Trọng Sinh Chi Á Lai

Chương 81: Chương 81




CHƯƠNG 80

Á Lai thích cái cảm giác đi chân trần trên bờ cát mềm mại, nhưng y lại không muốn những cơn sóng không ngừng tạt vô bờ cát làm ướt ống quần mình, y đành dừng lại cúi người xuống, không ngờ rằng Garlock đã ngầm hiểu mà ngồi xuống sửa lại ống quần cho y.

Á Lai dịu dàng nhìn hắn, cúi ngườ i xuống hào phóng tặng cho Garlock một nụ hôn trên trán, phản ứng hoàn toàn tự nhiên, trên mặt đầy ắp sự ngọt ngào đến vô tận.

Garlock đứng lên đáp lại bằng một nụ hôn nhẹ lên trán Á Lai, cũng ngọt ngào tràn đầy như vậy, hắn thích tận tâm chăm sóc phi thú nhân của mình như thế. Những động tác nhỏ giữa tình nhân luôn nhìn có chút ngốc nghếch là thế, nhưng niềm hạnh phúc chất chứa trong đó chỉ người trong cuộc mới hiểu hết được.

Julian có chút vui mừng, bởi vì làm trưởng bối luôn mong muốn được nhìn thấy vãn bối mình hòa thuận dài lâu.

Barret gãi gãi mái tóc rối màu nâu, nói thầm: ―Em hôn một cái rồi anh hôn một cái, thật quá ngây thơ, trước kia đều thông minh hơn người giờ thì giống như một đám ngốc.‖

Julian giải thích cho gã: ―Đây là hiện tượng rất bình thường, chờ con cũng có người trong lòng thì sẽ hiểu.‖

Barret không tin bĩu môi.

Nh ững hạt cát dưới lòng bàn chân thật ra cũng không hề nhỏ, nhưng cũng không châm chân lắm, rất xa còn có những tảng đá ngầm được tạc ra mấy hình thù độc đáo, đưa mắt nhìn quanh thì đây quả là một cảnh sắc đáng để tĩnh tâm ngắm nhìn.

L ại đi dạo thêm chốc lát Garlock thấy Á Lai đăm chiêu nửa ngày không nói một lời, cho nên hắn dần thay đổi vẻ mặt vội vàng hỏi y: ―Em đang nghĩ đến tên đó sao?‖

Thanh âm như lưỡi dao khiến Á Lai lấy lại tinh thần, bất quá y vẫn thành thực trả lời: ―Nhìn thấy Hải Đăng thì thật em cũng có vài ý nghĩ.‖

Garlock một bộ vẻ mặt như nếu em không giải thích rõ ràng thì xem anh thu thập em thế nào.

Á Lai nói: ―Cho dù sau này anh muốn làm gì, trăm ngàn đừng nương tay vớ i Hải Đăng, chỉ cần anh phải đồng ý với em, mặc kệ xảy ra cái gì, anh tuyệt không thể vi phạm mệnh lệnh của thành chủ.‖ Nguyên nhân vì Garlock thật tâm thật ý với mình, cho nên rất có khả năng bị hai kẻ cố ý xuất hiện kia châm ngòi, hiện tại người ở bên Garlock không phải là ‗mình‘ của ngày trước, như vậy nếu Garlock thất thố vì chuyện ấy thì thật không đáng, giờ tốt nhất là phải nói rõ ràng trước, có thể dự phòng trước những hiểu lầm không cần thiết.

Trong lòng Garlock đã nghĩ ra nhiề u loại biện pháp xử lí Hải Đăng lập tức bị lau sạch sẽ, sao hắn có thể không cảm động khi bạn lữ mình một lòng suy nghĩ cho mình như thế.

