Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

Chương 296: Chương 296: Tiếp tục đua cha!




"Ta chưa bao giờ biết nói đùa." Hạ Thanh lạnh lùng nói, một chút tình cảm cũng không có khiến Helen tộc trưởng bận tâm.

Anh vốn dĩ chính là một nhi khống, chắc chắn không thể để con mình ở bên ngoài chịu bất cứ ủy khuất nào.

Quả thật là một câu chuyện cười lạnh đến không thể lạnh hơn.

Mồ hôi lạnh trên trán của Helen tộc trưởng bắt đầu chảy ào ào, lão ẩn ẩn có một loại dự cảm không tốt, Helen gia tộc có lẽ sẽ bởi vì đứa con gái ngu xuẩn này mà bị hủy diệt.

Trong lòng đột nhiên toát ra suy nghĩ này, sắc mặt Helen tộc trưởng lập tức tái nhợt, càng thêm khó coi, muốn chạy nhanh đi bổ cứu, nhưng đồng đội ngu như heo vẫn cứ chuyên nghiệp cắm đao sau lưng lão, tốc độ cắm đao kia cứ gọi là nhanh như chớp.

Mà Hạ Thanh cũng không để ý tới Helen tộc trưởng này nữa, trực tiếp đem tầm mắt nhắm tới Lăng Nghị lạnh lùng nói: "Lăng nguyên soái, ta cho con trai ta tiến vào Lăng gia ngươi, không phải để nó bị người ngoài bắt nạt, nếu có lần sau, ta không ngại trực tiếp hủy bỏ mối liên hôn này."

Hạ Thanh sắc bén nói xong, ánh mắt lại sắc bén nhìn Lăng Thần một cái, ánh mắt cảnh cáo lạnh lùng kia mang theo hàm nghĩa không cần nói cũng biết.

Sau đó Hạ Thanh mới lại lần nữa đem tầm mắt chuyển dời đến trên người Helen tộc trưởng lạnh lùng nói: "Chuyện này, ta yêu cầu một cái công đạo, bằng không đừng trách ta không khách khí."

Hạ Thanh sắc bén nói xong, liền sấm rền gió cuốn cắt đứt cuộc gọi, thủ đoạn mạnh mẽ, tác phong cứng rắn, thật đúng là khiến người chậc lưỡi.Hạ Thiên Tịch lặng lẽ thè lưỡi, y sao lại quên phụ thân và Lăng nguyên soái không hợp nhau?Thảm, chắc chắn phụ thân muốn mượn việc lần này phát uy.Hạ Thiên Tịch cười tủm tỉm ngẩng đầu nhìn Lăng Thần, thảm hại hơn chính là vì chuyện này còn kéo Lăng Thần xuống nước, sớm biết vậy y liền không cáo trạng, Hạ Thiên Tịch có chút ủy khuất nghĩ.

"Đừng lo lắng, không có việc gì." Lăng Thần sờ sờ đầu Hạ Thiên Tịch an ủi, không bảo vệ tốt Hạ Thiên Tịch khiến y bị người ngoài bắt nạt vốn dĩ là lỗi của hắn, Hạ Thanh trách cứ hắn nhận.

"Helen tộc trưởng, ta thấy chuyện này ngươi cũng phải cho ta một cái công đạo đi!" Lăng Nghị thiếu chút nữa tức đến nhảy lên, cư nhiên để Hạ Thanh coi nhẹ hắn, điều này tuyệt đối không thể tha thứ.

Lập tức đắc tội hai vị nguyên soái, cho dù là Helen tộc trưởng giờ phút này cũng ăn không tiêu, cố tình đồng đội heo bên kia còn tiếp tục cắm đao đầy chuyên nghiệp sau lưng lão.

"Cho các ngươi công đạo cái gì chứ?" Jeanette chỉ vào mặt mình nói: "Các ngươi đánh ta hai bạt tai ta còn chưa đòi các ngươi cho ta cái công đạo gì đâu!"

