CHƯƠNG 45
Cả đế quốc thú nhân đều nghĩ mãi không ra.
Rõ ràng là đại chiến giữa các đại gia tộc sắp diễn ra oanh oanh liệt liệt, sao có thể chỉ vì một câu ―hiểu lầm‖ thôi đã tan thành mây khói?
Á Lai thấy Francis cũng mang huy chương Eden bảo trên ngườ i, khẽ nhíu mày nói: ―Không phải là cậu bán thân cho Eden bảo chứ?‖ Tuy không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, nhưng y biết chuyện này có thể giải quyết nhanh đến thế là có liên quan đến Francis.
Francis tùy tiệ n dựa vào người Henry, ―Anh luôn nói tên này nội liễm, nếu tôi còn không chịu chủ động, vậy đến bao giờ mới ‗thẳng thắn thành khẩn‘ với nhau được đây?‖
Henry còn cứng hơn cả đá, nhưng theo ý của thành chủ thì cậu vừa có công vừa có tội nên cậu không bị trừng phạt, may mắn là Francis biết còn nhiều thứ chính xác hơn cả suy đoán của thành chủ, bằng không cũng sẽ không thoát thân thuận lợi như vậy.
Á Lai híp mắt, ―Tôi ở trong ngục chịu khổ, hai người lại ở ngoài tình chàng ý thiếp sao?‖ Đuôi mắt hai kẻ kia không che được ý xuân thỏa mãn.
Francis giả vờ lo lắng nói: ―Xem ra hoàn cảnh trong ngục không được tốt lắm, khiến cổ bị muỗi cắn đầy kìa, cả áo cũng che không được.‖
Á Lai sờ nhẹ nơi bị người ta hạ hôn ngân không chút ngượng ngùng, còn không chịu thua nâng tay quàng vai Garlock, tự hào nói: ―Tôi cầu hôn trong ngục, rất sáng tạo phải không?‖
Tâm trạng của Garlock bây giờ tốt vô cùng.
Francis quay l ại, thâm tình nhìn Henry, ngón trỏ chọt vào cúc áo thứ hai của lễ phục của Henry, ―Thật sao, chỉ cần anh nguyện ý, Henry đại nhân, đêm nay em sẽ tìm một nơi đặt biệt chủ động hiến thân.‖
Á Lai bại trận, tuy rằng biết rõ là Francis chỉ là ra vẻ tùy tiện thôi, nhưng có thể nói chuyện này ra ngoài miệng đã là rất là lợi hại rồi.
Garlock đen tối nhỏ giọng bên tai Á Lai: ―Anh có thể giúp em làm chuyện lớn hơn để đánh bại cậu ta.‖
Á Lai mới không thèm làm, biết Garlock và Henry còn chính sự nên cùng Francis đi ra ngoài.
Francis hỏi: ―Rốt cuộc anh nghĩ cái quái gì mà cầu hôn ở nơi như ngục giam vậy?‖
Á Lai nói: ―Linh cảm đến thì thuận theo tự nhiên thôi.‖
Francis: . . . . . . . . .
Garlock h ỏi Henry: ―Bill tổ phụ biết được thân phận của Francis có phản đối không?‖ Gia tộc của Henrycó lịch sử lâu đời, mà Bill tổ phụ lại là gia chủ nên không có chuyện không có chút băn khoăn nào.
Henry nói: ―Francis sẽ không liên hệ với Lặc Tư bảo nữa, cũng nhờ năm đó đại công Lặc Tư bảo xử lí chuyện đó không để lại chút dấu vết nên sẽ không ai biết được thân phận của Francis.‖
Garlock nói: ―Còn mắt của Francis là sao?‖
Henry nói: ―Bị một cái tát của đại công làm hư, năm ấy Francis chỉ mới sáu tuổi, bị mắc bệnh nặng khiến mắt biến thành hai màu, cho nên hiện giờ không ai nhận ra được.‖
Garlock cười nói: ―Cậu ta vì coi trọ ng cậu nên mới giao thứ kia ra, sớm biết vậy đã cởi sạch cậu ném lên giường của cậu ta rồi, chuyện cũng không bị kéo dài đến giờ.‖
Henry câm nín mặt đen xì.
Garlock nh ịn không được thở dài, Henry và Francis quen nhau mới có mấy ngày đã tính đến chuyện kết hôn rồi, mà hắn với Á Lai, aizz, đến giờ mới chịu đính hôn, từ từ mà tiến thôi. . . . . .
Tiếp theo Henry nói đến chuyện về cao thủ kia mà Francis nói cho anh với Garlock.
Garlock tr ầm mặc một hồi lâu, sờ sờ cằm nói: ―Buổi tối cũng gọi Barret tới đi.‖ Nếu là như vậy thì Eden bảo không cần phải tốn sức nữa chỉ cần ngồi chờ xem diễn là được, giờ chính là lúc hai cha con kia giao phong, chẳng qua là một bên không biết thực lực của bên còn lại thôi, xét theo tình hình hiện tại thì cũng không biết thành chủ đã phòng bị hay nói đúng hơn là để ý đến Luân Ân được bao lâu rồi.