Cách đó không xa, Barret đã kể xong hết mọi chuyện và quá khứ của Á Lai mà gã biết cho Julian, đương nhiên còn cho thêm ý kiến của mình vào, còn hậm hực như có thù: ―Đó cũng chính là chỗ xảo trá của Hải Đăng, không ngừng cho Á Lai thêm hi vọng, trong sự vương vấn không dứt khoát mà đạt được mục đích, còn khiến Á Lai nghĩ đến mọi chuyện đều là tự nhiên nó phải thế, bởi vì tên đó biết cho dù gã có thất bại thì cũng còn Á Lai ngốc nghếch chờ đợi gã, nhưng gã chẳng ngờ người bình thường yếu đuối lại cũng có một mặt quyết liệt như vậy, cho nên, Á Lai và Garlock có thể đi đến ngày hôm nay cũng thật không dễ dàng gì.‖

Julian bị xúc động, không ngờ Á Lai còn có một đoạn quá khứ không tầm thường như vậy, lại không có được tình yêu thương của trưởng bối.

Barret th ấy Julian nghe xong có chút ưu thương, bổ sung nói: ―Á Lai một chút cũng không cần sự đồng tình, chú không thấy được bộ dạng khó chịu ngu ngốc thế nào của Garlock vì cầu không được đâu, hơn nữa cũng là Á Lai giúp Terrence và Đào Đức bỏ hết trói buộc để đến với nhau.‖

Julian có chút buồn cười nghe Barret nói xấ u Garlock rồi đến Đào Đức thậm chí ngay cả Henry cũng không buông tha, Eden bảo xảy ra nhiều chuyện như vậy, anh biết Barret là vô cùng quí trọng anh em của mình.

Nói hồi lâu, vì không để Garlock lo lắng Á Lai đã tận lực phân tích Hải Đăng theo hướng xấu, sau cười đối diện với Garlock, không mất đi sự nghịch ngợm hỏi: ―Cho nên người như Hải Đăng, anh cho rằng em sẽ có bất cứ chuyện gì với gã sao?‖

Lúc này Garlock mớ i nhận ra Á Lai đang đổi cách khác để khiến mình giải sầu, nhưng trong lòng vẫn khúc mắt nói: ―Em không để ý đến gã không có nghĩa là gã không để ý đến em‖. Á Lai của mình vĩ đại như vậy khẳng định sẽ bị người ta thương nhớ.

Á Lai nói: ―Anh cũng từng nói Hải Đăng là ngườ i coi trọng lợi ích của bản thân, cho nên gã sẽ không vì một phi thú nhân gã đã bỏ rơi từ rất lâu như em mà đi trêu chọc trọng thần công tước đại nhân của đế quốc đâu (Garlock).‖

Lúc này, mộ t con gấu ngựa như đang chạy trốn chạy ngang qua hai người, Á Lai bị gió thổi qua tóc hơi loạn, Á Lai hỏi Garlock: ―Barret trước mặt Julian luôn kì quái thế nào ấy, lúc trước không phải Julian đã chữa khỏi bệnh cho Barret sao?‖

Lúc trước Garlock cũng không giải thích quá trình kì quái cho Á Lai, nhưng giờ cũng không che giấu cho Barret nữa, cười kể lại chuyện Barret bị cởi sạch để người ta thoa thuốc cho Á Lai nghe.

Á Lai cười một trận, cảm thấy hình ảnh Barret và Julian lúc đó thật thâm sâu.

Garlock thấy dạo gần đây y không vẽ vời gì thì hỏi: ―Em không có linh cảm sao?‖

Á Lai không cười, hơi phát sầunói: ―Em đang nghĩ cách làm cho Julian chịu làm người mẫu của em nè.‖

Garlock cân nhắc nói: ―Nói thẳng là được, Julian thông tình đạt lý luôn rất khoan dung với vãn bối.‖

Á lai quyết định sẽ chủ động tìm đến sau khi đã chuẩn bị quà cáp, nhưng giờ có một ý tưởng nhỏ nổi lên, do dự một chút nghĩ nên nói với đại quý tộc trước không.

Garlock sau khi nghe xong sảng khoái lưu loát biến thú hình, đề nghị của bạn lữ lãng mạn vô cùng khiến người động tâm vô tận.

