CHƯƠNG 39. VỊT CON XẤU XÍ KHỦNG HOẢNG
“A!” một tiếng thét chói tai cao vút của nữ nhân, lập tức phá tan mây mù cùng đen tối giữa hai người Sở Giang Đông cùng Ngô Nông, bị thanh âm bất thình lình quấy nhiễu, Sở Giang Đông đột nhiên ngẩn ra, răng nanh nhất thời mất phân tấc, không cẩn thận liền cắn lên đầu vịt nhỏ của Ngô Nông.
Mà Ngô Nông sao, bị tiếng thét chói tay quấy nhiễu, hạ thân lại thình lình bị cắn đau hù đến, lúc này toàn thân run lên, bụng dưới căng thẳng, cư nhiên cứ như vậy bắn đi ra!
Sở Giang Đông không cẩn thận liền bị dịch thể của Ngô Nông tưới đầy miệng, đột nhiên tập kích này cũng làm rối loạn kế hoạch của y, mặc dù tiểu tâm nhưng vẫn là bị cường rót tiếp chất lỏng nóng rực.
“. . . . . . Khụ, khụ khụ. . . . . .” Sở Giang Đông nhanh mở miệng ra, tính phản xạ che miệng ho khan, nhưng thời điểm này Ngô Nông phun ra còn chưa hoàn toàn đình chỉ, lại có vài tia dịch thể bắn tới trên mặt trên tóc Sở Giang Đông. Nhưng lúc này hắn đã muốn hoàn toàn không có tâm tư đi xem Sở Giang Đông hiện tại thế nào, mà là kinh ngạc nhìn hướng cửa gian phòng tắm.
Sở Giang Đông thấy hắn bộ dạng này, cũng theo nghiêng đầu ── cho dù có sương mù mờ mờ cách trở, hắn cũng có thể mơ hồ nhìn đến, cửa nguyên bản đóng chặt đã bị người đẩy ra từ bên ngoài, mà mà đứng ở ngoài cửa, đúng là em dâu cùng em họ y!
Cửa còn mở, khí lạnh từ khe cửa nhẹ nhàng tiến vào, Sở Giang Đông duy trì tư thế chân sau quỳ trên mặt đất, trong lòng cũng có chút lạnh: Cho dù y ngày thường lại bình tĩnh thản nhiên như thế nào, cũng đã thông báo qua hai cô bé mình đối Ngô Nông có ý, nhưng là lần này bị hai người gặp được trường hợp đang ân ái của mình cùng Ngô Nông trong phòng tắm như vậy, vẫn là phi thường xấu hổ.
Y nhanh lau khô sạch sẽ chất lỏng trắng sữa lưu lại ở trán cùng khóe miệng, nhanh tay nhanh chân cầm qua khăn tắm ở trên ghế vây quanh eo, rồi mới mới vịn tường, chậm rãi từ trên đất đứng lên. Đừng nhìn lần này tự thuật như là qua thật lâu, trên thực tế từ Sở Giang Đông quay đầu nhìn đến hai nữ đến y đứng lên bất quá cũng chính là hơn mười giây mà thôi.
Sở Giang Đông đứng lên sau đó liền trực tiếp đem vịt con trần trụi chắn phía sau mình, lại đưa cho hắn một cái khăn tắm dặn hắn nhanh vây lên. Ai ngờ sự xuất hiện của y lại làm cho hai nữ quá sợ hãi, chỉ Sở Giang Đông nửa ngày mới nói một câu: “Anh, anh sao lại ở chỗ này?”
Nguyên bản còn lo lắng bị hai người đánh vỡ gian tình (? ) Sở Giang Đông cùng Ngô Nông song song sửng sốt, nhìn về phía Trương Tuyết Kỳ cùng Lưu Vũ Đình hoa dung thất sắc dị thường nghi hoặc.
Lưu Vũ Đình nhanh nói lắp giải thích: “Em, lúc chúng em tiến vào, liền nhìn đến Ngô Nông hắn tựa vào trên tường, hơn nữa chỉ lộ nửa người trên, phía dưới, phía dưới đều là khí nóng hầm hập, chúng em cái gì, cái gì cũng chưa thấy!”
Sở Giang Đông nghĩ cũng đúng, nếu các cô thực nhìn đến hạ thân Ngô Nông mà nói, là không thể nào nhìn không tới đầu mình ở chỗ kín của Ngô Nông, mà bây giờ các cô đối với y xuất hiện rất là nghi hoặc, xem ra là thật sự không thấy được một phen động tác vừa rồi của hai người.
Lúc này, hai gò má đỏ lên của Ngô Nông mới hơi giảm chút nhiệt, vừa nghĩ tới chính mình còn không có bị xem sạch, còn không có bị các bé gái nhìn đến đồ chơi nhỏ của mình, liền thở dài nhẹ nhõm thật to. Hắn nhanh che kín hạ thân của mình, lắp bắp hỏi: “Học, học tỷ, Lưu đồng học, các cô sau khi trở về chớ cùng Tử Vi nói lung tung. . . . . . Tôi cùng Sở hỗn đản, không có quan hệ!”
“. . . . . .” Thật không nghĩ đến lời của hắn vừa ra khỏi miệng, hai cái cô gái liền vẻ mặt cứng ngắc đối hắn liếc mắt một cái, cuối cùng vẫn là từ Trương Tuyết Kỳ dẫn đầu mở miệng: “. . . . . . Nhưng là, Tử Vi đã biết .”