"Câm miệng." Helen tộc trưởng hiện tại tức đến nỗi muốn trực tiếp giết chết đứa con gái ngu xuẩn trước mặt này, quả thực so với heo còn ngu hơn.

"Phụ thân, con...." Vừa thấy phụ thân sinh khí, Jeanette đầy mặt ủy khuất, còn muốn nói thêm cái gì, lúc này Helen tộc trưởng căn bản không để nữ nhân này nói xen vào, nghiêm túc ra lệnh cho nam nhân diện mạo đáng khinh đứng phía sau nàng: "Tạp Đặc, quản tốt nữ nhân của ngươi, không cho nó nói câu gì nữa cho ta."

"Vâng, nhạc phụ đại nhân." Có nhạc phụ đại nhân lên tiếng, Tạp Đặc giống như là cá mặn xoay người tiến lên bốp bốp hung hăng cho nữ nhân này mấy cái bạt tai.

Phải biết rằng, gã đã nhịn nữ nhân này từ lâu rồi, bình thường nữ nhân này có gia tộc Helen làm hậu thuẫn, gã căn bản không dám dễ dàng đắc tội nữ nhân này, cả ngày bị nữ nhân này mắng là phế vật còn chưa tính, cư nhiên còn cả ngày sai phái gã làm một vài việc của người hầu, khiến gã ở trong gia tộc hoàn toàn mất hết thể diện.

Hôm nay, gã thật vất vả nô lệ xoay người cất tiếng hát, cho nên mấy cái tát này của Tạp Đặc tuyệt đối là chân chân thật thật.

Chỉ nghe thôi Hạ Thiên Tịch đã cảm giác được một trận thịt đau.

"A ―― ngươi, ngươi cư nhiên dám đánh ta......" Jeanette ôm mặt, đầy mặt không thể tin nổi trừng mắt Tạp Đặc, nhìn tư thế của bà ta, rất có tư thế một ngụm nuốt sống Tạp Đặc.

"Jeanette, ngươi câm miệng cho ta, còn không nghe lời chồng người quản giáo, ta liền gạch tên ngươi khỏi gia phả của gia tộc Helen." Helen tộc trưởng vì lúc này không tới được Lăng gia, cho nên chỉ có thể ở trong video chỉ huy.

May mà, đứa con rể này của lão còn không phải quá ngu, biết trừng phạt Jeanette để Lăng gia nguôi giận.

Đương nhiên, chân chính nhận lỗi, lão chắc chắn vẫn phải đích thân tới Hạ gia và Lăng gia một chuyến để bồi tội.

Nghe tiếng bạt tai vang dội kia, đừng nói là người ngoài, ngay cả Helen tộc trưởng bên trong video còn có thể cảm giác được một trận thịt đau, nhưng lão cũng không đau lòng, mà ngược lại lão còn cảm giác đặc biệt thư thái.

Ai bảo đứa con gái ngu ngốc này vừa mới cắm đầy đao vào người lão, hiện tại nhìn nó bị đánh, bản thân đều cảm giác thập phần thoải mái.

Nghe được phụ thân nghiêm khắc trách cứ như thế, Jeanette lập tức không thể tin nổi mở lớn hai mắt, nhưng nhìn biểu tình Helen tộc trưởng không có một chút buông lỏng, chỉ có thể thập phần ủy khuất ôm mặt không dám nói tiếp nữa.

Tạp Đặc ưỡn thẳng sống lưng, giờ phút này gã mới có thể cảm giác được thân là một người đàn ông, tôn nghiêm được đề cao là việc khiến người dương mi thổ khí cỡ nào.

Nhưng, muốn giải quyết việc này cũng không phải một việc nhẹ nhàng.

Tạp Đặc chỉ có thể ở trong lòng hung hăng chửi bới Helen tộc trưởng lão vương bát này một hồi, lúc này mới biết nhớ tới gã, sao lúc trước chưa từng thấy qua lão nhớ tới gã?

