phong tình vạn chủng, không có chuyện gì thì đừng làm tim người ta đập loạn nhịp chứ.‖
Francis nhướngmi, ―Phải không?‖ Đứng dậy mặc quần áo, ―Tôi ra ngoài một lát.‖
Á Lai cũng không lo lắng, tiếp tục công việc của mình, ―Chú ý an toàn.‖
Trong phòng có động tĩnh, Henry đột nhiên đứng dậy, nhanh chóng đứng ở vị trí có lợi thế.
B ắt tay tắt nến, kế tiếp phải làm sao mới có thể đối phó với thú nhân nội liễm này đây? Francis nhìn thú nhân trên người mình, khóe miệng chậm rãi giương lên một độ cung lỗ mãng.
. . . . . . . .
Bình minh, Á Lai cầm bản hợp đồng phân phát cho mọi người, kì thật càng để ý đến hiệp nghị giữ bí mật trong đó.
Nghiêm túc như vậ y mọi người đều cảm thấy không quen, bất quá không biết có phải vì có một mối thù chung hay không, lại có cảm giác như mình đang lưu lại di thư sau đó cùng nhau bước ra chiến trường, không hiểu sao chiến ý bắt đầu sôi sục. . . . . . . .
Á Lai không thể không thừa nhận mình bội phục đề nghị này của Garlock, Barret lại nguyện ý tài trợ sân luyện và vài thứ khác nên văn bản hợp đồng đồng này cũng có hiệu lực pháp lí, nhưng cũng không ngờ là lòng ủng hộ với mọi người cũng có thể biểu đạt bằng cách này, không hổ là tướng quân cầm binh đánh giặc.
Trướ c mắt có rất nhiều thứ chưa biết được, chuyện này cũng không thể nói là không mạo hiểm, nhưng ở tình huống đối phương rõ ràng chiếm ưu thế hơn, cũng không chắc đột phá này sẽ thành công, nhưng Á Lai biết mình sẽ không sợ, bởi vì sau lưng mình còn có đại quý tộc. . . . . . . .
Francis xem xong k ế hoạch mới của y, có chút lo lắng hỏi: ―Anh muốn thông báo tuyển dụng học viên âm nhạc để diễn nhạc ở sân khấu sao? Đối phương mời là người chuyên nghiệp đó.‖
Á Lai nói: ―Người chuyên nghiệp thì quá thành thục, cho nên tinh thần phấn đấu sẽ không bằng tân sinh, càng hợp để chúng ta an bài hơn.‖
Francis có chút lo lắng, ―Anh cảm thấy dưới áp lực của Mạch Kì và Kathy thì còn có người dám đến sao?‖
Á Lai không chút lo lắng nói: ―Trọng thưở ng cho tất cả người có gan dạ, cho nên tôi sẽ trả tiền, không chỉ cho bọn họ, mà mấy người cũng có, chỉ cần thuận tiện quảng cáo cho Barret hội trưởng và Eden bảo là được.‖
T ất cả mọi người kinh ngạc vô cùng, thật sự là chưa rừng nghe qua chuyện nào như vậy, thế nhưng khoản thù lao lại không nhỏ chút nào, cho nên càng chờ mong lần diễn xuất này.
Mà lúc này Barret mong chính là Eden bảo càng đạt đượ c nhiều lợi ích, nghĩ một hồi lâu mới quyết định khoản tiền thù lao, xóa một cái giá cao, điền vào một cái giá thấp hơn, sau đó lại mừng rỡ nhìn con số trước mắt bắt đầu dư ra.
An bài xong hết rồi, Á Lai rảnh rỗi lại ngồi xuống bên cạnh Francis, uống một ngụm nước, lại đột nhiên vén tay áo của người ta lên, còn ra vẻ đã được mở rộng nhãn giới: ―Vừa rồi lúc cậu múa tôi đã thấy, không ngờ cậu khẩu vị nặng như vậy, nhưng hội diễn sắp đến gần rồi, phải chú ý vẻ ngoài chớ.‖
Francis nghĩ đến là tứ c, cậu biết loại người chính trực như Henry sẽ không làm gì cậu nên cậu mới cố ý trêu chọc người ta, ai ngờ đêm qua người ta lại cột cậu vào ghế, sau đó còn bình yên ngủ, thật đáng giận!
