Trọng Sinh Chi Á Lai

Chương 87: Chương 87




CHƯƠNG 87

Garlock kéo Á Lai ra riêng chủ yếu là muốn cùng nhau thương lượng chuyện của Barret và Julian.

Á Lai vẫn còn chìm đắm trong cái cảm xúc lâng lâng vui sướ ng khi mới được phát biểu thẳng thắng hết suy nghĩ trong lòng mình, vì thế cứ há miệng nói một tràng: ―Thân cao chênh lệch không bao nhiêu, tuổi không là vấn đề, lời thiên hạ cũng chả là cài gì, nếu đã gặp được nhau, cũng nên trưởng thành hơn, lại chần chừ không đáng, cho dù đến cuối cùng có thất bại vẫn tốt hơn là chưa từng thử làm.‖

Gió biển lạnh lạnh rất thoải mái, Garlock nói: ―Thật ra, vừa rồi em nói với Phái Đế……‖

Á Lai dựa vào lan can ngắm nhìn phong cảnh xa xa nói: ―Người không phân rõ công tư chỉ có hắn, những lời này cũng đồng thời là nói cho Hải Đăng nghe, em muốn thể hiện triệt để lập trường, cứ mỗi lần gặp nhau đều dây dưa không rõ ràng, nếu bởi vì thế mà xảy ra chuyện gì thì không ổn cho lắm.‖ Cười khẽ nói: ―Có câu nói rất hay, không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng bọn ngu như heo, em gặp được người sáng suốt như anh là niềm hạnh phúc đến nhường nào.‖

Garlock vươn tay ô m lấy y: ―Gặp được em là sự may mắn của cả đời anh.‖

Á Lai ra vẻ một ít không kiên nhẫn nói: ―Hôn cũng kết rồi, giường cũng lên rồi, còn nói mấy câu tình thoại buồn nôn lãng phí nước miếng chi vậy, không bằng trực tiếp một chút.‖ Mân mê miệng chờ hôn môi.

Garlock vội vã hôn lên.

Buổi tối, Lục thế đại nhân sỉ diện khẳng định là sẽ không chủ động trở về, cho nên qua đêm ở bên Ưng tộc.

Người Ngư tộc thả lỏng một chút, bởi vì Lục thế đại nhân tuy không ngoan ngoãn đi ngủ nhưng cũng không có dấu hiệu muốn làm ầmĩ.

Lục thế đại nhân làm gì? Câu trả lời là, bé đang đem hết những thứ màu đỏ trải hết vòng quanh người bé, sau đó trải nệm chính giữa chui vào.

Người Ngư tộc lúc này mớ i nhận ra rằng, Lục thế đại nhân chắc là vẫn đang nghĩ đến ngài Á Lai, thời gian mau chóng trôi qua, Lục thế đại nhân mọi khi vẫn ương ngạnh giờ lại trở nên an tĩnh như vậy khiến người ta thật đau lòng.

Sau khi trở về Garlock đưa cho Barret một quyển sách.

Barret l ật xem vài lần, nói: ―Lúc trước khi anh theo đuổi Á Lai cũng dùng đống biện pháp vô dụng này sao?‖ Loại sách dạy cách theo đuổi người yêu gã cũng từng đã nghe qua, bán rất được, lúc trước gã còn hối hận vì sao không để Eden bảo theo nghiệp xuất bản.

Garlock nói: ―Ai bả o cậu muốn theo đuổi trưởng bối làm chi.‖ Lúc trước theo đuổi Á Lai hắn đã tham khảo rất nhiều phương pháp, loại sách như vậy đương nhiên cũng xem được mấy cuốn rồi, chẳng qua là mấy phương án để theo đuổi người ta có vẻ không tồi thì dùng lên người Á Lai lại chẳng mấy hiệu quả.

Barret hiên ngang lẫm liệt trở về phòng chăm chỉ đọc sách.

Sáng sớm hôm sau, gã vội vã chạy đi tìm Julian, dùng sức trừng mắt cúi đầu thâm tình nhìn người đối diện: ―Anh xem trong mắt tôi có điều gì?‖ (đổi xưng hô :3)

Julian nghiêm túc nhìn chăm chú trong một lát, cuối cùng lạ i chỉ lấy ra khăn tay chấm chút nước miếng nhẹ nhàng đưa lên lau khóe mắt cho barret, nói: ―Có phải là đêm qua ngủ không ngon không, ghèn nhiều vậy nè, chút nữa chú sẽ chuẩn bị thuốc giảm đau mắt cho con.‖

Barret nước mắt chảy dài bỏ đi.

C ảnh này không may vừa vặn bị Á Lai mới chơi với cá heo về bắt gặp, sau giờ ăn sáng, y lôi léo tay Garlock ngẩng đầu đối diện hắn hỏi cùng một vấn đề với Barret: ―Anh thấy trong mắt em có điều gì?‖

Garlock nói: ―Trong mắt của em chỉ có anh.‖ May mà mình biết đáp án tốt nhất là gì, bất quá Á Lai không phải là chưa từng thấy cuốn sách kia sao?