Julian nhìn phi thú nhân và một con sói to đang chạ y trong gió biển thì cười bất đắc dĩ, trẻ tuổi luôn có sức sống nghĩ ra được nhiều hoạt động nhỏ để xúc tiến tình cảm như vậy, bất quá nhìn gấu ngựa trốn sau đá trộm nhìn mình thì càng thêm bất đắc dĩ, tuổi trẻ mà tâm tư cũng thật khó đoán.

H ải Đăng đứng ở nơi xa nhìn về không khí hạnh phúc nơi đây thì lòng không bình tĩnh nổi, đó là Á Lai sao, lúc trước Terrence có nhắc đến trong thư nhưng gã không tin, bởi vì theo ấn tượng của gã thì không có gã Á Lai phải ngày ngày sống trong bi thương mới đúng chứ.

Phái Đế biết bạn lữ mình đang nhìn cái gì, nhưng mà giờ mình không thể làm gì cả.

Buổi tối, lúc Á Lai tìm đến Julian để thương lượng làm người mẫu thì vừa lúc thấy Julian đang cạo râu cho Barret.

Barret k ỳ thật có thể tự ra tay, nhưng chú Julian càng nói gã càng không dám động, đối phương cách mình quá gần, mái tóc dịu dàng xõa lên mặt mình khiến mình ngứa ngáy nhưng cũng không chán ghét, lông mi dài như cánh quạt, ánh mắt trong suốt như biển rộng, tóm lại, ừm, cẩn thận xem xét lại chú Julian mà vào trong tranh của Á lai thì đẹp biết mấy, nếu yết giá thì, hẳn là một bức tranh vô giá……

Á Lai đã đứng bên cạnh quan sát cả buổi, lúc này gật gật đầu nói: ―Hội trưởng đại nhân, ngài cũng phát hiện ra giá trị của chú Julian phải không, nói giúp tôi để ngài ấy làm người mẫu của tôi đi.‖ Phân lượng của mình còn chưa đủ, lôi kéo thêm Barret sẽ ổn hơn, nói như thế nào cũng là ―Thẳng thắn thành khẩn‖, mở miệng chắc tốt hơn mình.

Barret b ị Á Lai đột nhiên lên tiếng làm cho giật mình, gã vừa động một cái cằm liền bị dao cạo cắt qua, may mà dao cạo có bảo hiểm nên miệng vết thương cũng không lớn.

Julian vội vã cứu chữa.

Á Lai cả m thấy Barret da dày thịt béo vết thương nhỏ ấy không tính là gì, vì thế nắm chặt thời gian nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của nói: ―Julian tiên sinh, ngài không chỉ từng nhìn Barret nhà tôi hết toàn thân còn sờ hết cả người cậu ấy, nay còn để người ta trả giá bằng máu, vụ làm ăn này Barret hội trưởng sẽ bàn với ngài.‖ Nháy mắt với Barret, coi trọng khả năng của cậu đó, sau đó vô cùng vui vẻ ra ngoài…

Barret và Julian chìm vào sự yên tĩnh xấu hổ vô tận.

Nửa đêm, Á Lai mơ mơ màng màng đi tiểu đêm đột nhiên phát hiện dưới lầu đèn đuốc sáng trưng hơn nữa Garlock cũng không có ở đây.

Julian thấy người xuống lầu, tiến lên nói: ―Á Lai, cậu có thể ngủ tiếp trong chốc lát.‖

Á Lai dụi mắt có chút lo lắng, ―Không có việc gì chứ?‖ chắc là càng không có thời gian rồi.

Julian nói: ―Hải vương phái người báo trước thời gian sẽ lên bờ, chính là sáng mai.‖

Á Lai nhìn xem sắ c trời, không phải là buổi sáng, chắc cũng tầm phải hai ba giờ nữa mới sáng, ―Cần tôi làm gì không?‖ Nghĩ đến thành chủ chính là cao nhất, thật có người dám tự xưng ―Vương‖, chắc người đến cũng không phải nhỏ được.

Julian bi ết Á Lai sẽ không trở về tiếp tục ngủ, nên gọi người hầu giúp Á Lai thay chính trang để nghênh đón, thuận tiện nói một lượt hết những hạng mục cần chú ý với Á Lai.