Henry hơi cúi thấp người, nhanh chóng đi an bài.
Francis thấy Á Lai thu dọn hành lí, ―Anh muốn quay lại trường sớm vậy sao?‖
Á Lai nói: ―Tôi đâu có bị thương.‖
Francis vẫn rất lo lắng, ăn phải phiền phức đến vậy, chỉ sợ đối phương sẽ không từ bỏ ý định thôi.
Á Lai nói: ―Nếu đối phương thật sự còn muốn làm chuyện gì thì sẽ không thả tôi ra nhanh như vậy đâu, nói lại thì vẫn nên cảm ơn cậu.‖
Francis m ới phản ứng lại, cho dù Á Lai có xúc động đến cỡ nào cũng sẽ không không để ý đến an nguy của người Eden bảo, hoảng sợ vì suy đoán của bản thân mình, cũng sợ Á Lai lại lo lắng nên tùy tiện lấy một cái cớ rời đi tìm Henry.
Henry nghe xong thì mang theo cậu đến gặp gia chủ.
Francis p hân tích: ―Có lẽ không phải hướng đến Á Lai, ngày đó yvà Lôi Mạn đi loạn không có mục đích gì, loại này ít khi gặp, chỉ gặp khi nào ở trong không gian nhỏ hẹp, cho nên tôi nghĩ hẳn là người đồng môn kia của tôi làm, hơn nữa không phải nhằm vào Katthy mà là Mạch Kì, sai lầm của Á Lai chính là thời gian và địa điểm xuất hiện, nhưng người cuối cùng xui xẻo nhất vẫn là Katthy và Mạch Kì.‖ Nhớ đến lại bổ sung thêm: ―Á Lai nói muốn quay lại trường học.‖
Garlock lập tức không đồng ý, ―Không được!‖ Nuôi ở nhà mới yên tâm. Francis lựa chọn im lặng, ý là, ngài tự nói với yđi.
Á Lai nghe xong quả nhiên không nói một lời, kì thật ykhông có giận dỗi, chỉ là nghĩ sâu xa hơn thôi.
Nhưng Garlock hiểu lầm là y mất hứng, lập tức nói: ―Lôi Mạn gần đây cần em chăm sóc.‖
Tiểu Lôi Mạn cúi đầu đứng ở cửa cọ cọ mũi chân, dường như nếu thầykhông đồng ý thì bé sẽ cố nén nước mắt im lặng trở về phòng khóc.
Á Lai sao có thể nhẫn tâm cho được, vội vàng chạy lại đón đứa nhỏ đang bất an, ―Trường học dù có tốt thế nào cũng không quan trọng bằng con.‖
Tiểu Lôi Mạn khụt khịt vài cái, vui sướng nhào qua, vừa rồi chú Garlock cho mình ngửi hành thật cay quá đi.
Garlock nhắc nhở: ―Đừng quên suy nghĩ đến nghi thức đính hôn.‖
Á Lai: ―Không phải là đính hôn thôi sao?‖
Garlock nói: ―Đúng vậy, trực tiếp kết hôn tốt hơn, đỡ tốn phí hai lần tổ chức!‖
Á Lai há hố c mồm, tôi không phải vì nghĩ cho anh sao, ai bảo mấy người quý tộc các người cứ thích phô trương, còn phiền hơn ba môi sáu sính (môi là làm mối, sính là sính lễ), búng chóp mũi tiểu Lôi Mạn nói: ―Tuổi của con vừa đủ luôn, đến lúc đó làm hoa đồng cho thầy, biết cái gì gọi là hoa đồng không?‖
Tiểu Lôi Mạn cười tủm tỉm lắc đầu.
Á Lai nói: ―Chính là đứa nhỏ đi theo và tung hoa đó, thầy thích con nhất, mai mốt thiết kế cho con một trang phục gọilà váy mà thú nhân đế quốc không có.‖ Tiểu Lôi Mạn ngốc nghếch cười theo.
. . . . . . . .
Phòng tạ m giam của Lặc Tư bảo, Fran hai tay ôm chủ nhân từ đằng sau, xin lỗi nói: ―Thật sự đây là ngoài ý muốn, vốn chỉ là tùy tay muốn Kathy và Mạch Kì gặp phải phiền toái mà thôi, không ngờ cái cửa hàng không chút thu hút kia là sản nghiệp của Eden bảo, càng khó ngờ là một lớn một nhỏ kia sẽ xông vào, xảy ra chuyện lớn như vậy, giờ phải làm sao đây?‖
Luân Ân xoay ngườ i lại vuốt ve cánh tay y, ―Fran yêu quí, tình hình bây giờ càng có lợi cho bên ta, em luôn có thể mang đến kinh hỉ cho anh, đã có người thay em dạy dỗ hai ngườikia, em nên vui vẻ mới đúng chứ.‖
Fran nghiêng đầ u tựa vào vai Luân Ân, ―Em chưa từng gặp trường hợp bạo lực và máu tanh đến vậy, dược phấn chẳng qua chỉ làm kích động lòng người một chút thôi, huống chi yđến sau Kathy và Mạch Kì lâu lắm, cho nên phải nói là bản thân Á Lai có khuynh hướng bạo lực.‖
Luân Ân cười, ― Chuyện này không liên quan đến chúng ta đúng không?‖ Kế tiếp, chỉ cần ‗á phụ‘ của mình ra tay, như vậy mọi thứ mới chân chính kết thúc.