Á Lai gật đầu nói: ―Chút nữa em sẽ nói cho Julian đây mới là đáp án chính xác.‖

Garlock:……

Giờ giữa trưa, Garlock và Á Lai đúng hạn dự tiệc, Barret và Julian đi theo.

Có lẽ những lời lúc trước Á Lai nói thực sự đã có tác dụng, vô luận là Hải Đăng hay Phái Đế đều không có bất cứ hành động dư thừa nào.

Sau khi ng ồi xuống, Á Lai vừa gắp nhím biển cho vào miệng, đầu lưỡi khi vừa chạm vào thịt nhím lập tức như đắm chìm trong biển hoa đầy gió biển, khi lấy lại tinh thần đã thấy Lục thế đại nhân đang giơ dĩa ăn nhỏ ánh mắt khinh bỉ phức tạp nhìn y.

L ục thế đại nhân tuy rằng còn có chút chí khí, nhưng là phỏng chừng chí khí và tuổi tác vốn có quan hệ rất mật thiết, vừa ngay khi qua món khai vị bé đã muốn ngồi trên đùi Á Lai rồi.

Á Lai nhìn về phía Garlock.

L ục thế đại nhân vừa thấy tóc hồng còn phải trưng cầu này ý kiến của người khác, giơ nĩa ăn nhỏ lên uy hiếp Garlock, ý tứ là nói ngươi dám không đồng ý ta liền làm cho nước biển kéo ngươi xuống biển luôn.

Garlock th ật muốn cho thằng nhóc hỗn láo này một đao phắn đi luôn, nhưng mà giờ không thích hợp để so đo với thằng nhỏ này, thật sự tiếc nuối không chịu được!

Vì thế, Á Lai đặt Lục thế đại nhân lên đùi mình còn kéo khăn ăn đặt tốt cho bé.

Nhưng dù sao cũng không phải đồ nhỏ chuyên dụng của Lục thế đại nhân, nên lúc này nhìn Lục thế đại nhân cứ như mấy đứa nhỏ ngồi ở tiệm cắt tóc chuẩn bị cắt đầu đinh, đầu tóc càng nhìn càng thấy đơ.

Á Lai mím môi, vội vã dùng thức ăn mới đưa lên để che lấp đi tiếu ý của mình.

L ục thế đại nhân không kiêng ăn nhưng lại rất chọn thứ ăn, chuyên ăn trong bát Á Lai, hoặc là dùng nĩa ăn nhỏ có thể hô phong hoán vũ, hoặc là trực tiếp dùng tay bốc, ăn bẩn cực, vào bụng thì ít, đi xuống đất thì nhiều, cho nên khiến cho người Á Lai cũng không sạch nổi.

Tùy tùng Ngư tộc nhìn không đượ c, thứ nhất là vì ngại đại nhân nhà mình khiến người ta bị dơ, thứ hai là với cái kiểu ăn này sợ đại nhân ăn không đủ no, cho nên tập thể uyển chuyển đưa ra thỉnh cầu.

Lục thế đại nhân đương nhiên không phản ứng lại, tiếp tục ngồi trên người Á Lai không nhìn Garlock đe dọa.

Á Lai nói: ―Lụ c thế đại nhân nhỏ như vậy đã biết tự ăn cơm, đây là phẩm chất vĩ đại đáng khen thưởng.‖ Nhìn trên người mình vấy mỡ, không quan tâm nói: ―Cái này khó tránh khỏi, hơn nữa Lục thế đại nhân còn ăn rất nghiêm túc, rất nhiều đứa nhỏ cùng tuổi kém xa ngài.‖ Y có chút hiểu được, có lẽ là bởi vì Lục thế đại nhân trời sinh năng lực quá cường đại, cho nên ngư tộc đã dễ dàng quên dùng thái độ nên đối xử với một đứa nhỏ để chăm sóc Lục thế đại nhân, nên Lục thế đại nhân liền bị dưỡng thành một tính cách mâu thuẫn như vậy đó.

Lỗ tai nhỏ của Lục thế đại nhân chấn động đến mắt thường có thể thấy được, lập tức cuối đầu ra sức bỏ đồ ăn đầy miệng, nhưng mà do ăn quá vội nên bị sặc. Á Lai vội vã vỗ lưng cho bé, một chút cũng không ghét bỏ nước mắt cộng nước mũi đầy mặt thằng bé, lấy quá khăn lông ướt tận lực mềm nhẹ lau cho bé.

Tóc mai của Lục thế đại nhân lập tức bị khăn ướt làm cho ướt nhẹp dính vào mặt, dường như đôi mắt khinh khỉnh cũng bớt đi sự khinh bỉ, tiếp tục lấy tay bốc ăn.