Sau đó, đường chân trời trên mặt biển bình yên bỗng dâng lên ngọn sóng, một hàng cá mập xếp trận chiến đấu chậm rãi hướng về phía bờ biển.

Tới bờ biển, đàn quái vật hung hãn to lớn đều biến trở thành một đội quân hình người tinh nhuệ đi lên lục địa.

Á Lai theo Garlock quỳ một gối xuống nghênh đón Hải vương đại nhân sắp sửa xuất hiện, trong lòng y kích động vô cùng, nhìn Ngư tộc nhà người ta, thú nhân biến hóa thú hình chính là cá mập bá chủ biển cả, còn phi thú nhân giống Julian thì mỹ nhân ngư dáng người tuyệt mỹ, nếu nói về nghệ thuật tạo hình và sức mạnh của thị giác thì thú tộc đất bằng thua xa.

Thú nhân Ngư tộc xếp đội hình xong, lập tức thổi kèn ốc biển lớn để nghênh đón Hải vương đại nhân.

Ch ỉ chốc lát sau, phảng phất như kiệt tác [Sự ra đời của Venus] của đại danh họa Sandro Botticelli, một nhóm nhân ngư vây quanh một vỏ sò lớn dần xuất hiện trước mắt mọi người

N ội tâm Á Lai bị rung động, đầu óc không nhịn được tưởng tượng: Sau khi vỏ trai mở ra, nhất định là một người vóc dáng khôi ngô, tóc hơi xoăn, nửa thân trần khoác vải hờ, cầm trong tay đinh ba bễ nghễ, Poseidon đại nhân giá lâm!

Nhưng mà cùng với đất rung núi chuyển, sóng biển mãnh liệ t, bầy cá tung tăng, mọi người hoan hô, con trai to bự chầm chậm mở ra, mọi người chăm chú nhìn vào.

Có điề u, xuất hiện trước tầm mắt mọi người lại một cái đầu kiểu tóc nhím biển, ánh mắt nhỏ bé khinh khỉnh, tay cầm nĩa ăn nhỏ, mặc yếm nhỏ bằng tiêu sa, mông thì để trần.

Ba tuổi sao? Á Lai mím môi chặt nhất từ khi sinh ra tới giờ.

81, Gần nhất đổi mới

Edit: Nhật

Beta: Mều, Du

Poseidon đời thứ VI– Dylan St. Francis Yi Furui đại nhân giá lâm.

Theo sau thanh âm thông báo to rõ, lòng Á Lai đã hỗn độ n cứ như vừa bị lốc xoáy quét qua, thật sự là Poseiden, phát âm cực kì tương tự với cái tên được nghe qua ở kiếp trước, nhưng mà Poseiden này là phiên bản đậu đinh, thị giác bị sự tương phản trước nay chưa từng có đánh cho choáng váng!

Lục thế đại nhân cầm nĩa ăn nhìn mọi người chỉ chỉ sau đó phất tay, ý là có thể bình thân, sau đó ném cái nĩa ăn ra sau cái tai thịt núc ních.

Á Lai chậm rãi đứ ng dậy thì thấy Lục thế đại nhân đi lên vỏ sò cao quý, tôi tớ bên dâng lên một cái hộp nhỏ, mở ra, núm vú cao su?! Được rồi, loại núm vú cao su coi như là do mình truyền bá đến thế giới thú nhân này, nhưng mà cái núm vú cao su bị Lục thế đại nhân cắn nghiêng nghiêng trong cái miệng chu chu cứ như điếu xì gà, Lục thế đại nhân chỉ cần cử động một cái là biểu hiện được cái khí chất không trị được ở thời kì phản động một cách nhuần nhuyễn vô cùng.

L ục thế đại nhân xoay cái bụng nhỏ đứng yên nhìn từ trên cao xuống, phi thú nhân Ngư tộc vẫn không dám xuất hiện một chút phàn nàn tiếp tục nâng vỏ sò, chờ người trải bậc thang lên đất bằng đặt dưới chân cho Lục thế đại nhân, hoàn toàn nổ lực hết mình vì thể diện của Lục thế đại nhân.