Nói là cộ t nhưng thật ra là có ý tốt, cậu tùy tiện giãy dụa một chút là có thể thoát được, nhưng chủ yếu là cái bộ dáng vững như bàn thạch của đối phương mới là thứ khiến cậu không cam lòng, còn về phần không cam lòng cái gì thì cậu không rõ.
Thông báo tuyể n dụng vừa mới được đưa ra, người tới đăng kí cũng không ít, Á Lai thật may mắn vì mình kiếp trước và kiếp này cũng đều được xem như một người đa tài đa nghệ, nên ứng phó với tất cả mọi chuyện cũng không quá sức.
Mỗi lần nhận một người mới, Á Lai đều coi trọng nhữngngười nguyện ý cùng phấn đấu với nhau như những người còn lại trong nhóm.
Đương nhiên, trong đó cũng có người hâm mộ muốn đến xin chữ kí của Á Lai, đây ít nhiều cũng là thủ đoạn tăng doanh thu của Barret.
Nhưng Barret vừa suy nghĩ xong thì đúng lúc ngăn lại tình huống này, bả n thân kiếm lợi từ chữ kí của thiết kế sư nhà mình thì không phải quá tốt, cho nên phái chuyên gia cầm điều khoản chính thức giám sát ở đấy.
Đương nhiên cũng có người nhận lời của Mạch Kì đi đến đó thám thính tình hình.
Nhưng mà điề u kiện tuyển người của Á Lai rất quái dị, ai cũng không nghĩ ra được ý nghĩ trong đầu y, cho nên không ít người ưu tú đến đăng kí không được trúng tuyển đối với chuyện này biểu đạt bất mãn.
Hi ện tại Á Lai không thể giải thích gì nhiều, cũng đoán trước chuyện này sẽ xảy ra, trước để cho Barret chia cho mỗi người đăng kí một ít tặng phẩm để biểu đạt lòng biết ơn.
Barret m ắt ánh lên sắc tiền cười to không thôi, đây chính là thời cơ tốt nhất để tuyên truyền về Eden bảo với các học viên ưu tú nhất của học viện, phần quà này đều in đầy con dấu của Eden bảo, Á Lai quá tuyệt vời!
Garlock luôn luôn ủ ng hộ người trong lòng mình, cho nên an bài nói: ―Vô luận bọn họ cần cái gì, Eden bảo đều sẽ cung cấp sự trợ giúp tối đa, Lặc Tư bảo thật sự có chút quá phận rồi.‖ Muốn lấy người của Eden bảo làm bàn đạp cho Luân Ân đi cầu hôn sao, không có cửa đâu! ―Tìm người theo dõi sát sao đối phương.‖
Barret nói: ―Yên tâm đi!‖
Vì thế , lại qua vài ngày, kì thật Garlock và Barret vẫn luôn lo lắng muốn cấp cho bọn Á Lai một vài chuyên gia để giúp đỡ, có điều là chưa ra tay được, chỉ có thể trợ giúp đơn thuần thôi.
Á Lai cùng mọi người thương lượ ng một chút, tất cả mọi người đều phải tự cố gắng mới có thể thể hiện được thực lực chân chính của mình, hơn nữa bọn họ không cần quan tâm thắng bại, bởi vì sau một hồi luyện tập, ai cũng tin tưởng rằng, đây tuyệt đối là môt trận đấu dù có thua cũng là thất bại trong vinh quang.
Cuối cùng Á Lai lại chủ động giữ Henry lại, tỏ ý nói là: ―Một Henry làm bằng mười người, đỡ phải kiếm người chi cho chật đất.‖