. . . . . . .
Bầu trời tối đen,
Garlock đưa thư hồi âm của thành chủ cho hai người đọc, sau đó thấp giọng nói ra an bài tiếp theo.
Henry nghiêm túc nói: ―Luân Ân che giấu bản lĩnh nhiều năm như vậy cũng thật lợi hại.‖
Barret nói: ―Luân Ân rất có tài, lão già kia phải theo pháp luậ t trả vị trí gia chủ lại khi con cả đủ tuổi. Tôi nghĩ. . . chuyện vừa xảy ra ở Lặc Tư bảo mười phần là có quan hệ với Luân Ân, mọi người đều nghĩ hắnlà một tên ngu xuẩn, đến lúc đó lão già này sẽ tuyên bố con cả mình không có khả năng đảm nhiệm, sau đó sẽ để thứ tử thành thân với một thú nhân có khả năng thừa kế tước vị, nhưng vạn nhất thứ tử vẫn độc thân, kết quả lão sẽ ra vẻ ta đây có năng lực đảm nhiệm nhiều năm nay rồi, lão á phụ này cũng quá nham hiểm rồi. Luân Ân làm như vậy cũng coi như thông minh, nếu không sẽ bị á phụ mình tìm một cái lí do gì đó đưa đến một nơi xó xỉnh, trưởng thành được thì tốt, không thì cũng đã mất mạng không đường về. Ai ya, nói vậy Luân Ân vẫn luôn giả ngây giả dại để đề phòng á phụ mình sao? Người này đúng thật là khó lường.‖
Henry nói: ―Luân Ân âm thầ m bồi dưỡng lực lượng, có cơ hội sẽ gây phiền toái cho á phụ mình, dù có làm tổn hại lợi ích của gia tộc vẫn muốn kiềm chế lẫn nhau, hơn nữa còn làm ra biểu hiện giả dối khiếncho đại công bận về việc. . . đối ngoại, mà xem nhẹ đứa con cả này, nói đi nói lại, Lặc Tư bảo nội đấu bùng lên thì người thu lợi cuối cùng vẫn là thành chủ đại nhân.‖
Garlock đề nghị nói: ―Henry, về Francis. . .‖ Nghĩ lại, ―Không bằng thương lượng với Đào Đức trước?‖
Barret cũng đồng ý, ―Đúng đó, anh ta có nhiều mưu ma chướ c quỷ lắm, còn thích xen vào việc của người khác nữa, nghe nói chưa, người nọ lại bị bác sĩ tư từ chức nữa rồi, tôi thấy Henry lúc này mà đi đến đó thể nào cũng bị giữ lại, nhưng mà thật ra tôi có một biện pháp nhất cữ lưỡng tiện.‖ Có chút đắc ý cười.
Garlock và Henry chỉ nhìn gã không nói một câu, chính là đang đợi gã nói tiếp.
Barret chớp chớp mi nhìn Henry, ―Nếu trong bụng của Francis có đứa bé của anh, vậy thành chủ sẽ không có cách nào phản đối các người rồi.‖
―Không được.‖ Henry lập tức phủ định, ―Francis ghét nhất loại chuyện này.‖
Garlock cũng nói, ―Cậu ta đâu có ngoan ngoãn như Á Lai, nếu thật sự muốn bỏ đi thì tuyệt đối có thể biến mất không để lại chút tăm hơi nào.‖
Barret nói thầm, ―Mấy ngườ i mở to mắt ra mà nhìn, không phải là tôi đã rất khổ sở mới nghĩ ra được biện pháp này sao?‖ Bĩu môi, hừ, cuộc sống độc thân của gã đã không hợp với hai người này nữa rồi, ―Mấy người còn có chuyện gì không, tôi còn có hẹn với Á Lai đó?‖
Chờ Barret đi rồi, Garlock mới nói với Henry: ―Thành chủ cũng không nói rõ trước, có chuyện trong đó có tôi nữa.‖
Henry có chút kinh ngạc, ―Ý anh là, có cả tôi sao.‖
Garlock gật đầu, ―Có thể không lâu nữa, cậu sẽ có nhiệm vụ phải rời khỏi thành chủ trung tâm một đoạn thời gian.‖