L ục thế đại nhân bày ra khí thế quốc vương giá lâm giơ bàn chân nhỏ bước lên bậc thang chậm rãi đi xuống, nhưng hụt chân một cái thế là té lăn lông lốc xuống, cuối cùng lăn quay đến trước mặt Á Lai.

Á Lai cúi đầu cùng bé mắt to trừng mắt nhỏ, kỳ quái thật, tại sao mọi người đều hít gió run lên vậy nhỉ, nhất là đám người Ngư tộc.

Đỡ hay không đỡ là cả một vấn đề, Á Lai muốn nhanh liếc Garlock một cái, kết quả tất cả mọi người lại quỳ gối xuống, mọi chuyện chỉ xảy ra trong vòng một giây, cho nên Á Lai không kịp thấy ám chỉ của Garlock nên tiến lên một bước cuối xuống nâng Lục thế đại nhân lên, thân là một người lớn thấy một đứa nhỏ đáng yêu như vậy té trước mặt mình hẳn nên giúp bé đứng dậy kiểm tra một lượt, may mà không có bị thương gì.

Nhưng Lụ c thế đại nhân quả nhiên vì bị mất mặt mà giận, tức giận nâng nĩa ăn trong tay lên, kêu gọi sóng lớn như hình bàn tay nháy mắt hướng về bờ biển.(Nĩa ăn mà em làm như đinh ba vậy cà, dù nó cũng 3 chĩa nhưng thật là mất hình tượng poseiden đại nhân trong lòng mềnh :v )

Nhưng mà lập tức lại kêu hạ xuống ngay, mặt biển chỉ còn lại từng gợn sóng biển vững vàng xô vào nhau.

L ục thế đại nhân là cố ý, bởi vì vị tóc đỏ này hình như rất thích loại công kích bằng nước biển này của bé, người khác đều sợ hãi, cho nên Lục thế đại nhân mới sẽ không thuận theo ý của tóc đỏ.

Á Lai được Garlock biến thành hình lang che chở nhưng trong mắt toàn vui sướng vì được nhìn thấy kỳ quan, ai biết cái kia là bọt nước hay gì nhỉ, ủa không có? A, nghĩ lại mà sợ, nguy hiểm lớn vậy vừa xảy ra.

Lục thế đại nhân thấy tóc đỏ hình như ủ rũ, lúc này mới sung sướng cắn núm vú cao su tiếp tục đi xuống.

Ngo ại trừ Á Lai tất cả mọi người đều thở ra một hơi, người Ngư tộc và Thú tộc vậy mà cùng chung mối thù nhìn nhau gật gật đầu, rốt cục tránh được một kiếp, cùng vui, cùng vui!

Garlock trong lòng trầ m xuống, người năm đó cùng á phụ đánh cuộc giờ đã không còn tại thế, người thừa kế của ông ta làm đại biểu mới cũng không phải là thất lễ, nhưng mà Hải vương đại nhân lấy lý do thân phận không ngang hàng cự tuyệt đến, thì ít nhất cũng không nên phái một đứa nhỏ như vậy đến chứ.

Sau khi an bài ổn thỏa cho Á Lai, hắn liền trở lại phòng khẩn cấp nêu sự khó hiểu của mình cho Julian.

Julian tươi cười có chút miễn cưỡ ng, nói: ―Đối phương cũng không cho đây là trò đùa đâu, phải nói là hoàn toàn tương phản, có thể là cấp cho chúng ta nan đề, vị Lục thế đại nhân này vừa ra sinh ra đã có sức mạnh to lớn, người tuy nhỏ nhưng tính cách rất không tốt.‖ Phỏng chừng giờ gia chủ đảo nhân ngư cũng vì muốn có được hai ngày yên tĩnh mà quăng con trai đến đây tra tấn người khác, thật sự là tai nghe không bằng mắt thấy, xem ra đợt này Garlock phải đau đầu rồi.

Á Lai gật đầ u, quả nhiên là tiểu ma đầu, vừa rồi mình có hảo tâm dìu nó mà nó còn tức giận, nhưng thật sự là lợi hại, cái nĩa ăn nhỏ giơ lên một cái có thể gọi sóng thần hủy diệt.