“?” Ngô Nông nhăn mày, có chút không hiểu lời của các cô.
Trương Tuyết Kỳ nuốt nước miếng một cái: “. . . . . . Vừa rồi đẩy cửa , chính là Tử Vi a! Hơn nữa vừa rồi kêu ra tiếng cũng không phải chúng ta, em ấy chính là người nhìn đến cậu a!”
Giọt lớn mồ hôi từ trán Ngô Nông chảy xuống: “Vậy cô ấy bây giờ đang ở đâu?”
Lưu Vũ Đình chỉ phía sau: “Vừa rồi em ấy kêu một tiếng liền chạy ra khỏi, hẳn là chạy về nhà. . . . . . Hơn nữa tôi, tôi không rõ ràng lắm em ấy có thấy anh Đông hay không. . . . . .”
Cô vừa dứt lời, Ngô Nông lo lắng đã muốn khập khiễng hướng cửa vọt tới, bất quá Sở Giang Đông đúng lúc kéo hắn lại: “Nông Nông, em bây giờ ngay cả quần áo cũng không mặc, làm sao đi được!”
“Tôi phải nhanh hướng Tử Vi giải thích đi!” Ngô Nông lo lắng không biết nói cái gì tốt, trong đầu chỉ có ý niệm “Không thể để cho Tử Vi bị thương”, hắn là thiệt tình đem Tử Vi làm em gái, cũng quả thật đối với cô không có tình yêu nam nữ. Tuy rằng hắn cũng hiểu được cảm tình của Tử Vi đối với mình hẳn là càng giống đối anh trai, nhưng là nếu để cho cô xem đến vị hôn phu của mình nhiên bị một người nam nhân vừa hôn vừa liếm. . . . . . Vậy cũng làm cho cô thương tâm a! Hơn nữa thương tâm là nhỏ, vạn nhất bị kích thích chính là làm sao đây.
Ngô Nông nói xong, sau đó vội vội vàng vàng bao một bộ quần áo chân sau nhảy đi ra ngoài, Sở Giang Đông thấy không khuyên được hắn, chỉ có thể ở phía sau hắn thở dài. Y nhíu mày nhìn hai cô bé còn ngây ngốc đứng ở cửa, bất đắc dĩ cười cười: “Sao vậy, còn chuẩn bị xem anh thay quần áo sao?”
“Không không không.” Trương Tuyết Kỳ nhanh lắc đầu, kéo lấy Lưu Vũ Đình lòng bàn chân như bơi mỡ bỏ chạy. Nhưng cho dù các cô đi xa, thì vẫn còn có thể nghe thấy hai người ở nơi nào thảo luận “Sở Giang Đông quỳ xuống trước mặt Ngô Nông rốt cuộc làm gì a”.
Sở Giang Đông cầm lấy quần áo tựa vào trên tường phòng tắm, trong lòng nghĩ đến ba cô bé lầm xông vào, ánh mắt không tự chủ híp lên.
── Tử Vi là một cô gái tốt, nhưng là đêm dài lắm mộng, phải sớm giải quyết vấn đề của cô, sợ là vịt con cũng không có tâm tình hảo hảo cùng y thảo luận “ngực to” của hai người a.
========
Ngô Nông tùy tiện mặc quần áo rồi nhanh chóng chạy đi tìm Tử Vi, tuy nhiên cô đem mình khóa trái trong phòng ngủ chính là không muốn gặp Ngô Nông. Lại nói tiếp cũng thật sự là đúng dịp, trong phòng tắm nhiệt khí tràn ngập Tử Vi thật đúng là không thấy được cái gì này nọ ( trên thực tế nếu cô thấy được, nói thẳng rõ ràng ngược lại hảo ), chính là thấy được bộ dáng đang đứng lõa lồ ở trong phòng tắm dựa vào tường của Ngô Nông. Cô dù sao cũng là khuê nữ chưa lấy chồng, cho dù thời điểm mùa hè nhìn thấy cánh tay Ngô Nông nhiều lần, nhưng là lần này chính là ở trong phòng tắm! Là một cảnh tưởng thường thấy trong phim thần tượng Đài Loan! Nữ chính đang tắm rửa, bỗng nhiên nam chính xông tới ── chán ghét, Thật xấu hổ Thật xấu hổ!
Tuy rằng bây giờ là Ngô Nông đang tắm, Tử Vi xông đi vào ── cho dù cái đó cùng trong phim thần tượng hoàn toàn tương phản, nhưng là ở giữa cảnh tượng phòng tắm trong phim thần tượng mờ ám, bất kể là ai lõa lồ đều làm cho song phương ngượng ngùng đi?
Tóm lại Tử Vi vẫn là tiểu cô nương thuần khiết hiện tại trong đầu kêu loạn , hai gò má cũng nong nóng, cô đem đầu chôn ở trong gối đầu, căn bản ngượng ngùng đi ra ngoài mở cửa cho Ngô Nông.
Ngô Nông gõ cửa trong chốc lát, thấy Tử Vi chết sống không mở cửa, chỉ có thể ủ rũ rời đi, trong lòng hạ quyết tâm ngày mai nhất định phải hảo hảo hỏi cô một chút, nếu cô không phát hiện, liền thật OK, nếu bị nhìn thấy. . . . . . Ngô Nông cắn môi dưới, cũng không biết mình có thể nói cái gì ── quên đi, đi từng bước tính từng bước.