Á Lai cũng không biết xung quanh bao nhiêu lòng người đang nghiêng ngã rơi lệ lăn lộn, hóa ra Lục thế đại nhân có một mặt ngoan ngoãn như vậy.

Nhìn Á Lai cùng Lụ c thế đại nhân ở chung, Julian bỗng nhiên hiểu được nguyên nhân Lục thế đại nhân thích Á Lai, Á Lai sẽ không bởi vì ―Thực lực tối thượng‖ mà đối xử với người khác bất đồng, cho nên Lục thế đại nhân khi ở trước mặt Á Lai có thể lộ ra bản tính trẻ con của mình, vì thế ngay khi Lục thế đại nhân còn chưa hiểu được thì đã bất tri bất giác thân cận với Á lai.

Barret th ấy Julian nhìn chằm chằm vào Lục thế đại nhân, nghĩ đến Julian là thích trẻ con, hạ quyết tâm mình phải cố gắng giúp Julian có thật nhiều thật nhiều đứa nhỏ.

Julian nhìn Barret cười cười, đứa nhỏ này thật là, đang ăn cơm lại phân tâm.

Barret bị nụ cười của Julian làm nội tâm kích động, quyết tâm nói, ta muốn tiếp tục cố gắng có thế cùng Julian sinh thật nhiều con, ta muốn tiếp tục cố gắng……

Trong b ữa ăn, Hải Đăng vài lần chủ động đối chọi gay gắt với Garlock lại vài lần bị Garlock làm cho thất bại, gã rất giận nhưng không thể phát tác, nhìn Garlock chăm sóc Á Lai trong lòng lại dâng lên hận ý, bởi vì tình ý của Garlock đối với Á Lai khiến gã không ngừng nhớ tới nhưng cái tốt của Á Lai, đây chính là thứ mình mất đi không tìm lại được.

Á Lai là một người kiêng ăn, hơn nữa lí do kiêng ăn tương đối khác ngườ i, tỷ như món trứng cá trước mắt này, không quan tâm tạo hình đẹp đến cỡ nào, màu sắc thanh đạm ra sao, hương vị có thoải mái thơm ngon đến đâu, y cũng kiên quyết một ngụm cũng không ăn.

Y không ăn, Lục thế đại nhân cũng không ăn theo.

Garlock biết Á Lai vì sao không ăn trứng cá, cho nên lúc này cũng bận tâm đến tâm trạng của bạn lữ mà bỏ dao nĩa trên tay xuống.

Nhưng mà hành động này chọc tới chủ nhà, làm một phi thú nhân chủ nhà Phái Đế lại cảm thấy trong lòng không vui thêm một tầng.

H ải Đăng nhân cơ hội khó xử: ―Trứng cá này là trứng cá tuyết ngư của đỉnh Allen, hàng năm cũng chỉ lấy được khoảng sáu cái, hương vị ngon, lại vô cùng hiếm có, xem ra không thể đem đến niềm vui cho các vị rồi.‖

Á Lai mím môi, kiếp trước ngườ i ta lấy trứng cá ra sao thì y không biết, nhưng y biết trứng cá lấy từ đỉnh Allen ở thế giới thú nhân này đều đã được thụ tinh, càng tàn nhẫn hơn là lấy trứng cá ngay khi cá mẹ chưa chết, ngườita mang thai đang bơi vui vẻ trong nước, chỉ là bởi vì có người thèm muốn mà chết thảm, ngẫm lại liền thiếu đạo đức, ăn một miếng tựa như ăn luôn lương tâm mình.

Phái Đế làm theo ý bạn lữ mình cố ý xé to chuyện: ―Á Lai tiên sinh, ngài có ý kiến với thức ăn do tôi chuẩn bị hay có ý kiến với tôi?‖

Đều có ý kiến! Á Lai nhíu mày, dùng thìa nhỏ nhất múc một ít nước cho vào miệng, không muốn nhai nên nuốt thẳng xuống bụng luôn.

Garlock bi ết Á Lai là đang cố kỵ thân phận công tước đế quốc của hắn, nên y thà rằng làm chuyện mình không muốn cũng không để đối phương có cơ hội nắm yếu điểm.

Á Lai, đợ i một thời gian nữa thôi, anh sẽ khiến những kẻ này phải trả đại giới. Sau đó cũng không xảy ra vấn đề gì lớn, Hải Đăng và Phái Đế vài lần khiêu khích đị bị Garlock và Á Lai hóa giải dễ dàng, đương nhiên sự phản kích của hai người cũng khiến hai kẻ kia nóng người cả một thời gian.

Nhưng mà ăn cơm xong, Lụ c thế đại nhân tất nhiên là muốn đi theo Á Lai trở về, bé tự lấy lí do lấp liếm với chính mình là do tóc hồng tới đón mình, mình cũng nên cho y chút mặt mũi.

Vẫn không giữ người ngư tộc lại được, Hải Đăng tâm tình xấu đến cực điểm, bạn lữ của mình không có năng lực khống chế Lục thế đại nhân bên người như Á Lai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.