Julian l ại dặn vài câu mới lo lắng vạn phần rời đi, mấy năm nay anh chủ yếu hoạt động trên bờ biển, số lần quay lại đảo nhân ngư ở biển sâu rất có hạn, nhưng ―Uy danh‖ của vị Lục thế đại nhân này lại thường xuyên được truyền đến tai, không biết Hải vương lần này đến tột cùng có tính toán gì.

Buổi tối Garlock đã trở lại, Á Lai rất ít nhìn thấy bộ dạng táo bạo như thế của Garlock, so với ngày Hải Đăng đến còn có vẻ muốn mắng người nhiều hơn hai phần.

Garlock nhìn thấy Á Lai mới bình tĩnh một ít, cũng không biế t Hải vương đến tột cùng là ý gì, văn kiện ngoại giao chính thức cũng bị thằng nhóc hỗn láo kia đâm cho đầy lỗ, ngay cả đại thần Ngư tộc cũng quản không được, chuyện còn làm sao bàn tiếp được đây?

Sáng sớm hôm sau, Á Lai lại sung sướ ng cả thể xác lẫn tinh thần bị chuông báo thức là tiếng kêu của mấy chú cá heo gọi dậy, biết Garlock có ý muốn y an tâm đứng trong phòng đừng đi loạn, cho nên y cùng mấy concá heo này tạo thành một tình bạn tốt đẹp.

Tỷ như, hôm nay sẽ luyện tập từ trong nước nhày qua vòng tròn. (Màn cá heo nhảy qua vòng trong thủy cung á)

Julian đạ i quản gia giờ càng giống hộ vệ tùy thân của Á Lai hơn, cho nên cùng Á Lai mang thùng cá đến bên ban công sát biển, bởi vì dạo gần đây Garlock lo lắng Lục thế đại nhân nhất thời giận lên lại kêu gọi sóng thần, nên Á Lai không thể không phòng bị với nước.

Mà lúc này trong phòng tiếp đón, Lụ c thế đại nhân lại đang nhàm chám làm tốt công việc đâm lỗ văn kiện, đánh một cái ngáp nghiêng người sau đó đột nhiên biến ra vây cá nhảy ra khỏi của sổ, ngoài cửa sổ nghe thấy bùm một tiếng, bơi vào trong lòng nước.

Mọi người phản ứng lại vội vàng đuổi theo Lục thế đại nhân ở ven bờ.

Á Lai vung tay lên, một con cá heo trắng bay lên không trung bay qua vòng sau đó bơi lại nhận thưởng.

Chơi đượ c một lát, Á Lai nhất thời cao hứng hất tung cá trong thùng lên trời, chỉ thấy mấy con cá heo liên tiếp nhảy lên không trung đớp lấy cả náo nhiệt vui vẻ vô cùng.

Á Lai vốn đang vui vẻ, đột nhiên câm nín, bởi vì trong bầy cá heo có một con má mập nhỏ nổi bật vô cùng, hăng hái nhảy nhảy.

Julian đầu tiên là cả kinh, thấy người hầu chạy theo tìm Lục thế đại nhân anh không thể không nghĩ đến con cá lúc lắc đuôi chơi trong nước thật là Lục thế đại nhân, quả nhiên trẻ con đều thích chơi đùa.

Cá không còn, nhưng mà Lụ c thế đại nhân còn chưa tận hứng, vừa mới giơ nĩa ăn nhỏ lên thì đám cá heo lập tức bị dọa chạy, sau đó vô số cá đang nhảy đều phấn đấu quên mình nhảy về phía Á Lai, ý tứ nói là, cầu ngài ném tôi đi, để cho Lục thế đại nhân ăn tôi luôn.

Đống cá đổ ập từ trên trời xuống, Á Lai theo bản năng bảo vệ mặt, bàn chân đứng không vững bị hụt chân, té nhào xuống biển.

Julian vội vã kéo người, biến ra đuôi cá quẩy trong nước.