Nhưng, nếu thật sự đắc tội hai vị nguyên soái, cho dù không phải gã đắc tội, là nữ nhân ngu xuẩn này đắc tội, chuyện này cũng sẽ mang tới tai họa cho gia tộc Tạp Đặc, dù sao nữ nhân ngu xuẩn này cũng là vợ của hắn.

Cho nên, Tạp Đặc lập tức hạ thấp tư thái, chuẩn bị bồi tội với Lăng nguyên soái.

Nhưng đúng lúc này, quang não trên tay Hạ Thiên Tịch tích tích vang lên, vừa thấy là dãy số của Úc Trục Thiên, Hạ Thiên Tịch nhíu mày một chút, cũng không phải vì y không muốn nhận, mà là cảm thấy hiện tại có chút nhiều người, cho nên Hạ Thiên Tịch trực tiếp tắt video call, chuyển sang chế độ nghe gọi.

"Bảo bối, có phải lão vương bát (rùa đen) Helen kia bắt nạt ngươi hay không?" Tiếng mắng chửi không chút khách khí của Úc Trục Thiên vang lên từ quang não của Hạ Thiên Tịch.

Úc Trục Thiên nói khiến mọi người lập tức sửng sốt, ngay cả Helen tộc trưởng cũng thấy kinh ngạc.

Hạ Thiên Tịch căn bản không nghĩ tới Úc Trục Thiên lại biết chuyện này.

Nói tới chuyện này Úc Trục Thiên biết được cũng rất trùng hợp. Từ khi biết con trai chấp nhận cho mình một cơ hội, vậy chứng tỏ Hạ Thiên Tịch kỳ thực cũng không chán ghét hắn, chỉ cần Hạ Thanh tiếp nhận hắn, con trai nhất định cũng có thể tiếp nhận hắn.

Cho nên ở phía con trai không còn áp lực, Úc Trục Thiên liền toàn tâm toàn ý mỗi ngày theo đuổi Hạ Thanh, chẳng qua lúc này phương thức thay đổi khác đi, không ngu xuẩn khoe khoang theo đuổi Hạ Thanh giống như trước nữa, khiến cho anh trực tiếp cho hắn ăn bế môn canh.

Hiện tại, hắn đã khiêm tốn hơn rất nhiều so với trước kia, hành tung của bản thân lại mơ hồ vô cùng, khiến đám truyền thông theo dõi mình đều không tìm thấy, khiêm tốn như vậy xuất hiện trước mặt Hạ Thanh, vốn dĩ Hạ Thanh chính là một người cực kỳ an tĩnh, thấy Úc Trục Thiên không còn khoe khoang thể hiện kéo tới truyền thông như trước nữa, cũng liền tùy hắn, bình thường nhắm một con mắt mở một con mắt cũng không cho Úc Trục Thiên ăn bế môn canh nữa.

Đương nhiên, tuy anh không cho Úc Trục Thiên ăn bế môn canh nữa, nhưng anh vẫn như cũ mỗi ngày sẽ không nói chuyện cùng Úc Trục Thiên, thậm chí ngay cả một ánh mắt cũng sẽ không bố thí cho Úc Trục Thiên.

Nhưng Úc Trục Thiên cũng không phải ăn chay, trước kia hắn EQ thấp đến đáng sợ, cho nên hắn theo đuổi không chỉ không dùng được ngược lại khiến Hạ Thanh càng thêm chán ghét mình, từ khi con trai tỏ vẻ nguyện ý cho hắn một cơ hội, hắn về đến nhà liền cẩn thận suy nghĩ, mới phát hiện cách làm của bản thân trước kia đúng là đủ ngu xuẩn.

Vì thế, Úc Trục Thiên lúc này mới thay đổi phương thức theo đuổi.