L ục thế đạinhân cực kỳ khách khí bơi sang bên cạnh, sợ bị đuôi màu vàng của nhân ngư đập trúng, nhưng rồi cảm thấy mặt nước biển rung động, giống như lại có một tảng đá to rơi xuống nước.

Gấu ngựa vòng tay ôm nhân ngư kéo vào bờ, thả người ra mới phản ứng lại là hóa ra mình cũng bơi được à, đỏ mặt cúi đầu.

Lục thế đại nhân vừa thấy không thể chơi nữa, xấu tính gọi sóng ập đến kéo cá trên bờ đi, không chơi với ta mấy người cũng đừng mơ có cá ăn!

Đám người Ngư tộ c vội xin lỗi, bất đắc dĩ theo đuôi Lục thế đại nhân rời đi. Cái khác trước không nói, Á Lai rốt cục nhìn thấy chân chính Nhân Ngư, như đứa nhỏ tò mò quỳ gối bên người Julian, có sự kích động và ngượng ngùng muốn sờ đuôi Julian.

Garlock biết hôm nay cũng không bàn được chính sự gì đâu nên sai thuộc hạ an bài, còn mình thì ở lại an ủi Á Lai mới bị tập kích.

Julian cười cầm tay Á Lai đặt lên người mình.

Á Lai thậ t sự là hưng phấn không thôi, không hổ là vẩy nhân ngư, ở trong nước nhất định phát sáng và bơi cực nhanh, phía sau lưng có vây bán trong suốt nhưng lại rất mạnh mẽ, cơ thịt toàn thân đều hướng đến sự uyển chuyển, tóm lại so với hình dung nửa người của đám người nhàn rỗi ở địa cầu đẹp hơn nhiều với lại phù hợp khoa học hơn, ―Barret, tôi có linh cảm nghệ thuật rồi, Barret?‖

Gấu ngựa đang đen cả người ngồi mộtgóc ghét bỏ bản thân, chú Julian biết bơi mà, mình nhảy theo làm cái gì không biết, chắc vừa rồi rất dọa người!

Julian tiến lên nhẹ nhàng vỗ vỗ gấu ngốc, ―Không sợ, không sợ, mọi người đều tốt lắm.‖ ngữ khí như người lớn đang an ủi đứa nhỏ mới bị làm cho sợ hãi.

Barret đang trong cảnh hắc tuyến thì đột nhiên chảy xuống mồ hôi lạnh.

Đế n tận đây, Garlock càng quyết tâm không để thằng nhóc hỗn láo đó gặp Á Lai, vì thế để cả Barret và Julian lại ở bên Á Lai luôn, Garlock tự mình nói cũng chừng như Lục thế đại nhân răng còn chưa mọc hết cũng chẳng chịu tiếp thu đâu.

L ại một ngày sáng sớm, Á Lai buồn bực, mình và mấy bạn cá heo còn đang chơi yên ổn, kết quả bóng cao su bị Lục thế đại nhân nửa đường chạy ra dùng nĩa ăn nhỏ đâm bể.

Nhưng với thân phận của đối phương, Á Lai cũng chỉ có thể nén giận, với lại cũng không thể chấp nhặt với trẻ nhỏ được.

Lục thế đại nhân thấy người đi mất, tức giận vứt quả bóng cao su đi, để người ôm bé trở về tiếp tục đâm nát đống văn kiện.

Cu ối cùng, Garlock cũng bắt đầu gặp khó khăn, không thể không vội vã gởi thư cho thành chủ, kết quả càng thêm khó khăn, bởi vì thành chủ hồi âm chỉ có một câu: Garlock à, ta tin tưởng con đó!

Đây tuyệt đối là ngữ điệu của tên hồ ly *** đãng kia, thành chủ đại nhân vậy mà đồng ý để Đào Đức quậy phá như vậy.

Nhìn Garlock đang trưng cầu ý kiến mình, Julian đề nghị nói: ―Không bằng chuyện văn kiện để sau, trả tín vật đánh cuộc năm đó lại cho Ngư tộc trước thì thế nào?‖

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.