Dù sao hắn nhiều tiền, cho nên hắn liền mượn phương thức ủng hộ vật tư cho quân đội mỗi ngày đi vào cửa quân đội, là nguyên soái tiếp nhận vật tư, Hạ Thanh đương nhiên phải đi tiếp đãi Úc Trục Thiên, cho nên thường xuyên qua lại Úc Trục Thiên liền có thể thường xuyên chạy tới văn phòng của Hạ Thanh, hơn nữa không cần gõ cửa.

Với lại Úc Trục Thiên lúc này cũng học ngoan, cho dù hắn chạy tới văn phòng của Hạ Thanh cũng không nói bất cứ chuyện gì, hắn cũng chỉ ngoan ngoãn ngồi một bên không phát biểu ý kiến quấy rầy Hạ Thanh làm việc, chỉ là khi Hạ Thanh khát rót cho anh chén trà, quét tước vệ sinh gì đó cho anh.

Hoàn toàn hạ thấp tư thái, hơn nữa cũng không quấy rầy đến anh, cho nên Hạ Thanh cũng mở một con mắt nhắm một con mắt đối với Úc Trục Thiên.Hôm nay Hạ Thiên Tịch gọi tới cáo trạng với Hạ Thanh, Úc Trục Thiên vừa lúc đi rót ly nước ấm cho Hạ Thanh, chờ tới khi hắn trở về cũng chỉ là thấy qua hình ảnh con trai trong video, video liền bị Hạ Thanh ngắt đứt.

Không rõ nguyên do Úc Trục Thiên lập tức liếm mặt muốn dò hỏi một chút tình hình con trai, Hạ Thanh thấy Úc Trục Thiên dạo này cũng coi như khiêm tốn liền nói cho hắn.

Úc Trục Thiên vừa nghe, này thì hay rồi, con của hắn cư nhiên bị người bắt nạt tới trên đỉnh đầu, là coi Úc gia của hắn không có người phải không?

Úc Trục Thiên lập tức phẫn nộ gọi điện cho Hạ Thiên Tịch, không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch cư nhiên tắt video call, nhưng không sao, hắn nhất định sẽ cho con trai một câu trả lời.

Nhưng vì không thể bại lộ quan hệ của mình và con trai, cho nên Úc Trục Thiên suy nghĩ một chút liền dùng hai chữ bảo bối.

Nghe được giọng nói của Úc Trục Thiên, sắc mặt Lăng Thần lập tức đen.

Tuy biết Úc Trục Thiên và Hạ Thiên Tịch là cha con, nhưng hắn cũng không thoải mái khi bảo bối của mình bị người khác gọi như vậy, nhưng hắn chỉ có thể hậm hực vuốt vuốt mũi, mặc kệ Hạ Thiên Tịch về sau có nhận Úc Trục Thiên hay không, hắn cũng biết mình không thể làm gì Úc Trục Thiên, dù sao Úc Trục Thiên cũng coi như là nhạc phụ đại nhân của mình.

Thoạt nhìn, có lẽ mình về sau phải thay đổi cách gọi bảo bối, hắn không muốn cùng nhạc phụ đại nhân gọi chung một cách xưng hô.

Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, y thật không nghĩ tới Úc Trục Thiên vừa lên sàn liền mắng người, cảm giác quả thực có chút không khoa học.

Lăng Nghị và Lạc Ngôn nhìn nhau, bọn họ cũng không biết bên kia điện thoại là Úc Trục Thiên, dù sao Hạ Thiên Tịch không mở video, chỉ nghe thanh âm bọn họ cũng không biết là ai!

Nhưng, cư nhiên có người dám làm trò trước mặt bọn họ gọi con dâu của bọn họ là bảo bối, người này lại không phải Hạ Thanh, đó là ai?

Mà Helen tộc trưởng lần này giống như cục đá trong hố phân, vừa tối vừa thối.

Cư nhiên có người dám mắng lão là vương bát!

..........

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.